"Anh...... Ngô......"
Cố Vi Ngôn lại không cho cô bất luận nói chuyện cơ hội nào, trực tiếp hôn lên môi cô, phong bế lời cô muốn nói ra.
Lâm Xảo Xảo chậm rãi nhắm lại hai mắt, đắm chìm ở trong sự ôn nhu Cố Vi Ngôn khống chế......
......
......
Thật lâu sau đó, Lâm Xảo Xảo nằm ở trong ngực Cố Vi Ngôn, giống như là bỗng nhiên nghĩ tới việc gì đó.
"Nga, đúng rồi, có một chuyện vẫn chưa nói cho anh biết."
Cố Vi Ngôn vốn dĩ đang mát xa cẳng chân cho Lâm Xảo Xảo.
Bởi vì mang thai, cho nên ở chỗ đó thường xuyên sẽ có cảm giác sưng sưng, mát xa đối với việc tiêu sưng có rất lớn tác dụng.
"Có chuyện gì?" Động tác tay của Cố Vi Ngôn không ngừng.
Lâm Xảo Xảo nhìn Cố Vi Ngôn, động tác rất nhuần nhuyễn, hiện tại giống như là một người có kỹ thuật phi thường thành thạo "Chuyên viên mát xa".
Cô nhịn không được cười khẽ nói: "Mấy ngày nữa em muốn đi xem một buổi biểu diễn, anh có muốn đi cùng với em không?"
"Buổi biểu diễn?"
"Đúng vậy."
"Chu Dạng?"
Lâm Xảo Xảo sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn anh, "Làm sao mà anh biết được?"
Cố Vi Ngôn bình tĩnh trả lời: "Ngoại trừ anh ta thì làm gì có người khác, nam ca sĩ em thích nhất còn không phải là anh ta sao."
Lâm Xảo Xảo cười hì hì, "Đúng vậy, chính là anh ấy."
"Mua vé rồi?"
"Không phải a, bởi vì trước chuyện hai ngày có lẽ đã khiến cho Cố Kiêu Hàn cảm thấy trong lòng có chút băn khoăn đi, cho nên nói với em sẽ tặng cho em hai tấm vé, để em với anh cùng đi xem buổi biểu diễn."
Cố Vi Ngôn: "Phải không."
"Đúng vậy, người em trai này của anh vẫn rất biết điều, rất biết đối nhân xử thế." Nói xong, bàn tay Lâm Xảo Xảo thuận tiện ở trên chỗ ngực cảm xúc rất tốt của Cố Vi Ngôn lau một phen.
Cũng không nên trách cô muốn sờ, nó chói lọi lộ ở chỗ này, thật sự làm tâm người ta ngứa a.
Cố Vi Ngôn liếc mắt nhìn cô một cái.
"Thoải mái sao?"
Lâm Xảo Xảo cười, "Cũng không tệ lắm, lớn nhỏ vừa lúc, là loại hình em thích."
Cố Vi Ngôn cũng cười, "Sờ một chút nữa."
"?"
Lâm Xảo Xảo tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn căn cứ theo chỉ thị của anh lại sờ soạng một chút.
Ai ngờ, cô mới vừa vươn tay, tay Cố Vi Ngôn đặt trên cẳng chân của cô liền thu trở về.
Cố Vi Ngôn trực tiếp bắt lấy cổ tay Lâm Xảo Xảo, xoay người lại đây, đè cô ở dưới thân.
"Được rồi, em đã sờ không sai biệt lắm, nên đến lượt anh sờ lại, như vậy mới công bằng."
"???"
Một đêm kiều diễm.
Đã vào đông nhưng bên trong phòng ngủ lại tràn đầy xuân ý.
Cố Kiêu Hàn hiệu suất vẫn rất nhanh, không quá mấy ngày, vé xem buổi biểu đa đưa tới.
Lâm Xảo Xảo vốn đang do dự Cố Vi Ngôn có thời gian hay không, cô nghĩ, nếu mà Cố Vi Ngôn không rảnh thì cô có thể gọi Dương Hân cùng đi.
Ai ngờ, buổi sáng Cố Vi Ngôn không đi công ty, trực tiếp từ trong thư phòng ra ngoài.
Anh nhìn hai tấm vé Lâm Xảo Xảo cầm trong tay, nhướng mày, "Đó là cái gì?"
Lâm Xảo Xảo: "...... Anh không đi công ty?"
"Không đi, hôm nay nghỉ ngơi một ngày."
Lâm Xảo Xảo cười, "Vậy vừa lúc."
Cô lắc lắc vé trong tay, "Vé tới rồi, buổi biểu diễn buổi chiều, anh muốn đi cùng không?"
Cố Vi Ngôn nhìn cô, "Nếu anh không đi cùng với em thì có phải em định đi một mình hay không?"
"À không, nếu mà anh không đi thì em sẽ gọi Dương Hân cùng đi, rốt cuộc này vị trí của vé này là ghế Vip, hẳn là rất quý, cho nên không nên lãng phí thì tốt hơn."
Cố Vi Ngôn lại hỏi, "Nếu mà Dương Hân cũng không rảnh đâu?"
"......"
Lâm Xảo Xảo lâm vào trầm tư.
Nếu tất cả mọi người không rảnh thì chỉ sợ cô sẽ thật sự đi một mình.
Rốt cuộc đây là một cơ hội ngàn năm có một mà.
Phải biết rằng, ngày thường vé vào cửa buổi biểu diễn của Chu Dạng cho dù là có tiền cũng rất khó cướp được.
Cố Vi Ngôn bất đắc dĩ cười, "Hình như em đã quên mất sự thật bây giờ em là một thai phụ thì phải."
Lâm Xảo Xảo méo miệng, "Cho nên, rốt cuộc anh có đi hay không, ở chỗ này hỏi tới hỏi lui, trong chốc lát em sẽ không kịp chuẩn bị."
Cô còn rất cấp bách khó dằn nổi.
Cố Vi Ngôn nhéo nhéo giữa mày của mình, "Được rồi, bồi lão bà của mình đi xem người đàn ông cô ấy thích ca hát, loại cảm giác này làm cho người ta cảm thấy rất kỳ diệu."
Lâm Xảo Xảo suy nghĩ một chút, chân thành nói: "Kỳ thật anh có thể không đi, anh thật vất vả mới nghỉ ngơi một ngày, nếu không ở nhà cũng được."
"Vậy một mình em đi đến loại hoàn cảnh ồn ào như thế thì sao anh có thể yên tâm được."
"Không phải có Dương Hân sao, nếu mà cô ấy biết có cơ hội đi đến đó thì chắc cho dù có phải xin nghỉ làm cô ấy cũng sẽ đi."
"Dương Hân anh càng không yên tâm." Cố Vi Ngôn đạm nói.
"......"
Cố Vi Ngôn nói cũng đúng, phỏng chừng ở loại tình huống này Dương Hân sẽ so với cô càng vui.
"Vẫn để anh đưa em đi." Cố Vi Ngôn đem vé trong tay Lâm Xảo Xảo cầm đi.
"Thật sự?" Lâm Xảo Xảo vui vẻ ra mặt.
"Đúng vậy, bồi em đi xem một người chồng khác của em." Cố Vi Ngôn hừ nhẹ một tiếng, cười nhạt nói.
Lâm Xảo Xảo: "...... Ai nói, em chỉ có một người chồng thôi."
"Phải không." Trong mắt Cố Vi Ngôn có ý cười ấm áp.
"Đúng vậy." Lâm Xảo Xảo thanh giọng một chút nói, "Anh ấy ca hát rất dễ nghe."
Cố Vi Ngôn nhướng mày, bên trong con ngươi có quang mang nguy hiểm.
Lâm Xảo Xảo thấy chuyển biến tốt liền thu lại, lập tức ho khan một tiếng.
"Đừng hiểu lầm đừng hiểu lầm...... Chồng của em tên là Cố Vi Ngôn, hát đặc biệt dễ nghe."
Cố Vi Ngôn tức không nhẹ, nhịn không được cúi đầu ở chóp mũi Lâm Xảo Xảo nhẹ nhàng cắn một ngụm.
"Em là cái tiểu phôi đản." Thanh âm anh khàn khàn nói.
Buổi chiều.
Lâm Xảo Xảo võ trang đầy đủ, ăn mặc kín mít liền ra cửa.
Bất quá bộ quần áo này vẫn là được Cố Vi Ngôn đồng ý mới ra cửa, vốn dĩ cô định mặc thiếu một chút, mang cái áo khoác liền ra cửa, ai biết vừa đi đến trước cửa lại bị Cố Vi Ngôn nắm trở về, bắt buộc thay đổi quần áo.
Tâm tình Lâm Xảo Xảo kích động rất rõ ràng.
Vì biểu hiện cô cao hứng, cô còn làm Cố Vi Ngôn mặc quần áo cặp với cô.
Đối với chuyện này Cố Vi Ngôn cũng không kháng cự.
Bởi vì hai bộ quần áo này là khoảng thời gian trước Lâm Xảo Xảo mua lúc đi dạo phố, lúc ấy cô liếc mắt một cái liền chọn mua, cảm giác thập phần thích.
Hơn nữa áo khoác lông vũ màu lam, mũ có một lớp lông trắng mềm vô cùng xinh đẹp, ánh mắt đầu tiên của Lâm Xảo Xảo đã thấy màu sắc này đặc biệt sạch sẽ thích hợp mùa đông.
Nề hà ngày thường Cố Vi Ngôn đều mặc tây trang tương đối nhiều, hôm nay bắt được cơ hội, Lâm Xảo Xảo đương nhiên là muốn cho Cố Vi Ngôn mặc tình lữ trang cùng mình đi ra ngoài.
Lâm Xảo Xảo rất là vừa lòng nhìn Cố Vi Ngôn đứng bên cạnh.
"Ánh mắt của em thế nào?"
Cố Vi Ngôn nhàn nhạt gật đầu, "Rất đẹp."
"Em cũng cảm thấy khá tốt, anh da trắng, mặc màu này đặc biệt đẹp."
Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng cười, xem cô, "Vậy anh cùng với Chu Dạng thì em cảm thấy ai tương đối đẹp?"
Lúc này phản ứng của Lâm Xảo Xảo có thể nói là thập nhanh nhạy.
"Đương nhiên là anh, điều này thì không cần suy xét."
"Ừ?"
Hiển nhiên là Cố Vi Ngôn không quá tin tưởng.
"Thật sự, anh phải tin em, ở chuyện đẹp trai này thì anh còn chưa có thua ai bao giờ, ít nhất ở trong lòng em là như thế."
Cố Vi Ngôn cho dù biết giờ phút này Lâm Xảo Xảo đang cố ý nói dễ nghe thôi nhưng vẫn nhịn không được mà nhẹ nhàng nhếch khóe môi lên.
"Được, nhớ kỹ anh là chồng của em là tốt rồi."
Lâm Xảo Xảo hắc hắc cười một tiếng, người này còn rất mang thù.
Tới địa điểm của buổi biểu diễn, bởi vì đám người phía trước quá mức chen chúc, Cố Vi Ngôn cùng Lâm Xảo Xảo liền xuống xe trước rồi bảo tài xế đi về trước.
Bởi vì hôm nay là tuần diễn đầu tiên của Chu Dạng ở bên này cho nên có thể nghe thấy âm thanh ríu rít thảo luận của những thiếu nữ ở xung quanh.
"Ai ai ai...... Cậu xem kiểu tóc của tớ hôm nay thế nào?"
"Khá tốt, xem đôi mắt của tớ có phải cũng rất hoàn mỹ hay không?"
"Đương nhiên là hoàn mỹ, chúng ta chuẩn bị lâu như vậy chỉ để tới gặp Chu Dạng."
"Cũng không biết Chu Dạng có thể chú ý tới chúng ta hay không, ai."
"Nhất định sẽ, rốt cuộc hai bọn mình diễm áp toàn trường." ( đẹp điên đảo, lấn át tất cả)
"Ha ha ha ha ha ha...... Nói quá đúng, Chu Dạng sẽ nhất kiến chung tình với tớ, sau đó yêu tớ yêu đến chết đi sống lại, tớ phải suy nghĩ thật kỹ xem muốn hay tiếp thu anh ấy nhanh như vậy hay không, rốt cuộc tớ vẫn là người rất bảo thủ đâu ha ha ha ha ha ha......"
"Nice, người chị em."
"......"
"......"
Khóe miệng Cố Vi Ngôn nhịn không được run rẩy một chút, sau đó nhìn về phía Lâm Xảo Xảo.
"Hiện tại người trẻ tuổi truy tinh đều mang chân tình thật cảm như vậy sao?"
Lâm Xảo Xảo gật đầu, "Không sai biệt lắm đi, so với những cái này điên cuồng hơn chỗ nào cũng có."
"Còn có cái gì?"
Lâm Xảo Xảo: "Cảm giác minh tinh chính là bạn trai của mình, chân ái lạp, không nhận rõ hiện thực cùng hư ảo."
Cố Vi Ngôn nhìn cô một cái, hỏi: "Em giống vậy không?"
"Đương nhiên em không phải." Lâm Xảo Xảo nói: "Em chỉ là một loại thưởng thức thôi, hoàn toàn là thưởng thức tài hoa của anh ấy, anh không cần nghĩ quá nhiều, em cùng Chu Dạng là linh hồn va chạm."
Lại còn linh hồn va chạm.
Ngay cả Lâm Xảo Xảo đối với mấy lời của mình đều không có tự tin.
"Ừ?" Cố Vi Ngôn chau mày, rất rõ ràng đối với lời biểu đạt của Lâm Xảo Xảo mang theo hoài nghi.
Lâm Xảo Xảo ho khan một tiếng, toàn lực rửa sạch hiềm nghi của mình.
Bây giờ cô là một phụ nữ đã kết hôn, không phải thiếu nữ mới mười mấy tuổi, phải duy trì bình tĩnh.
Tuy rằng nội tâm cô đã bởi vì lập tức gặp được Chu Dạng mà kích động bất ổn.
Loại cảm giác tim đập gia tốc này đã thật lâu không có.
Sau khi soát vé vào hội trường, Cố Vi Ngôn vẫn luôn ở bên cạnh Lâm Xảo Xảo chặt chẽ bảo hộ, ngẫu nhiên sẽ có người đi qua trộm ngắm nhìn Cố Vi Ngôn một cái.
Âm thanh cuộc trò chuyện của các cô ấy bị Lâm Xảo Xảo nghe được.
"Trời ạ...... Người đẹp trai như vậy cũng tới xem buổi biểu diễn của Chu Dạng chúng ta a."
"Cái gì a, cậu không thấy bên người anh ấy còn có một thai phụ sao, vừa thấy đã biết đây chính là bồi lão bà tới xem."
"Thật đúng như vậy a...... Thế thì đây cũng là một người chồng hoàn mỹ a, vậy mà lại cùng vợ của mình tới xem buổi biểu diễn của Chu Dạng, ô ô ô...... Thật hâm mộ."
"Không được không được, tớ muốn chụp lén một chút, sau đó đăng lên trên Weibo, này cũng quá làm người ăn cẩu lương đi."
Lâm Xảo Xảo cùng Cố Vi Ngôn đi đến hàng ghế đầu tiên, kỳ thật cũng chính là vị trí Vip, ngồi xuống đó trong ánh mắt của người hâm mộ.
Người tới buổi biểu diễn của Chu Dạng rất nhiều, nhiều người đôi khi chỉ có thể ở ngồi ở hàng cuối cùng, cho nên có thể những người ngồi ở phía trước có thể nói là làm người vô cùng ghen ghét.
Buổi biểu diễn còn chưa bắt đầu, cho nên Chu Dạng cũng chưa lên sân khấu.
Đây là lần đầu tiên Lâm Xảo Xảo nhìn thấy Chu Dạng, lòng bàn tay cô bởi vì kích động mà ra mồ hôi.
Cố Vi Ngôn nghiêng đầu nhìn cô.
"Kích động?"
Lâm Xảo Xảo gật đầu.
Cố Vi Ngôn lại đem bình giữ nhiệt mình mang theo mở nắp ra, đưa tới trước mắt Lâm Xảo Xảo.
"Nếu kích động, liền uống canh bổ để thoải mái hơn đi."
Lâm Xảo Xảo có chút kinh ngạc nhìn canh gà bên trong bình giữ nhiệt.
Cô nhất kiêng kị canh bổ...... Thật sự là không nghĩ uống a.
Lâm Xảo Xảo ngước mắt nhìn về phía Cố Vi Ngôn, phát hiện trong mắt Cố Vi Ngôn có ý cười.
Lâm Xảo Xảo nghiến răng, cô liền biết Cố Vi Ngôn là cố ý.