Cô Vợ Có Chút Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

chương 69: ngoại truyện 2 : gạo nấu thành cơm _ mua một được một

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

" Aizz anh họ rốt cuộc anh còn chần chờ gì nữa nếu anh không nhanh chân là chị em theo chân người khác đấy " Giai Kỳ uể oải uống ngụm nước rồi than vãn với Hàn Minh Vũ , đã ba tháng rồi mà tình cảnh của anh họ cô chẳng khá lên gì cả , nay còn có tin đồn giữa chị Tịnh Hương và vị ảnh đế Long Đan có qua lại thân thiết , có người bắt gặp họ đi mua sắm cùng với nhau nữa , cô lo con đường theo đuổi vợ của anh họ mình sẽ gặp trắc trở nên đã hẹn anh ra đây cùng bày mưu tính kế .

" Vậy không được phải cho lắm , anh muốn quang minh chính đại theo đuổi Tịnh Hương " Hàn Minh Vũ có chút chần chờ với kế hoạch của Giai Kỳ .

" Anh .... " Giai Kỳ tức đến ói máu cố gắng nhẫn nhịn , không phải cô không tin với khả năng của anh họ , cô cũng biết chị Tịnh Hương cũng có ý với anh Hàn Minh Vũ nhưng cả hai cứ chần chờ thì biết đến khi nào ván mới đóng thành thuyền .

" Chuyện này tốt nhất để anh lo đi .. " Hàn Minh Vũ cười nhẹ vỗ lên đầu Giai Kỳ một cái rồi thong thả bước đi . Giai Kỳ nhìn bóng dáng anh đi rồi không khỏi hụt hẫng cô bĩu môi một cái khuấy đảo những hòn đá nhỏ trong ly , nếu anh ấy không tự làm vậy tự tay cô đẩy chiếc thuyền này tới bến vậy . Nghĩ thôi nụ cười của Giai Kỳ trở nên gian xảo hơn bao giờ hết chỉ sợ có người gặp phải họa .

Đêm về bao trùm cả thành phố , dòng người vội vàng đi qua đi lại các cửa hiệu đèn sáng một vùng . Lúc này Tịnh Hương từ phòng tắm ra hôm nay cô phải chạy quảng cáo bộ phim mới nên có chút mệt mỏi , bữa tiệc cũng phải nhờ ba mẹ đi thay . Cô khẽ mở tủ lạnh lấy một lon nước ngọt ra khẽ uống cảm nhận vị mát lạnh và vị ngọt cô đi lại ghế tùy ý bật một kênh nào đó đúng lúc điện thoại reo lên .

" Alo " Tịnh Hương nhìn người gọi khẽ mỉm cười bất máy .

" Chị Tịnh Hương .... cứu ...em với .... " Bên kia điện thoại vang lên tiếng thấp thỏm của Giai Kỳ , có vẻ như cô đang chạy trốn ai đó mà hơi thở có chút gấp gáp .

" Em đang ở đâu .. " Tịnh Hương vội vàng hỏi tay với đại bộ đồ cô quăng trên ghế mà thay .

Giai Kỳ đang nói địa chỉ thì đập phải ai đó mà cúp máy , tiếng tút kéo dài khiến Tịnh Hương lo lắng không nghĩ nhiều theo địa chỉ của Giai Kỳ mà đến .

Một lúc sau tại khách sạn Thiên Long , Tịnh Hương nhìn một hồi cố gắng liên lạc điện thoại Giai Kỳ nhưng không được , gọi cho Mục Hạo Kiện cũng không được , cô đành tự một mình đi lên đang phân vân không biết Giai Kỳ gặp nạn chỗ nào thì phía bên lễ tân đến trước mặt cô .

" Xin chào cho hỏi cô có phải là tiểu thư Tịnh Hương không ạ ? "

" Phải " Tịnh Hương nhanh chóng trấn tĩnh lại ngờ vực nhìn cô lễ tân .

Lễ tân bị nhìn có chút khó xử khẽ hằn giọng nói : " Có một vị thiếu niên nói nếu cô có tới thì đến phòng này có người cô cần tìm ở đó ạ " .

" Một vị thiếu niên ? " Tịnh Hương nhìn tấm thẻ nghi ngờ hỏi nhưng cô lễ tân chỉ mỉm cười gật đầu với cô rồi đi mất . Tịnh Hương dù bán tín bán nghi nhưng nghe giọng Giai Kỳ có chút gấp gáp không giống như đang lừa cô nên cô tức tốc theo số phòng của tấm thẻ lên trên tầng VIP .

Cốc ... cốc ...

Tịnh Hương đứng trước cửa phòng gõ nhẹ cô định đàm thoại một chút xem sao nhưng ở bên trong phòng quá mức yên tĩnh không có chút tiếng động nào Tịnh Hương đang định phá cửa xông vào dù có bao nhiêu người cô cũng sẵn nghiêng đón miễn cứu được em gái mình nhưng chưa kịp phá cửa thì cánh cửa phòng đột nhiên mở ra một cánh tay kéo cô vào trong đóng sầm cánh cửa lại . Tịnh Hương cố gắng trấn tĩnh mình không được hốt hoảng cô vung tay lên định đánh trả thì người đó lập tức giữ chặt cánh tay cô lại không cho cô cơ hội phản kháng .

" Tịnh ... Hương ... sao lại ... là em ... " Hàn Minh Vũ thở hổn hển khó nhọc nhìn người phụ nữ trước mặt mình .

Tịnh Hương cũng ngạc nhiên không kém gì anh , cô mở to đôi mắt kinh ngạc sao lại là Hàn Minh Vũ , Giai Kỳ đâu ?

Còn không kịp hỏi cho ra lẽ thì đôi môi đã bị Hàn Minh Vũ gặm nhấm lấy lúc này Tịnh Hương mới phát giác Hàn Minh Vũ có biểu hiện rất lạ nhất là đôi mắt như loài thú vậy . Cô cố gắng phản kháng lại nhưng vô ích sức cô hoàn toàn không có hiệu quả gì với anh cả .

" Tịnh Hương anh khó chịu quá " Hàn Minh Vũ gục lên vai Tịnh Hương ôm chặt lấy cô quyến luyến lấy mùi hương từ người cô .

" Hàn Minh Vũ anh ... anh ... " Tịnh Hương không biết ứng phó tình huống này ra sao nếu như thực sự như cô nghĩ anh trúng phải xuân dược thì cô càng phản kháng thì sự ham muốn của anh càng cao hơn .

" Đừng ... mà " Tịnh Hương rùng mình một cái khi làn môi mỏng của Hàn Minh Vũ lướt nhẹ qua vành tai cô , anh cắn nhẹ một cái . Như một cơn tê dại khiến Tịnh Hương hoàn toàn suy nghĩ được nhiều có một chút gì đó len lỏi trong người cô một cảm giác khó tả sợ hãi lẫn hạnh phúc xen lẫn dần dần phá hủy phòng tuyến của cô . Cô để mặc anh chu du hôn lên môi mình từng chút ngọt ngào rồi mãnh liệt . Hàn Minh Vũ ngưng một lát nhìn người con gái trong lòng mình rồi khẽ bồng xốc cô lên đi đến bên giường .

" A ... " Tịnh Hương giật mình kêu lên nhìn anh đang đi dần phía giường mà không chút phản kháng , dường như cô hoàn toàn quên mất việc mình ở đây . Đối diện với cô là khuôn mặt tuấn tú khiến bao nhiêu cô gái si mê nhất là đôi mắt đen láy ấy có thể chỉ cần vô tình nhìn thôi cũng khiến người người nhớ mãi không quên .

Hàn Minh Vũ nhanh chóng cởi toàn bộ chứng ngại vật trên người từ từ nhẹ nhàng như sợ Tịnh Hương đau mặc dù xuân dược khá mạnh nhưng lần đầu của cô anh không muốn cô phải chịu đau đớn .

......

" Yead thành công rồi " Giai Kỳ ở phòng đối diện nhìn thấy Tịnh Hương hoàn toàn bị Hàn Minh Vũ kéo vào cô vui vẻ hoan hô một cái . Mục Hạo Kiện lúc này ở bên cạnh không khỏi đau đầu anh thế mà lại cùng cô bày ra trò này .

" Chồng có thấy kế hoạch của em giỏi không " Giai Kỳ hí hửng chạy đến bên Mục Hạo Kiện khoe mà không hay để ý đến tâm trạng của anh lúc này cho lắm .

" Vậy em định thế nào ? " Mục Hạo Kiện hơi đen mặt nhìn cô vợ vô tâm của mình .

" Thì bảo là anh đã tới cứu em rồi nên chắc chị Tịnh Hương sẽ không trách em đâu với cả có anh họ bảo kê em nữa chắc chắn chị ấy sẽ tha cho em thôi " Giai Kỳ không hiểu câu hỏi của Mục Hạo Kiện cứ nghĩ anh đang hỏi nếu bị Tịnh Hương hỏi tội thì thế nào thôi .

Mục Hạo Kiện lắc đầu một cái tại sao chuyện người khác vợ anh có thể rành rọt còn chuyện nhà thì cô hoàn toàn có thể không để ý đến như vậy chứ , anh kéo Giai Kỳ ngồi lên người mình hôn lên đôi môi cô ngăn không cho cô luyên thuyên nữa mãi sau anh mới buông ra trầm giọng bên tai cô , " Anh chỉ hỏi em định khi nào mới sinh cho anh một đứa con đây . "

Giai Kỳ giật mình cười trừ sao cô lại quên mất việc này nhỉ , cô nhìn anh một cái từ ánh mắt của anh cô biết anh đã không còn đợi được nữa rồi , chỉ là không lẽ đêm nay thành nơi gạo nấu thành cơm của hai chị em cô sao ?

Truyện Chữ Hay