Tất cả mọi người đang nhìn Ô Dung Thành và Ô Nha Nha.
Bọn họ tuyệt đối là tâm điểm.
Bọn họ có gương mặt tương tự nhau, mỗi một chỗ trên ngũ quan đều khắc sâu dấu vết của mã gen, sao có thể không phải là cha con? Kết quả này quá vớ vẩn.
"Ô Nha Nha phẫu thuật thẩm mỹ, cô ta vốn không phải như vậy!", không biết vị khách nào kinh hô một câu, giây lát liền kích hoạt một mảnh ồn ào.
Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn Ô Nha Nha đều thay đổi, có nghi ngờ, có nhìn kỹ, có khinh miệt, lại giống như cô thay đổi dung mạo chỉ là để lừa gạt tình cảm của Ô Dung Thành, do vậy bây giờ mới có được tất cả.
Cô là một kẻ trộm vô sỉ!
Chu Hoan Hoan nấp ở trong đám người cười vui sướng.
đam mỹ hài
Bây giờ, Ô Nha Nha hẳn là có thể cảm nhận được nỗi thống khổ của cô ta nhỉ? Hết thảy những gì cô ta gặp phải trong khoảng thời gian gần đây, Ô Nha Nha cần phải chịu qua hết một lần! Cô phải nhấm nháp tư vị bị cha, bị vị hôn phu, thậm chí bị mọi người vứt bỏ.
Cô phải hai bàn tay trắng!
Cô phải từ thiên đường rớt xuống địa ngục!
Chu Hoan Hoan nắm chặt bàn tay, tựa hồ vui mừng như điên chờ đợi trò hay kế tiếp.
Cô ta muốn thấy bộ dạng Ô Nha Nha khóc lóc thảm thiết.
Cô ta muốn biết, rơi vào bước đường cùng này, Ô Nha Nha còn có thể giữ được phong cảnh quá khứ cùng với kiêu ngạo không.
"Ha...!ha ha...", Chu Hoan Hoan cúi đầu che miệng cười.
Nghe thấy tiếng cười của cô ta, Bành Quốc Cường quay đầu lại nhìn thoáng qua, biểu tình có chút kinh ngạc.
Ông không hiểu tại sao vào thời điểm này cháu gái ông sao có thể phát ra tiếng cười vui sướng.
Mà Chu Hoan Hoan nhìn thẳng vào ba người trên sân khấu, tròng mắt lập lòe ánh sáng quỷ dị.
Nữ phóng viên bước lên, đưa giấy giám định ADN cho Ô Dung Thành.
Ô Dung Thành im lặng một hồi lâu mới chậm rãi nhận kết quả giám định.
Xem đi! Ba, ba mau mở ra xem đi! Ô Nha Nha căn bản không có quan hệ huyết thống với ba! Ba phải nhìn kỹ kết quả cuối cùng! Tờ cuối cùng! Trong lòng Chu Hoan Hoan điên cuồng hò hét.
Nếu có thể, cô ta rất muốn chạy lên, đoạt lấy kết quả giám định, lật đến tờ cuối cùng giơ lên cho Ô Dung Thành xem.
Đó là số liệu không cách nào phản bác, phủ định quan hệ cha- con giữa ông với Ô Nha Nha.
Chu Hoan Hoan đem mẫu của mình và Ô Dung Thành giám định.
Ngày đó lấy kết quả, cơ quan giám định lại nói với cô ta, mẫu của cô ta với Ô Dung Thành bị nhiễm bẩn, đã không thể dùng được.
Thời gian cấp bách, cô ta chưa kịp làm lại giám định khác, chỉ có thể đem phần của Ô Nha Nha nặc danh gửi cho nữ phóng viên.
Cô ta biết, đối phương là một con chim kền kền, cô ta dựa vào miếng thịt thối scandal để sinh tồn, cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua tin lớn này.
Quả nhiên, nữ phóng viên ở trong ngày đính hôn của Ô Nha Nha và Dịch Lĩnh này, làm một tin tức lớn!
Đồ vật tao không có được! Ô Nha Nha mày cũng đừng mong có được! Chu Hoan Hoan cười sung sướng trong lòng.
"Ba, ba lật xem giấy giám định đi! Ô Nha Nha không phải là con gái của của ba, con mới là đúng!", cô ta đem miệng giấu trong lòng bàn tay, dùng âm thanh thấp không thể nghe thấy nỉ non cầu xin.
Đôi mắt cô ta ngấn nước, cõi lòng đầy mong chờ nhìn Ô Dung Thành.
Nhưng Ô Dung Thành trước sau không mở kết quả giám định ra.
Ông thậm chí ngay cả phong bình tài liệu cũng không liếc mắt nhìn một cái.
Ông chỉ nghiêng người, không chớp mắt mà nhìn về phía Dịch Lĩnh.
Nếu Ô Nha Nha không phải con gái của Ô Dung Thành, Dịch Lĩnh sẽ còn cưới cô không? Vấn đề này, không chỉ có Ô Dung Thành muốn biết, khách toàn sảnh cũng đều rất muốn biết.
Vì vậy ánh mắt mọi người lại chuyển lên người Dịch Lĩnh.
Ô Nha Nha cũng nhìn về phía Dịch Lĩnh, yên lặng chờ đợi đối phương trả lời.
Cô biết, bất kể bản thân là người hay là yêu, là trẻ mồ côi hay là thiên kim nhà giàu, là dịu dàng hay táo bạo, Dịch Lĩnh đều sẽ trước sau như một thích cô.
Nhưng khi cô muốn từ trên người anh đợi chờ một đáp án xác thực, cô vẫn sẽ cảm thấy khẩn trương như cũ.
Cô hít sâu một hơi, hốc mắt hơi phiếm hồng.
Dịch Lĩnh chậm rãi vươn tay, chuẩn bị nắm bàn tay nhỏ của cô.
Đúng lúc này, trong đám người không biết ai gào to một câu: "Nha Nha, nếu Dịch Lĩnh từ hôn, anh sẽ cưới em!"
Khách khứa lập tức ồ lên, Mọi người ngó trái ngó phải, bàn tán sôi nổi.
Khoái trá vặn vẹo trong mắt Chu Hoan Hoan trở thành kinh ngạc lẫn muốn tức hộc máu.
Cô ta nhón chân nhìn về phía trước, lại thấy Mộ Thần chậm rãi bước ra từ bên trong đám người, kiên định đứng dưới sân khấu.
Anh ta không hề chớp mắt nhìn Ô Nha Nha, thẳng lưng, ngẩng cao đầu, cùng ánh mắt thành kính.
Đó là tư thái vĩnh viễn chờ đời.
Chỉ cần Dịch Lĩnh buông tay, anh ta lập tức sẽ chạy lên, thay thế đối phương trở thành nam chính trong nghi thức đính hôn này.
Anh ta không sợ bị người khác chê cười, cũng không sợ từ đây trên lưng đeo cái danh hiệp sĩ tiếp mân [].
[] Hiệp sĩ tiếp mân: "tiếp mân" dùng để chỉ hành động cưới một người phụ nữ đang mang thai con của người đàn ông khác, trong tình huống không hiểu rõ hoặc bị lừa tiếp lấy cục diện rối rắm.
Và người "trúng thưởng mua một tặng một" này được gọi là "hiệp sĩ tiếp mâm".
Chỉ cần có thể cứu Ô Nha Nha thoát khỏi trận tai nạn này.
Chỉ cần nụ cười vĩnh viễn nở rộ trên gương mặt cô, anh ta có thể trả giá hết thảy vì cô.
Không đợi Dịch Lĩnh phản ứng lại, một giọng nói bén nhọn khác trong đám người truyền đến: "Dịch Lĩnh, nếu anh dám từ hôn, anh nhất định phải chết! Tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh."
ʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞʚ(•"̮•)ɞ.