.
Dù chẳng hiểu mô tê gì cả, thế nhưng mèo đen nhỏ vẫn đón Hạ tiên sinh vào nhà. Hạ tiên sinh vốn muốn dùng đuôi kéo ghế cho thật ngầu nhưng không được.
Hạ tiên sinh thở phì phò, cuối cùng vẫn phải biến về hình người, bê ghế vào nhà.
Hạ tiên sinh đặt ghế đẩu trước bàn cơm nhà mèo đen nhỏ, biến về hình mèo, ra hiệu mèo đen nhỏ buộc yếm ăn cho mình rồi tiếp tục ngoan ngoãn ngồi chờ cơm.
Cuối cùng cũng được ăn cơm, Hạ tiên sinh thỏa mãn vẫy đuôi, biến về hình người, lại bê ghế đẩu về.
Mèo đen nhỏ: Mình có nên nhắc anh ấy là quanh miệng còn dính thức ăn không nhỉ?
.
Sau sự kiện Hạ tiên sinh ngoan ngoãn ngồi chờ cơm không lâu, mặc dù họ ở đối diện nhau, mèo đen nhỏ vẫn nhận được chuyển phát nhanh của anh gửi tới.
Bên trong bưu kiện là hai chiếc yếm ăn với hoa văn cỏ non và dâu tây, ngoài ra còn có một tấm thiệp nhỏ, trong thiệp viết cảm ơn vì cậu đã chăm sóc, kí tên là Hạ tiên sinh quên tháo yếm ăn, chưa lau miệng mà đã đi về.
Mèo đen nhỏ đặt yếm ăn trên bàn đọc sách, nhìn sang nhà đối diện, có thể thấy Hạ tiên sinh đang ngồi dưới đất nhưng không thể nhìn rõ anh đang làm gì.
Hạ tiên sinh đáng yêu thật đấy, mèo đen nhỏ lại một lần nữa sôi sục toàn thân.
.
Hạ tiên sinh ngồi xổm, nhìn chằm chằm bong bóng trong chậu nước rồi lại với lấy chai nước rửa bát, đổ thêm một chút vào.
Mỗi lần rửa bát, Hạ tiên sinh có thể chơi tới hai giờ.
Hạ tiên sinh không cắt “bi” lại có thể sống ổn trong thành phố, đây quả là một chuyện thật khó khăn.
.
Hạ tiên sinh tan ca vào lúc năm giờ, cửa tiệm của mèo đen nhỏ thì mới tới tận bảy giờ, họ rất ít khi gặp nhau vào buổi sáng, cũng rất hiếm lúc thấy nhau vào buổi tối.
May mà Hạ tiên sinh cứ hay phải tăng ca, hôm nay vừa tăng ca về, Hạ tiên sinh gặp mèo đen nhỏ đang khóa tiệm.
– Có về cùng không?
Hạ tiên sinh hỏi.
– Hôm nay Hạ tiên sinh không đi xe à?
Mèo đen nhỏ nghĩ rằng hai người lái hai cái xe, một trước một sau đi về thì không gọi là về cùng được.
Hạ tiên sinh căn bản không mua nổi xe:
– Không.
– Vậy em lái xe tới, Hạ tiên sinh chờ một chút nhé.
Mèo đen nhỏ sung sướng chạy về phía bãi đỗ xe.
Nhìn thấy xe của mèo đen nhỏ, Hạ tiên sinh muốn đổi ý.
.
Hạ tiên sinh được học hành đàng hoàng, trong giới yêu quái của họ thì việc này cũng không lấy gì làm lạ.
Lúc ngồi chiếm chỗ trên thư viện, Hạ tiên sinh thường ngửi được mấy thứ mùi kì lạ trên ghế.
Thường thì yêu quái được đi học đều khá nghèo, hơn nửa gia sản của họ đều dùng để đóng học. Khác với nhân loại, họ không có giáo dục bắt buộc nên sẽ phải đóng tiền làm yêu quái dự thính cho chính phủ, mà đã đi học, tin vào khoa học và pháp luật rồi, họ dùng pháp thuật sẽ không thuận tay lắm.
Nhận ra mèo đen nhỏ giàu hơn mình rất nhiều, Hạ tiên sinh tự an ủi như vậy, đương nhiên là mức độ tin cậy còn phải suy nghĩ.
Mèo đen nhỏ không được đi học, sau khi sinh ra không lâu, cậu tới làm thuê ở vườn rau, về sau thì ngồi nhờ ô tô chở thực phẩm vào thành phố. Cậu học nấu ăn vài năm ở khách sạn, sau đó học làm bánh với giáo trình trên mạng, vất vả vài năm mới dành dụm được tiền để mở tiệm bánh.
Mèo đen nhỏ cũng không biết pháp thuật, nơi cậu ra đời cũng không có yêu quái nào biết cả, họ đều giống nhân loại, đi sớm về khuya, điểm khác biệt duy nhất là họ có thể biến về nguyên hình rồi lăn lộn trong bụi cỏ hoặc trèo cây để hái quả táo to nhất mà thôi.