Bạch Tư Vũ nhìn anh chăm chú, xem ra anh vẫn có gì đó ẩn chứa giấu diếm cô thì phải.Nhưng nếu anh không nói Bạch Tư Vũ không hỏi đến.
Bạch Tư Vũ chau mày nghiêm túc nói với anh.
- Lục Hạo bất cứ chuyện gì anh muốn giữ riêng cho mình, em không hỏi đến.Nhưng chuyện tình cảm thì em...
Cô nói đến đây,hai má hồng hồng chẳng rõ vì cơn ghen còn dây dưa hay quẳng bách xấu hổ mà khuôn mặt nhỏ nhắn có chút bức bí.
Lục Hạo nhướn mày thú vị chờ cô nói tiếp.
Bạch Tư Vũ hắng giọng..
- Ừm,ý em là anh không được hai lòng, với lại em thích sạch sẽ.
Nói rồi cắn cắn môi đỏ, đôi mắt to tròn bướng bỉnh mang vẻ ghen tuông nhìn anh, Lục Hạo hơi ngạc nhiên, sau đó anh nắm cằm cô.. Truyện Hài Hước
Anh áp sát khuôn mặt điển trai gần sát mặt cô, cười cười..
- Nói xong rồi?
Lúc này Bạch Tư Vũ có chút bối rối, gật đầu..
Lục Hạo quàng tay ôm lấy eo cô,bàn tay hư hỏng còn đi xuống vuốt ve.
- Tiểu Vũ, em đang ghen sao?
Không ngờ anh hỏi thẳng thừng như thế,Bạch Tư Vũ đẩy đẩy ngực anh, nhỏ giọng hậm hực.
- Không có,chỉ là..ừm
Lục Hạo buồn cười chịu hết nổi với cái dáng vẻ ghen tuông ăn vạ của cô.Anh hôn thật sâu vào đôi môi mọng nước,hờn dỗi phụng phịu,cái lưỡi kiếm cớ chui vào miệng nhỏ,khuấy đảo từng hơi thở tràn ngập sự mạnh mẽ đàn ông của anh,Bạch Tư vũ nhũng như hồ chao nằm gọn trong lòng anh...
Qua một lúc anh mới quyến luyến rời khỏi môi cô, tà tứ vuốt ve đôi môi vừa mới bị hôn đến sưng đỏ..
- Cả đời này anh bị em nắm chặt rồi,không cần lo lắng những điều vớ vẩn, có biết không.
Anh thỏ thẻ bên tai,như dòng suối mát chảy qua trái tim bé nhỏ.
Bạch Tư Vũ cười,nụ cười đáng yêu bẽn lẽn dụi mặt vào ngực anh, cánh tay mãnh khãnh cũng vòng qua eo ôm anh thật chặt.Lục Hạo nhìn bộ dáng vui sướng của cô khiến tim anh nhũng ra, cúi đầu hôn lên trán cô, nhắm mắt thở dài thỏa mãn.
...----------------...
Hai ngày sau..
Lục Hạo và Bạch Tư Vũ trở về nước, Lục Hạo cũng rất nghiêm túc trong việc điều ta từ phía cảnh sát,lúc nào cần có mặt anh đều không chối từ.
Qua một tuần, Trác Tư Sở lấy cương vị là con gái độc nhất của Trác Cửu.Cô ta họp bang hội, tước mọi quyền hành trước đây Trác Cửu giao cho Lục Hạo,các sòng bạc lớn nhỏ nào chưa nhượng quyền trên giấy tờ, Trác Tư Sở đều lấy lại tất cả.
Ngày họp bang hội Lục Hạo không đến, anh dường như không hứng thú,cũng như đoán được việc làm vô bổ này của Trác Tư Sở.
Thật ra mà nói, tài sản trong tay Lục Hạo có được đều đứng tên anh tất cả.Vì bao năm qua nghĩ tình Trác Cửu nên vẫn chia chác lợi nhuận cho ông ta.
Còn mấy sòng bài ở Biên giới Campuchia, lúc còn sống Trác Cửu muốn nhờ anh hỗ trợ.
Giờ thì xem như trả lại cho cô ta, mấy thứ râu ria đó chỉ khiến anh vướn bận tay chân.
Cuộc họp nội bộ chờ đợi Lục Hạo khá lâu nhưng anh không đến.Vốn bị coi thường, Trác Tư Sở tức giận yêu cầu luật sư chuyển nhượng lại cho Bạch Thiển nắm giữ.
Khi mọi người đang căng thẳng như dây đàn, ngoài trời mưa to khí hậu chẳng chiều lòng người.Nhưng với Lục Hạo lúc này trong căn phòng ngủ lại vô cùng ấm áp, anh đứng nghe điện thoại nhìn ra cửa kính màn mưa che phủ, ánh đèn đường chỉ còn le lói.
Ánh mắt nhìn qua cửa phòng tắm, Bạch Tư Vũ chỉ mới bước vào trong..
Lục Hạo không vội sau khi tắt điện thoại, anh cầm ly rượu đỏ nhâm nhi..
Nửa tiếng sau, Bạch Tư Vũ mới ra khỏi phòng tắm, mặc chiếc đầm ngủ màu hồng nhạt khoác thêm chiếc áo lụa cùng màu, vừa quyến rũ lại mong manh..
Cô đang nghiêng đầu dùng khăn lau tóc, thấy cô khom người tìm máy sấy,anh mỉm cười,ý đồ bất chính hiện rõ trên mặt,nhưng Bạch Tư Vũ nào thấy..
Chỉ nghe anh gọi..
- Lại đây,anh sấy cho..
Nghe anh nói thế,Bạch Tư Vũ cũng không suy nghĩ nhiều,còn cảm thấy vui vẻ đi đến đưa máy cho anh..
Chiếc ghế sopha kiểu châu âu được được sát cửa kính lớn..
Khung cảnh lúc này rất đẹp và ấm áp, Bạch Tư Vũ ngồi sát cửa sổ,hướng mắt nhìn ra màn mưa.