Lão phu nhân tức giận hét lớn.
" Đừng cãi nhau nữa! Ta gọi về để cùng nhau dùng bữa chứ không phải là để cãi nhau!" _ Triệu Lam nghiêm mặt
" Tịnh Kỳ! Đây là bà nội! Em chào bà nội đi!" _ Mặc Đình nhẹ nhàng kéo Tịnh Kỳ
Tịnh Kỳ nhìn thấy Triệu Lam đang tức giận nên cô có chút sợ sệt đưa mắt nhìn về phía Mặc Đình
Anh nhìn cô rồi gật nhẹ đầu khiến cô yên tâm.
Cô dè chừng cúi người chào Triệu Lam rồi lại vội vàng trốn sau lưng Mặc Đình
" Cô gái đây là??" _ Triệu Lam có chút ngạc nhiên nhìn Tịnh Kỳ, bà hỏi Mặc Đình
" Cô ấy là Tịnh Kỳ! Là vợ của cháu! Chúng cháu đã đăng ký kết hôn rồi ạ!" _ Mặc Đình nắm tay Tịnh Kỳ rồi nhìn cô với ánh mắt âu yếm
" Ha! Người trước thì ở với trai đến có chửa! Bây giờ lại lấy người không những bị câm mà còn ngốc nữa!" _ Yến Chi nhỏ giọng tỏ vẻ mỉa mai.
Chát _ Mặc Đình tiến đến tát mạnh vào mặt Yến Chi
" Cô ăn nói cho cẩn thận! Đừng đi quá giới hạn của tôi!" _ Mặc Đình nghiêm mặt nhìn Yến Chi
Yến Chi hoảng sợ đưa tay ôm mặt, nhìn Mặc Đình với ánh mắt tức giận lẫn sợ hãi
Lan Du đứng bên cạnh bất ngờ nhìn Mặc Đình
" Tại sao con lại đánh con bé? Nó nói gì sai sao?" _ Lan Du nhìn Mặc Đình lớn tiếng, ra sức bảo vệ Yến Chi
" Các người có tốt đẹp gì không mà lại nói cô ấy?" _ Mặc Đình nhếch miệng
" Con..." _ Lan Du tức giận, chỉ tay vào mặt anh
" Thôi được rồi! Các người muốn bà già này sống sao đây?" _ Triệu Lam lên tiếng.
" Bà nội! Chúng cháu xin phép về trước, lần sau sẽ đền bù cho bà nội! Ngồi chung bàn với hai người này, cháu thật sự nuốt không trôi!" _ Mặc Đình cúi người chào bà rồi nắm tay Tịnh Kỳ rời đi.
…
Mặc Đình đưa Tịnh Kỳ về biệt thự của mình
" Thiếu gia, thiếu phu nhân!" _ thím Vân ngạc nhiên
" Tịnh Kỳ vẫn chưa ăn gì! Thím giúp tôi chuẩn bị vài món cho cô ấy!" _ Mặc Đình đưa tay xoa trán
Tịnh Kỳ ở lại phòng bếp giúp thím Vân chuẩn bị bữa tối.
Mặc Đình đang làm việc trong phòng thì nhìn thấy Tịnh Kỳ đang hé cửa nhìn mình.
Anh đặt xấp hồ sơ đang đọc dang dở xuống bàn, nhìn cô mỉm cười
" Em vào đi! Sao lại đứng ở ngoài đó?" _ Mặc Đình lên tiếng
Tịnh Kỳ khép nép bước vào
" Em đã ăn tối chưa?" _ Mặc Đình đưa tay kéo cô ngồi vào lòng
Tịnh Kỳ khẽ lắc đầu
" Tại sao vậy?" _ Mặc Đình ngạc nhiên
Tịnh Kỳ mỉm cười đứng lên, cô nắm tay anh kéo anh đứng lên rồi cùng nhau đi xuống phòng ăn
Mặc Đình nhìn những món ăn trên bàn
" Sao vậy? Nhiều món như vậy mà em không thích sao?" _ Mặc Đình nhìn Tịnh Kỳ
Tịnh Kỳ lắc đầu, cô kéo Mặc Đình ngồi xuống ghế rồi bước đến kéo thím Vân và Lâm Trạch cùng ngồi xuống.
Cô vui vẻ bước đến ngồi xuống cạnh Mặc Đình
Mọi người đều ngạc nhiên nhìn cô
" Dù sao cũng là đêm Giáng Sinh, mọi người cùng nhau vui vẻ ăn bữa cơm thôi!" _ Mặc Đình mỉm cười cầm đũa.
" Lâm Trạch! Cậu đi lấy chai sâm panh đến đây!" _ Mặc Đình nhìn Lâm Trạch
Lâm Trạch vui vẻ đi lấy chai sâm panh ở tủ rượu đến đưa cho Mặc Đình.
Anh vui vẻ khui chai sâm panh rót cho mọi người rồi nâng ly của mình lên
" Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ!" _ mọi người cùng nâng ly
…
Mặc Đình nằm trên giường nhìn Tịnh Kỳ đang say giấc.
" Em biết không! Tôi nhận ra rằng lúc trước là do tôi cố chấp chứ thật ra dù em có là ai đi nữa thì tôi cũng yêu em mất rồi!" _ Mặc Đình thì thầm, đưa tay vén tóc Tịnh Kỳ
Tịnh Kỳ trở mình xoay lưng lại phía anh, từ khóe mi chảy xuống dòng nước mắt..