" Lạc Lạc đợi tôi với . " Ngân Thiếu chạy thục mạng trên hai tay trái phải là hai cái vali to đuổi theo cô gái trước mặt mình .
Lạc Lạc hơi dừng bước quay lại nhìn Ngân Thiếu lạch bạch chạy đến hơi kéo kính râm xuống để lộ đôi mắt trong veo cô châm chọc anh khi anh vừa chạy đến : " anh hình như mập hơn rồi thì phải .."
" Tôi mập cái đầu cô " Ngân Thiếu thở hổn hển thả vali xuống ngồi phịch xuống giữa sân bay mặc cho mọi người nhìn anh vẫn không chịu đứng lên , anh chính là mệt sắp đến chết rồi ở bên kia thì bị người đàn ông đó hành hạ lên bờ xuống ruộng nay được thoát nạn thì bị cô nàng này coi là kẻ hầu hạ không biết trước đây anh đắc tội với bao nhiêu người nữa mà gặp toàn người quyền lực chuyên ức hiếp người nghèo như anh .
" Đi thôi , không phải anh tìm tôi để chữa bệnh cho bạn anh sao ? Không khéo ba ngày nay bạn anh sắp ngủm rồi đấy " Lạc Lạc ung dung kéo vali của mình cho người hầu bên cạnh rồi cất bước đi . Ngân Thiếu nghe vậy cũng lật đật vội vàng đứng dậy đuổi theo Lạc Lạc , suýt thì anh quên chuyện quan trọng này .
-------------------
" Cô tỉnh rồi ? " Kiều Ngân gọt quả táo nhìn Hạ Đình nằm trên giường bệnh , cô có chút bình tĩnh không còn sợ hãi khi đối mặt với Hạ Đình nữa .
" Tôi đang ở đâu vậy ? " Hạ Đình đỡ trán cô nhìn xung quanh một chút rồi quay qua Kiều Ngân hỏi , cơn đau nơi bụng dưới vẫn còn âm ỉ khiến Hạ Đình không khỏi cau mày .
" Ở bệnh viện . " Kiều Ngân hờ hững trả lời , cô đem quả táo được gọt cắt ra đem xếp gọn lên đĩa ngay một ánh mắt cũng không hề nhìn Hạ Đình . Bao năm nay cô nhẫn nhục hầu hạ Hạ Đình mặc cho cô ta hành hạ cô vừa hay cuối cùng cô đã có cơ hội trở mình trả thù .
" Tôi sao lại ở đây. " Hạ Đình cố gắng ngồi dậy hỏi ,nhìn hành động lạnh nhạt của trợ lý mình cô không hiểu mình xảy ra với mình nên có chút cáu gắt với Kiều Ngân .
" À ... " Kiều Ngân coi đó là không khí , cô cười trừ một cái rồi nói , " lúc tôi vào phòng thì thấy cô ngất xỉu trong vũng máu nên đã nhờ mọi người đưa cô đến bệnh viện . "
" Máu ? " Hạ Đình nghệch mặt ra không hiểu , khuôn mặt có chút tái chuyển sang trắng bệch Hạ Đình vội với tay chụp Kiều Ngân hỏi , " Rốt cuộc tôi bị sao vậy có phải ... "
" Đúng rồi , bác sĩ nói cô bị sảy thai ... " Kiều Ngân không lấy làm lạ chuyện này , việc Hạ Đình có quan hệ với ai đó cô là người hiểu rõ nhất bởi vì Lâm Bằng chính là anh trai của cô , lúc bắt gặp Hạ Đình lén lút cùng Lâm Bằng đi khách sạn cô cũng ngạc nhiên hết sức và từ đó cô biết Hạ Đình qua lại cùng anh trai mình cũng đã một tháng rồi .
" Sảy thai không thể nào .... không thể .... " Hạ Đình như bị ai đó trút hết sức lực sắc mặt kém đi vài phần bàn tay buông xuống cô dường như không tin vào chính điều mình vừa nghe thấy , cô không tin mình lại mạng thai con của người mà cô hoàn toàn không yêu , cô và anh chỉ lợi dụng nhau mà thôi không thể có chuyện ngoài ý muốn xảy ra được rõ ràng cô đã rất cẩn thận phòng ngừa mà . Như một cuốn phim chậm tua lại Hạ Đình dần dẫn nhớ ra dạo gần đây việc cô và anh ta quan hệ rất nhiều hầu như sự ham muốn của anh ta khiến cô phát sợ . Hạ Đình run mình một cái ôm chặt đầu hét lên cô vì chuyện hạ được Giai Kỳ mà đã quên đi việc nay .
" À quên nói với cô bác sĩ bảo có cô không còn có khả năng làm mẹ được nữa .. " Kiều Ngân ung dung ăn một miếng táo , kết quả này thật khiến cô hả lòng hả dạ để một người như Hạ Đình mang dòng máu nhà cô thật là một điều sỉ nhục mà cũng may ông trời có mắt , người ác ắt gặp báo ứng , cô ta hại chết đứa con của Mục Hạo Kiện thì cô ta nhất định phải trả giá đắt hơn .
" Cô im đi ... cút ... lập tức cút cho tôi ... " Hạ Đình như phát điên không tin vào điều mà Kiều Ngân vừa nói nhất định Kiều Ngân cô ta đang trả thù cô nhất định như vậy , làm sao cô có thể không được làm mẹ nữa cơ chứ , cô nhất định phải sinh cho Mục Hạo Kiện những đứa con kháu khỉnh . Kiều Ngân đón lấy cái gối bay đến , chính bản thân cô cũng không muốn ở lại đây nhưng bên công ty ra lệnh cô đành phải đi đến thôi , cô đứng dậy đem chiếc gối đặt lại đầu giường ánh mắt sắc lạnh nhìn Hạ Đình cười khinh một tiếng nói :
" Hạ Đình à Hạ Đình , cô tưởng cô còn là ảnh hậu Hạ Đình trước kia được mọi người tôn vinh sao ? Bây giờ cô không khác gì một con chó phải trốn chui trốn nhủi thôi ."
" Cô ... " Hạ Đình nghiến răng ken két trừng mắt nhìn Kiều Ngân , sát khí của Kiều Ngân tỏa ra khiến cô sợ hãi không nói lên lời cơ thể bất giác mà run lên cảm giác sợ hãi này giống như giống như khi cô đối diện với ánh mắt bình tĩnh của Giai Kỳ khi đó vậy .
" Tôi làm sao ? Tôi giờ đây đã không còn là trợ lý của cô nữa và tôi đến đây chỉ muốn nói cho cô biết phía bên công ty đã quyết định phóng sát cô và đuổi cô ra khỏi công ty rồi " Kiều Ngân cầm chặt cằm của Hạ Đình cười mỉm , lời nói của cô nhẹ như gió thoảng như chuyện của Hạ Đình hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến cô .
" Không đúng , làm sao có thể , cô nói dối .. " Hạ Đình ngạc nhiên hất bàn tay của Kiều Ngân ra hét lên .
" Hử ? " Kiều Ngân nhìn bàn tay của mình hất ra có chút tê một giây sau cô thẳng tay giáng một cú tát vào khuôn mặt Hạ Đình dữ tợn nói , " Cái tát này là cho bao năm tôi làm trâu làm ngựa cho cô " Nói xong Kiều Ngân tát Hạ Đình thêm một cái nữa rồi nói , "Cô tưởng chính mình còn là thiên thần sao cô nên nhớ cô đã làm gì . Phải công nhận cô cũng thật thảm đắc tội với nhiều người đến vậy bây giờ mọi người đều lên án cô rồi không tin cô có thể lên mạng xem , xem xem cô đê tiện đến mức nào ."
Hạ Đình bị lãnh hai cú tát có chút choáng váng cô muốn phản kháng nhưng lúc này cơ thể cô yếu hơn bao giờ hết đến một cái nhấc tay cũng không thể , Hạ Đình ngoan cố trừng mắt với Kiều Ngân nói : " Nhất định là do cô , cô ghen tị với tôi nên mới làm những chuyện này "
" Đúng là tôi có ghen tị cô nên đã thêm chút bằng chứng thôi mà ví dụ như chuyện cô cùng anh trai tôi quan hệ ... " Kiều Ngân đứng dậy nhìn Hạ Đình bằng nửa con mắt .
" Anh trai cô ? "
" Phải chính là người con trai tên Lâm Bằng ấy "
" Không thể nào "
Hạ Đình ngồi ngây ngốc một chỗ tin tức này cô không thể tin được , cô như máy móc với lấy điện thoại đăng nhập lên weibo của mình thì đập vào mắt cô là vô vàn câu chửi rủa của fan , Hạ Đình run sợ khi điện thoại vang lên liên tục không ngớt phải mất một lúc cô gạt được nhưng thông báo ấy đôi tay run rẩy khi ấn phải một video .. là video của cô và Lâm Bằng được đăng tải lên bằng chính tài khoản của cô , Hạ Đình sợ hãi nhìn Kiều Ngân , làm sao cô ta có thể có được video này .
" Có phải cô thắc mắc tại sao tôi lại có được một video rõ nét đến vậy không ? " Kiều Ngân cười cười cầm điện thoại từ tay Hạ Đình , cô đi lại ghế ngồi xuống cố tình nhấn âm lượng to lên tiếng rên rỉ của người con gái cùng tiếng thở dốc của người con trai vang lên khắp phòng khiến người nghe không khỏi đỏ mặt .
" Tắt ... lập tức tắt ngay ... " Hạ Đình vội vàng hét lên có một chút sợ hãi hiện lên trong đôi mắt cô, cô cố gắng ném chiếc gối đến Kiều Ngân nhưng không đủ sức .
" Sao vậy nghe chính giọng của mình khiến cô sợ hãi đến vậy sao ? " Kiều Ngân không có gì là tắt đi mà cố tình để nó phát thêm vài phút nữa .
" Làm .... ơn .... " Những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tái nhợt của Hạ Đình , cô hướng về Kiều Ngân thần khẩn cầu xin , cô ta chưa bao giờ kinh tởm điều mình làm đến như vậy .
" Cô nói coi nếu như video này là do chính tay Lâm Bằng quay lại thì sao nhỉ ? À quên tôi lỡ quên nhắc cô cẩn thẩn rằng anh trai tôi có sở thích là mỗi lẫn quan hệ đều quay video lại . "
Từng câu nói như con dao đâm thẳng vào người cô , cô chưa hết kinh ngạc rằng Kiều Ngân là em gái của Lâm Bằng anh ta chưa bao giờ nói đến điều cô hận nhất là để Kiều Ngân phát hiện ra mối quan hệ của mình và cô lại không ngờ rằng Lâm Bằng hắn ta lại có sở thích như vậy , cô đã mất cảnh giác với người đàn ông này hóa ra ngay từ đầu cô đã thất bại từ chính tay cô rồi .
" Cô hẳn là bất ngờ lắm nhỉ mà cũng không hiểu sao anh tôi lại tiếp cận cô nữa . " Kiều Ngân chống cằm đăm chiêu đây là điều mà cô băn khoăn nhất .
" À phải rồi cái video này Mục tổng cũng có một cái không những vậy còn được tặng kèm vài hình ảnh nữa là do tôi gửi đấy . " Kiều Ngân ngập ngừng một chút rồi nói tiếp , không đợi Hạ Đình kinh ngạc mà hét lên với cô , cô đã đứng dậy đi lại phía cửa trước khi đi cô có lòng nhắc nhở Hạ Đình , " Tôi nghe nói phía bên ba cô bị bắt vì tội buôn bán ma túy rồi , cảnh sát cũng sắp tới điều tra về cô, cô cẩn thận nhé . "
Hạ Đình như một khúc gỗ không còn bất kì cảm xúc nào nữa cô ngồi im một chỗ đôi mắt mở to hết mức khi nghe từng câu từng chữ của Kiều Ngân , chỉ mới một ngày thôi biết bao nhiêu tin dành tặng cho cô , chỉ mới một ngày thôi cô mất tất cả .
Lúc Kiều Ngân vừa đi cũng là vừa lúc cảnh sát tới canh gác dựa vào tình hình hiện tại từ bác sĩ Hạ Đình buộc phải ở lại chữa trị nhưng sau vài ngày Hạ Đình phát điên và được đưa vào bệnh viện tâm thần không lâu sau đó mọi người nghe mang máng rằng Hạ Đình đã chết trong đó vì nhiều lần phát điên tự đập đầu mình vào tường .
-----
Mục Hạo Kiện tỉnh lại cũng đã là chiều tối anh đỡ lấy trán mình còn hơi nóng muốn động đậy nhưng không được cảm giác bên tay có người anh quay lại nhìn , đó là Giai Kỳ . Mục Hạo Kiện giật mình nhìn cô , sao cô lại ở đây .
Giai Kỳ bị đánh thức cô dụi dụi mắt nhìn Mục Hạo Kiện hỏi : " Chồng dậy rồi sao . "
Nói xong cô vươn tay sờ trán Mục Hạo Kiện một chút , còn nóng .
Mục Hạo Kiện kinh ngạc nhìn cô , Giai Kỳ vừa gọi anh là chồng không phải là cha nữa , như một dòng suối ấm chảy lan khắp người anh , anh khẽ kéo Giai Kỳ lại ôm cuối cùng Giai Kỳ cũng khỏi bệnh rồi , cuối cùng cô cũng đã nhận ra anh rồi .
" Nghẹt thở , chồng mau thả vợ ra " Giai Kỳ vùng vẫy nhưng cô càng vùng vẫy anh lại càng ôm chặt hơn cứ như anh sợ mất cô vậy .
" Giai Kỳ , anh xin lỗi , xin lỗi đã để em chịu ấm ức " Mục Hạo Kiện nở một nụ cười nhẹ dòng nước mắt không ngăn được mà rơi . Giai Kỳ nghe anh nói thôi không đẩy anh ra nữa , cô ngây ngốc không hiểu tại sao anh lại xin lỗi cô , anh có làm gì đâu là do cô đa nghi anh nên mới bị Hạ Đình hại vì cô quá tức giận , ghen tị mà hại con của cô không thể chào đời vì cô quá cứng đầu không chịu tiếp nhận thực tế xảy ra cùng kí ức đó nên mới khiến mọi người lo lắng mà . Là tại cô quá ngốc , Giai Kỳ òa khóc như đứa trẻ tiếng khóc của cô khiến mọi người bên ngoài giật mình nhưng ai nấy đều vui vẻ , lúc này Tịnh Hương , Nhược gia cùng Mục gia đều có mặt tại văn phòng của Hạo Kiện ai ai cũng vui vẻ khi Giai Kỳ cũng đã chấp nhận thực tế .
" Lạc Lạc sao cô lại đánh tôi . " Ngân Thiếu mặt mày nhăn nhó ôm chân mình .
" Còn không phải anh làm tôi công cóc đến đấy sao " Lạc lạc hơi bực đá Ngân Thiếu một cái , mãi lắm có cơ hội cô được đi du lịch với lí do chữa bệnh để thoát khỏi tên đại ma vương ấy vậy mà giờ bệnh nhân của cô tự nhiên khỏi rồi cô làm sao mà ở lại đây .
" Lạc Lạc là tên của cô sao ? " Mục phu nhân cười trừ đưa ly trà cho Lạc Lạc hỏi .
" Dạ vâng " Lạc Lạc đỡ lấy chén trà thân thiện trả lời .
" Nhìn cô có đôi nét hơi giống Giai Kỳ nhà tôi . " Mục phu nhân quan sát Lạc Lạc kĩ hơn rồi nói .
" Bà nhắc tôi mới thấy đúng là hơi giống .. " Nhược phu nhân mỉm cười bồi thêm một câu nhìn Lạc Lạc .
Cô nàng Lạc Lạc cười gượng chính cô cũng ngạc nhiên khi gặp Giai Kỳ mà thực sự cô với Giai Kỳ tựa như bản sao vậy như là hai chị em sinh đôi cô chưa từng nghĩ lại có người giống mình như vậy có lẽ cô phải ở lại tìm hiểu một chút biết đâu cô cũng có thể tìm ra về thân thế của cô .