Editor: Yuri Ilukh
Sau khi Viêm Khải rời đi, Mãn Tình cũng tiếp tục đến toà nhà thí nghiệm tiếp tục nghiên cứu. Bây giờ Mãn Tình đã chứng minh được Tinh nguyệt phong lan có thể tinh lọc hồn hạch nên chỉ còn việc nghiên cứu cách làm tăng dược tính của nó nữa thôi. Mãn Tình tự hỏi rất lâu, nhưng quá trình luyện tập của cô quá ngắn, cho dù thông minh thì lượng kiến thức học được trong nửa năm cũng có giới hạn.
Hay là tìm người của hội dược sư hỏi?
Mãn Tình bây giờ đã là người của hội dược sư, bản thân cô cũng nhận được danh hiệu hồn sư cấp trung, cô lại có cống hiến cho phương pháp luyện thuốc mới, nếu cô có vấn đề gì cần giúp thì chắc chắn người của hội dược sư sẽ không cự tuyệt. Mãn Tình đang do dự không biết nên gọi cho ai để hỏi thì bỗng nhận được tin nhắn từ hội dược sư.
[ giờ chiều nay xin mời đến hồn điện tham gia cuộc họp chuẩn bị đối phó với ma vật công thành vào ngày sau]
Ma vật lại bắt đầu công thành rồi sao, Mãn Tình hơi bất ngờ, nhưng tính toán lại thì đúng là đã gần đến lúc đó, chẳng qua thời gian gần đây cô bận quá, quên cả ngày tháng. Mãn Tình đang định trả lời tin nhắn này thì nhận được tin nhắn của Tiếu Linh. Chị ấy bảo cô chiều nay chờ ở toà nhà thí nghiệm, chị ấy sẽ bảo tài xế đến đây đón cô cùng đi hồn điện.
Hai giờ chiều, Tiếu Linh đúng giờ xuất hiện trước toà nhà thí nghiệm cùng đi hồn điện với Mãn Tình, hội nghị Tam Hợp chính thức bắt đầu lúc giờ. Hội dược sư chủ yếu thảo luận về việc phân phối thuốc và chữa trị lúc ma vật công thành, loại chuyện này thì các dược sư khác đều có kinh nghiệm hơn Mãn Tình, tuy cô được cho danh hiệu hồn sư cấp trung, nhưng ở hội nghị này cô căn bản không có quyền lên tiếng, hơn nữa bây giờ trong mắt người ngoài cô chỉ là một hồn sư tàn phế không có hồn hạch.
Lần trước ma vật công thành cũng vì điểm này mà Mãn Tình bị loại khỏi danh sách thủ thành, nhưng bây giờ lại không giống vậy nữa. Tuy Linh Ma Giới có rất nhiều điểm không công bằng, nhưng chuyện đối phó với ma vật lại vô cùng công bằng. Địa vị của bạn cao bao nhiêu thì phải cống hiến nhiều bấy nhiêu. Cho nên thân là một hội viên của hội dược sư, dù Mãn Tình không phải hồn sư cấp trở lên nhưng vẫn phải tham gia thủ thành.
Cũng may hội dược sư suy nghĩ đến tình huống đặc biệt của Mãn Tình nên cũng không giao nhiệm vụ nguy hiểm nào cho cô. Cô chỉ phải đi theo đội chữa trị, hỗ trợ vận chuyển vật tư y tế là được.
Mãn Tình cũng không có ý kiến gì với sự sắp xếp này, lúc ma vật công thành, chỉ cần kết giới không bị phá thì ở trong thành phố vẫn an toàn tuyệt đối, nên cô không cần lo lắng. Hôm sau Viêm Khải đã mang về cho cô chậu Tinh nguyệt phong lan làm cô vô cùng vui vẻ, ngày sau đó Mãn Tình đều chui đầu trong phòng thí nghiệm đến tận ngày ma vật công thành.
Trước khi ma vật công thành thì công tác thủ thành đã được sắp xếp ổn thoả. Cứ nửa năm ma vật lại tấn công Tinh Thành một lần, nên rất nhiều sắp xếp đã được bố trí cố định. Giống như nửa tháng trước An đại sư lại đến Tinh thành gia cố kết giời, Viêm Khải cũng được sắp xếp vị trí giống lần trước, xen lẫn trong đội ngũ các Chiến Hồn sư đối phó với ma vật cấp C. Điểm khác duy nhất là lần này Mãn Tình cũng tham gia thủ thành.
"Tinh Thành là trong thành phố lớn nhất nên lúc ma vật tấn công có thể xuất hiện ma vật cấp S, bất kể trong tình huống nào em cũng phải nhớ kỹ không được sử dụng hồn lực, càng không được ra khỏi kết giới" Trước khi xuất phát Viêm Khải đã dặn dò Mãn Tình.
"Em biết rồi, anh cũng phải cẩn thận đó" So với cô, tình huống của Viêm Khải mới đáng lo lắng hơn, phong ấn chỗ ma ấn của anh đã lỏng đi, Mãn Tình rất sợ khi anh chiến đấu sẽ không cẩn thận làm lộ ma khí.
"Yên tâm đi, anh sẽ chú ý" Viêm Khải thong thả nói, sau đó xoay người gia nhập đội tham chiến.
"Người anh em, bạn gái hả?"
"Cậu thật lợi hại, hình như người đó là Tịnh Hồn sư phải không" Những tiếng hâm mộ lập tức vang lên xung quanh, Viêm Khải chỉ mỉm cười, không phủ nhận.
Tinh thành là trong thành phố lớn nhất nên Linh Ma Giới vẫn luôn xếp hạng việc bảo vệ thành phố này ở cấp , tình nguyện để cho các thành phố nhỏ không đủ hồn sư chứ không thể điều động hồn sư từ đây đi. Hơn nữa, một năm nay sự xuất hiện của Quý tộc dược tề đã làm gia tăng sức chiến đấu của Dị Hồn sư, bây giờ thị trường thuốc lại sung túc, kết giới thì có An đại sư bảo vệ, thủ thành bây giờ có thể nói là trăm trận trăm thắng. Từ hồn sư đến người dân ở Tinh thành đều vô cùng yên tâm.
Mãn Tình được bố trí ở đội chữa trị, mà trong đội chữa trị toàn là hồn sư cấp trở lên tham gia. Vào thời điểm thủ thành thì hồn sư cấp phụ trách vận chuyển thuốc, hồn sư cấp phụ trách xử lý vết thương, hồn sư cấp trở lên hoặc chữa trị hoặc tinh lọc hoặc làm hồn sư hỗ trợ ra chiến trường.
"Chị ơi!" Mãn Tình mới đi được nửa đường đến đội của mình tập hợp thì nghe được tiếng Lâm Hạo.
"Tiểu Hạo, em định ra ngoài thành à?" Mãn Tình đi về phía Lâm Hạo.
"Dạ" Lâm Hạo tuy nhỏ tuổi nhưng kinh nghiệm thủ thành còn phong phú hơn Mãn Tình nhiều.
"Vậy em cẩn thận, nếu bị thương thì phải lập tức lui vào trong thành có biết chưa" Mãn Tình không yên tâm dặn dò.
"Chị yên tâm, em sẽ tự chăm sóc mình. Chị ơi, em đi trước đây" Lâm Hạo chào hỏi với Mãn Tình một chút rồi lập tức theo đội ngũ cùng nhau ra khỏi thành.
Mãn Tình có chút lo lắng nhưng cũng không quên nhiệm vụ của mình, cô tìm được đội của mình sau đó nghiêm túc nghe đội trưởng sắp xếp. Sau khi cuộc chiến bắt đầu, cô mang theo các loại thuốc, vật tư y tế vận chuyển lên trên thành.
Từ trên thành nhìn ra bên ngoài kết giới có thể thấy mấy vạn con ma thú phủ đầy khu vực xung quanh, từng đoàn ma thú vẫn không ngừng kéo ra từ rừng rậm, bây giờ mới chỉ là giai đoạn đầu của trận chiến, Mãn Tình tuỳ ý nhìn qua mà đã thấy mấy trăm con ma vật cấp B và mấy chục con ma vật cấp A.
Mãn Tình lo lắng nhìn về phía đánh nhau với ma vật cấp C tìm kiếm thân ảnh Viêm Khải và em trai Lâm Hạo. Lúc này, bỗng nhiên có một làn sóng tiếng đàn vang lên trên không khung, trong khoảnh khắc tiếng đàn mang theo sức mạnh chữa lành bao trùm không gian của trận chiến, ma khí bị một sức mạnh vô hình đẩy xa. Tiếp theo thân ảnh màu trắng bay từ trên thành xuống ngăn cản một con ma vật cấp B và một con cấp C.
Đó là Dụ Thừa Phong và Chu Duy Tân, hai người này lại theo An đại sư tới sao? Vậy tiếng đàn lúc nãy hẳn là của Lâm Nguyệt rồi. Mãn Tình di chuyển tầm mắt, quả nhiên nhìn thấy ở phía bên kia thành, Lâm Nguyệt ngồi ngay ngắn đánh đàn. Cô ấy mặc đồng phục màu trắng của học viện, hồn lực trong tay biến ảo đàn hạc tạo thành ánh sáng nhàn nhạt tản ra bao phủ ma khí ở Tinh Thành.
Đây là bộ dáng của Tịnh Hồn sư cấp cao khi chiến đấu sao, không biết đến khi cô có thể triệu hoán huyền võ thì có thể đạt được hiệu quả này không nhỉ.
Mãn Tình cũng không hâm mộ lắm, tiếp tục theo chân hồn sư cấp thấp xuống dưới. Những Chiến hồn sư không được hồn lực của Tịnh Hồn sư bao trùm tới thì phải quay vào trong thành dùng thuốc trấn an hồn lực. Mãn Tình thấy những người này tới thì sẽ đưa cho họ thuốc phù hợp, nếu phát hiện người nào bị thương quá nặng thì sẽ dẫn họ đi tìm Tịnh Hồn sư chuyên phụ trách chữa trị gần nhất.
Khi không có ai yêu cầu hỗ trợ thì Mãn Tình sẽ quay đầu xem tình hình chiến đấu ngoài chiến trường, tìm kiếm thân ảnh Viêm Khải và Lâm Hạo trong đám ma thú đông nghịt. Vì có mối liên hệ khế ước nên Mãn Tình có thể đoán được phương hướng của Viêm Khải, hơn nữa hồn lực của Viêm Khải cũng rất ổn định, nhưng không biết sao Mãn Tình vẫn luôn cảm thấy không yên tâm, phảng phất giống như có chuyện gì sắp xảy ra.
Cuộc chiến diễn ra gay cấn, các ma vật cấp thấp dần bị gϊếŧ chết, ma vật cấp cao cũng tiến lên, ma vật cấp A và cấp B đều cùng tiến gần đến kết giới, lúc này Chiến hồn sư cấp trở lên của Tinh thành mới bắt đầu tiến vào chiến trường.
Mãn Tình thấy bố Lâm và mẹ kế Thanh Hồ, hiệu trưởng Diêm và Tiếu Linh, hiệu trưởng Chiến, thậm chí còn thấy người cô ghét nhất - ông Lưu, bọn họ đều cùng hồn sư có khế ước phối hợp tiến vào chiến trường. Khi gặp phải ma vật cấp cao, để phòng ngừa các sức mạnh va chạm vào nhau làm hồn lực bạo phát thì Chiến Hồn sư cần phải chiến đấu cùng Tịnh Hồn sư có khế ước với mình.
Tinh thành có tổng cộng Chiến Hồn sư cấp , một Chiến Hồn sư mãn cấp. Bây giờ ngoại Trừ Chiến Hồn sư mãn cấp là chủ thành Tinh Thành Thương Thiên Nghiệp không ra chiến trường, các Chiến Hồn sư cấp cao còn lại đều đã gia nhập chiến trường. Có bọn họ tiến vào nên ma vật cấp A cũng lùi lại một chút.
Đây là lần đầu tiên Mãn Tình thấy phương thức chiến đấu của Tịnh Hồn sư, kết giới do họ bố trí có thể tạo tổn thương cho ma vật, gia tăng sức chiến đấu cho Chiến Hồn sư, sử dụng hồn lực đúng lúc thậm chí còn có thể trực tiếp tiêu diệt ma vật.
Mãn Tình kinh ngạc cảm thán ra tiếng khi thấy mẹ kế Thanh Hồ dùng một đao dứt khoát đánh được một con ma vật cấp B, không nghĩ tới mẹ kế của mình thoạt nhìn dịu dàng cao quý mà có thể gϊếŧ ma vật không chút nương tay.
"Sao cô lại đứng bất động ở đây, qua bên kia hỗ trợ đi, bên kia có rất nhiều người bị thương" Một Tịnh Hồn sư Mãn Tình không quen biết quát Mãn Tình.
"Tôi đi liền đây" Mãn Tình có chút ngại ngùng đáp, cô cũng không dám cãi cọ, ôm bình thuốc chạy tới phương phướng đối phương chỉ. Bây giờ không phải lúc học cách chiến đấu, cô phải làm tốt công tác hỗ trợ trước mới được.
Mãn Tình chạy nhanh như bay nên cũng không chú ý, sau khi cô gái kia ra lệnh cho cô rời đi thì liền lộ ra một nụ cười nham hiểm. Mãn Tình vừa chạy vừa lưu ý người cần hỗ trợ xung quanh, rất nhanh cô liền thấy trước đó không xa có một Chiến Hồn sư té xỉu trên mặt đất. Mãn Tình vội vàng chạy tới đỡ người đứng dậy khỏi mặt đất, vừa nhìn thấy thì cô bất ngờ phát hiện người này lại là người quen, anh ta là Lưu Khánh, anh trai của Lưu Yến.
Hồi ức không tốt nhảy lên trong lòng Mãn Tình, nhưng cô vẫn đè nén sự khó chịu trong lòng, bắt đầu kiểm tra vết thương cho đối phương, mặc kệ ngày thường Lưu Khánh thế nào nhưng bây giờ anh ta cũng là chiến sĩ bảo vệ Tinh Thành. Mãn Tình mở gói thuốc bên người, lấy thuốc trấn an, thuốc chữa lành, từng cái một đưa cho Lưu Khánh dùng, sau đó anh ta cũng từ từ tỉnh lại.
"Là cô hả?!" Lưu Khánh thấy Mãn Tình thì cũng lắp bắp kinh hãi.
"Anh không sao chứ" Mãn Tình mặt không đổi sắc hỏi.
Lưu Khánh chần chừ lắc đầu.
"Có thể đứng dậy không? Tôi dẫn anh đi chữa trị, anh bị thương rất nặng" Góc này không nhiều người lắm, Mãn Tình định mang Lưu Khánh đi chỗ khác tìm Tịnh hồn sư chữa trị.
Lưu Khánh gật đầu sau đó cố gắng đứng lên dưới sức nâng của Mãn Tình. Mãn Tình dẫn Lưu Khánh đi về phía trước, sau đó thể lực Lưu Khánh tựa như không thể chống đỡ nổi nữa, đi được vài bước thì lảo đảo ngã xuống tường thành bên cạnh. Mãn Tình bám vào vách tường, miễn cưỡng ổn định cơ thể, đang chuẩn bị đỡ Lưu Khánh đứng lên một lần nữa thì bỗng nhiên có một sức mạnh rất lớn đụng trúng cô từ phía sau, sau đó cả người cô bị hất bay ra khỏi kết giới.
"Đi tìm chết đi!" Đây là lời nói của Lưu Khánh nói với Mãn Tình khi đẩy cô bay ra khỏi thành.
Đm anh, Mãn Tình nhịn không được chửi thề.
Lần này Lưu Khánh dùng sức rất lớn, Mãn Tình ước chừng bay khoảng mét mới bắt đầu rớt xuống. Lúc này Chiến Hồn sư đang không ngừng bay ra từ tường thành gia nhập trận chiến cho nên không ai phát hiện Mãn Tình bị đá ra ngoài.
"Quạc?" Khi thân thể Mãn Tình bị bay đi thì Mika cũng duỗi cánh bay theo. Nó tiếp được Mãn Tình trên không trung, đang định đưa cô bay về thì vị trí cô và Mika rớt xuống vô cùng không tốt, vậy mà lại rơi vào bên trong vòng chiến của ma vật cấp cao. Vừa rồi khi hồn lực Mika vừa động, một con ma vật cấp A đã ngay lập tức quét đuôi lại đây, Mãn Tình và Mika lại bị hất bay xa hơn mười mét, càng ngày càng xa kết giới.
Trước khi rơi xuống đất, Mika nỗ lực giảm xóc để Mãn Tình khỏi bị thương, nhưng tay Mãn Tình vẫn bị cọ xước da. Chưa kịp nghĩ tới vết thương thì ngay lập tức một đôi chân thật lớn của con ma vật nào đó đã dẫm về phía một người một vịt.
Không kịp suy nghĩ, Mãn Tình phản xạ theo bản năng, giơ tay tạo một kết giới phòng ngự quanh người cô và Mika. Kết giới này cô học được trong quyển sách về kết giới mà Viêm Khải cho cô, nó giống với lá chắn sức mạnh của cô trước đây nhưng mạnh hơn.
"Rầm rầm rầm!"
Ma vật thấy một dẫm không dẫm được thì lại nâng chân lên dẫm tiếp, chân sau nặng hơn chân trước. Mãn Tình hết cách, vì để tự bảo vệ mình đành phải điên cuồng gia tăng hồn lực.
"Không xong rồi!" Viêm Khải cảm nhận được hồn lực Mãn Tình rung động, anh nôn nóng nhìn từ phía khác của chiến trường lại đây. Đúng lúc này ánh mắt sắc bén của chủ thành Thương Thiên Nghiệp cũng đang nhìn lại đây.
Cảm giác, ma vật cấp S tới rồi!