Edit: SCR
Lời editor: Sắp đến giao thừa rồi, chúc mọi người một năm mới khỏe mạnh, an khang thịnh vượng!! Happy New Year ️️️
Nhà trẻ Bắp Rang
Sáng sớm, Toàn Tuấn Tài đưa Cáo bạc tới trường.
"Anh Toàn, tới rồi à. Hôm nay anh tới sớm quá." Toàn Tuấn Tài có dáng vẻ phong lưu phóng khoáng, lại thêm thuộc tính yêu mị trời sinh của họ Cáo, tuy không đến mức người gặp người yêu như Cáo bạc, nhưng cũng là đối tượng được phần đông giới nữ ái mộ.
"Cô Tiểu Hoa, màu son hôm nay rất hợp với quần áo của cô." Toàn Tuấn Tài cười khen ngợi.
"Cảm ơn" Cô Tiểu Hoa được khen, cõi lòng phơi phới. Thời buổi bây giờ, đàn ông vừa đẹp trai, vừa có tiền còn biết dỗ ngọt phụ nữ quả thật là ngày càng hiếm.
"Cô Tiểu Hoa, hôm nay tôi muốn vào trường với Tiểu Thụy một lát, không biết có được hay không?" Toàn Tuấn Tài hỏi.
"Anh Toàn có chuyện gì sao?"
"Thật ra thì không phải chuyện gì lớn. Tôi có mấy người bạn cũng muốn đưa con tới nhà trẻ Bắp Rang học, nhưng chưa biết nhiều về nơi này, muốn tôi chụp mấy tấm ảnh cho họ tham khảo." Cái cớ này của Toàn Tuấn Tài cũng không hẳn là bịa đặt. Nếu Quạ đen thực sự ở lại nhậm chức, sau này sẽ ngày càng có nhiều Yêu con muốn chuyển tới đây.
"Chuyện này thì không thành vấn đề. Anh vào đi, có cần tôi dẫn anh đi tham quan một vòng không?" Cô giáo Tiểu Hoa nhiệt tình đáp lời.
"Không cần đâu, tự tôi tham quan là được rồi." Toàn Tuấn Tài mỉm cười từ chối.
"Vậy anh cứ tự nhiên, nhưng mà, nửa tiếng nữa là vô học, anh cố gắng tranh thủ chụp xong trước khi vô học." Cô giáo Tiểu Hoa đề nghị.
"Được" Toàn Tuấn Tài gật đầu rồi nắm tay Tiểu Thụy bước vào nhà trẻ Bắp Rang.
Vừa bước vào nhà trẻ, tinh thần lực của Toàn Tuấn Tài nháy mắt đã mở ra, bao phủ toàn bộ phạm vi nhà trẻ, tiếp đó, anh than nhẹ một tiếng.
"Tiểu Thụy, Quạ đen tinh không có ở nhà trẻ của tụi cháu sao?" Anh không hề phát hiện sự tồn tại của Quạ đen tinh.
"Hôm qua anh ta vừa được thả về rừng, nhưng vết thương của anh ta chưa lành, anh ta có nói là sẽ bay về để dưỡng thương." Cáo bạc nói.
"Nhưng cậu không cảm giác được sự tồn tại của cậu ta." Toàn Tuấn Tài thắc mắc.
"Có lẽ anh ta vẫn chưa bay về." Cáo bạc nói.
"Xui vậy sao? Vậy chừng nào Quạ đen tinh bay về, cháu chuyển lời lại với cậu ta, kêu ngày mai cậu ta chờ cậu ở đây." Toàn Tuấn Tài nói.
"Được" Cáo bạc gật đầu.
Quạ đen tinh đang trốn trên cây, cố giảm sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất, nghe vậy liền thấp thỏm. Ý gì đây? Con Cáo yêu này định không tìm được mình nhất quyết không bỏ qua hay sao?
Bồng Ngôn nhìn ra được, tu vi của Cáo yêu đang ở đỉnh cấp tám, với tu vi này, ở năm trước đã là một đại yêu. Nhưng đây không phải là nguyên nhân Bồng Ngôn tránh né Cáo yêu,sở dĩ anh trốn đi là do cảm nhận được hơi thở của Phàn Thần trên người Cáo yêu. Hơi thở của Phàn Thần không ngừng toát ra từ người Cáo yêu, nhìn thôi đã biết Cáo yêu thường xuyên tiếp xúc với Phàn Thần.
Mà khoan, nếu Cáo yêu thực sự có quan hệ mật thiết với Phàn Thần, mình tránh né không gặp, có khi nào lại khiến Phàn Thần trở nên cảnh giác hay không? Bản thể của mình là Côn Bằng, hình dạng lúc hóa thành chim cực kỳ giống với quạ đen, nếu Cáo yêu quay về báo lại với Phàn Thần là không thấy tăm hơi của Quạ đen tinh ở nhà trẻ Bắp Rang, Phàn Thần có thể liên tưởng đến mình hay không? Đến lúc đó, nếu chuyển sang truy bắt toàn thành phổ, mình còn dưỡng thương thế nào được?
Bồng Ngôn tự hỏi một hồi, cảm thấy tránh né càng khiến người khác hoài nghi nhiều hơn, không bằng cứ lộ mặt tiếp xúc với Cáo yêu, dù sao, với tu vi của anh, Cáo yêu cũng không cách nào nhìn ra được nông sâu.
Bồng Ngôn hạ quyết tâm, lặng lẽ bay từ ngọn cây ra phía sau tường rào của của nhà trẻ, sau đó thả ra một chút yêu lực mỏng manh, bay ngược trở về.
Toàn Tuấn Tài đang định rời đi thì bỗng cảm nhận được một luồng yêu lực xa lạ, liền dừng bước, nhìn qua: "Trở về rồi."
"Vậy hai người nói chuyện đi, để cháu dẫn đám Cá con đi." Trước cửa nhà trẻ, năm con Cá con đang đeo cặp sách, tung tăng chạy về phía cây đại thụ giữa sân. Cáo bạc bước tới ngăn lại, dẫn năm con Cá con về phòng học.
"Chào anh" Toàn Tuấn Tài nửa đầu nhìn quạ đen trên ngọn cây, tươi cười chào hỏi.
"Có chuyện gì?" Quạ đen tinh dáng vẻ cao ngạo.
Ý cười trên mặt Toàn Tuấn Tài lại nhiều thêm vài phần, mình không hề che dấu hơi thở của đại yêu cấp tám trên người, vậy mà Quạ đen tinh vẫn không hề đổi sắc mặt, quả nhiên có địa vị.
"Bỉ yêu Toàn Tuấn Tài, đây là danh thiếp của tôi." Toàn Tuấn Tài lấy danh thiếp ra.
Bồng Ngôn vươn móng quắp lấy, đọc lướt: Công viên Vạn vật. Đây không phải công ty của cái tên Yêu vương đương nhiệm làm việc không đâu ra đâu kia sao? Quả nhiên là cấp dưới của Phàn Thần.
"Không biết phải xưng hô với anh đây thế nào?" Nhiều năm lăn lộn chốn thương trường giúp Toàn Tuấn Tài luyện được một thân bản lãnh đối nhân xử thế, dù là đại yêu cấp tám nhưng không phải lúc tất yếu, rất hiếm khi Toàn Tuấn Tài dùng yêu lực để dằn mặt đối phương.
"Có việc thì nói." Bồng Ngôn mất kiên nhẫn. Tên yêu này thật phiền thoái, dong dài cả buổi vẫn chưa vô được trọng điểm.
"Tôi sẽ gọi anh là Tiểu Quạ đen theo bọn nhóc vậy." Toàn Tuấn Tài vẫn mỉm cười, không hề tức giận. Có điều, vẻ mặt của Bồng Ngôn ngồi trên ngọn cây sau khi nghe được xưng hô đã nhăn lại như bị táo bón.
Thấy sắc mặt quạ đen không tốt, Toàn Tuấn Tài càng thêm vui sướng. Anh lấy một xấp tài liệu trong túi xách ra, đưa tới: "Đây là hợp đồng tôi đã soạn sẵn cho anh Tiểu Quạ đen."
Hợp đồng? Bồng Ngôn đưa chân quắp lấy theo bản năng, nhưng hợp đồng khác với danh thiếp, anh không thể vừa quắp vào vuốt vừa đọc được, vì thế, anh đành duy trì tư thế một chân quắp móng vuốt, đứng sững người trên ngọn cây, đầy ngượng ngập.
"Để tôi cầm cho anh Tiểu Quạ đen đọc." Toàn Tuấn Tài cố nghẹn cười, lấy lại hợp đồng, mở ra cho Tiểu Quạ đen đọc.
Bồng Ngôn thu vuốt, mắt đảo nhanh qua hợp đồng, chẳng mấy chốc đã xem xong: "Các người muốn thuê Cô... tôi làm giáo viên pháp thuật cho yêu con?"
"Không sai." Toàn Tuấn Tài nói: "Thuật điều khiển nước hôm qua anh tiện tay chỉ cho năm con cá con của tộc Thủy kia, tôi nghe Tiểu Thụy nói anh chỉ cho tụi nó mười giây để học. Nhưng thuật điều khiển nước anh chỉ mất mười giây để dạy lại mạnh hơn hẳn thứ trường học Yêu tộc hiện giờ mất mười mấy năm để dạy."
"Thứ trường học Yêu tộc dạy ra rác rưởi thế sao?" Bồng Ngôn nghe mà bàng hoàng. Nghĩa là, năm con Cá con kia không hề nói sai, Yêu tộc thực sự sắp tàn?
"Tuy không muốn thừa nhận, nhưng... quả thực là thế." Toàn Tuấn Tài lập tức lộ ra biểu cảm vô cùng đau đớn. Bởi vì, anh nhạy bén nhìn ra được, sau khi Tiểu Quạ đen nghe được tin chất lượng dạy học của Yêu tộc toàn là rác rưởi, anh ta vô cùng tức giận và lo lắng.
Đây là một vị Yêu tốt có lòng hướng về Yêu tộc, anh đã tìm được cửa để vào rồi.
"Về điểm này, Yêu tộc chúng ta kém xa con người." Toàn Tuấn Tài tiếp tục tỏ vẻ đáng thương: "Những năm gần đây, hiệp hội bắt yêu không ngừng đầu tư xây dựng trường học, khía cạnh giáo dục quả thực là hơn hẳn Yêu tộc chúng ta. Yêu tộc hiện giờ phải dựa vào mấy đại lão lớn tuổi chúng tôi chống đỡ mới miễn cưỡng duy trì được hòa bình. Nếu dàn hậu bối vẫn không thể tốt lên, chỉ sợ Yêu tộc sẽ lâm nguy."
"Đã nát đến mức này rồi sao?" Bồng Ngôn không thể tin nổi.
"Mấy năm gần đây, anh Tiểu Quạ đen không theo dõi tình hình của Yêu tộc sao?" Toàn Tuấn Tài hỏi dò.
Bồng Ngôn liếc mắt nhìn Toàn Tuấn Tài với vẻ cảnh giác, biết đối phương đang thử mình, liền không nhanh không chậm trả lời: "Lúc trước tôi luôn ngủ say trong phong ấn, một năm trước, phong ấn biến mất tôi mới tỉnh lại, vẫn chưa quen lắm với sự thay đổi của thế giới này."
"Bị phong ấn, anh bị phong ấn bao lâu rồi?" Toàn Tuấn Tài lại hỏi. Anh không quá bất ngờ với chuyện Tiểu Quạ đen bị phong ấn, bởi vì anh cảm ứng được chút hơi thở phong ấn còn sót lại trên người anh ta. Nhưng hơi thở này đã quá nhạt, anh không nhận ra được đó là sức mạnh của hệ nào.
"Khoảng hơn năm." Bồng Ngôn chủ động giải thích: "Năm đó lúc diễn ra đại chiến người-yêu, tôi phụ trách bảo vệ truyền thừa. Đêm trước đại chiến, tộc trưởng phong ấn tôi và truyền thừa của tộc tại tộc địa, định sau khi chiến tranh kết thúc sẽ phá bỏ phong ấn, tiếc là... Mãi đến năm trước, uy lực của phong ấn hao hết, tôi mới thức tỉnh. Không ngờ, đã qua năm trăm năm."
Ra là thế, Toàn Tuấn Tài thầm gật đầu. Quả thật, một ít tộc đại Yêu có căn cơ sẽ chọn những hậu bối có tư chất để kế thừa truyền thừa, bảo tồn thực lực cho tộc. Suốt năm nay cũng có không ít hậu duệ Yêu tộc bị phong ấn thức tỉnh, chỉ là, không ngờ tộc của Tiểu Quạ đen lại thảm đến mức một mống cũng không còn, vậy nên anh ta mới ngủ đến tận giờ. Điều này cũng giải thích được vì sao tu vi của đối phương không cao nhưng lại biết được nhiều thuật pháp đến vậy.
Từ đầu đến cuối, Toàn Tuấn Tài không hề liên hệ tới khả năng Tiểu Quạ đen là Yêu vương tiền nhiệm. Bởi vì, nằm mơ anh cũng không ngờ được vị Yêu vương tiền nhiệm vừa cao ngạo vừa tàn bạo kia lại rảnh đến nhức trứng mà đi dạy pháp thuật cho Yêu con ở nhà trẻ, lại còn là nhà trẻ của con người nữa chứ. Yêu vương tiền nhiệm căm hận con người như thế, đốt trụi cả nhà trẻ thì còn được, chứ... không có khả năng.
"Vết thương trên người anh Tiểu Quạ đen, là do sau khi bước chân vào xã hội loài người, không cẩn thận bị người bắt yêu làm bị thương?" Yêu tộc của năm trước đột nhiên tỉnh lại, thái độ đối với con người đều không tốt, huống chi tộc của Quạ đen đã bị tận diệt trong trận chiến, sau khi tỉnh lại bị người bắt yêu đuổi bắt cũng không phải lạ.
Bồng Ngôn thấy đối phương đã chủ động tìm cho mình một cái cớ tốt để giải thích chuyện vết thương, vui vẻ gật đầu, không nói gì thêm.
"Tiền bối có muốn suy xét hợp đồng này một chút không." Sau khi xác nhận thân phận của đối phương không có vấn đề, Toàn Tuấn Tài tiếp tục thuyết phục: "Anh vừa thức tỉnh, có thể thông qua công việc này làm quen dần với xã hội hiện đại. Hơn nữa, tôi nghe Cáo con nhà tôi nói, vết thương của anh Tiểu Quạ đen khá nặng, dưỡng thương một thời gian vẫn chưa đỡ. Tôi có quen một bác sĩ có thể chữa được vết thương của Yêu tộc chúng ta. Nếu anh bằng lòng ký hợp đồng, chúng tôi sẽ trả toàn bộ phí chữa trị cho anh."
"Bác sĩ? Phòng khám Uyển Uyển?" Bồng Ngôn có chết cũng không nói được hai chữ 'thú y' ra miệng.
"Xem ra anh Tiểu Quạ đen cũng biết."
"Không đi!" Bồng Ngôn lắc đầu đầy quyết đoán: "Có chết cũng đừng mong tôi chịu để người bắt yêu chữa bệnh."
Toàn Tuấn Tài càng thêm tin chắc về thân phận của Tiểu Quạ đen. Chỉ có yêu tộc từ năm trước mới có thể căm hận người bắt yêu đến thế. Yêu tộc hiện giờ, vừa nghe có thể tìm Mễ đại sư chữa bệnh, cả đám đã hớn hở nhảy cẩng lên.
"Anh Tiểu Quạ đen, tôi hiểu tâm trạng của anh, nhưng chúng ta có thể nghĩ theo một hướng khác." Toàn Tuấn Tài cười nói: "Anh không cảm thấy chúng ta lợi dụng người bắt yêu để chữa thương cho mình, càng tốt hơn so với đi đánh nhau với họ sao?"
Hai mắt Bồng Ngôn sáng lên. Đúng ha, sao anh lại không nghĩ ra? Đôi gian phu dâm phụ Phàn Thần kia nếu biết chính họ đã chữa khỏi vết thương cho anh, còn không tức chết?
Nhưng mà, anh không thể đi, vết thương của anh là do Mễ Uyển tạo thành, Mễ Uyển vừa thấy vết thương sẽ biết ngay anh là ai.
"Ý kiến của cậu không tệ, nhưng tôi vẫn không muốn gặp người bắt yêu, cậu có biện pháp nào khác không?" Bồng Ngôn hỏi.
"Đương nhiên là có, tôi có thể mua đan dược chữa thương dùm anh, anh chỉ cần uống thuốc đúng giờ là được." Toàn Tuấn Tài biết Mễ đại sư còn có kỹ năng luyện thuốc, tiếc là hiện giờ cô chỉ mới luyện thuốc cho bạn trai nhà mình. Nhưng bạn trai cô là ông chủ nhà mình, tìm ông chủ đi cửa sau chắc sẽ không khó.
"Được, cứ vậy đi." Bồng Ngôn cảm thấy phương án này không tệ.
"Vậy anh Tiểu Quạ đen, chúng ta ký hợp đồng thôi." Toàn Tuấn Tài huơ huơ hợp động, tay khác không biết từ đâu lấy ra một hộp mực đóng dấu.
Xét đến chuyện vuốt của quạ đen không thể viết chữ, anh cực kỳ có tâm mà đem theo mực đóng dấu.
"..." Bồng Ngôn ngây ngốc, sao mọi chuyện lại thành thế này? Tôi đồng ý làm giáo viên nhà trẻ lúc nào?
"Lại đây, ấn xuống một cái là được." Toàn Tuấn Tài săn sóc mở hộp mực ra, đặt dưới vuốt Tiểu Quạ đen.
Bồng Ngôn run móng vuốt, hận không thể cào nát mặt Cáo yêu. Tộc Cáo quả là gian ngoan, dăm ba câu đã lừa anh vào tròng. Nhưng ngẫm lại, bản hợp đồng này cũng không có hại gì với anh, dù sao anh vẫn cần dưỡng thương thêm một khoảng thời gian, có bản hợp đồng này, Phàn Thần muốn tìm cũng không tưởng được mình đã thành công nhân của anh ta. Quan trọng nhất chính là, thánh dược chữa thương vợ anh ta luyện chế còn phải đưa cho anh.
Anh có thể cầm tiền của Phàn Thần, uống thuốc chữa thương do vợ anh ta luyện, chờ vết thương lành rồi, lại đối đầu với họ sau.
Chỉ nghĩ thôi đã thấy mỹ mãn rồi.
"Ký!" Bồng Ngôn đè vuốt xuống.
Toàn Tuấn Tài tươi cười, quả nhiên anh ra tay, không có hợp đồng nào là không ký được. Trờ về anh sẽ chuyển thêm nhiều Yêu con nữa đến đây.
Thừa hưởng truyền thừa của tộc, quả là một giáo viên hiếm có.
Mẩu truyện nhỏ:
Bồng Ngôn: Lần này Cô nhất định sẽ khiến Yêu tộc trở nên hung mạnh.
Năm con cá con: Thầy Quạ đen, cô giáo Tiểu Hoa dạy: Kính già yêu trẻ, ngũ giảng tứ mỹ
Bồng Ngôn:...
Ngũ giảng – năm chú ý là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; tứ mỹ – bốn đẹp là tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, môi trường đẹp