Vào một ngày nọ trong kỳ nghỉ hè.
“Nà, chẳng phải đã đến lúc nên luyện tập sẵn chuyện thể hiện yêu thương rồi à?”
“Hả? Anh lại viện cớ để thôi làm bài tập chứ gì?”
“Đâu, không phải thế, chuyện nghiêm túc đấy.”
Thì tất nhiên rồi, tôi muốn thôi làm bài tập mà. Tôi đã cố làm bài tập hè suốt tại nhà của Yuzuka từ sáng. Chí ít thì đang muốn đi tản bộ cho thư thái đây.
Chỉ là, ngày gặp mặt ông chú sắp đến rồi. Luyện tập trước sẽ thuận lợi hơn là không tập mà triển luôn. Chính vì lý do đó, để được chấp nhận mối quan hệ mà tôi muốn luyện tập sẵn thể hiện yêu thương……
“Mà trước tiên anh muốn hỏi đây. Cái thể hiện yêu thương ấy, cụ thể phải làm gì?”
“Thì rõ ràng rồi mà. Ve vãn tán tỉnh nhau đó. Lúc đầu có lẽ là ông sẽ giận nhưng đến cuối sẽ chấp nhận chuyện hẹn hò thôi.”
Ông chú không chấp nhận chuyện kết hôn khi xưa chẳng phải vì đã ghét tôi hay gì cả. Mà chỉ là ông không tin chắc rằng khi kết hôn với tôi rồi thì con gái mình có trở nên hạnh phúc hay không.
Yuzuka đã nghĩ như thế mà đưa ra đề xuất thể hiện yêu thương. Cổ đang muốn làm ông chú tin rằng『Hai người đang yêu thương đến ngần này thì sẽ không trở nên bất hạnh sau khi kết hôn』.
Từ cái tên thể hiện yêu thương thì tôi cũng đã ngờ ngờ nhận ra rồi, nhưng quả nhiên là chim chuột với nhau à.
Đúng thật là nếu thấy một cặp đôi chim chuột ngay trước mắt, dù cho có khó chịu thế nào đi nữa cũng cảm thấy được tình thương mến thương với nhau nhể……
“Chim chuột với nhau trước mặt chú à……”
“Anh thấy ngượng hả?”
“Thì trước mặt chú mà lại. Tất nhiên là để được công nhận mối quan hệ anh sẽ dùng toàn lực để chim chuột rồi, nhưng chẳng phải làm quá sẽ bị nghi có mùi sao?”
“Anh nhắc lại mới để ý……Bọn mình, vốn dĩ không phải là loại chim chuột quá trớn nhỉ.”
“Đúng không? Anh đồng tình cái thể hiện yêu thương đó, nhưng nghĩ rằng nên suy nghĩ chút cử chỉ hành động sẽ tốt hơn.”
“Ví dụ như?”
“Ví dụ à……Có hỏi thì cũng khó trả lời nhỉ……Nói chung là, anh muốn cử chỉ hành động mà làm cho ông chú nghĩ『Nếu là hai đứa này sẽ có thể xây dựng được gia đình viên mãn』ấy.”
“Gia đình viên mãn nhỉ……”
Yuzuka chìm vào im lặng một lát rồi mở miệng.
“Vốn dĩ ‘gia đình viên mãn’ đó tại sao lại viên mãn?”
“Thì vì hòa thuận nên mới viên mãn còn gì.”
“Thì vì hòa thuận nên mới kết hôn còn gì. Nhưng mà, như bọn mình cũng đã có trường hợp ly hôn rồi chẳng phải à? Thế thì khác chỗ nào chứ?”
“Sao anh biết……Nhưng mà, câu hỏi hay đấy.”
Biết được chỗ khác nhau giữa vợ chồng viên mãn và vợ chồng ly hôn thì cũng là đề xuất hay đấy. Học tập được chỗ khác nhau, rồi tiếp thu được hình thái thể hiện yêu thương một cách tự nhiên rồi thì có thể làm cho ông chú tin『Nếu là hai đứa này sẽ có thể xây dựng được gia đình viên mãn』.
Chính vì thế mà tôi ngay lập tức thử tra tìm bí quyết vợ chồng viên mãn trên điện thoại.
“Ồ~, có rồi có rồi.—Top 5『Bí quyết vợ chồng viên mãn』này.”
“Nó viết gì thế?”
“Ừm……Hạng 5 ghi là『Tôn trọng đối phương』. Thử làm một chút đi.”
Yuzuka đáp ‘được thôi’ rồi nhìn chằm chằm đến tôi.
“Kouhei tuyệt vời lắm. Vì có thể nói chuyện bình thường với người mà mình không biết đó. Nếu có thể ở cùng thì sẽ đáng tin cậy lắm……Thế nào?”
“Mừng hết lớn luôn.”
Lời khen của Yuzuka trông chẳng giống diễn tí nào. Có lẽ cổ thật sự nghĩ rằng nếu như tôi ở bên cạnh thì sẽ đáng tin cậy lắm. Khi mà trong đầu tôi cứ ngẫm đi ngẫm lại câu mình được nói thì bất giác nhoẻn miệng cười.
Rồi thì Yuzuka trông ghen tị mà nói,
“Anh cũng thử nói với em đi chứ.”
Tôi đáp ‘được thôi’ và gật đầu thì nói với Yuzuka.
“Yuzuka tuyệt vời lắm. Không chịu thua cám dỗ đi chơi mà làm bài tập mà. Nếu ở cạnh một Yuzuka vững lòng như thế thì cháu cũng sẽ có thể an tâm……Thế nào?”
“Thấy thoải mái hơn rồi. Quả thật nếu như bị anh nói thế này mỗi ngày, có bực đi chăng nữa em cũng sẽ tha cho anh.”
“Vậy thì cùng khen nhau một cách tự nhiên trước mặt chú nào.”
“Phải đó. Rồi, còn hạng 4?”
Bị thúc giục, tôi đưa mắt xuống điện thoại.
“Ừn……Ghi là『Quý trọng động chạm cơ thể』. Là vuốt tóc hay là chạm vào cơ thể nhau này nọ.”
“Lúc mới cưới đã làm như thế, vậy mà chẳng biết từ lúc nào không còn làm nữa. Tại sao thế nhỉ?”
“Có hỏi anh tại sao thì cũng chịu. Chẳng có lý do gì đặc biệt chăng……”
Có lẽ đây là cái được gọi là『xào đi xào lại』không chừng. Chuyện Yuzuka ở bên trở nên bình thường, để rồi không biết tự lúc nào lỡ quên đi cái cảm giác hạnh phúc khi được chạm vào nhau.
“Trước hết thì, trước mặt chú hãy thử chạm vào nhau một cách tự nhiên nào.”
“……Chỉ trước mặt ba em thôi sao?”
Tôi cười và lắc đầu, trước ánh nhìn mà trông như kỳ vọng điều gì đó.
“Kể cả sau khi đám cưới luôn. Lần này hãy luyện tập hôn nhau trước khi đi làm nào.”
“Cả ôm nhau lúc quay về nữa nhé.”
Tôi đáp ‘tất nhiên rồi’ để hứa và hướng ánh mắt xuống điện thoại lần nữa.
“Hạng 3 thì là『Cảm ơn nhau』.”
“A~, cái đó thì em biết. Anh đấy nhé, lúc nào cũng cái thái độ『Người ta làm cho mình là lẽ bình thường』ấy. Thậm chí lúc em làm cơm cho cũng không nói cảm ơn nữa.”
“Cả Yuzuka cũng có nói lời cảm ơn khi được anh chở đi đâu đó đâu chứ.”
“Thì em đang tự kiểm điểm đây. Từ giờ trở đi em sẽ không quên cảm xúc biết ơn đâu. Cảm ơn anh đã dẫn em đến nhiều nơi nhé, Kouhei. Chỗ nào cũng làm em vui hết đó.”
“Anh cũng vậy, cảm ơn em vì đã nấu những bữa cơm cho anh. Thật sự toàn bộ đã rất ngon đó.”
Khi cả hai nói lời cảm ơn nhau thì tôi tiếp tục xác nhận hạng hai.
Và rồi, ngôn từ của tôi bay hết sạch. Yuzuka thì làm vẻ mặt thẫn thờ,
“Nè~, sao thế? Đâu phải tới hạng 3 rồi hết đâu chứ?”
“Ừ thì, có ghi, nhưng mà……”
“Nếu thế thì nhanh chóng nói đi. Cả hạng 5, hạng 4 rồi hạng 3 đều cực kỳ hữu ích rồi. Em nhất định cũng muốn thực hành hạng 2 lắm. Nếu được thì trước mặt ba.”
“C-, cái đó thì không thể đâu~!”
“Tại sao? Nè, nó ghi cái gì thế?”
Bị thúc giục nên tôi nhẹ nhàng nói.
“……『Quan hệ tình dục』”
Gương mặt của Yuzuka đỏ lên ngay tức khắc.
“Hả, Hảả!? Làm sao mà có thể làm chuyện đó trước mặt ba chứ!”
“Thì tất nhiên là thế rồi!”
Bị đấm phát chết luôn cho coi!
“Nếu thế thì được……Vậy còn hạng 1?”
“Hạng 1 thì ghi『Nắm tay nhau trong lúc hẹn hò』”
“Nắm tay nhau thì được, nhưng trong buổi gặp mặt thì đâu thể hẹn hò được.”
“Thì rõ.”
Vì hẹn hò là chuyện chỉ riêng hai người mà. Thì có thể dẫn theo ông chú ra ngoài, nhưng mà gọi cái đó là hẹn hò thì hơi khó à.
Cả hạng hai lẫn hạng nhất trông không thể thể hiện sự yêu thương ra rồi.
“Nhưng mà, đã cất công rồi thì thử làm hạng 1 nào.”
“Tức là bây giờ đi hẹn hò à?”
“Là thế đấy.”
“Bài tập tính sao hả.”
“Lúc về anh sẽ làm đàng hoàng.”
“Nếu thế thì được.”
Yuzuka cũng muốn hẹn hò hay sao mà ngay lập tức xuôi theo tôi.
“Nhân tiện thì đi đâu?”
“Đi xem phim thì sao? Đúng lúc tuần này đang chiếu cái phim trong thú vị lắm ấy.”
“Phim gì thế?”
“Phim kinh dị.”
“Kinh dị~……”
Mặt Yuzuka trở nên u ám.
“Nếu sợ thì không cần xem cũng được. Anh thì có thể hẹn hò thôi cũng thỏa mãn rồi.”
“Ư ừn. Nếu Kouhei muốn xem thì kinh dị cũng không sao……”
Yuzuka có vẻ muốn nói gì đó.
Nhắc mới nhớ lúc còn là vợ chồng đã cùng nhau đi xem phim kinh dị nhỉ. Sau đó thì hộp bắp rang còn thừa, rồi cả hai nói qua nói lại nhau『Thế nên em đã bảo anh nên mua cỡ nhỏ đi còn gì』hay『Lần trước đi xem mẹ trẻ ăn nhiều quá nên có đủ đâu chứ!』, để sau đó mỗi đứa ngủ riêng……nhưng mà do sợ ngủ một mình nên Yuzuka đã chui vào futon của tôi.
“……Nếu như em còn sợ ngủ một mình thì thôi hôm nay anh qua đêm nhỉ?”
Gương mặt của Yuzuka sáng rỡ lên trước lời nói của tôi.
“Nếu thế thì được, nhưng mà hiếm khi Kouhei nói ra chuyện sẽ qua đêm đấy……Chắc không phải là anh đang trông chờ hạng 2 đâu ha?”
“L-, làm gì có chuyện đó~! Vẫn còn chưa được chú công nhận mà!”
“Thế tức là sau khi được ba em chấp nhận thì sẽ lập tức làm cái hạng 2?”
Thấy phản ứng của tôi lạ hay sao mà Yuzuka híp mắt lại nói như chọc ghẹo tôi.
“K-, không phải nghĩa như thế! Cơ mà hạng 2 thì bây giờ có ra sao cũng được! Từ giờ trở đi là làm cái hạng 1 chứ! Thế nên—nào, đưa tay đây!”
Khi mà tôi đưa tay ra như thể dối đi cảm xúc ngượng ngùng thì Yuzuka nắm chặt lấy mà trông hạnh phúc.
“Phải rồi. Lúc hẹn hò về thì đi mua đồ được chứ? Tuy sẽ hơi lâu một chút……”
“Đã nói không bận tâm mà. Anh thích ở bên cạnh Yuzuka.”
“Vậy từ giờ trở đi anh cũng sẽ ở bên em chứ?”
“Tất nhiên rồi. Từ giờ trở đi anh sẽ luôn ở bên Yuzuka.”
Khi mà tôi thổ lộ từ tận đáy lòng, Yuzuka đã cười mà trông rất hạnh phúc.
“Cảm ơn nhé. Yêu anh nhiều lắm.”