Cô Vợ Ảnh Hậu

chương 166: chị đang chờ đợi trò chơi này tiếp tục

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Theo lệnh của Phong Miên, Rick tiếp tục truy tìm tung tích của người đứng đầu phòng thu Vĩnh Tín. Nghĩ đến việc Phong Miên có đề cập họ có thể ra nước ngoài với Mạn Nhu, Rick đã sử dụng mối quan hệ của mình kiểm tra hồ sơ của hãng hàng không để xem một người tên Đan Phong có ra nước ngoài trong hai ngày qua không.

Quả nhiên là đã tìm thấy!

Mạn Nhu và Phong Miên vừa mới cất cánh, Đan Phong đã theo sát phía sau đuổi theo họ.

Bên cạnh đó, anh ấy còn khám phá ra được những điều khác!

Trên cùng một chuyến bay, thực sự có hai gương mặt quen thuộc. Rick nhận ra có thể sẽ có sự phát triển hơn nữa, anh ấy ngay lập tức quay số cuộc gọi video cho Phong Miên.

"Đan Phong và Hoa Tĩnh thực sự đang đuổi theo hai người! Và người ngồi trong lớp thương gia của chuyến bay này thật sự là Lăng Diệp."

Sau khi Mạn Nhu thức dậy, nàng nghe thấy Phong Miên đang có cuộc gọi video với Rick, nàng chợt nhớ cô chẳng nghỉ ngơi lấy một chút kể từ khi xuống máy bay, vì vậy nàng gọi cho quầy lễ tân kêu đồ ăn.

"Trần Viễn, đưa máy bay nhanh nhất đến giúp đỡ nhé, Rick sẽ ở lại công ty quan sát họ..."

Đợi Phong Miên hoàn thành công việc, Mạn Nhu mới đến giúp cô xoa bóp vai: "Chị cần phải nghỉ ngơi đấy, em đã chuẩn bị nước tắm rồi, chị đi tắm trước rồi ngủ đi."

Lịch trình của nàng không bắt đầu sớm như vậy, nàng cũng không muốn thấy Phong Miên trông quá mệt mỏi.

Phong Miên nắm lấy tay nàng, khoa trương hỏi: "Chị tự tắm hả?"

Mạn Nhu gật đầu: "Em đã tắm rồi."

"Tắm lại đi..." Phong Miên nói, kéo nàng cùng vào phòng tắm.

Mạn Nhu nhìn cô cởϊ qυầи áo rồi nằm trong bồn tắm, sự mệt mỏi của cô không hề giảm bớt đi, nàng đau đớn bước vào, ngồi cạnh xoa bóp cho cô: "Để họ làm hết đi mà, chị xem..."

Trước khi nàng kịp nói xong, Phong Miên đã ngủ thiếp đi.

Mạn Nhu giúp cô xoa bóp lại một lúc, rồi thì thầm với cô: "Đứng dậy lên giường ngủ đi chị, đến giờ em sẽ gọi chị dậy."

Phong Miên từ từ mở mắt: "chị ngủ bao lâu rồi?"

"Mười phút hoặc lâu hơn, em chưa bao giờ thấy chị mệt mỏi thế này." Mạn Nhu có chút tự trách, nếu không phải bởi vì làm người đại diện của nàng, Phong Miên sẽ không bay qua hoàn thành lịch trình với nàng."

Phong Miên mặc áo choàng tắm, một thoáng đã nhìn thấu suy nghĩ của nàng, cô tiến lên, ôm lấy eo thon của nàng: "Chị không mệt..."

Giọng cô rất dịu dàng, cô từ từ ôm mặt Mạn Nhu hôn lấy.

Mạn Nhu nhắm mắt, trả lời: "Được rồi, đi nghỉ ngơi nữa."

"Chị vừa nghĩ ra một cách nghỉ ngơi tốt nhất." Phong Miênu nói, trực tiếp bế nàng: "Em là bộ sạc tốt nhất của chị."

Hai vợ chồng cứ thế triền miên...

Trước khi ngủ, Phong Miên nói với Mạn Nhu sắp xếp của hai ngày sau: "Ngày mai chị có gặp một người bạn cũ, cậu ấy là đạo diễn bộ phim tiếp theo của Đại Thiên, em đi với chị nhé."

Mạn Nhu gật đầu đồng ý.

Phong Miên sẽ tối ưu hóa lịch trình, miễn là cô cần, Mạn Nhu sẽ hợp tác với cô vô điều kiện.

"Đầu ngày hôm sau chúng ta sẽ đi gặp Henry Kench, ban đầu chị vốn là muốn em nghỉ ngơi, nhưng ngày mai có thể có một vài chỗ cần sự giúp đỡ của em."

"Vợ đạo diễn là diễn viên điện ảnh, hiện tại cô ấy đã đi công tác tạm thời nên con trai ba tuổi sẽ giao cho anh ấy chăm sóc, anh ấy không thể nói chuyện với anh trong lúc chăm sóc con trai,

"Em? Em chưa bao giờ chăm trẻ cả..."

"Thử đi em, sau này chúng ta cũng sẽ có con mà, giống như trải nghiệm sớm vậy."

Mạn Nhu gật đầu, nép mình vào vòng tay cô, nàng mệt mỏi đến nỗi nhắm mắt lại, cũng không thử cân nhắc xem tại sao nhà đạo diễn lại không có người trông trẻ mà lại bảo nàng chăm sóc?

Phong Miên cũng không giải thích quá nhiều: "Chúc ngủ ngon." Anh giơ tay lên tắt đèn, ôm Mạn Nhu tiến vào giấc ngủ.

Mạn Nhu chỉ có một người thân cận là cô, tất nhiên cô cần tạo ra một số tài liệu cho những người muốn quan tâm, nếu không thì sao có thể tiếp tục trò chơi này được chứ?

Cô muốn dùng mồi để họ lộ ra át chủ bài, lý do tại vì sao họ không phơi bày ngay sau khi chụp ảnh? Họ có âm mưu và kế hoạch gì, Phong Miên sẽ tự tìm ra!

Còn đối với Lăng Diệp?

Dù anh ta có làm gì, Phong Miên cũng sẽ không để vào mắt.

Nhà của đạo diễn cách không xa khách sạn của hai người, sáng sớm hôm sau, Mạn Nhu và Phong Miên lái xe đến, hành tung của tất cả họ đều rất yên tĩnh, nhưng ngay cả là như vậy, thì ngay sau khi họ rời đi, Phong Miên trông thấy một chiếc xe hơi màu trắng đang theo dõi họ.

Phong Miên cố gắng rẽ qua hai ngã tư, lúc trông thấy chiếc xe đi theo không gần cũng không xa, khóe miệng Phong Miên hơi cong lên, khi không thấy gì nữa, cô mới chạy vào bãi đậu xe như bình thường.

Phong Miên chưa nói với Mạn Nhu, người bạn cũ mà cô gặp hôm nay thực sự là một giám đốc rất nổi tiếng quốc tế, Bieber.

Anh ấy chỉ làm phim ba năm một lần, nhưng phòng vé của mỗi bộ phim đều rất tốt, có thể nói rằng tên của anh ấy là sự bảo đảm của phòng vé, sau khi kết hôn, anh ấy đã hết lòng đồng hành cùng vợ và con gái, hiếm khi tiết lộ cuộc sống riêng tư của mình với công chúng.

Chỉ là hiện tại anh ấy vẫn còn chút bất cập trong việc chăm sóc con cái, anh ấy ôm con cố gắng thuyết phục nó ăn sáng, nhưng cô bé ấy vẫn tiếp tục gây rối...

Bieber có lỗi nhìn hai vị khách: "Bây... bây giờ tôi thật sự không có thời gian, với tình trạng thế này tôi không bàn chuyện kinh doanh được, lần tới chắc là tôi sẽ có cơ hội."

Phong Miên mỉm cười trả lời, ôm vai Mạn Nhu: "Tôi nghĩ vợ tôi sẽ có thể giúp anh đôi phần."

Bieber nhìn Mạn Nhu, ngạc nhiên hỏi: "Hai người có con à?"

Chuyện đó thì chưa hoàn toàn đâu, nhưng em ấy rất cẩn thận và dịu dàng, có thể làm rất tốt." Phong Miên không giấu giếm điều gì.

Bieber tự nhận là mình không đủ cẩn thận, vì vậy anh ấy đứng dậy, nói: "Vậy thì phiền cho cô rồi."

Mạn Nhu mỉm cười tiến về phía trước, ôm cô gái nhỏ: "Anh yên tâm đi, em sẽ chăm sóc đứa trẻ này, chỉ cần an tâm nói chuyện là được, nếu em không hiểu gì thì sẽ hỏi người giữ trẻ."

Phong Miên nhìn sự dịu dàng khi bế trẻ của nàng: "Vất vả cho em rồi.."

"Nhanh lên đi." Mạn Nhu gật đầu, nàng sẽ cố gắng chăm sóc trẻ thật tốt.

Bieber ngạc nhiên khi thấy con gái mình không chống cự, ngược lại dựa vào cánh tay của Mạn Nhu rất ngoan ngoãn, anh đặt tay sau hông, lau mồ hôi trên trán: "Sao lúc bố vừa ôm con thì con lại làm ầm lên vậy?"

Cô nàng nhỏ bé cọ cọ vào tay Mạn Nhu, cười khúc khích.

Mạn Nhu nhìn họ bước vào thư phòng, nhặt một mẩu bánh mì nhỏ đặt vào tay, rồi bế đứa trẻ vào vườn.

Mặc dù cô bé này không ghét Mạn Nhu, nhưng cô bé thực sự rất nghịch...

Ngay khi Phong Miên bước vào thư phòng, cô phát hiện ra rằng Bieber, tựa như những lời đồn đại, là một người ưa thích sự toàn diện, bởi vì kích thước của thư phòng này rất lớn, bốn cửa sổ từ sàn đến trần đều chiếu sáng rất tốt, có thể nhìn thấy vẻ đẹp của toàn bộ khu vườn.

Truyện Chữ Hay