Hạ An Nhiên chọn một vài người trong số những người vệ sĩ và đi đến nơi ở của bố mẹ Tiểu Văn để thực hiện một số biện pháp bảo vệ.
Sau khi tự mình ăn sáng, cô ấy đi đến đó.
Khi Hạ An Nhiên đến tầng dưới của nhà Tiểu Văn, một trong những vệ sĩ đi tới nói: "Thiếu phu nhân, trước đây có một nhóm người đã đến đây, và họ đã bị chúng tôi đuổi đi."
Đúng là Hàn gia đã bắt đầu hành động.
Hạ An Nhiên lên lầu gõ cửa nhà Tiểu Văn.
Một lúc lâu sau, bố của Tiểu Văn ra mở cửa.
Bố của Tiểu Văn từng là một doanh nhân, tính khí
thanh cao, nhưng từ khi con gái tự tử, còn vợ ông không thể chấp nhận được chuyện này ...!người đàn ông này cũng trở nên vô cùng tiều tụy.
Bố của Tiểu Văn nhìn Hạ An Nhiên, đôi mắt mông lung chợt lóe sáng.
"Là cô!"
HỌAn Nhiên có chút kinh ngạc, “Bác biết tôi sao?"
Giọng nói của bố Tiểu Văn khàn khàn kìm nén nỗi buồn.
“Nếu không phải nhờ cô, chuyện của con gái tôi có lẽ đã phủ đầy bụi, sẽ không có bất cứ kẻ nào nhắc đến nữa."
Hôm qua, tin tức đã rất ồn ào.
Bố của Tiểu Văn ban đầu không chú ý đến tin tức
trên mạng, nhưng bạn bè và người thân đã gửi tin
tức cho ông ấy.
Bố của Tiểu Văn cũng biết được những bất công mà năm đó Tiểu Văn phải trải qua, vì liên quan đến Hạ
An Nhiên, một lần nữa bị đề cập đến.
Vào lúc này nhìn thấy Hạ An Nhiên, bố của Tiểu Văn
đương nhiên nhận ra.
Ông ấy đón Hạ An Nhiên vào nhà, căn phòng ba phòng ngủ một gian rất ấm áp, đặc biệt là bức chân.
dùng gia đình treo ở phòng khách.
Trong ảnh, Tiểu Văn diện một chiếc váy và mặt dây chuyền tinh xảo, nở nụ cười vô cùng rạng rỡ với vòng tay đang ôm bố mẹ.
Nhưng dù cách bài trí ấm cúng đến đâu, và nụ cười
của những người trong ảnh có rạng rỡ hơn đi nữa...!
Giờ phút này, mái ấm nơi đây vẫn là một bầu không khí hiu quạnh và trầm mặc.
Sau khi Hạ An Nhiên bước vào, có một giọng nói yếu.
ớt từ mẹ Tiểu Văn ở một phòng ngủ, “Ai đến vậy?"
Bố Tiểu Văn hướng tới căn phòng ở trong nói,
"Chính là cô Hạ đó."
Mẹ Tiểu Văn nghe thấy liền loạng choạng bước ra khỏi phòng ngủ.
Người phụ nữ có nụ cười rạng rỡ trong bức ảnh kia, bây giờ mái tóc đã hoa râm, gương mặt xanh xao, yếu ớt.
Nhìn thấy vợ xuống giường, bố của Tiểu Văn bước tới đỡ bà ấy, "Sao không nằm nghỉ thêm chút nữa?"
Mẹ của Tiểu Văn không trả lời mà nhìn Hạ An Nhiên, nước mắt không kìm được mà rơi.
"Cô gái ...!cô phải mạnh mẽ lên! Đừng nghe bọn họ nói lung tung trên mạng! Là người khác đang cố tình hãm hại cô!"
Hạ An Nhiên nghe vậy có chút đau lòng.
Điều đầu tiên mà mẹ Tiểu Văn nói, là muốn nói cô ấy phải bảo vệ mình.
Hạ An Nhiên vô thức đi về phía bên kia, đỡ bà ấy.
Mẹ của Tiểu Văn nắm chặt tay Hạ An Nhiên, yếu ớt
nói: "Nếu bọn họ nói bậy khiến con cảm thấy không
thoải mái, cứ nói chuyện với dì, di sẽ nghe con."
Hạ An Nhiên gật đầu " Dạ”, cô đỡ mẹ Tiểu Văn ngồi
vào sô pha ở một bên.
Bố của Tiểu Văn thở dài nói: “Cô gái nhỏ này so với Tiểu Văn của chúng ta mạnh mẽ hơn nhiều, cũng có năng lực hơn Tiểu Văn của chúng ta!"
Lúc này, ông ấy đã rơm rớm nước mắt, “So với chúng ta cũng có địa vị hơn, Hàn gia không dám làm bậy với cô ấy."
Bố Tiểu Văn đã theo dõi rất kĩ hình trên mạng.
Bởi ông ấy lo lắng rằng Hạ An Nhiên sẽ giống như con gái của mình, sẽ trầm cảm và dấn thân vào con
đường không lối thoát.
Nhưng không!
Thậm chí, cuối cùng Hàn gia còn phải xin lỗi cô ấy.
Bố của Tiểu Văn lúc trước cũng là dân kinh doanh, nên tất nhiên hiểu được tình hình mọi chuyện như
thế nào
Hàn Doanh lần này đã đá vào bàn ủi.
Cho nên Hàn gia chỉ có thể nhận sai!
Hạ An Nhiên có thể thấy rằng bố của Tiểu Văn là người hiểu chuyện.
Vẻ mặt nghiêm túc, thẳng thắn nói: “Chuyện về Tiểu Văn đã bị phát hiện trong quá trình điều tra
Hàn Doanh."
Bố của Tiểu Văn sửng sốt, lập tức hiểu được “ Tin tức trên mạng về việc Tiểu Văn bị Hàn Doanh hại chết, là cô cố tình để mọi người gọi lại?"
Hạ An Nhiên gật đầu, “Đúng vậy".