Cớ Sao Giọng Điệu Và Vẻ Mặt Của Cô Ấy Lại Trêu Người Đến Thế?

chương 38

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Con mèo nhỏ ăn vụng đã đeo lại khẩu trang lên mặt, giơ kẹo hồ lô lên dụ dỗ: "Xiên kẹo hồ lô này ngọt lắm, anh có muốn thử không?"

"Em ăn đi." Anh không thích những món đồ ngọt như vậy.

Tất nhiên Diệp Linh Thính cũng rõ, câu hỏi đó cũng không phải muốn anh ăn.

Hôm nay nhận được rất nhiều quà, vẫn chưa cảm ơn anh. Đương nhiên, những gì Hoắc Cẩn Hành dành cho cô đã không thể đáp lại bằng một câu cảm ơn.

Hoắc Cẩn Hành định nói không cần, cô gái trốn sau anh đột nhiên kéo khẩu trang xuống, nhón chân hôn lên má anh. Không phải chạm vào rồi rời đi ngay, mà dừng lại hai ba giây, Diệp Linh Thính mới kéo giãn khoảng cách.

Một nụ hôn nhẹ nhàng, nhiệt độ từ đôi môi lan tỏa trên má, gió lạnh thổi qua, có một chút ẩm ướt khó nhận ra. Như thể một dấu ấn kỳ diệu được khắc sâu vào xương tủy tại thời điểm này.

"Đây là lời cảm ơn của em."

Cô nói, cô chỉ học theo cô bé kia thôi.

Hoắc Cẩn Hành cụp mắt, im lặng hồi lâu, lấy cớ bên ngoài trời lạnh đưa cô về khách sạn.

Lần này ở cùng đoàn làm phim, đông người nhiều miệng, Diệp Linh Thính ngoan ngoãn trở về nơi đoàn làm phim sắp xếp. Cô đeo khẩu trang đi ra từ cửa thang máy, trên đường đi nắm chặt xiên kẹo hồ lô trong tay, đè nén tâm trạng vui sướng.

Vừa đến trước cửa phòng mình chuẩn bị quẹt thẻ, Từ Châu Dương đi tới từ bên kia hành lang: "Tiểu Diệp."

Diệp Linh Thính nghi hoặc quay đầu lại, chỉ thấy Từ Châu Dương giơ tay ra, đưa tới một sợi dây chuyền màu bạc: "Đây là dây chuyền của em đúng không?"Diệp Linh Thính há hốc mồm, vô thức mở túi xách ra kiểm tra, quả nhiên sợi dây chuyền đáng lẽ phải để trong túi không thấy đâu.

Từ Châu Dương giải thích sơ qua về việc tình cờ nhặt được sợi dây chuyền ở đoàn phim, cười nói: "Tôi định mai gặp ở đoàn làm phim trả lại cho em, nhưng sợ em không tìm thấy sẽ sốt ruột, nên tôi mang đến đây luôn, hi vọng không có quấy rầy em."

"Cảm ơn thầy!" Diệp Linh Thính đưa tay nhận lấy, mắt đầy lòng biết ơn: "Cảm ơn thầy rất nhiều, thầy Từ."

Chuỗi hạt Phật này có ý nghĩa sâu sắc với cô. Nếu mất nó, cô chắc chắn sẽ khóc chết mất.

Ở đoàn làm phim lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Từ Châu Dương nhìn thấy Diệp Linh Thính biểu lộ cảm xúc phong phú như vậy trừ lúc đang diễn, cảm thấy rất lạ: "Xem ra em rất thích sợi dây chuyền này."

Hai tay Diệp Linh Thính nắm chặt sợi dây chuyền, áp vào trước ngực gật đầu: "Nó rất quan trọng."

Nếu không phải lúc diễn buộc phải thay đồ trang sức thì làm sao cô nỡ để chuỗi hạt Phật rời xa mình.

"Thầy Từ, em nợ thầy một ân tình, sau này nếu có chỗ nào cần giúp đỡ, em sẽ cố gắng hết sức." Đối với Từ Châu Dương, nhặt một sợi dây chuyền có lẽ chỉ là chuyện vặt, nhưng đối với cô thì vô cùng quan trọng.

Nhìn vẻ nghiêm túc của cô, trong lòng Từ Châu Dương trào dâng cảm giác dịu dàng.

Với thâm niên của Diệp Linh Thính, anh ta không cho rằng cô có thể giúp được mình điều gì, nhưng vẫn thuận theo lời cô: "Vậy thì tốt, sau này tôi sẽ không khách sáo nếu cần Tiểu Diệp giúp đỡ."

Để tránh điều tiếng, hai người đứng cách nhau một khoảng ở cửa trò chuyện, chẳng mấy chốc Từ Châu Dương đã rời đi.

Diệp Linh Thính quay người vào phòng, lưng dựa vào cửa, một tay nắm chặt xiên kẹo hồ lô, một tay nắm chặt sợi dây chuyền hít một hơi thật sâu.

Hôm nay lại cả gan tiến thêm một bước, nhớ lại phản ứng của Hoắc Cẩn Hành lúc đó, không lạnh lùng bảo cô giữ khoảng cách như trước.

Cô không khỏi mong đợi trong lòng, liệu có phải cảm giác của Hoắc Cẩn Hành đối với mình đã thay đổi?

Lúc này, Hoắc Cẩn Hành vừa trở về khách sạn nơi mình ở, đôi mắt mất đi vẻ sắc bén thường ngày, thay vào đó có chút đờ đẫn.

Trong điện thoại có tin nhắn mới của Diệp Linh Thính gửi đến, báo cáo với anh rằng cô đã trở về phòng khách sạn bình an, Hoắc Cẩn Hành hiếm khi nào không trả lời ngay khi nhận được tin nhắn của cô, đáy mắt thoáng vẻ bối rối hiếm thấy.

Phía trên màn hình điện thoại xuất hiện thông báo tin tức nóng của ứng dụng video, nhắc nhở rằng "Nhật ký rung động" đã cập nhật đến tập thứ hai.

Hoắc Cẩn Hành đã xem hầu hết các chương trình sân khấu, phim truyền hình và chương trình giải trí có sự tham gia của Diệp Linh Thính, khi quay "Nhật ký rung động", anh còn ở lại thành phố F hai ngày để bầu bạn với cô, ấn tượng rất sâu sắc.

Hoắc Cẩn Hành mở ra, ngón tay lướt trên màn hình, nhanh chóng bỏ qua quảng cáo mở đầu, hình ảnh trong khung hình xuất hiện các thám tử tình yêu đang ngồi trong phòng thu.

Người dẫn chương trình hỏi: "Các bạn có nghĩ rằng giữa nam nữ có tình bạn thuần khiết không?"

Ngay sau đó, anh nghe thấy một giọng nữ quen thuộc trả lời chắc nịch: "Tôi nghĩ là không."

Hoắc Cẩn Hành cau mày, chăm chú nhìn cô gái trong màn hình với vẻ mặt nghiêm túc, nghe cô tiếp tục nói: "Những người khác giới có qua lại bình thường có lẽ có tình bạn thuần khiết, nhưng nếu mối quan hệ được định nghĩa là "thân thiết", thì có nghĩa là đã vượt qua một ranh giới nhạy cảm nào đó."

Mối quan hệ thân thiết đã vượt qua một ranh giới nhạy cảm nào đó...

Ngón tay Hoắc Cẩn Hành run lên, hình ảnh dừng lại, phụ đề hiển thị câu nói cuối cùng của Diệp Linh Thính: không thể đảm bảo rằng cả hai bên hoặc một trong hai bên không có cảm xúc khác.

Nhớ lại nụ hôn ngọt ngào đó, sắc mặt Hoắc Cẩn Hành đột nhiên thay đổi, đáy mắt gợn sóng.

Những suy nghĩ hỗn loạn lập tức được kéo thành một đường thẳng, chỉ về một đáp án duy nhất.

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Mừng quá trời, sợi dây EQ bị đứt hơn ba mươi năm của tổng giám đốc Hoắc cuối cùng cũng được nối lại rồi!

Từ Châu Dương trả lại dây chuyền cho Diệp Linh Thính, trở về phòng lại bị trợ lý của mình trêu chọc: "Ảnh đế Từ chờ lâu như vậy, còn phải giả vờ tình cờ gặp phải."

Trợ lý đã theo Từ Châu Dương nhiều năm, hai người ở riêng đều xưng hô với nhau như bạn bè, không cần vòng vo với anh ta: "Tôi thấy cậu có cảm tình với ngôi sao nhỏ đó, nhưng tốt nhất cậu nên chú ý chừng mực."

Từ Châu Dương đã từ thần tượng chuyển hướng từ lâu, nhưng Diệp Linh Thính mới chỉ vừa bắt đầu, sau khi "Khúc ca phù thế" phát sóng sẽ lại dấy lên một làn sóng hâm mộ cặp đôi nam nữ chính. Nam chính lại dây dưa với nữ phụ không phải là chuyện hay ho gì.

Từ Châu Dương khoanh tay trước ngực, sau đó cười nói: "Cậu nghĩ nhiều rồi."

Anh ta thừa nhận mình có chút bị thu hút bởi nét đặc biệt của Diệp Linh Thính, giống như nam chính trong phim lớn lên trong gia tộc thế gia gặp phải yêu nữ không tầm thường, sinh ra cảm giác mới lạ.

Truyện Chữ Hay