" trưởng thành đi, đã sắp có con rồi mà lúc nào cũng làm việc theo cảm xúc, con mày sẽ thất vọng vì có người cha như mày đó " Gia Luân lạnh lùng nói
" sao anh dám nói vậy hả?" Gia Lộc đấm vào mặt của Gia Luân
Không chần chừ Gia Luân đánh trả một cú rõ đau vào mặt của Gia Lộc vẫn không quên tặng một đá vào bụng làm cho Gia Lộc đã nhào xuống đất, cú đấm làm khoé môi của Gia Lộc chảy máu
" nếu trong hôm nay số lụa hỏng này không được thế thì các người nghỉ hết đi, kể cả mày đó" Gia Luân đi thẳng về phòng làm việc
Cú đấm của Gia Lộc không quad đau nhưng nó lại để lại một vết bầm trên mặt không biết phải ăn nói sao với Nhã Linh đây
" cậu bôi thuốc đi " Thằng Tèo vội mở hộp y tế ra lấy thuốc đưa cho Gia Luân
" ừm mày ra ngoài dám sát bọn nó làm việc đi " Gia Luân cầm lấy thuốc sau đó nhàn nhạt nói
Đến tối khuya, Gia Luân vẫn chưa về, anh ở lại kiểm tra từng khúc lụa, cảm thấy tất cả đều ổn mới cho mọi người về
Gia Luân cố tình về trễ, đợi Nhã Linh ngủ anh mới trở về để cô khỏi thấy vết bầm này
Vào đến phòng Nhã Linh hình như đã ngủ, chỉ còn sự mờ mờ của ánh đèn ngủ, Gia Luân bước nhẹ nhàng đi vào
" anh đi đâu mà giờ này mới về?" Nhã Linh nghe tiếng động liền giả vờ ngủ, nhìn thấy những gì Gia Luân làm nãy giờ chắc chắn anh đang giấu cô chuyện gì
" anh!.
hôm nay xưởng tăng ca" Gia Luân ấp úng nói, lưng quay về hướng của Nhã Linh
" quay mặt qua nhìn em với" Nhã Linh bật điện lên sau đó đi về phía của Gia Luân
" mặt anh bị sao vậy?" Nhã Linh ngạc nhiên khi nhìn thấy vết bầm
" không sao, té thôi" Gia Luân cười nói
" anh xem em là con nít sao? nói nhanh lên " Nhã Linh nhăn mặt nói
" ừm! thì hôm nay anh đánh nhau với Gia Lộc chỉ là xung đột nhỏ thôi" Gia Luân nói
" đến đây em bôi thuốc cho" Nhã Linh kéo Gia Luân về hướng giường sau đó lấy thuốc nhẹ nhàng bôi cho Gia Luân
" á! " Gia Luân bị Nhã Linh đụng vào vết thương nên la lên
" đau sao? biết vậy mà còn đánh nhau" Nhã Linh đau lòng nhưng vẫn phải mắng cho anh chừa
" đừng chửi nữa anh đau lòng đó" Gia Luân nũng nịu nói
" gớm, đi tắm đi rồi đi ngủ " Nhã Linh quay người đi cất tuýp thuốc
Trưa hôm sau
" sao rồi con nhỏ đó vẫn uống thuốc đều đặn chứ " Huyền My nằm trong lòng Bảo Khiêm hỏi
" ngày nào con người làm của nó cũng sắc thuốc đem lên phòng anh nghĩ nó sắp chết đến nơi rồi đấy " Bảo Khiêm cười khinh nói
" mong là ngày đấy sẽ đến sớm, em quá mệt với thằng chồng của em rồi, kêu nó cố gắng để được quản lý xưởng ai ngờ nó lại đi gây sự với Gia Luân " Huyền My nhăn mặt nói
" thôi được rồi đừng giận nếu không con trai chúng ta sẽ bị ảnh hưởng đó " Bảo Khiêm hôn vô má cô ta nói
" haizz đừng nịnh em nữa" Huyền My mỉm cười nói
La Vy đứng ở ngoài nghe không xót một chữ, cô vô cùng ngạc nhiên không ngờ, Huyền My này lại gan đến vậy, thì ra đứa bé đấy không phải là con của Gia Lộc
" A" La Vy bị đánh từ phía sau cô ngất xĩu
" có người?" Huyền My và Bảo Khiêm vội vàng chỉnh lại quần áo sau đó đi ra ngoài
" mợ, mợ Út nghe hết chuyện rồi" Con Kiều vốn đã biết chuyện của Huyền My và Bảo Khiêm nhưng vì nó tin với sự mưu mô và sự thông minh của cả hai người họ thì sớm muộn gì tài sản này sẽ thuộc về hai người họ, nó quyết định sẽ đi cùng thuyền với Huyền My và Bảo Khiêm, khi nãy thấy mợ Út đang nghe lén nó liền lấy cây gậy gần đó đập vào người của La Vy
" để anh xử lí " Bảo Khiêm vác La Vy lên vai, đem vào phòng, cuốn người cô vào mền
Bảo Khiêm và Huyền My đặt La Vy vào xe hơi sau đó chạy ra ngoài
Tối
Cả ngày nay con Hạ chạy khắp nơi tìm tiểu thư nó nhưng đều không thấy nó lo lắm
Cả nhà đều có mặt để ăn cơm tối trừ La Vy
" Hạ, mợ Út đâu?" Gia Phát nhìn con Hạ hỏi
" con! con không biết từ trưa đến giờ không thấy mợ đâu hết, tìm khắp nơi vẫn không thấy" Con Hạ khóc lóc nói, nó lo lắm từ trước đến giờ tiểu thư của nó chưa bao giờ bỏ đi mà không có lí do cả
" cái gì mất tích từ trưa đến giờ?" Gia Phát đứng lên ngạc nhiên nhìn con Hạ
" dạ" Hạ gật đầu
" Gia Phát em bình tĩnh đi cả nhà chia nhau ra tìm " Gia Luân vỗ vai trấn an Gia Phát sau đó sai tất cả người làm đi tìm
Cả đêm đó, cả nhà họ chạy khắp nơi nhưng vẫn không tìm thấy, hỏi ai cũng không thấy La Vy cả, mọi tìm kiếm như rơi vào vô vọng
Đáng lẽ Gia Phát phải vui mừng vì La Vy đã thoát khỏi cuộc đời mình nhưng không trong lòng anh lo lắng không thôi, luôn có cảm giác nếu chậm một phút thì cô sẽ xảy ra chuyện gì
Gia Phát lái xe khắp nơi tìm kiếm nhưng đều không tìm thấy, trong cậu chưa bao giờ có cái suy nghĩ bỏ cuộc cả.