"Ừm!" Hàn Trạch Dương khẽ đáp một tiếng.
"Cái đó... Anh đang ăn tối đúng không?"
"Ừ, vậy còn em, đã ăn gì chưa?"
"A, em vừa mới ăn xong! Không còn chuyện gì nữa em cúp máy đây, anh mau ăn tối đi!"
"Ừ! Trưa mai anh tới đón em!"
"Được!"
Bạch Lăng Diệp cúp máy xong liền thở ra một hơi, tên Lăng Hạo Thiên chết tiệt, lại dám hố cô.
Bạch Lăng Diệp cười cười, cô lặng lẽ cap màn hình lại đoạn tin nhắn lúc nãy gửi cho Vương Giai Kỳ, cô có nói sẽ không tính toán với anh ta, nhưng không nói là không thể nhờ người khác xử lý anh ta.
Ngày hôm sau, mới sáng sớm liền có một loạt tin tức kinh doanh nổi bật liên quan đến tập đoàn Phong Vân.
Những tiêu đề như: "Lộ chứng cứ tập đoàn Phong Vân trốn thuế" hay "Tập đoàn Phong Vân sản xuất sản phẩm kém chất lượng" đều là những tiêu đề hot nhất.
Cũng vì vậy mà đã thu hút vô số phóng viên đến bao quanh tập đoàn Phong Vân, chính vì vậy mà Bạch Lăng Diệp và Hàn Trạch Dương cũng tránh thoát khỏi sự truy đuổi của phóng viên.
Mà sáng sớm Lăng Hạo Thiên đến bệnh viện với khuôn mặt nhếch nhác mệt mỏi.
Vừa tới bệnh viện, anh ta đã ngay lập tức đi tìm Bạch Lăng Diệp, nhìn thấy khuôn mặt của anh ta, Bạch Lăng Diệp liền biết chắc là Vương Giai Kỳ đã thay cô xử lý anh ta rồi.
Lăng Hạo Thiên tức giận trừng mắt nhìn cô: "Bạch Lăng Diệp, cô chơi tôi vui lắm đúng không?"
"Tôi chơi anh? Chứ không phải là ai đó chủ động trêu chọc tôi trước sao?"
"Nhưng không phải là cô đã nói sẽ không tính toán với tôi rồi sao?"
Bạch Lăng Diệp thản nhiên dựa lưng vào ghế đáp: "Đúng vậy! Tôi đâu có tính toán với anh đâu?" Cô chỉ mượn tay người khác để xử lý anh thôi! Tất nhiên những lời này cô đều để trong lòng mà thôi.
"Cô..."
Nhìn vẻ mặt hậm hực nhưng không làm gì được của anh ta, Bạch Lăng Diệp lại cảm thấy vô cùng thoải mái.
Phải nói trước đây, những kẻ dám trêu chọc cô đều có kết cục hết sức bi thảm, đối với Lăng Hạo Thiên như vậy là quá nhẹ nhàng rồi.
Có lẽ câu nói "Cô mềm lòng hơn trước rồi!" của Cố Thành thực sự đúng, bởi vì cô bây giờ nhân từ hơn trước kia rất nhiều, thậm chí đến cô còn không nhận ra sự thay đổi này.
"Cô..."
"Reng reng reng!"
Lăng Hạo Thiên còn đang định lên tiếng thì thì tiếng chuông điện thoại của Bạch Lăng Diệp đột nhiên vang lên.
Bạch Lăng Diệp cầm máy điện thoại lên xem sau đó liếc nhìn Lăng Hạo Thiên ở phía đối diện một cái sau đó nhấc máy: "Alo, Giai Kỳ?"
Vừa nghe tới tên Giai Kỳ, Lăng Hạo Thiên liền nuốt lại những lời vốn chuẩn bị nói ra vào trong, khuôn mặt căng thẳng nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đang ở trên tay Bạch Lăng Diệp.
Đầu bên kia điện thoại giọng của Vương Giai Kỳ có chút kích động: "Lăng Diệp! Lăng Diệp! Cậu đã xem tin tức sáng nay chưa?"
"Ồ, sao vậy?"
"Lăng Diệp! Rốt cuộc là cậu đã xem hay chưa vậy? Tại sao cậu lại không có chút phản ứng nào thế?"
Bạch Lăng Diệp thở dài, biết nói như thế nào đây, những chuyện này vốn dĩ đều là sắp xếp của cô, nên cô có thể có phản ứng gì được cơ chứ, cô cười cười: "Theo cậu thì mình nên có phản ứng gì? Vui vẻ? Kích động? Hay là Buồn bã?"
"Lăng Diệp, rốt cuộc thì cậu có phải là người không vậy? Dẫu sao đó cũng là ba chồng của cậu mà, sao cậu lại không có chút phản ứng nào thế?"
"Ông ta không phải ba chồng của mình!"
"Ừ, cũng đúng thôi, ông ta sao có thể xứng đáng trở thành ba chồng cậu được! Mình thấy những chuyện ngày hôm nay chính là báo ứng của ông ta! Mà, cậu có biết những tin tức hôm nay là do ai sắp xếp không? Chắc không phải là Chồng chưa cưới của cậu đấy chứ?"
"Ha ha, Giai Kỳ! Cậu nghĩ quá nhiều rồi! Những chuyện ngày hôm nay đều là do ông ta tự làm tự chịu, liên quan gì đến người khác chứ?"
"Cũng phải! Vậy cậu có nghĩ những chuyện này là do ông trời thương xót cậu nên đã giúp cậu một tay không?"
"Ha ha! Cứ coi là vậy đi!"
Mà Lăng Hạo Thiên đang chăm chú nhìn cô nghe điện thoại, nghe được cô nói mấy từ ba chồng, tự làm tự chịu thì nghi ngờ, có phải ba Hàn Trạch Dương xảy ra chuyện?
Tối qua sau khi ăn tối cùng Hàn Trạch Dương, anh liền nhận được điện thoại của Vương Giai Kỳ mắng anh một trận xối xả, sau đó còn vì chuyện này mà giận dỗi với anh, cho nên từ tối hôm qua đến bây giờ anh vẫn luôn không có tâm trạng để lên mạng, mà lúc này nghe Bạch Lăng Diệp nhắc tới những lời đó, anh ta liền nghi ngờ mà mở điện thoại lên xem một chút.
Thật không ngờ, một tin tức bùng nổ như vậy mà một người hay hóng hớt như anh ta lại không biết một chút gì.
Thảo nào sáng nay lúc anh ta tới bệnh viện lại thấy vắng vẻ đến vậy, thì ra là không có phóng viên, nhưng lúc đó anh đang muốn tìm Bạch Lăng Diệp để nói lý, làm sao có thể để ý tới chuyện này được cơ chứ.