" Đúng là không có gì qua được tiểu thư Tịnh Hương ." Lâm Bằng khẽ cười châm một điếu thuốc , hắn khẽ nhả một làn khói trước mặt Tịnh Hương , Tịnh Hương không chút phiền lòng gì vẫn bình tĩnh nhìn hắn .
" Vậy rốt cuộc anh muốn gì ? " Tịnh Hương biết hắn sẽ không nói cho cô biết nên cô đánh lên tiếng trước .
" Tôi chỉ có lòng tốt đưa tiểu thư ra khỏi đây thôi mà " Lâm Bằng cười nhẹ trả lời .
" Ồ vậy tại sao ta phải đi theo người ".
...
Không gian chìm vào yên lặng phảng phất làn khói từ điếu thuốc bay ra Lâm Bằng nhíu mày nhìn Tịnh Hương , hắn không nghĩ đối phó với cô còn khó hơn đối đầu với Mục Hạo Kiện , người phụ nữ này không dễ chọc vào cô ta như một tổ kiến lửa vậy .
"Tịnh Hương cô có đó không " Doãn Tư Mỹ cùng vài thuộc hạ vội vàng chạy loanh quanh đi tìm quần áo ai có chút dính bẩn vì đánh nhau .
Lâm Bằng nghe có người tới liền cười một tiếng rồi cũng vội vàng chạy đi , lúc Doãn Tư Mỹ đến chỉ có độc Tịnh Hương đứng đó nhìn chằm chằm về một hướng .
" Tịnh Hương cô không sao chứ ? " Doãn Tư Mỹ vỗ vỗ vai Tịnh Hương hỏi han .
" Sao giờ anh mới đến có biết tôi chút nữa là tiêu đời rồi không hả ... " Tịnh Hương quay lại giáng một cú đánh vào đầu Doãn Tư Mỹ tràn đầy tức giận , thật không đúng lúc cô còn đang muốn điều tra thêm từ tên Lâm Bằng đó mà Doãn Tư Mỹ lại đúng lúc tìm đến phá hoại công sức của cô .
Doãn Tư Mỹ bị đánh cho choáng váng cả đầu óc không hiểu chuyện gì đang xảy ra , rõ ràng cô không bị gì sao lại chuốc giận lên người anh ?
" Cô ... " Doãn Tư Mỹ nghiến răng nghiến lợi tưởng anh sẽ nhẹ nhàng với con gái à xin lỗi anh không phải là quân tử , " Đúng là bà chằn lửa ế cả đời là phải " vừa nói Doãn Tư Mỹ vừa tung một cú đánh đến Tịnh Hương nhưng bị Tịnh hương chặn lại dễ dàng . Khuôn mặt cô tối sầm lại tên này nay ăn phải gan hùng phải không dám đánh nhau với cả cô .
" Nhà ngươi chán sống rồi sao " Tịnh Hương cầm chặt tay Doãn Tư Mỹ tung một cú lộn nhào khiến Doãn Tư Mỹ nằm vật ra sàn không dậy nổi .
Đám thuộc hạ còn lại trơ mắt nhìn đội trưởng của mình bị hạ chỉ với một đòn mà đó lại là từ một người con gái , cả đám khẽ run mình một cái ngoài lão đại ra họ không ngờ rằng bạn của lão đại cũng đáng sợ như vậy có khi là hơn nữa , họ vội vàng chạy lại đỡ Doãn Tư Mỹ dậy .
" Cô ra tay ác quá đấy " Doãn Tư Mỹ ngồi phịch xuống khẽ ho vài cái nhìn Tịnh Hương nói .
" Còn không phải do anh lăng nhăng mà yếu đi sao " Tịnh Hương ung dung dựa vào tường nhìn Doãn Tư Mỹ .
" Thật không hiểu sao lão đại lại kêu tôi đi bảo vệ cô nữa rõ ràng võ thuật của cô ngang hàng với lão đại .. " Doãn Tư Mỹ lẩm bẩm không phục nhìn người con gái trước mặt như muốn ăn tươi nuốt sống vậy .
" Nè anh có biết Lâm Bằng không ? " Tịnh Hương khoang tay lại nghiêng đầu nhìn Doãn Tư Mỹ hỏi .
" Lâm Bằng ... tên này nghe quen quen ... " Doãn Tư Mỹ hơi đăm chiêu một chút , tên này anh nghe ở đâu đó rồi .
" Có phải tên tóc đen mắt hơi to không ? " Một người trong đám thuộc hạ quay qua Tịnh Hương hỏi .
" Ừm đúng rồi "
" Hắn cũng vừa vào tổ chức chúng tôi được tám tháng rồi "
" À , thì ra tên da ngăm đó Tịnh Hương cô có hận thù gì với hắn sao ? " Doãn Tư Mỹ vỗ tay một cái như thông suốt nhìn Tịnh Hương hỏi .
" Không có gì " Tịnh Hương phất tay đứng dậy nhìn một lượt hỏi , " Các ngươi có nội bộ với nhau sao ? "
Được Tịnh Hương nhắc nhở Doãn Tư Mỹ khẽ nghiến răng một cái khi không ở đâu một đám người côn đồ xông đến đánh nhau với anh và cả thuộc hạ của Hàn Minh Vũ , chuyện này anh phải báo cáo lại với lão đại mới được chỉ sợ trong tổ chức có gián chuột rồi vì nhiệm vụ này hoàn toàn bí mật ít người biết .
" Không sao là tốt " Tịnh Hương ném lại một câu rồi bỏ đi . Bóng đêm một lần nữa phủ xuống bao trùm khắp mọi thứ , cơn gió thổi nhẹ qua cành cây tạo nên tiếng xào xạc nhè nhẹ . Mục hạo Kiện chậm rãi bước lên cầu thang giờ này mọi người đều ngủ cả rồi , anh vì bận mà về hơi muộn . Tiếng cửa âm thầm vang nhẹ một chút ánh sáng chiếu vào từ từ phủ lên khuôn mặt say giấc của Giai Kỳ , cô như đứa trẻ không hề hay biết bão tố bên ngoài nhưng như vậy cũng tốt cô sẽ không phải chịu nhiều áp lực nữa . Mục Hạo Kiện vuốt nhẹ mái tóc của cô anh cứ như vậy ngắm nhìn Giai Kỳ chìm vào giấc ngủ , một giấc ngủ bình yên .
......
" Xóa .. lập tức mau xóa video này ngay .. " Hạ Đình tức giận đập bàn , đôi mắt xinh đẹp giờ đây nổi giận nhìn chòng chọc vào trợ lý của mình ra lệnh .
" Hạ Đình như vậy không thể được " Kiều Ngân run sợ cố gắng nói .
" Sao lại không được lập tức bảo phòng PR xóa video này cho tôi " Hạ Đình như con thú nổi điên cô đem bao đồ đạc đập phá chỉ để hạ giận trong lòng .
Người đại diện của cô Thẩm Kha đi vào nhìn một màn này không khỏi cau mày hét lên , " Cô náo đủ chưa "
" Thẩm Kha anh đến rồi , anh nhất định phải giúp tôi .. " Hạ Đình như vớ phải cọc vui mừng chạy lại bên người đại diện .
" Giúp gì ? Sao cô lại sơ suất như vậy nếu bên đạo diễn khác thì còn may ra nhưng đây là đạo diễn Trần cô có biết ông ta nghiêm khắc thế nào không ? Để cho cô có được vai chính này tôi đã tốn không ý công sức vậy mà giờ cô lại để người ta thấy màn diễn xuất dở tệ này của cô . " Thẩm Kha đem một đống văn kiện đập lên bàn chỉ trích Hạ Đình . Diễn xuất của Hạ Đình anh là người rõ nhất mỗi cảnh trong phim hầu hết phải nhờ người thay thế , việc diễn viên có người thay thế là chuyện bình thường nhưng riêng đạo diễn Trần thì khác ông ấy rất ít khi dùng người thay thế hầu hết mọi diễn viên đều tự diễn cho vai mình . Nhưng giờ đây anh nhận không ít phàn nàn của ông về Hạ Đình ," thân là ảnh hậu mà diễn xuất còn nát hơn cả diễn viên hạng năm thì nên rút khỏi giới giải trí đi " .
Trên mạng hiện giờ đứng top đầu là video Hạ Đình diễn vai Đông Hoa nhiều lần NG , nhiều người bình luận trái chiều đối đầu với nhau .
Yêu Yêu đẹp gái : " Ảnh hậu gì mà nát dễ sợ mới bắt đầu mà đã NG nhiều lần rồi , Hạ Đình nên rút khỏi bộ phim này đi " .
Fan tỷ Hạ Đình : " Nhà trên nói gì kì cục vậy , do đạo diễn Trần khó nên chị ấy bị áp lực thôi mà "
Yêu Yêu đẹp gái : " Biết áp lực sao lúc đầu không lo chăm chú vai diễn mình đi để đến lúc diễn lại làm đoàn phim bị chậm trễ "
Fan tỷ Hạ Đình : " Nhà trên không phải Hạ Đình sao hiểu được áp lực đó , đạo diễn Trần đâu phải người dễ hợp tác ai mà không biết ông ấy nổi tiếng nghiêm khắc chứ . "
Yêu Yêu đẹp gái : " Vậy điều đó chứng mình được gì cho việc diễn tệ của Hạ Đình " .
....
" Tịnh Hương cô nghĩ tôi nên kéo vài thủy quân đến không " Giọng Alice vang oang oái lên từ chiếc điện thoại của Tịnh Hương , chứng tỏ cô ấy đang rất là phấn khích muốn xung kích trận rồi .
" Từ từ cứ để mọi người đấu đá nhau đi chỉ cần nó lọt top là được rồi " Tịnh Hương cười nhẹ xoay xoay cái bút trong tay trấn an Alice đang muốn nổi loạn bên kia .
" Ồ tôi hiểu rồi cô là đang muốn mọi người chú ý đến bản tin này mà quên bản tin của em gái mình , ôi Tịnh Hương cô là một người chị tuyệt vời mà " Alice xoay ghế phấn khích khi hiểu ra kế hoạch của Tịnh Hương , " Vậy còn cái kia ? "
" Khi nào lên đỉnh điểm cô hãy đăng nó lên " Tịnh Hương nhìn người bước vào phòng khẽ dặn dò rồi cúp máy .
" Cô lại bày trò gì rồi . " Trương Nghi đầy hồ nghi nhìn Tịnh Hương , việc này nhất định có phần nhúng tay của Tịnh Hương vào .
Đáp lại anh chỉ là một nụ cười nhẹ , Tịnh Hương đứng dậy cầm lấy một kịch bản đưa cho Trương Nghị nói , " Vai chính này phiền anh sắp xếp cho tôi một chút . "
" Cô ... "
" Anh yên tâm tôi chỉ muốn lấy lại thứ của người thân mình thôi , sẽ không ảnh hưởng gì đâu .. " Tịnh Hương cắt ngang lời của Trương Nghị , cô biết anh lo lắng cho cô cũng như là sự nghiệp của cô nhưng chuyện này cô không thể không đòi lại từ lúc bước chân lại trong giới giải trí cô cũng chỉ muốn Hạ Đình nhận lấy một bài học thích đáng mà thôi . Cánh cửa khẽ khép lại Trương Nghị nhìn xấp kịch bản trong tay không khỏi thở dài chỉ sợ cô cũng không còn bước đi trên con đường này nữa thôi .
.....
" Cha ? " Giai Kỳ vừa bước xuống cầu thang cơn buồn ngủ vẫn chưa hết cô ngáp dài ngáp ngắn nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế khẽ gọi một tiếng .
Mục Hạo Kiện giật mình , anh vẫn chưa quen với cách gọi này của cô , vẫn là giọng nói đó vẫn là người anh yêu nhưng giờ đấy một câu hai câu cũng đều gọi anh một tiếng ' Cha ' . Khẽ buông tài liệu xuống anh nhìn Giai Kỳ mỉm cười , " Tiểu Kỳ dậy rồi à " .
" Dạ , cha tối qua con mơ thấy mẹ . " Giai Kỳ dụi dụi mắt lại gần anh ngồi , giọng nói của cô có chút buồn buồn nói .
" Mẹ ? "
" Dạ , mẹ bảo mẹ nhớ cha lắm ". Giai Kỳ nhìn Mục Hạo Kiện thành thật nói , " Khi nào thì mẹ mới về vậy cha " .
Mục Hạo Kiện không trả lời anh day nhẹ mi tâm rồi mới xoa đầu Giai Kỳ đầy trìu mến hỏi , " Con có thích mèo không ? "
" Mèo ạ .. con thích lắm " Giai Kỳ tròn mắt thích thú trả lời .
" Con lên phòng đi ở đó ba có quà cho con " . Mục Hạo Kiện cười nhéo nhẹ má cô đầy yêu thương nói .
" Dạ "
Giai Kỳ vui vẻ chạy đi như một đứa trẻ thơ , cô không hề hay biết khi cô vừa đi Mục Hạo Kiện khẽ ngã về sau ghế cơn đau đầu lại ập đến khiến anh không còn sức chống đỡ , mấy ngày nay anh bận rộn ngày đêm đến nỗi bị bệnh cũng không hề hay biết . Nay cơn sốt bất ngờ đến mà anh lại không thể để Giai Kỳ biết mà đã lừa cô lên phòng còn mình thì tự chống đỡ miễn cưỡng đi đến công ty .