Một tháng sau
Vì sắp tới sẽ diễn ra lễ mừng thọ tuổi của Trương lão gia gia nên Trương gia được trang hoàng chỉn chu, bàn ghế, vật dụng cho buổi tiệc cũng đã được sắp xếp đâu vào đấy. Mấy ngày nay Triệu Yến, Trương Chấn và toàn bộ Trương gia trên dưới đều tất bật, người thì đi phát thiệp mời, người thì chuẩn bị lên danh sách các món trong bữa tiệc,...
Thư Di nghe Minh Triết thông báo về bữa tiệc cũng liền vội vàng chọn quà, còn tự tay học nghề của dì Hà may cho ông một chiếc áo lụa mặc trong mùa hè. Minh Triết thấy cô căng thẳng liền nhẹ giọng trấn an
"Em đừng quá lo lắng, ông của anh rất hiền và dễ gần"
"Sự kiện lần này rất quan trọng, em không thể có bất cứ sơ suất nào trong lần gặp trưởng bối này được"
Nhìn thấy sự để tâm này của cô, Minh Triết vừa mừng vừa lo; mừng vì cô đã nghiêm túc và xem trọng mối quan hệ này, còn lo là vì anh sợ cô quá căng thẳng mà ảnh hưởng đến tinh thần.
....................
Thoáng một cái là đã đến lễ mừng thọ, Trương gia nhộn nhịp người ra kẻ vào. Ai nhận được thiệp mời dù có công việc bận cũng đều sắp xếp thời gian đến tham dự, một phần là vì nể mặt quyền lực của Trương gia, một phần là vì đến đây để mở rộng quan hệ hợp tác. Lúc Thư Di bước vào bữa tiệc, cô quan sát thấy vẻ mặt các khách mời dù mặt tự nhiên, tươi cười nhưng nụ cười vẫn hàm chứa vẻ khách sáo, e dè. Triệu Yến thấy Thư Di đến, bà liền lịch sự nói lời cáo từ với các phu nhân khác.
Hôm nay bà thật sự hài lòng với cách ăn mặc của Thư Di, không còn là những bộ trang phục hiện đại, phóng khoáng mà là bộ váy trắng đơn giản dài đến mắt cá chân, dù đơn giản nhưng vẫn rất chỉn chu, bà nhìn Minh Triết ở đằng sau tay xách nách mang không dưới mười gói đồ liền bật cười
"Thư Di, con đến rồi"
"Chào bác. Con có mua mấy món quà nhỏ muốn tặng cho ông"
"Được rồi để A Triết cầm vào trong, bác dẫn con đi làm quen với mọi người trong gia đình"
Thư Di lễ phép đi bên cạnh Triệu Yến trước con mắt tò mò của mọi người. Triệu Yến dẫn Thư Di ra sau khuôn viên nơi mọi người đang tụ tập trò chuyện. Thấy cô đến, ai cũng đều dừng cuộc trò chuyện, Thư Di ở bên cạnh lên tiếng chào hỏi
"Chào mọi người"
"Ai vậy chị?". Trương Ngọc Trân ở bên cạnh ngó sang hỏi, dù đã hơn tuổi tứ tuần, nhìn bà vẫn trẻ trung, đầy sức sống
"Là Thư Di, người mà chị hay kể với em"
"À, thì ra là người yêu của A Triết. Trông xinh thật đó"
Sau lời nói của bà, lần lượt mọi người và Thư Di đều niềm nở chào hỏi. Cao Nghị ở một bên tươi cười nói
"Chị dâu, chị thấy anh của em thế nào?"
"À...đẹp trai lại đối xử với chị rất tốt". Vì có người lớn nên cô không tiện nói ra vế sau, chỉ có thể ghé sát tai Cao Nghị bồi thêm một câu
"Lại rất thu hút ong bướm nữa"
Cao Nghị quay sang nhìn cô bằng ánh mắt tán thành
"Đúng, đúng"
Từ Dao từ xa thấy Thư Di liền muốn chào hỏi nhưng nhớ tới bản thân vẫn chưa hoàn chỉnh vẻ ngoài nên cô quyết định vào WC trước.
Sau khi trang điểm xong, Từ Dao nhanh chóng thu dọn rồi ra ngoài. Đứng ngoài cửa phòng rửa tay, Từ Dao nghe có người nói chuyện nên dừng động tác mở cửa lại
"Em tiếp cận được Trương Minh Triết chưa?"
"Vẫn chưa. Con mồi này không dễ nhai"
"Em có kế hoạch gì không?"
"Chị đoán xem"
"Có cần chị giúp thì cứ nói"
"Được, sau này chị đừng nuốt lời"
"Lưu Thư Di..."
"Chị nhắc tới cô ta làm gì? Em tự có cách khiến cô ta trả giá"
"Được rồi chị ra ngoài trước"
Nghe cuộc đối thoại này, Từ Dao bỗng giật mình làm ngã cây lau sàn, sợ bị phát hiện nên cô vội vàng rời khỏi nơi đó. Cao Mỹ Nhiên và Cao Tịnh Kỳ từ bên trong bước ra, quan sát rồi lên tiếng
"Ai đó?"
Không có lời hồi đáp, bọn họ lo lắng tìm kiếm xung quanh. Bỗng Cao Tịnh Kỳ cầm một chiếc đồng hồ từ dưới đất lên
"Đồng hồ Cartier? Kiểu dáng này hình như không còn bán nữa"
"Khoan đã, để em nhìn xem"
Cao Mỹ Nhiên ngắm nghía, suy nghĩ một hồi rồi khuôn mặt lại hiện lên vẻ thâm độc, nguy hiểm
"Từ Dao, cô chết chắc rồi"