- chị nhận được ảnh chưa
Giọng cô gái vang lên trong điện thoại
- rồi mà cô ta là ai sao lại thân với minh huy vậy
Cô gái có phần tức giận hỏi em gái
- cô ta là thiên băng mới chuyển về nhỏ ta gíam tát em cái thù này em sẽ trả
Ánh mắt cô ta hiện lên vẻ gian xảo độc đoán.
- em định làm gì cô ta
Giong cô chị có phần lo lắng cho em
- đó là chuyện của em. Chị nhanh về nhá em nhớ chị
Nói xong cô em dập máy. Cuộc đối thoại đó là của thiên thiên và thiên di.
Hôm nay nó Đến lớp sớm hơn nhỏ nên nhỏ đành kêu cậu tới đón.
Vừa tới lớp nó đã nằm bò ra bàn nó cảm thấy hơi mệt trắc nó bị sốt vì dính mưa đầu đau như búa bổ.hắn hôm nay cũng tới lớp sớm hơn mọi khi vừa vào tới lớp đã thấy nó. Bèn tiến tới chíêc bàn quen thuộc của mình.
- cô không khỏe àk
Hắn thấy lạ vì mọi hôm nó ra tới lớp là nhìn ra cửa sổ ít khi thấy nó nằm lăn ra bàn vậy Liên ngạc nhiên hỏi
- không chỉ hơi mệt thôi
Giọng nói yếu ớt kèm với những tíêng ho kéo dài. Thấy vậy hắn bèn đưa tay đặt lên chán nó
- cô bị sốt rồi cô uống thuốc chưa
Nó chỉ lắc đầu không nói gì. Tự dưng hắn nhấc bổng cô lên.
- anh làm gì vậy thả tôi xuống
- nằm im đi không tôi vứt cô xuống luôn đấy
Nó bây giờ không kháng cự được hắn nên đã nằm im tròng vòng tay của hắn. Từa đầu vào ngực hắn nó cảm thấy bình yên đến lạ cảm giác ấm áp vay quanh cơ thể nhỏ bé của nó mùi bác hà trên cơ thể hắn tỏa ra làm nó thấy dễ chịu.
Thấy hắn bế nó như vậy những lời bàn tán càng nhiều, ánh mắt ghen ghét thù hằn của nguời đứng trên lớp học cứ dõi theo nó.
Tới phòng y tế hắn đặt nó nằm xuống giường. Cô ý tá thất vậy bèn đi tới chỗ nó đo nhiệt kế người.
- em ấy bị sốt . độ bây giờ tôi sẽ kê thuốc hạ sốt cho cô ý cậu ở bên chăm sóc cô ấy tôi đi kê thuốc
Hắn gật đầu ở lại chăm sóc nó đi tới cạnh giường hắn kéo ghế ngồi cạnh nó.bây giờ nó đang ngủ nhìn nó ngủ khuôn mặt tóat lên vẻ hiên lạnh thánh thiện không lạnh lùng như ngày đầu hắn gặp nó nữa.
- hic hic ông ơi hic...h.i.c con hứa sẽ ngoan mà. Ông tỉnh lại đi ông không cần băng nữa àk.
Nói đang nói mớ trong gíâc mơ mồ hôi tóat ra nhiều làm hắn lo lắng lay người nó
- thiên băng cô làm sao vậy
Nghe tiếng hắn gọi nó Bèn thức giấc nhìn xung quanh thì thấy lạ
- đây là đâu
Nó nhìn hắn rồi hỏi
- ở đây là phòng y tế
Nó chỉ gật đầu rồi bước xuống giường mới đi được bước đầu người nó như muốn ngã xuống hắn nhanh tay đỡ lấy nó
- cô bị sốt hãy nằm nghỉ ngơi đi
Nó lắc đầy liên tục
- tôi không chịu được mùi thuốc sát trùng nó làm tôi mỏi hơn
Nói xong nó cô gắng đi ra khỏi cái phong này thật nhanh. Hắn Liên chạy tới nhấc bổng nó lên
- anh làm gì vậy thả tôi xuống
Giọng nói lạnh lùng xen lẫn tức giận
- tôi đưa cô ra khỏi đây cô yếu thế sao đi được
Nói xong hắn bế nó trên tay rời khỏi phòng y tế
- tôi đưa cô lên lớp
Hắn định bước về lớp thì nó lắc đầu
- tôi muốn lên sân thượng
Chiều theo ý nó hắn đưa nó lên sân thượng
- tội nặng lắm anh cho tôi xuống đi tôi đi được mà
Nó năng nỉ hắn cho nó xuống vì từ đấy đi lên sân thượng cũng phải mất p mà hắn còn bế nó nữa.
- cô bệnh vậy thì đi đứng gì cứ nằm yên đi
Nghe hắn nói vậy nó nhắm mắt áp đầu vào ngực hắn nó lại tham lam ngửi mùi bạc hà trên người hắn. Trợt hắn nhìn thấy nó vậy trên môi trợt nở Nụ cuời.
Nhỏ tới lớp thì không thấy nó đâu gọi điện nó không nghe máy liền cuống cuồng đi tìm nó, nhỏ cứ nghe mấy người bàn tán nó được hắn bế xuống phòng y tế.Liễn chạy một mạch xuống thì bắt gặp hắn đang ngồi bên cạnh nó. Nó thì vẫn đang ngủ nên nhỏ yên tâm nên đành quay về lớp. Sáng nay Nghe bà quản gia nói nó đã đi từ sáng sớm nhỏ đã điên hết cả người nhất định ra đến lớp sẽ cho nó một trận thì nghe nó bị ốm bao buồn bực biến hết, thay vào đoa là lo lâng cho nó, thấy nó được hắn chăm sóc cho nó nhỏ cũng yên tâm nên quay lên lớp.
trên sân thượng
Hắn đưa nó lại gần chỗ cây đàn đặt nó ngồi xuống. Nó nhắm mặt lại để cảm nhận những cơn gió
Thổi qua. Hắn cũng ngồi cạnh nó để cảm nhẬn sự bình yên này đã năm rồi hắn luôn đeo cái mác lạnh lùng nhưng đứng trước nó hắn chỉ muốn gỡ bỏ chiếc mặt nã đó mà ôm nó vào lòng che trở bảo vệ nó.
Hắn ôm trong lòng cây đàn gẩy những nốt nhạc đầu tiên
" tôi người ích kỉ chỉ muốn sống một mình trong thế giới riêng của tôi. Khi họ rời tôi đi tôi hòan tòan sụp đổ từ con người vui tươi tôi dần trở thành một người lạnh lùng. Và tôi gặp em người con gái mang vỏ bọc lạnh lùng mà yếu đuối,tôi bị cuốn hút vào đôi mắt buồn mang mác của em. trái tim tôi không biết từ bao giờ đã dung động trước em.hãy ở lại bên tôi em nhé dù có chuyện gì xảy tôi nhất định sẽ yêu em và bảo vệ em"
Bài này làm hắn nhớ đến thiên di người con gái đã bỏ hắn đi. hắn không muốn đi tìm cô mà chỉ muốn một ngày cô tự xuất hiện trước mặt hắn. Vì ngày cô đi hắn đã tự hứa với mình sẽ không đi tìm cô mà để cô tự tìm tới hắn. Nó ngồi bên cạnh Nghe hắn hát sao giọng hắn lại buồn như vậy ánh mát khép hờ mệt mỏi.
- anh nhớ cô ấy chứ
Lời nói thốt ra nó mới biết mình hỏi thừa.thấy hắn im lặng không trả lời đôi mắt vô hồn nhìn lên trời.
- sao anh không đi tìm cô ấy đi kéo cô về bên mình
- tôi không muốn đối diện với nó
Nghe vậy nó cũng chẳng hỏi gì nữa chỉ im lặng nhắm mắt dựa lưng vào tường. trong lớp a đang loạn như cái chợ kệ cô gíao nói gì thì noia học sinh làm.gì kệ học sinh.
- mày định làm gì với con nhỏ đáng ghét đó
Yến nhi lên tiếng hỏi thanh thanh giọng nói tức giận vụ ở căng tin
- đầu tiên phải xử con nhỏ lạnh lùng kia trước.
Thế là cái đầu kia chụm vào nhau tính âm Mưu hại nó.
Gi thổi hui hôi làm nó nhanh chóng chìm vào gíâc ngủ nhìn đầu nó lắc qua trái qua phải trông tội nghiệp nên hắn đã để đầu của nó tựa vào vai mình.
- tôi không hiểu cảm giác của tôi lúc này nữa cô gái ạ. Có lẽ trái tim tôi đã dung động truớc một cô gái khác rồi.
Hắn tự nói một mình rồi lại cười vì biết ai kia trả nghe tiếng.
Còn biến cố gì sẽ đợi nó và hắn ở tương lai đây.