Sau khi sinh con. Cả Nhan Thiên Uyển và Lãnh Vân đều tranh cãi về việc đặt tên con thế nhưng cuối cùng vẫn là lấy tên cô đặt – Lãnh Phong Vũ.
Buổi tối hôm nào đó.
Cô đang bế Tiểu Vũ nói:
” Hôm trước em nghe ai đó nói chuyện điện thoại với anh gọi anh là lão đại? “
” Làm gì có chứ. “
Bao lâu nay anh vẫn không nói cho cô biết anh là người đứng đầu Dịch bang.
” Vậy sao? Em nghĩ là có đấy! Nếu không nói cho em biết anh biết mình nên làm gì đấy “
Từ hồi cô mang bầu hay phạt anh ngủ một mình ở sofa thiếu hơi vợ anh chẳng ngủ được. Anh vội nói:
” Phải, phải “
” Anh còn tham gia chuyện hắc bang? “
” Anh chỉ đơn thuần là đứng đầu thôi “
” Bang nào? “
” Dịch bang ”
” Bang phái lớn nhất nước ta? “
” Phải “
Cô đặt Tiểu Vũ xuống nôi rồi nói:
” Anh có thể từ bỏ nó không? “
” Nếu anh từ bỏ anh em trong bang phải sống thế nào chứ? ” Anh buồn bã nói. Anh cũng muốn từ bỏ để bình bình an an sống bên cô nhưng không được.
” Anh có thể giao cho người khác hoặc dẹp bỏ nó. Anh em trong bang họ có thể làm ăn ở nhiều chỗ khác, họ có nhiều cơ hội. Em không muốn anh mạo hiểm như vậy “
” Anh… Anh “
” Anh không dẹp có phải không? “
“…”
Thấy anh không trả lời cô tức đến khóc nấc lên ” Hức, hức “.
Anh tiến đến ôm lấy cô.
” Đã là mẹ hai con rồi còn hay khóc nhè như vậy. “
Cô đánh đánh vào người anh, anh không tránh né để mặc cô đánh.
” Em không cần anh nữa anh đi đi. Hức hức “
” Đừng khóc nữa được không? Anh cũng muốn dẹp bỏ nó từ lâu rồi “
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh.
” Em không muốn anh lúc nào cũng gặp nguy hiểm, em và con lúc nào cũng có thể mất đi anh “
” Anh hiểu là em muốn tốt cho anh “
[……]
tháng sau
Sau khi đã giải quyết những việc trong bang và kiếm việc làm cho những anh em thì Dịch bang cũng từ đó mà biến mất. Lão đại, tổng tài băng lãnh ngày nào đã thật sự trở thành chân chó cho vợ yêu rồi.
Tối hôm nào đó đó.
Anh đang ôm lấy cô nằm trêи giường nói:
” Ngày mai chúng ta đi hưởng tuần trăng mật thế nào? “
” Chẳng phải đã qua đám cưới cả một năm rồi sao? “
” Đối với anh mọi thứ vẫn như ngày đầu cưới em về nhà “
” Con chúng ta phải làm thế nào? Em không yên tâm lắm “
” Gửi cho bà nội, bà ngoại là được “
” Dạo này em muốn đi làm lại. Không muốn đi chơi đâu cả “
” Từ từ làm cũng không muộn “
Anh cúi sát vào tai cô phả hơi nóng nói:
” Vả lại chúng ta vẫn chưa có đêm tân hôn nào cả. “
Nghe anh nói cô mặt đỏ bừng.
” Anh….anh nói đêm tân hôn gì chứ? “
” Ngày chúng ta đám cưới em vẫn còn nợ anh một đêm tân hôn “
” Đêm hôm đó đã là đêm tân hôn rồi mà a “
” Chỉ là đêm phụ mà thôi. Đến người em anh còn chưa chạm vào còn nói là đêm tân hôn? “
” Những đêm trước kia có tính không? “
Anh lắc đầu cười cười nói:
” Đêm tân hôn sao có thể tính vào những đêm trước kia được đây? “
” Thôi đừng bàn chuyện này nữa, em đi ngủ ” Cô đã đỏ chín mặt vậy mà anh vẫn bình thản nói.
” Còn đi hưởng tuần trăng mặt ở Bali quyết định thế nào? “
” Em nghe anh ” Cô vùi khuôn mặt đỏ bừng vào ngực anh.