Thư Di sau khi gặp bác sĩ thì cùng Thiên Nghi quay lại phòng bệnh của Tiểu Hoàng, hai người không được vào trong mà chỉ được đứng ở ngoài nhìn vào, Tiểu Hoàng thấy hai người thì trong cơn miên man cậu bé cũng cố gắng mỉm cười, Thiên Nghi nhìn thái độ xót xa của Thư Di thì liền nói với cô
"Thằng bé cần phải nghỉ ngơi, chúng ta phải quay về thôi, ở đây còn có bác sĩ mà"
Thư Di gật gật đầu vẫy tay chào tạm biệt Tiểu Hoàng rồi cả hai người cùng nhau rời khỏi bệnh viện.
Ở trên xe, Thiên Nghi lướt điện thoại rồi quay qua nói với Thư Di
"Luật sư ngày hôm nay của Thị trưởng là Will sao?"
"Chính là hắn"
"Tòa án đã tuyên án cho Thị trưởng là thiến hóa học và chung thân"
"Thì ra là chột dạ". Thư Di vừa nói vừa cười khẩy
"Ý chị là sao?"
"Tên thẩm phán và cả quan tòa ngày hôm nay đã bị Tưởng Hoàng Hiên mua chuộc từ trước"
"Ra là vậy. Chắc tên Will đó lên mặt với chị lắm?"
"Được một lát thôi"
"Sau vụ kiện này chị định làm gì tiếp theo?"
"Có muốn đến Trương thị làm việc không?"
"Chị định làm việc ở đó thật sao?"
"Trương thị là một tập đoàn lớn, có quá nhiều sự lựa chọn và tiềm năng để chúng ta làm việc"
"Hay là chị định..."
"Chị và anh ta chỉ mới quen biết nhau thôi, đừng có nghĩ lung tung".Thư Di đã đoán được suy nghĩ của Thiên Nghi nên liền chặn miệng cô
"Chị nghĩ vậy thôi chứ ai biết anh ta nghĩ gì? Trông anh ta đẹp trai lại còn sành điệu như thế cơ mà, biết bao nhiêu cô gái ao ước mà anh ta chỉ chú ý tới chị thôi"
"Em có muốn làm việc ở đó không?"
"Được chứ, đi theo chị em sẽ không bị chết đói"
"Vậy về chuẩn bị hồ sơ, ngày mai chúng ta đến đó phỏng vấn"
Sáng hôm sau tại Trương thị
Thư Di cùng Thiên Nghi bước vào sảnh công ti lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, một vài nhân viên nữ thì thầm với nhau
"Cô ấy chính là Kelly Moore đó"
"Nhìn cô ấy tôi lại liên tưởng đến mẹ của Chủ tịch lúc trẻ"
"Đúng đó, trông thật quyền lực"
Bỏ ngoài tai những lời thì thầm của mọi người, cả hai người nhanh chóng bước đến chỗ lễ tân
"Cô có phải luật sư Lưu không?". Lễ tân lịch sự hỏi Thư Di
"Là tôi, còn đây là đồng nghiệp của tôi-Luật sư Hoàng"
"Chủ tịch đang ở trên văn phòng chờ hai người"
"Được". Nói xong cả hai lập tức bước vào thang máy
Trên phòng Chủ tịch, Minh Triết bước vào phòng nghỉ chỉnh lại quần áo, Thiên Nghi và Thư Di bước ra thang máy thì gặp một người phụ nữ-chính là Triệu Yến, bà ăn mặc sang trọng, trên gương mặt là sự xinh đẹp uy nghiêm. Vừa gặp bà thì hai người bất giác nép qua một phía nhường đường cho bà. Triệu Yến gặp Thư Di thì nhanh chóng bước vào thang máy để che đi sự phấn khởi của mình
"Con bé đến Trương thị rồi sao? Con trai mình cũng không đến nỗi tệ"
Thư Di kéo tay Thiên Nghi bước đến trước cửa phòng Chủ tịch, cô nhẹ nhàng gõ cửa. GIÂY sau thì có một giọng nói âm trầm vọng ra
"Vào đi"
Thư Di đẩy cửa bước vào trong, đây là lần đầu cô đặt chân vào phòng này, căn phòng được rộng lớn được trang trí đơn giản với màu xanh đen, bộ sofa sang trọng được làm từ da cá sấu, mỗi một góc của căn phòng đều được đặt một chậu cây kim ngân, Minh Triết thấy cô thì liền đứng dậy
"Mời ngồi"
Hai người ngồi xuống sau đó Thư Di lấy hồ sơ lí lịch của cả hai ra để ở trước mặt anh. Minh Triết cầm lên xem sơ qua rồi nói
"Ngày mai hai người có thể đến đây làm việc được rồi"
"Không cần phỏng vấn gì sao?"
"Tôi biết năng lực của hai người đã vượt qua tiêu chuẩn của công ti tôi"
"Vậy bây giờ tôi xin phép đi trước"
"Được, ngày mai nhớ đi làm đúng giờ"
"Yên tâm"
Nói rồi cả hai cùng nhau rời khỏi văn phòng, trong lúc đứng chờ thang máy Thiên Nghi quay qua hỏi Thư Di
"Trương tổng dễ tính vậy sao?"
"Em tin không?"
"Khó tin lắm, cần thời gian mới được"
Lát sau thang máy mở ra, họ nhanh chân bước vào, đi xuống sảnh công ti thì thấy Triệu Yến đang ngồi ở sofa sảnh uống trà, Thiên Nghi thấy bà liền nói
"Bà ấy nhìn quyền lực thật đó"
"Chị nghĩ bà ấy có liên quan đến hắc đạo"
"Vậy...vậy chúng ta mau đi thôi". Thiên Nghi nghe cô nói thì liền lo sợ kéo tay Thư Di đi
"Luật sư Lưu, khoan đi đã". Triệu Yến nhìn thấy Thư Di thì liền lên tiếng
"Chào bà"
"Chúng ta có thể nói chuyện riêng với nhau được không?". Vừa nói bà vừa nhìn sang phía Thiên Nghi ý bảo cô mau tránh mặt đi, Thiên Nghi cũng hiểu ý nên liền nói
"Hai người nói chuyện đi, em xin phép đi trước"
Nói rồi cô lật đật rời khỏi, Thư Di quay qua nói với Triệu Yến
"Bà muốn nói chuyện gì?"
"Không nên nói ở đây đâu, chúng ta đến nhà hàng nào đó đi, vừa ăn vừa nói"
"Được"
- Cây kim ngân: Lonicera periclymenum, tên thông dụng là kim ngân châu Âu, là một loài thực vật có hoa phổ biến nhất thuộc chi Kim ngân. Đây là loài bản địa của nhiều nước thuộc châu Âu, Bắc Phi, Tây Á và khu vực Kavkaz, về sau được du nhập vào Bắc Mỹ. L. periclymenum cũng được tìm thấy ở xa về phía bắc như Na Uy và Thụy Điển.