Có Ma Vật Cạnh Trái Đất

bà chủ nói muốn mở chi nhánh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Yuri Ilukh

Mỹ phẩm dưỡng da đều bị hư hết nên Mãn Tình đành phải dẫn Mika ra ngoài mua bổ sung. Sau khi ngồi xe buýt một tiếng thì Mãn Tình mới tới trung tâm thành phố, cô thực sự nhớ các sàn thương mại điện tử ở Trái Đất. Đã rất lâu rồi cô mới tự mình đi ra ngoài mua thứ gì đó, và cũng rất lâu rồi cô mới đi xe buýt.

"Khi nào Viêm Khải quay về phải hỏi anh ấy xem có thể kiếm được phương tiện di chuyển cá nhân cho mình không, nếu không ra ngoài thật bất tiện", Mãn Tình, người đã quen với phương tiện giao thông tiện lợi trên Trái Đất, không thể thích ứng với phương thức di chuyển tương đối lạc hậu của Linh Ma Giới.

Trên thực tế, công nghệ của Linh Ma Giới không hề lạc hậu, họ có thể trực tiếp mở ra cánh cửa giao lưu công nghệ với Trái Đất, ví dụ như điện thoại, họ có thể chế tạo ra Smart phone, nhưng chỉ có thể dùng ở phạm vi nhỏ, nếu đi ra khỏi phạm vi đó liền mất tín hiệu. Nguyên nhân bởi vì bên ngoài thành phố đều là chỗ ở của ma vật nên không thể xây các tháp tín hiệu được. Cho dù miễn cưỡng xây thì cũng không đủ sức người để duy trì.

Ở Linh Ma Giới càng lâu Mãn Tình càng hiểu sao người thường lại không có địa vị ở đây, vì nơi nơi ở Linh Ma Giới đều cần dùng hồn lực.

Chiến đấu với ma vật cần hồn lực.

Bị ma khí ăn mòn, cần chữa trị bằng hồn lực.

Ngay cả trao đổi hàng hoá, vận chuyển vật tư, đi thăm họ hàng, đi tới thành phố khác đều cần hồn sư hộ tống, người thường không thể đi xuyên qua các rừng cây đến thành phố khác. Họ không thể sinh sống độc lập, lại càng không thể phát triển kinh tế, người thường chỉ có thể sống phụ thuộc vào hồn sư.

Ý thức được điểm này Mãn Tình không khỏi nghĩ về năm trước đây của mình, nếu lúc đó cô ở Linh Ma Giới thì phải sống sao? Chỉ cần tưởng tượng đến chuyện này thì cả da đầu Mãn Tình đều tê dại vì thật sự quá điên rồ.

Tưởng tượng như vậy thì cô mới ý thức được lúc trước bố Lâm để cô ở lại Trái Đất là rất thương cô.

"Hay là mua đồ về nhà thăm ông ấy?" Mãn Tình dừng ở một cửa hàng bán thuốc lá và rượu, nhưng cô lại không biết bố Lâm có uống rượu hay không.

Gọi điện thoại hỏi Lâm Hạo đi.

Mãn Tình nghĩ nghĩ, lấy điện thoại di động ra, vừa định gọi điện đi thì điện thoại lại vang lên trước. Mãn Tình thấy chuông reo thì kinh ngạc nhướng mày, thật là trùng hợp quá đi.

Trên màn hình điện thoại hiện lên chữ bố to đùng, không ngừng nhấp nháy.

Sau khi ngạc nhiên thì Mãn Tình nhận điện thoại: "Bố"

"Con đang ở đâu?" Bố Lâm trực tiếp hỏi.

"Con ở..."

"Mặc kệ con ở đâu, ngay lập tức trở về nhà" Không đợi Mãn Tình trả lời, bố Lâm trực tiếp cúp điện thoại. Giống như cấp trên ra mệnh lệnh, cứng nhắc, lạnh lùng, không cho từ chối. Cả cuộc điện thoại chỉ nói chữ - Mãn Tình, nhìn ánh mắt mong chờ của chủ tiệm thuốc lá và rượu, quyết đoán bỏ chạy lấy người.

Mua lễ vật làm quái gì, bá đạo, ngang ngược, không nói lý lẽ, rất đáng ghét. Mãn Tình cảm thấy cả đời này cô cũng không thể sống tốt cùng bố Lâm được.

___

Nhà họ Lâm ở trung tâm Tinh thành, cách chỗ hiện tại của Mãn Tình đứng không xa, Mãn Tình đi bộ một lúc thì về tới nhà họ Lâm.

Trong phòng khách nhà họ Lâm bây giờ đã có không ít người ngồi, ngoại trừ người nhà họ Lâm còn có một thanh niên tóc dài xa lạ. Mãn Tình thấy người này có chút quen mắt nên cẩn thận nghĩ nghĩ, cô phát hiện người thiếu niên này hình như là người đi cùng Lâm Nguyệt trở về từ Linh Đô thành.

Bố Lâm thấy người đã đến đông đủ thì nói với Lâm Nguyệt, "Lâm Nguyệt, con giới thiệu với Mãn Tình đi"

Mãn Tình kinh ngạc nhìn về phía Lâm Nguyệt, cô thấy Lâm Nguyệt chỉ vào thiếu niên vừa rồi giới thiệu, "Chị, đây là bạn học của em, Chiến Hồn sư cấp - Chu Duy Tân"

Mãn Tình được giới thiệu đột nhiên hiện lên vẻ mặt khó giải thích được, nhìn thấy đối phương gật đầu cười với mình, trong lòng không khỏi nói thầm: Không phải lại muốn giới thiệu đối tượng cho mình đấy chứ.

"Duy Tân, đây là chị tôi - Mãn Tình, hôm qua hai người đã gặp nhau" Lâm Nguyệt lại giới thiệu với Chu Duy Tân.

"Chúng ta đã gặp qua rồi, chào cô Mãn Tình" Chu Duy Tân gật đầu chào Mãn Tình.

"Haha... Xin chào" Mãn Tình gật đầu, trong lòng tiếp tục phân tích: Chiến hồn sư cấp , trẻ tuổi như vậy mà đã là chiến hồn sư cấp , đúng là nhân tài hiếm có ở Linh Ma Giới. Nếu tính theo quy tắc của Linh Ma Giới thì hẳn là cô trèo cao, không với tới loại cực phẩm như này.

"Mãn Tình, con chuẩn bị một chút, ngày mai cùng bạn học Chu đi Vạn Tượng thành" Bố Lâm bỗng nhiên nói.

Vạn Tượng Thành? Đó là đâu?

"Chuyện này... mọi người có thể giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra không?" Mãn Tình không hiểu hỏi.

Bố Lâm im lặng một lúc, nhìn về phía người có mối quan hệ tốt nhất với con gái lớn của mình nói: "Lâm Hạo, con giải thích đi"

Mãn Tình nhìn về phía Lâm Hạo.

"Chị, chị có nhớ chuyện lần trước kết giới không gian bị hư hỏng không?" Lâm Hạo suy nghĩ, quyết định nói từ chuyện Mãn Tình đã trải qua.

"Nhớ rõ" Chuyện này Mãn Tình đương nhiên không thể quên.

"Lần trước kết giới bị hư hỏng là do Dương Thành bị ma vật chiếm được" Lâm Hạo nói, "Nhà họ Lâm chúng ta là hồn sư bảo vệ Trái Đất, thực ra là bảo vệ thành phố chính của Linh Ma Giới, lần lượt là Dương Thành, Vạn Tượng thành và Miện Thành"

"Từ từ... em nói Dương Thành bị ma vật chiếm được nên kết giới không gian bị ảnh hưởng, ý em là nếu thành phố lúc nãy em nói bị ma vật chiếm được thì kết giới không gian sẽ xảy ra vấn đề sao?" Mãn Tình có chút không tin được suy đoán của mình.

"Không sai!" Lâm Hạo gật đầu nói, "Để duy trì năng lượng của kết giới không gian ngoại trừ trận mắt lớn ở ngoài còn có nguồn năng lượng khác, cũng chính là thành phố này. thành phố này thỉnh thoảng sẽ bị ma vật công thành với quy mô nhỏ, lần nào nhà họ Lâm cũng cử người tới xử lý, lần này họ yêu cầu chị đến hỗ trợ.

"Họ?" Mãn Tình tự hỏi, họ là ai, tại sao lại yêu cầu cô đi.

"Hầu hết những người bảo vệ Trái Đất chung với nhà họ Lâm đều là hồn sư đến từ Trái Đất" Lâm Nguyệt nói, "Nhà họ Lưu là một trong số đó"

Nghe đến tên nhà họ Lưu thì Mãn Tình liền hiểu được đây là người muốn gây rắc rối cho cô.

"Vốn dĩ lần này bố đã bố trí người khác đến Vạn Tượng Thành hỗ trợ, nhưng lúc xuất phát nhà họ lưu bỗng nhiên lôi kéo các gia tộc khác, yêu cầu chị đến hỗ trợ" Lâm Nguyệt nói.

"Tại sao lại yêu cầu chị đi" Mãn Tình tò mò hỏi.

"Cô là người nhà họ Lâm, nên cũng có trách nhiệm bảo vệ Trái Đất" Bà Lâm nhìn Mãn Tình nói, "Lý do của bọn họ là, trước đây cô vẫn luôn sinh sống ở Trái Đất, chưa từng cống hiến gì cho gia tộc mà lại hưởng lợi ích từ nhà họ Lâm nên phải đóng góp một chút giá trị, nếu không cô phải phân rõ giới hạn với nhà họ Lâm".

Đây là dùng vận mệnh của cả thành phố và Trái Đất bắt cô rời khỏi nhà họ Lâm? Nhà họ Lưu thật là nham hiểm, Mãn Tình có chút hối hận vì lần trước dễ dàng tha cho Lưu Yến.

"Đều tại nhà họ Lưu!" Lâm Hạo nghiến răng, hận không thể cầm cây thương đến đâm nhà họ Lưu.

"Mục đích của nhà họ Lưu rất rõ ràng, muốn ép con rời khỏi nhà họ Lâm, sau đó trả thù con" Bố Lâm nói, "Cho nên lần này con nhất định phải đi Vạn Tượng Thành. Được cái Vạn Tượng Thành là thành phố dễ dàng bảo vệ nhất trong thành phố, xung quanh không có ma vật cấp cao, có thể bảo vệ thành phố bằng những hồn sư có sẵn trong thành. Hơn nữa, lúc trước bố đã bố trí hồn sư tới đó, nếu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì cũng có thể đối phó. Còn có bạn học Chu của Lâm Nguyệt bảo vệ sự an toàn của con, cậu ấy sẽ qua đó với con. Con chỉ cần tới Vạn Tượng Thành, chờ đánh xong ma vật thì trở về là được".

Bố Lâm nhìn thoáng qua Chu Duy Tân nói lời cảm ơn, "Lần này làm phiền cháu Chu rồi"

"Chú đừng khách sáo, cháu là bạn học của Lâm Nguyệt, cũng nên giúp đỡ. Hơn nữa mọi người lại vì bảo vệ kết giới không gian, đây cũng là chức trách của hồn sư" Chu Duy Tân thật lòng muốn giúp, để Lâm Nguyệt nợ cậu một ân tình thì chuyện này chắc chắn không mệt.

Mãn Tình cũng hiểu, nếu muốn ở lại nhà họ Lâm thì cô phải có giá trị, bảo vệ Vạn Tượng Thành là thử thách nhà họ Lưu đưa ra cho cô. Mà nhà họ Lâm biết cô không có năng lực thủ thành nên đã giúp cô sắp xếp mọi chuyện rất tốt, thậm chí còn lập tức nhờ bạn học của Lâm Nguyệt bảo vệ cho cô. Điều duy nhất Mãn Tình cần làm là có mặt tại Vạn Tượng Thành vào thời điểm ma vật tấn công.

Thật ra Mãn Tình cũng không để ý chuyện cô ở hay đi khỏi nhà họ Lâm, nhưng nếu phải đi thì cũng không phải do người khác ép đi. Phân tích tình huống trước mắt, nhà họ Lâm là người lãnh đạo nhóm hồn sư bảo vệ Trái Đất, vị trí cũng không quá vững chắc, luôn bị nhà họ Lưu nhòm ngó, muốn thay thế. Nếu lần này cô không đi Vạn Tượng Thành thì uy tín nhà họ Lâm chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Cho nên Mãn Tình nhất định phải đi, không chỉ vì nhà họ Lâm mà còn vì Trái Đất.

"Được, tôi đi" Mãn Tình gật đầu đáp ứng.

"Bố, để con đi cùng chị đi" Lâm Hạo mong chờ nói,

"Nếu con đi thì công bảo vệ Vạn Tượng Thành sẽ không được tính cho Mãn Tình" Bố Lâm nhắc nhở.

Lâm Hạo cũng hiểu rõ điều này, bất kể ai ở nhà họ Lâm cùng đến đó thì mọi công lao đều không được tính cho Mãn Tình, cho nên Lâm Nguyệt chỉ có thể nhờ người ngoài như Chu Duy Tân trợ giúp.

"Em yên tâm" Mãn Tình cười vỗ vỗ vai Lâm Hạo, "Bạn học Chu là hồn sư cấp , còn lơi hại hơn cả em, em lo lắng gì chứ?"

"Chính là..."

"Yên tâm, anh sẽ bảo vệ chị em thật tốt" Chu Duy Tân cũng đúng lúc đảm bảo.

Lâm Hạo nhìn Chu Duy Tân, Chiến hồn sư cấp đúng là lợi hại hơn cậu, Lâm Hạo âm thầm nắm bàn tay, hạ quyết tâm, cậu nhất định phải càng nỗ lực tu luyện, mạnh hơn so với mọi người, để ai cũng không thể làm tổn thương người cậu muốn bảo vệ.

_

Dương Thành, Vạn Tượng Thành, Miện Thành là thành phố nhỏ lấy Tinh thành làm trung tâm, cách Tinh thành khoảng tiếng đi xe.

Sáng sớm hôm sau Mãn Tình cùng Chu Duy Tân ngồi lên ô tô đi đến Vạn Tượng Thành.

Sau khi xe chạy được tiếng Mãn Tình có chút mệt nhọc, Chu Duy Tân vẫn luôn chú ý cảnh vật xung quanh thấy thế thì cười nói, "Cô Mãn Tình chắc là mệt rồi, nghỉ ngơi một chút đi"

"Tôi sao lại không biết xấu hổ thế được" Chu Duy Tân không phải vệ sĩ của nhà họ Lâm, mà là người được Lâm Nguyệt nhờ tới bảo vệ cô nên Mãn Tình không thể thế được, cô xốc lại tinh thần nói, "Anh đừng gọi tôi là cô Mãn Tình nữa, cứ gọi tên tôi là được"

"Được" Chu Duy Tân cười gật đầu.

"Vậy... anh và Lâm Nguyệt rất thân sao?" Mãn Tình tuỳ ý bắt chuyện.

"Bọn tôi là bạn học rất nhiều năm" Chu Duy Tân cười nói, "Tôi, Lâm Nguyệt, Dụ Thừa Phong, còn có Nhạc Minh, trước kia thường xuyên cùng nhau ra ngoài luyện tập"

"Nhạc Minh?!" Mãn Tình cảm thấy cái tên này có chút quen tai.

"Cách đây không lâu Nhạc Minh có theo chú Lâm tới Trái Đất, người chắc đã từng gặp nhau?" Chu Duy Tân hứng thú nói.

"À... có gặp qua" Đâu chỉ gặp qua, suýt nữa thì thành vị hôn thê.

"Cậu ấy ở Trái Đất có ổn không?" Chu Duy Tân quan tâm hỏi.

"Chắc là... khá tốt" Mãn Tình nhớ lại, "Cậu ấy bây giờ đang đi học ở trường trước đây của tôi, còn thành học sinh nổi tiếng, nghe nói mỗi ngày đều phải từ chối hơn nữ sinh tới thổ lộ"

Tin tức này là do bạn cùng phòng Lý Đồng cung cấp cho cô.

"Mỗi ngày người? Mấy cô gái ở Trái Đất nhiệt tình như vậy sao?" Chu Duy Tân kinh ngạc nói.

"Còn ít đó"

"Vị hôn phu của mình được người khác hoan nghênh vậy mà cô không ghen sao?" Chu Duy Tân đột nhiên nói.

"Khụ...khụ..khụ" Mãn Tình bị doạ ho một hồi, uống vài miếng nước mới bình phục nói, "Ai nói anh ta là vị hôn phu của tôi"

"Nhà họ Nhạc không phải liên hôn cùng nhà họ Lâm sao?" Lúc Nhạc Minh rời đi cậu còn đi tiễn mà, lúc đó chính Nhạc Minh nói muốn đi Trái Đất liên hôn với nhà họ Lâm.

"Tôi không đồng ý" Mãn Tình giải thích.

"Thật hả?" Chu Duy Tân nhíu mày, ánh mắt nhìn Mãn Tình lạnh nhạt hơn một chút, "Là do cô thức tỉnh sao?"

Sao lại gọi là do cô thức tỉnh? Câu nói này làm Mãn Tình có chút không thoải mái, cô cũng cảm nhận được thái độ của Chu Duy Tân đối với cô có chút chuyển biến. Lúc nãy không khí giữa người còn đang hoà thuận, vui vẻ, bây giờ thì có chút xấu hổ.

Lúc Mãn Tình còn đang suy nghĩ có nên giải thích chút không thì nghe thấy Chu Duy Tân lạnh lùng nói, "Cô Mãn Tình, cô nghỉ ngơi trước đi, tôi sẽ phụ trách đảm bảo đưa cô đến nơi an toàn"

Cô Mãn Tình? Đây là muốn giữ khoảng cách với cô?

Giữ khoảng cách thì giữ khoảng cách, Mãn Tình cũng không muốn đem mặt nóng đi dán mông lạnh, nếu đối phương không muốn nói chuyện với cô thì cô đi ngủ. Mãn Tình nhắm mắt dưỡng thần, dần dần chìm vào giấc ngủ, lúc tỉnh lại cô đã có mặt ở Vạn Tượng Thành.

Thành chủ của Vạn Tượng Thành - Trương Phụng đã sớm nôn nóng chờ ở cổng, thấy xe dừng lại lập tức vội vàng đi đón người.

"Cô Mãn Tình, Anh Chu, mời vào trong" Trương Phụng dẫn người đi vào bên trong.

"Ôi, bóng của tôi"

Lúc Mãn Tình định đi theo Trương Phụng vào trong phủ thì bỗng nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên sau lưng. Mãn Tình ngạc nhiên quay người thì thấy một bé gái mặc áo lông màu hồng nhạt đang đuổi theo một quả bóng. Động tác của cô bé rất nhanh, chỉ trong chốc lát liền ôm lấy quả bóng, thoả mãn ngẩng đầu lên.

Diệu Diệu?!

Mãn Tình suýt chút nữa kêu ra tiếng.

"Diệu Diệu, em đừng chạy lung tung, chúng ta phải trở về" Một cậu thiếu niên dáng người thon dài đi tới, vỗ vỗ bụi đất trên người bé gái, sau đó nắm tay bé gái rời đi.

Tiểu Bằng? Sao anh em họ lại ở đây, không phải Viêm Khải để họ phụ trách chuyện chi nhánh của tiệm thuốc Quý tộc sao? Chẳng lẽ Viêm Khải định mở chi nhánh ở Vạn Tượng Thành?

"Cô Mãn Tình?" Trương Phụng thấy Mãn Tình đột nhiên bất động thì gọi một tiếng.

Mãn Tình hoàn hồn, đè nén nghi hoặc xuống đi theo Trương Phụng vào trong, vừa vào đã có người bưng nước trà tới.

"Chủ thành Trương, ngài có gì muốn nói phải không?" Uống xong hớp trà, Mãn Tình chủ động hỏi. Từ lúc vừa gặp Trương Phụng, Mãn Tình đã thấy vẻ mặt do dự muốn hỏi lại thôi của ông.

"Đáng ra hai người vừa đến Vạn Tượng Thành thì nên để cho mọi người nghỉ ngơi, nhưng chuyện rất khẩn cấp nên tôi đành phải nói" Trương Phụng nói, "Sợ là Vạn Tượng Thành không thủ thành được"

Chu Duy Tân hốt hoảng, theo bản năng nhìn về phía Mãn Tình.

"Sao lại không thủ được? Không phải hồn sư trong thành vẫn đủ sao?" Lúc trước bố Lâm có nói với cô rằng số lượng hồn sư ở Vạn Tượng thành đã đủ để bảo vệ thành phố. Nhưng sao bây giờ lại bỗng nhiên biến thành không thể.

"Ban đầu thì đủ số lượng, mấy hôm trước cũng có mấy Chiến Hồn sư tới đây hỗ trợ, dư sức để thủ thành. Nhưng sáng nay có một đội hộ vệ ra khỏi thành để kiểm tra tình hình, mãi chưa thấy về" Trương Phụng nôn nóng nói.

"Một đội? Có bao nhiêu người?" Mãn Tình hỏi.

"Hai mươi người, trong đó còn có cả Tịnh Hồn sư" Trương Phụng nói, "Cả Vạn Tượng Thành chỉ có Tịnh Hồn sư, lần này đi những người, làm sao để thủ thành bây giờ. Hơn nữa, số lượng Chiến Hồn sư cũng không đủ."

"Sao lại không liên lạc được, có phải đã gặp chuyện gì không?" Mãn Tình hỏi.

"Tôi cũng không biết. Nhưng mà..." Trương Phong do dự nhìn về phía Mãn Tình, "Đội hộ vệ này phần lớn là hồn sư do nhà họ Lưu huấn luyện."

Họ Lưu? Mãn Tình nghĩ đến nguyên nhân vì sao cô lại tới đây, trong lòng liền hiểu rõ. Một đoàn người này hẳn là một đi không trở lại. Cô đang nghĩ tại sao nhà họ Lưu lại để cô an toàn tới Vạn Tượng Thành, thì ra là đã sắp xếp mọi thứ chờ cô ở đây.

"Đã liên hệ với Tinh Thành chưa?" Mãn Tình hỏi.

"Lúc biết được chuyện này tôi đã liên hệ nội tuyến với Tinh thành nhưng hình như tín hiệu bị gián đoạn rồi." Trương Phụng nói.

Linh Ma Giới không có cách nào để thành lập các tháp tín hiệu với quy mô lớn nhưng khi có chuyện lớn vẫn có thể liên hệ bằng đường dây nội tuyến với các thành phố lớn, các tuyến này luôn luôn có hồn sư trực. Đường dây nội tuyến mà Trương Phụng nói chính là nó.

"Sao lại không có tín hiệu?" Lúc này mà bị mất tín hiệu thì cũng quá là trùng hợp đi, Chu Duy Tân ngửi thấy mùi âm mưu đâu đây.

"Bọn tôi cũng không biết" Trương Phụng khẩn trương nói, "Hiện nay ma khí bên ngoài rừng rậm đang không ngừng gia tăng, khả năng ma vật có thể tấn công bất cứ lúc nào. Lúc này mà cho người đến Tinh Thành xin chi viện thì cũng không thể đi qua khu rừng được."

Chuyện này Chu Duy Tân cũng biết, trên đường đi đến đây anh ta đã thấy được ma khí trong rừng rất dày. Chắc khoảng ngày nữa ma vật sẽ tấn công.

"Nói cách khác, muốn bảo vệ Vạn Tượng Thành cần phải có thêm Chiến Hồn sư nữa." Mãn Tình tính toán một chút, nhà họ Lưu cho hồn sư rời đi, bố cô lại phái tới đây hồn sư, do đó vẫn cần Chiến hồn sư nữa để đủ số lượng hồn sư thủ thành.

"Đúng vậy, nhưng đi đâu tìm nhiều hồn sư như vậy bây giờ, hơn nữa chiến hồn sư này cần phải có cấp trở lên, trong đó cần Tịnh Hồn sư." Đây mới là chuyện làm Trương Phụng đau đầu, nếu chỉ là hồn sư bình thường thì Chu Duy Tân - một hồn sư cấp đã chấp được vài người. Nhưng đội hộ vệ đều là hồn sư chủ lực của Vạn Tượng Thành. Quan trọng là, trong đó còn có Tịnh Hồn sư hệ hỗ trợ chiến đấu. Có thể nâng cao sức chiến đấu của Chiến Hồn sư.

"Trong số hồn sư ông nói thì có tính Dị Hồn sư không?" Mãn Tình đột nhiên nói.

Dị Hồn sư? Hai người đều sửng sốt, không biết Mãn Tình muốn làm gì.

"Dị Hồn sư không có sức chiến đấu nên không tính vào." Trương Phụng trả lời, nếu thủ thành thất bại thì Dị Hồn sư cũng sẽ tham gia chiến đấu, nhưng nếu thế thì kết giới không gian sẽ bị ảnh hưởng. Nếu thủ thành thất bại thì sẽ giống Dương Thành trước đây.

"Không phải trên thị trường có một loại thuốc có thể duy trì sức chiến đấu cho Dị Hồn sư sao?" Mãn Tình hỏi.

"Ý cô là Quý tộc dược tề hả?" Trương Phụng nói, "Bọn tôi cũng có nghe nói qua về loại thuốc này nhưng chỉ có Dị Hồn sư mới có thể mua, hơn nữa Vạn Tượng Thành chỉ là một thành nhỏ, ở đây không có tiệm thuốc Quý tộc"

"Tôi cũng có nghe nói qua" Chu Duy Tân nói, "Ngay cả Linh Đô Thành cũng không có tiệm thuốc Quý tộc. Nghe nói hiện tại các chủ thành lớn cũng muốn hợp tác với tiệm thuốc Quý tộc, vì nếu có tiệm thuốc quý tộc thì sẽ có rất nhiều Dị Hồn sư thủ thành, sẽ chắc chắn đảm bảo được an toàn của thành phố. Nhưng lượng quý tộc dược tề cung cấp ra ngoài cũng rất có hạn, hiện tại chỉ có Tinh Thành và Vạn Cát Thành có tiệm thuốc Quý tộc.

"Haizz, nếu mà tiệm thuốc Quý tộc muốn mở chi nhánh thì cũng không chọn nơi nho nhỏ như Vạn Tượng Thành. Haiz..." Trương Phụng thở dài nói, "Nếu bây giờ có một lượng lớn quý tộc dược tề sẵn ở Vạn Tượng Thành hoặc là đội hộ vệ quay về trước khi ma vật tấn công thì mới có thể thủ thành, còn không nhất định sẽ thất bại".

Vạn Tượng Thành không có sẵn một lượng lớn quý tộc dược tề người lại có sẵn người làm ra quý tộc dược tề nha.

"Tôi có quen cửa hàng trưởng chi nhánh Tinh Thành của tiệm thuốc Quý tộc" Mãn Tình bỗng nhiên nói, "Vừa nãy tôi có thấy cậu ấy trên đường".

Hả? Chủ thành Trương và Chu Duy Tân đều nhìn về phía Mãn Tình với vẻ mặt khiếp sợ.

"Tôi nhớ hình như lúc trước cậu ấy có nói qua với tôi là muốn mở chi nhánh ở Vạn Tượng Thành" Cửa hàng trưởng chi nhánh Tinh Thành chính là Tiểu Bằng, mà Tiểu Bằng cũng chưa từng nói về chuyện muốn mở chi nhánh ở Vạn Tượng Thành.

Nhưng mà chính bà chủ nói muốn mở chi nhánh ở Vạn Tượng Thành nên cửa hàng trưởng chắc chắn không thể phản đối. Hơn nữa, lúc nãy chắc chắn là Tiểu Bằng cố ý để Diệu Diệu ra lôi kéo sự chú ý của cô. Mãn Tình còn nghi ngờ là Viêm Khải để Tiểu Bằng ở đây bảo vệ cô.

"Thành chủ Trương, ông hãy thông báo cho toàn bộ Dị Hồn sư trong thành để họ hỗ trợ thủ thành, trong lúc chiến đấu sẽ cung cấp số lượng quý tộc dược tề không giới hạn, đồng thời sau khi chiến đấu xong cũng cho mỗi người lọ." Mãn Tình hào phóng nói.

"Nhưng... Chính là..." Trương Phụng kinh ngạc cả buổi không nói ra lời, "Tiệm thuốc Quý tộc có thể cung cấp cho chúng ta nhiều thuốc như vậy sao? Hơn nữa, chúng ta còn chưa hỏi họ xem có mang đủ thuốc tới đây không mà."

"Không sao, cửa hàng trưởng của họ nợ tôi ân tình, để tôi đi nói" Mãn Tình đảm bảo nói.

Cửa hàng trưởng của tiệm thuốc Quý tộc nợ ân tình của Mãn Tình? Hồn điện cử biết bao nhiêu người đến nhưng cửa hàng trưởng sống chết không chịu, vậy mà lại thiếu nợ người nhà họ Lâm?

Truyện Chữ Hay