“Sao em thấy bất an quá ta, có phải em làm sai gì không?” - Tuệ áy náy
“Không đâu, ai cũng sẽ như vậy mà”
“Ừm, em đi vệ sinh một tí” Tuệ kéo ghế ra rồi bước đi
Khi đi vệ sinh xong bước ra ngoài thì nghe tiếng ai đó nhắc đến nó, người cười nửa miệng “Vụ này ông làm rất tốt, số tiền triệu đó tôi sẽ đưa như giao ước, mong chúng ta hợp tác tốt”
Người đưa cái vali màu đen cho người , người nhận lấy “Cảm ơn cậu, ông ta dù sao cũng đã già rồi, nên để con cháu kế thừa sự nghiệp của mình, một người tài năng như cậu thì ông ta đi cũng yên tâm, tốt hơn cả Lục Tuyết Nhi”
Người cười khẩy “Cô ta đúng là xinh đẹp nhưng lại lạnh lùng, tôi thích như vậy, nhưng cô ta đã trao hết trái tim mình cho thằng Thiên Vũ rồi, giờ đây thằng đó chỉ là cái xác không hồn, không thể chăm sóc cho Tuyết Nhi, chỉ còn có tôi mà thôi”
“Nhưng còn cậu Minh Lâm?”
Ánh mắt sắt bén lạnh lùng khi nhắc tới anh ta “Thằng đó nó không hợp với tôi, khử nó là giải pháp tốt nhất, nó và tôi đã hợp tác giết Thiên Vũ, tôi cũng phải khử nó để sau này nó không còn là tai hoạ của tôi”
Tú Tuệ như không tin vào tai mình, người đó và anh ta lại đi thông đồng nhau giết Thiên Vũ sao? Thật không tin được mà. Cô lùi lại thì vấp trúng cành cây khiến nó tạo tiếng động
“Ai đó?” người đó đi kiểm tra, Tú Tuệ liền chạy vào phòng vệ sinh núp, cố gắng không tạo tiếng động, người đó đi khỏi cô mới bước ra chạy thật nhanh ra chỗ mọi người
“Gì vậy? Ma đuổi chị à?” - Khánh Du chọc
Tuệ đánh vào đầu anh “Ma cái đầu của em, chúng ta đi thôi, lẹ lên, tính tiền đi”
“Sao vậy? Ngồi chơi hóng mát tí đi” - Tuấn nán lạibg-ssp-{height:px}
Tuệ giựt túi xách “Anh không đi em đi, tạm biệt”
Cô bước đi thì anh kéo lại, cuối cùng cũng chịu tính tiền về, khi về đến nhà thì cô ngồi ở phòng khác không nói câu nào mà toàn lảm nhảm gì không à, Tuấn, Vũ, Khánh Du nhìn nhau khó hỉu
Khánh Du quơ tay trước mặt cô “Chị à, chị có sao không? Bị chạm dây hả? Sao không nói câu nào vậy?”
“Khi ở quán caffe, chị nghe được bọn họ nói chuyện”
“Bọn họ?” - Đồng thanh tập
“Ờ thì bọn nào tui không biết nhưng mà họ có liên quan đến cái chết của ông Nhi và Vũ”
“Tường thuật lại nghe thử đi” - Tuấn
Tuệ bắt đầu kể, cả đơ nặng trước những gì cô kể, thật sự họ không thể tin Minh Lâm lại gián tiếp giết hắn chỉ vì ý nghĩ không có thật là khi hắn chết thì nó sẽ yêu anh ta, nó không phải loại người đó.
Tuấn vỗ vai hắn “Sao hả Vũ? Cậu nghĩ sao?”
Hắn lắc đầu “Em không biết nhưng...sao họ lại giết cả ông Nhi cơ chứ?”
“Cướp tài sản không chừng” - Khánh