Nhận ra Ô Nha Nha bị số trang sức đá quý đó đả động, fans của Mộ Thần vô cùng đắc ý.
Bọn họ hiểu rõ rằng, một khi Ô Nha Nha làm trò trước cả nước nhận lấy món quà này, bản thân cô cùng với fans của cô, không có lập trường gì để tiếp tục gây khó dễ cho Mộ Thần nữa.
Từ xưa đến nay Trung Quốc có một câu ngạn ngữ____ Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm.
Bạn đã cầm quà, lời xin lỗi đã nhận, bày tỏ cũng nghe rồi, còn muốn thế nào nữa? Cuộc chiến dư luận này chung quy nên kết thúc đi thôi?
Cho nên, dù xuất phát từ nội tâm muốn vợ cũ tha thứ, cùng tấm lòng muốn biểu đạt tình cảm của mình, Mộ Thần vẫn như cũ bằng tốc độ nhanh nhất tẩy trắng bản thân.
Anh ta vừa diễn kịch vừa xử lý tốt truyền thông, làm sao có thể là người không có tính toán trước?
Fans của Ô Nha Nha nín thở! Fans có cảm xúc tương đối dễ mất khống chế, giờ phút này rất nhanh đều tức giận bùng nổ.
Bọn họ run rẩy vươn tay, đang chuẩn bị đánh xuống những lời nói thoát fans tàn nhẫn, liền nghe thấy được ngữ khí chế nhạo quanh co của thần tượng nhà mình.
"Chị đây đẹp như vậy, chị đây thích một hai bộ trang sức phải cần chồng cũ cặn bã anh mua giúp sao? Người muốn theo đuổi tôi vẫn luôn xếp hàng dài từ Lan Hoa thành đến Paris, chị đây chỉ cần gọi một cuộc, rất nhiều người sẽ chạy tới xúm xít!"
Tuy rằng cô ngoài miệng không nói như vậy, nhưng biểu đạt chính là ý này.
Sau đó, cô thực sự gọi điện, gọi tới một người đang theo đuổi.
Mộ Thần ngây ngẩn cả người.
Fans của anh ta đang chuẩn bị chúc mừng thắng lợi, toàn bộ đông cứng lại trước màn hình máy tính.
Người phụ nữ này đang nói cái sht gì vậy! Cô ta quá ngang ngược rồi!
Nhưng fans của Ô Nha Nha cảm nhận được chỉ là không khí trong lành! Giống như rót một chai Coca ướp đá vào ngày hè nóng bức, sảng khoái đến muốn ợ!
[Nhóc con làm rất tuyệt! Vừa rồi mami hiểu lầm con, nhóc con không phải tiểu phế vật, nhóc con là pháo thép nhỏ!] có người lớn tiếng khen.
Có người tò mò hỏi: [Bảo bảo, nhóc định gọi ai tới giúp nhóc chống đỡ?]
Có người hơi lo lắng: [Người này có ưu tú hơn Mộ Thần không? Nếu không hơn Mộ Thần, fans của anh ta sẽ tác oai tác quái!]
Người lo lắng ngày càng nhiều: [Khẳng định sẽ tác oai tác quái.
Nói Khê bảo nhà chúng ta ly hôn chỉ có thể nhặt dưa leo hư, táo hỏng gì đó!]
Cũng có người chắc chắn nói: [Tôi đoán Viên bi nhỏ này hẳn là soái ca cấm dục ngày đầu tiên đưa bảo bảo của chúng ta tới biệt thự đó!]
[Là anh ta sao? Vậy tôi an tâm rồi! Luận về giá trị nhan sắc, anh đẹp trai kia so với Mộ Thần mạnh hơn nhiều! Dù sao cũng là con lai, cốt cách ưu việt!]
[Đâu chỉ cốt cách ưu việt, khí chất cũng rất trác tuyệt.
Khí chất quý tộc của Mộ Thần đã hiếm có, khí chất tôn quý của đại soái ca kia quả thực hùng hổ doạ người!] (trác tuyệt: Cao vượt hẳn lên, không có gì sánh kịp)
[Chỉ là không biết anh ta đang làm gì, sự nghiệp có thể thắng Mộ Thần hay không.]
[Trên mạng tra không ra hình ảnh lẫn tư liệu của anh ta, là một nhân vật rất thần bí.]
Khán giả bàn tán xôn xao, lại trước sau như một không tìm thấy thông tin liên quan tới Dịch Lĩnh.
Bởi do chuyện gặp lúc nhỏ, nên anh phá lệ chú trọng bảo vệ riêng tư của mình.
Mộ Thần một mực chắc chắn: "Em vừa mới gọi điện cho Dịch Lĩnh?".
Truyện Truyện Teen
Ô Nha Nha liếc nhìn anh ta một cái, không hé răng, sau đó cong tay nhỏ lưu luyến nhìn các quầy hàng.
Mộ Thần tiếp tục hỏi: "Hai người có quan hệ gì?"
Anh ta trong mơ hồ có suy đoán, lại không dám tin tưởng.
Nếu nói ngày trước đó, anh ta còn có thể tiếp nhận sự thật này, vậy ngày sau, anh ta chỉ có thể cảm nhận được nỗi đau người mình yêu bị cướp mất trái tim.
Phương Văn nói rất đúng, tham gia, anh ta nhất định hối hận.
Anh ta chưa bao giờ nghĩ tới, chỉ ngày ngắn ngủi, bản thân sẽ cứ như vậy mà yêu sâu sắc một người.
Không ai có thể giống Kim Cẩm Khê bây giờ, mọi bộ phận trên cơ thể đều đẹp hợp gu thẩm mỹ của anh ta.
Cũng không ai có thể giống Kim Cẩm Khê bây giờ, chân thật như vậy, bạo dạn như vậy, lại đáng yêu như vậy.
(Cái đầu tiên vẫn là cơ thể )
Yêu cô, chưa bao giờ là một việc khó khăn.
Mộ Thần dễ dàng bị dung mạo xinh đẹp của cô mê hoặc, ngay sau đó lại bị tính cách độc đáo của cô hấp dẫn, đồng thời còn dẫn phát xúc động mãnh liệt.
Đây là một người phụ nữ yêu mị lại ngây thơ.
Mà người phụ nữ trong yêu mị trộn lẫn với ngây thơ, cơ hồ là mộng tưởng tối thượng của mỗi một người đàn ông.
Muốn cự tuyệt cô quá khó, muốn yêu cô lại quá mức dễ dàng.
Mộ Thần rất muốn cầu xin: "Đừng gọi anh ta tới, sau này em muốn cái gì, anh đều mua cho em."
Nhưng anh ta không có lập trường này.
Khi chính miệng Ô Nha Nha nói "Ly hôn chúng ta chính là người xa lạ", anh ta đau lòng giống như bị dao cứa.
Trong nỗi thống khổ dày vò này, thì một người đàn ông dáng người vô cùng cao lớn, gương mặt cũng tuấn mỹ cực hạn, đẩy cửa của cửa hàng đá quý ra, sải bước bước vào.
Tròng mắt sắc bén của anh cách thấu kính thuỷ tinh, tìm kiếm thân ảnh xinh đẹp.
Thấy anh xuất hiện trên màn hình, giống như một ánh sáng chiếu vào sảnh điện, người xem sửng sốt vài giây, sau đó mới bộc phát câu cảm thán cướp mất hồn phách.
Người đàn ông này thực sự quá xuất sắc!
[Mịa nó, người đàn ông này là cực phẩm trong cực phẩm! Chân dài m!]
[Đứng với Khê bảo của chúng ta thật là quá đẹp đôi!]
[Cô gái xinh đẹp như vậy, hợp với chàng trai đẹp như thế!]
[Tui cho rằng, chỉ thần tiên mới có thể xuất hiện giá trị nhan sắc như hai người họ, không có vấn đề gì chứ?]
[Không vấn đề! Hai người đều tuyệt!]
Đương lúc người xem thảo luận khí thế ngất trời, Dịch Lĩnh đã tìm được bóng dáng của yêu quái nhỏ.
Cô đang dựa vào tủ kính, cách lớp kính pha lê, dùng đầu ngón tay thon dài như ngốc như say mà vẽ vẽ chuỗi vòng cổ Ruby.
Cô híp mắt, giương miệng, bộ dạng hoa mắt say mê.
Đã bị lạc đến mức độ này, lại còn có thể chống đỡ được dụ hoặc của Mộ Thần, sau đó lại gọi điện cho mình...
Nghĩ đến đây, Dịch Lĩnh không khỏi cười nhẹ một tiếng.
[A! Cười lên thật nuông chiều, thật sống động!]
[Tui rất nhanh đã chết chìm trong nụ cười của ảnh.]
[Đôi mắt của anh ấy thật đẹp! Toàn bộ là màu hổ phách, vòng bên trong tròng đen là màu lam, giống như mèo Ba Tư!]
[Tui bị anh ấy mê hoặc rồi!]
Đương lúc khán giả thần hồn điên đảo vì Dịch Lĩnh, Ô Nha Nha cũng nghe thấy tiếng cười quen thuộc.
Cô lập tức đem đá quý muôn màu vứt ra sau đầu, thẳng người quay đầu lại nhìn.
Thấy Dịch Lĩnh tiến về phía mình, trong mắt cô phát ra ánh sáng, so với nhìn thấy đá quý càng lộng lẫy hơn.
Không có một chút do dự, cũng không có một chút kiêng dè, cô trực tiếp đem đầu giấu vào trong ngực Dịch Lĩnh, tự nhiên lại thân mật như vậy mà ôm eo thon chắc của đối phương.
"Anh tới rồi?", cô dùng gương mặt xinh đẹp cọ cọ vào lồng ngực rắn chắc của Dịch Lĩnh, sau đó chỉ vào quầy hàng trang sức, thanh thuý nói: "Em muốn cái này, cái này, cái này, còn có cái này!"
Thái độ của cô tự nhiên như thể đang ở quán ăn gọi món.
Khán giả yên lặng thay Dịch Lĩnh lau mồ hôi lạnh một phen, e sợ anh mua không nổi, mất sạch mặt mũi trước mặt Mộ Thần.
.