" Bác sĩ con gái tôi sao rồi " Nhược phu nhân lo lắng nhìn vị bác sĩ hỏi , bà nghe nói vị bác sĩ này là người mà Mục Hạo Kiện chỉ định chữa trị cho Giai Kỳ hẳn là trước đây cả hai đứa đã giấu bà việc gì đó vì vị bác sĩ này khá là biết rõ bệnh tình của Giai Kỳ lại luôn miệng gọi Giai Kỳ là đại tẩu nữa .
Ngân Thiếu khẽ cau mày , anh day day trán ánh mắt có chút đăm chiêu tình trạng của đại tẩu không thể chậm trễ được rồi .
" Không sao , cô ấy chỉ nhất thời mất trí nhớ thôi .. " Ngân Thiếu khẽ nháy mắt với Trịnh Văn thầm nói " cậu mà không phối hợp với tôi là tôi thiến cậu ngay " .
" Bác gái có lẽ nhiều chuyện khiến Giai Kỳ mệt mỏi nên vậy chúng ta nên để cô ấy nghỉ ngơi chút đi ạ " Trịnh Văn cũng rất phối hợp nhanh trí tiếp lời để Nhược phu nhân không hoài nghi gì thêm bệnh tình của Giai Kỳ nữa .
" Nhưng mà ... " Nhược phu nhân cũng có chút hồ nghi cảm thấy những lời bác sĩ nói hoàn toàn không đúng với biểu hiện của Giai Kỳ là một người bị mất trí nhớ nhưng bà lại không thể phản bác được điều gì hơn .
" Không sao đâu bác gái bác đừng lo , bác ở lại đây chăm sóc cho Giai Kỳ đi con đi cùng với bác sĩ kê đơn thuốc cho Giai Kỳ . " Trịnh Văn khéo léo dẹp đi sự lo lắng của Nhược phu nhân cũng nhanh chóng tìm đường lui cho cả hai vì bệnh của Giai Kỳ không thể nói cho Nhược phu nhân biết được nếu không bà sẽ lo lắng nhiều hơn .
" Nhược phu nhân , cháu xin phép " Ngân Thiếu cũng nương theo câu đó của Trịnh Văn mà chuồn đi thật nhanh .
...
" Mục Hạo Kiện đâu rồi " Ngân Thiếu khẽ kéo ghế ra ngồi xuống , lúc này tại phòng làm việc của mình anh mới nhẹ nhõm thả lỏng người .
" Tôi không biết " Trịnh Văn khẽ châm điếu thuốc nói .
Ngân Thiếu nhìn làn khói anh khẽ nhíu mày mắng , " Cái tên này đã bảo là ở bệnh viện cấm hút thuốc rồi mà . "
" Ừ " Trịnh Văn trả lời cho có lệ không có ý định dập tắt điếu thuốc .
" Thật không hiểu nổi cậu , Giai Kỳ đã là hoa có chủ rồi sao cậu còn tiếp tục muốn giành lại cô ấy đến như vậy . " Ngân Thiếu lắc đầu nói , anh và Trịnh Văn là bạn thuở nhỏ nên mọi tính cách của Trịnh Văn anh nắm rõ hơn bao giờ hết , phải nói là Trịnh Văn và Mục Hạo Kiện đều cứng đầu như nhau tại sao anh lại quen biết hai con người này kia chứ .
" Còn đỡ hơn người năm chưa có một mảnh tình vắt vai . " Trịnh Văn khẽ nhả làn khói mỏng nói .
Ngân Thiếu không muốn cãi nhau với Trịnh Văn , anh khẽ lườm chết Trịnh Văn rồi quay lại bàn làm việc xem vài dữ liệu nói , " Tin tôi đã gửi rồi nhưng việc cô ấy có nhận được và đến sớm hay không tôi không thể biết được nhưng với tình trạng của Giai Kỳ ngày càng nguy hiểm hơn có lẽ tôi phải đi một chuyến có điều mới được thì là một vấn đề lớn ... " Ngân Thiếu ngưng lại một lúc nhớ đến người đàn ông đáng sợ đó không khỏi khiến anh run rẩy .
" Cô ấy khó mời đến vậy sao ? " Trịnh Văn có chút tò mò về người mà Ngân Thiếu nói liền thắc mắc hỏi .
" Phải , một người phụ nữ quái dị cùng một ác ma đáng sợ " Ngân Thiếu sắc mặt có chút tái mét nói , " trong thời gian tôi đi vắng anh cùng Mục Hạo Kiện nhớ canh chừng Giai Kỳ / đấy nếu không ... " Ngân Thiếu ngừng lại để tăng thêm phần thần bí nhưng ánh mắt nghiêm túc của Trịnh Văn khiến anh không muốn đùa giỡn nữa .
" Đi nhanh về sớm " Trịnh Văn đi đến bên cửa để lại một câu nói không để tâm đến câu nói dở chừng của Ngân Thiếu nữa , dù xảy ra điều tồi tệ nhất anh nhất định sẽ chữa hết bệnh cho Giai Kỳ và quang minh chính đại giành cô ấy về lại bên mình . Anh đã bỏ lỡ mười ba năm rồi anh không thể để mất Giai Kỳ thêm một lần nào nữa .
....
" Tịnh Hương cô đã chọn được bộ phim nào chưa " Người đại diện khẽ chau mày nhìn cô gái chiếm chỗ ngồi của mình hỏi , đã ba năm rồi sao người con gái này mãi không bỏ được cái bản tính kiêu ngạo này chứ .
" Anh Trương , anh nói xem Hạ Đình sẽ đóng bộ nào " . Tịnh Hương khẽ gấp những kịch bản lại hỏi người đại diện của mình .
" Cô muốn làm gì ? " Trương Nghị hồ nghi hỏi , nhất định lại bày trò rồi .
" Tôi chỉ muốn đóng với người ảnh hậu được mọi người tung hô để học hỏi thêm kinh nghiệm thôi mà , anh đừng lo tôi sẽ không gây chuyện gì đâu . " Tịnh Hương tỏ vẻ ngây thơ nói .
Có kẻ ngốc mới tin lời cô nói .
" Đông Hoa công chúa " Trương Nghị khẽ trả lời , bộ tiểu thuyết này hiện nay đang hot nay được đạo diễn Trần biên đạo thành phim nghe nói là Hạ Đình được mời là nhân vật chính .
Tịnh Hương khẽ nhếch môi cười nhạt chống tay lên bàn nói , " Nghe nói bộ này đang tuyển diễn viên thứ , anh Trương giúp tôi đăng kí tôi muốn diễn bộ này . "
Trương Nghị có chút đăm chiêu nhìn Tịnh Hương cô lại đi đồng ý đóng vai thứ ? Anh nghĩ cô sẽ nổi loạn đi dành vai nữ chính chứ nhưng nghĩ lại nhân vật Cẩm Hoa quả thực như được dành cho Tịnh Hương vậy nhất là lúc này ánh mắt cô có biết bao là tính toán thâm sâu khó lường .
" Được để tôi sắp xếp , Tịnh Hương cô tốt nhất đừng gây phiền phức cho tôi " Trương Nghị khẽ liếc Tịnh Hương nhắc nhở cô nên biết điều mà đừng làm loạn rồi đi ra ngoài .
" Biết rồi , biết rồi " Tịnh Hương tinh nghịch khẽ lè lưỡi với người đại diện trả lời .
Khi người đại diện đi rồi cô cầm lấy kịch bản " Đông Hoa công chúa " nhếch môi cười nhẹ .
Gió bên ngoài bắt đầu nổi nhẹ thổi tung những chiếc lá rụng dưới đất bay lên trời cao như báo hiệu một cơn bão sắp đến .