Rầm
Nhóm vệ sĩ của Mặc Đình và Lâm Trạch xông vào.
" Tụi bây là ai?" _ tên cầm đầu quát lớn.
" Không cần nói nhiều! Mọi người xông lên, để tên cầm đầu cho tôi!" _ Lâm Trạch ra lệnh.
Hai nhóm người xông vào đánh nhau túi bụi, nhưng chỉ vài phút sau thì nhóm côn đồ đã bị hạ gục.
" Đại ca! Xin anh tha cho tôi!" _ tên đại ca van xin Lâm Trạch
" Nếu không phải còn có việc thì mày nghĩ tao để yên cho mày sao?" _ Lâm Trạch tức giận, ném tên cầm đầu cho vệ sĩ _ " Trói hắn lại!"
Lâm Trạch vội chạy đến cởi trói cho Tịnh Kỳ
" Thiếu phu nhân! Để cô phải chịu khổ rồi!" _ Lâm Trạch cúi đầu
_ Tịnh Kỳ đứng dậy cúi người.
" Tịnh Kỳ! Tôi lo cho cậu quá!" _ Hi Văn nức nở chạy vào ôm chầm lấy Tịnh Kỳ
…
[ Sáng hôm sau ]
Điện thoại của tên cầm đầu reo lên
" Lan Du! Là Lan Du gọi!" _ Một vệ sĩ vội lên tiếng.
Nhóm vệ sĩ cầm điện thoại lại cho tên du côn
" Mày mà nói ra chuyện gì thì cẩn thận cái lưỡi của mày! Không được để bà ta nghi ngờ!" _ vệ sĩ đe dọa
" Thiếu phu nhân! phiền cô một chút!" _ Lâm Trạch thì thầm rồi vội trói Tịnh Kỳ lại, phủi đất bụi lên người cô
" Phu nhân! Bà gọi tôi sớm vậy sao?" _ Tên cầm đầu cười gượng
" Con nhỏ đó đâu rồi?" _ Lan Du hỏi
Tên cầm đầu mở camera quay về Tịnh Kỳ
" Bọn tôi bỏ đói bỏ khát cô ta cả đêm qua, giờ chắc không còn sức đâu!"
" Mấy người canh chừng cô ta cho tốt! Qua đêm nay, số tiền còn lại sẽ chuyển vào tài khoản của các người!"
" Vâng! Bọn tôi biết rồi!"
Lan Du tắt máy, cả nhóm thở phào nhẹ nhõm
" Tối nay trước khi buổi tiệc bắt đầu, bà ta chắc chắn sẽ gọi một lần nữa! Sau đó thì mọi việc nhờ cô nhé, thiểu thư Hi Văn!" _ Lâm Trạch căn dặn
" Thiếu phu nhân xin hãy cố gắng thêm!"
" Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo xuất hiện!" _ Lâm Trạch lấy điện thoại ra, quay về phía Tịnh Kỳ
" Tịnh Kỳ! Em không sao chứ?" _ Mặc Đình tỏ ra lo lắng
Tịnh Kỳ mỉm cười lắc đầu
" Vậy một lát hẹn gặp em ở buổi tiệc nhé!"
Tịnh Kỳ ngại ngùng gật đầu
…
[ Vương Gia ]
" Tại sao cứ phải là thằng nhóc đó chứ? Với gia thế của chúng ta, sợ gì không tìm được người như nó?" _ mẹ của Yến Chi đang làm tóc quay sang nhìn cô đang cười hạnh phúc
" Mẹ không biết đâu! Làm gì có người đàn oing nào sánh được với anh ấy?" _ Yến Chi đỏ mặt khi nói đến Mặc Đình
" Nếu chỉ vì một dự án mà con gái ta có thể hạnh phúc như vậy thì ta đổi cũng thấy xứng đáng!" _ Vương Hạo, Ba của Yến Chi từ sau bước đến
" Ba! Ba lại cười con rồi!" _ Yến Chi nũng nịu
" Mong là chị sẽ không hối hận vì những gì chị đã làm!" _ Vĩ Kỳ từ đâu bước đến.
" Mày..." _ Yến Chi trợn mắt
" Con nói vậy là sao?" _ Vương Hạo cau mày nhìn theo Vĩ Kỳ
" Thằng nhóc đó! Ăn nói lung tung vậy mà!" _ Mẹ của Yến Chi an ủi
…
[ Tối ]
" Những khách mời của buổi tiệc hôm nay đều là người có máu mặt!" _ Một nhân viên của công ty nói
" Không chỉ có đối tác làm ăn của Nghiêm Thị mà họ còn mời cả gia đình của tổng giám đốc Vương.
Người đã giành lấy dự án của Nghiêm Thị."
" Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có mặt ở buổi tiệc này!"
Chiếc xe màu đen bóng loáng dừng lại, Mặc Đình bước xuống xe liền thu hút chú ý của mọi người
" Tổng giám đốc hôm nay đẹp trai quá!"
" Nhưng mà cô gái đó...!Không phải là Yến Chi sao?"
" Sao cô ấy lại đi cùng với tổng giám đốc? Bạn gái của tổng giám đốc đâu?".