Một tuần nữa cũng trôi qua, số hàng cũng đã đủ để xuất xưởng giao cho khách hàng, chuyện cháy xưởng cũng đã có kết quả, hôm nay Gia Luân mở một cuộc họp gia đình để thông báo
" Con đã biết ai là người đốt xưởng, đây là bằng chứng " Gia Luân cầm một cọc tài liệu lên đưa trước mặt mọi người
Bên trong là một chiếc vòng, chiếc vòng này là hàng đặc biệt chỉ có ba anh em nhà họ Gia có
" ý con là trong ba đứa ai không có cái vòng này thì thủ phạm là người đó sao?" Gia Bảo nghiêm túc hỏi, ông nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ đốt xưởng, bây giờ còn biết là một trong ba đứa con của mình ông càng tức giận hơn
" dạ" Gia Luân gật đầu, anh lấy sợi dây của mình ra đặt lên bàn, tiếp đó là Gia Phát
Chỉ còn Gia Lộc là chưa bỏ mà thôi, cả nhà đưa mắt nhìn Gia Lộc
" chính con là người đốt xưởng, sợi dây đấy là của con" Gia Lộc đứng dậy lấy sợi dây đeo vào tay mình
" mày!.
đồ phá gia" Gia Bảo tức giận chỉ tay về hướng Gia Lộc
" thì sao? từ trước đến giờ ba chưa bao giờ tin tưởng con cả, tại sao con luôn phải làm việc dưới quyền anh ta chứ? tại sao?" Gia Lộc kích động nói
Gia Phát không ngần ngại đấm vào mặt Gia Lộc một cái " Gia Lộc anh điên rồi, chuyện như vậy mà cũng dám làm nữa, anh điên rồi"
" Gia Lộc không phải như vậy mà đúng không con, con nói đi có phải ai dụ con đúng không?" Thảo Hạnh khóc lên khóc xuống nắm lấy tay Gia Lộc, bà không tin con trai bà có thể làm chuyện này
" mẹ à con xin lỗi" Gia Lộc nhàn nhạt nói, đây có thể là câu duy nhất mà Gia Lộc có thể làm ngay lúc này
" Gia Lộc, tao không ngờ mày là cái loại như vậy, từ trước đến giờ những chuyện mày làm tao đều nhắm một mắt mở một mắt cho qua, nhưng chuyện này quá sức nhục nhã, tao sẽ không nương tay cho mày đâu" Gia Bảo tức giận chửi ngay lúc này đây ông đau lòng hơn ai hết đứa con trai này của ông sao lại ngu ngốc đến vậy chứ
Vợ chồng Gia Luân ngồi đấy xem kịch, Huyền My đã rơi nước mắt cô chỉ biết khóc
" ông à đừng như vậy, nếu Gia Lộc đi tù, cháu chúng ta sinh ra sẽ không có ba thật sự rất đáng thương, Gia Luân dì xin con, xin con nể mặt dì, thương cho cháu chưa chào đời của con mà tha cho Gia Lộc " Thảo Hạnh lúc này phải hạ mình vang xin Gia Bảo và Gia Luân, bà ta còn đem cả đứa bé trong bụng Huyền My ra xin
" phải đấy, con của con không thể sinh ra mà không có ba" Huyền My quỳ xuống đất vang xin
" cô có nhầm không? chẳng phải ba nó vẫn sẽ bên nó sao?" Gia Luân cười khinh nói
" con nói vậy là chịu tha cho Gia Lộc sao?" Thảo Hạnh nắm lấy tay Gia Luân hỏi
" ai nói với dì là con sẽ tha cho nó?" Gia Luân nói vô cùng mơ hồ, anh muốn thử IQ của họ đây mà
" ý anh là sao? nói thẳng ra đi " Thấy Gia Luân cứ úp mở, Gia Lộc không nể nang gì mà quát
" Chẳng phải quá rõ rồi sao, ý tao là đứa bé trong bụng cô ta không phải là con của mày, khi bé mày bị bệnh, khả năng sinh con rất thấp, chính Nhã Linh đã thấy cô ta quan hệ với Bảo Khiêm" Gia Luân nói rõ từng câu từng chữ cho mọi người nghe, mọi người lúc này đều sững sốt
" không phải!.
họ nói dối họ đang hủy hoại danh dự của em" Huyền My ôm Gia Lộc khóc lớn
" nếu không tin mày có thể hỏi mẹ mày xem có phải là khi nhỏ mày bị bệnh, bác sĩ đã bảo khó có con không" Gia Luân nghiêm túc nhìn Gia Lộc nói
" đúng nhưng chỉ là khó có chứ không phải là không có " Thảo Hạnh vẫn mang niềm tin con của bà ta vẫn sẽ có con, bà ta không chịu nhìn vào thực tế
" được, Minh Khang đưa cô ấy vào đi " Gia Luân nói lớn, không biết Minh Khang và La Vy đã đứng trước cửa chờ từ lúc nào, vừa nghe tiếng gọi Minh Khang đã đẩy xe lăn đưa La Vy vào
La Vy còn sống, cô đang xuất hiện trước mặt mọi người
Không ai là có thể giấu đi sự ngạc nhiên của mình, họ nhìn La Vy, Gia Phát đứng im nhìn cô, vợ cậu thực sự đã về
Rất muốn chạy đến ôm lấy cô, nhưng như có gì đó cản lại
" La Vy, con còn sống?" Thảo Hạnh nhìn La Vy sững sốt hỏi
" đương nhiên là còn sống để vạch trầm bộ mặt thật của những người hại tôi rồi " La Vy đang thép nói, thật sự lần này cô trở lại chỉ muốn bóp chết những kẻ đã hại cô, nếu không có thằng Tèo, Gia Luân và Minh Khang chắc rằng cô đã phải bỏ mạng của mình
" ý con là sao?" Thảo Hạnh hỏi, mắt của bà ta đã ngập tràn nước mắt rồi
" em trở về chắc chị ba thất vọng lắm đúng không?" La Vy không lòng vòng mà nhắm thẳng vào Huyền My
" Tại sao tôi phải thất vọng chứ? thím đừng nói như vậy" Huyền My sợ hãi nói, hiện tại cô ta biết mình không thể thoát tội được rồi nhưng cứ ráng được giây phút nào thì cứ ráng.