"Mẹ ơi, mở cửa ra..." Cô vừa khóc vừa sốt ruột, cùng với em gái - Mộc Tuyết Lộ lừa gạt cha mẹ, để cho em gái thay mình gả, còn cô thì bỏ trốn với Chu Thế Thanh. Cô thật ích kỷ, chỉ nghĩ đến hạnh phúc của bản thân lại quên mất cảm nhận của cha mẹ.
"Cút, tôi không có đứa con gái ham giàu sang mà đi bán đứng em gái mình". Tiếng của mẹ nghe vô cùng đau đớn, Mộc Tuyết Nhu có chút khó hiểu khi nghe mẹ mình chỉ trích.
Cô chỉ muốn ở cùng một chỗ với Chu Thế Thanh, nếu cô ham giàu sang sẽ không nghĩ hết mọi biện pháp chạy khỏi tay Mạc Duy Uyên. Về phần Mộc Tuyết Lộ thích Mạc Duy Uyên, cô chỉ thuận theo tình thế mà thành toàn cho em gái mà thôi....
Cô đau lòng, hô hấp có chút khó khăn, cổ họng như nghẹn hẳn: "Mẹ, con không có, con không có..."
Cha mẹ Mộc mở ra một bức thư, bên trong viết về chuyện tình hôm đám cưới. Phía trên nói thiên kim họ Mộc - Mộc Niên Kiều gả vào nhà họ Mạc nhưng Mộc Tuyết Nhu biết ước định mấy mươi năm trước, hối hận vì chạy trốn với bạn trai, nên quay lạ tìm Mạc Duy Uyên, phá huỷ hôn lễ của Mạc Duy Uyên và Mộc Niên Kiều.
Chuyện này đã đăng tin tức sáng nay, nhưng lại sai lệch hoàn toàn với sự thật. Báo chí huyên náo ồn ào đều nói Mộc Tuyết Nhu làm người thứ ba phá huỷ hôn lễ của Mộc Niên Kiều và Mạc Duy Uyên, chỉ có điều đối với nhà giàu như họ Mộc thì cũng không phải là chuyện vẻ vang gì. Bây giờ đã không còn thấy tin tức gì trên TV và trên báo nữa, mặc dù có thể thông qua chuyện này đạt được sự đồng tình của dư luận mà hóa giải mọi chuyện, nhưng đến cùng cũng chẳng mấy tốt đẹp.
Thực ra, lúc đầu cha mẹ Mộc đều không tin nổi, họ biết Chu Thế Thanh, tuy rằng chưa từng gặp mặt nhưng nghe qua lời của người khác cũng biết tình cảm của con gái nhà mình với Chu Thế Thanh rất tốt, như vợ chồng son vậy. Nhà họ Chu tuy không phải là nhà giàu nhưng điều kiện kinh tế cũng không tệ.
Khi đó cha mẹ Mộc sớm quên mất ước định của ông nội với ông nội anh, chỉ nghĩ đến con gái nhà mình cùng Chu Thế Thanh sớm thành đôi.
Không ngờ chuyện đột ngột phát sinh thành như vậy, hơn nữa sau đó Mộc Tuyết Lộ lại bị người của Mạc Duy Uyên đưa về, hận chị mình lừa gạt mình, ở trước mặt cha mẹ Mộc nói không ít lời chửi rủa chị mình. Trên Mộc Tuyết Nhu và Mộc Tuyết Lộ còn có một người anh, nhưng người được cưng chiều nhất lại là Mộc Tuyết Lộ vừa đáng yêu, xinh đẹp khiến cô càng trở nên tuỳ hứng điêu ngoa. Cô sớm nghĩ nếu cô thích Mạc Duy Uyên thì Mộc Tuyết Nhu phải nên tặng cho cô, bởi vậy khi Tuyết Nhu đưa ra yêu cầu cần cô giúp, Mộc Tuyết Lộ không chút do dự mà nhận lời. Tưởng rằng mọi chuyện đã thành, kết quả...
Lúc này cô vẫn còn chưa nguôi giận, tiếp tục đổ dầu vào lửa ở trong nhà.
"Cha, mẹ... con không có...". Mộc Tuyết Nhu khóc nức nở giải thích ở ngoài cửa, cô chỉ bị ép buộc mà, thật sự là bị ép buộc mà.
Nghe thấy những người vây lại xem, có người nhỏ giọng khinh thường nói: "Này, so với họ Mạc thằng bé nhà họ Chu cũng chỉ là tên nhà nghèo, dù sao thì cũng đã chọn gả cho họ Mạc, gả cũng đã gả rồi, còn giả bộ thanh cao làm gì","Cô ta nghĩ cô ta là ai, có tiền liền vội vàng cưới..."
Từng lời nói như một con dao vô hình đâm sâu vào trái tim cô, cô vô lực ngã quỵ xuống đất, lẳng lặng cuối thấp đầu.
Cô ngẩng cao đầu, thề thốt với cha mẹ: "Cha Mẹ, con Mộc Tuyết Nhu quỳ ở đây xin thề, nếu con thật sự nịnh nọt ham giàu sang mà bán đứng em gái mình, con sẽ bị sét đánh phanh thây".
Cô nắm chặt ống quần, giọng nói kiên định, con mắt loé sáng làm người khác ngạc nhiên.