Có hơi chút khó khăn để trở thành nữ phản diện trong Otome game lấy bối cảnh hiện đại này

video cùng gương mặt ehehe~ gửi về tương lai

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

「Chờ đã nào, Aki-san. Dừng lại đi. Xấu hổ quá đấy!」

「Đã mất công mua rồi xong lại không mặc thì chẳng phải phí phạm quá sao. Tiểu thư, nào. Cười cho chị xem với đi nào」

「Không không, hồi học mẫu giáo em cũng đã mặc ít lần rồi mà……」

「Không sao đâu mà. Chị chỉ muốn chụp lấy nhiều nhất có thể những bức ảnh mẫu giáo của tiểu thư thôi mà」

「Chị đang muốn chụp thứ gì vậy trời ! ? Kako-san, tìm cách giúp em cản chị ấy lại với……」

「Tiểu thư này. Chị còn chẳng hiểu tại sao em lại mua tới tận 3 chiếc camera đấy?」

「......Em rất xin lỗi về chuyện đó ạ」

「Tiểu thư! Giờ là thời khắc trọng đại lắm đó! Vì hôm nay là ngày khai trường của Học viện Teito mà, vậy nên tiểu thư hãy cười lên nào!」

「Naomi-san, em làm sao mà cười nổi trong cái hoàn cảnh này cơ chứ, tới đó chụp cùng em đi~ ! ! E~i, cùng em vào đứng cười với mọi người ở đó đi chị! Chính tiểu thư đang yêu cầu chị đó ! !」

「Vâng vâng. Mà tiện thể thì trách nhiệm đưa đón tiểu thư đi học sẽ được giao cho tài xế tên là Sone Mitsutake nhé」

「Tương tự đó, tôi là tài xế Akanezawa Saburou ạ. Chúng tôi sẽ là những người thay phiên nhau đưa đón tiểu thư đi học」

「Fu~fu~fu. Như vậy cũng có nghĩa là chúng ta đã có xe mới rồi đấy ạ!」

「Aki-san. Chẳng lẽ chiếc xe mọi khi không ổn sao? Em không để ý chuyện này lắm đâu」

「Tiểu thư à. Mặc dù đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi, như khi nhìn thấy tiểu thư được ngồi trong một chiếc xe sang trọng như vậy, lũ ngốc sẽ không dám bừa bãi tiếp cận tiểu thư đâu ạ. Tất cả cũng chỉ là vì sự an toàn của tiểu thư thôi đó」

「Đúng như những gì Akanezawa nói đó. Bên cạnh đó thì quản gia Tachibana cũng đang rất bận bịu và cần phải di chuyển liên tục nữa, chẳng phải là chiếc xe sẽ giúp Tachibana-san có không gian để thư giãn trong lúc di chuyển sao」

「À~. Tới lúc nghe Sone-san nói xong em mới nhớ, chiếc Benz [note47949] này là do chính em bảo mua mà. Giờ thì em đã nhớ rồi」

「Tiểu thư. Xin rất cảm ơn cô vì đã lo lắng cho cái thân già này nhé. Còn giờ thì khẩn trương thôi nào」

「Ế~ ! ? Đã đến giờ rồi sao. Naomi-san, Akanezawa-san, cùng đi thôi~nhé♪」

「Tiểu thư đi mạnh khỏe nhé」

「Em đi đây ạ」

____________________

「Cả chị sao?」

「Vâng! Em không chịu để bị đứng một mình trước cổng trường để chụp ảnh đâu, vào đây chụp cùng em nào! Mất công chị ăn vận như vậy rồi kia mà」

「Tiểu thư à. Trang phục của chị chỉ như là người bảo hộ cho tiểu thư thôi mà……」

「Cũng có sao đâu mà chị. Đã mất công như vậy rồi, em thấy chị hãy cứ mặc bộ đồ đó chụp cùng tiểu thư đi」

「Aki-san. Ngay cả em cũng nói như vậy sao? Mồ~……」

「Trông tuyệt lắm đó. Cũng đã vài năm kể từ khi ấy…… vâng. Em không có nói gì hết đâu á! Đúng vậy đó ! !」

「Được lắm」

「Nói là vậy thôi chứ cũng lâu rồi chị mới lại được mặc đồ hiệu như vậy nên cũng phấn kích lắm đó…… vâng. Cả chị cũng không vừa nói gì hết đâu á! Đúng vậy đó ! !」

「Tiểu thư này, và cả Aki-san nữa. Hai người cần phải biết 『Tránh họa từ cái miệng ra』 đấy nhé♪」

「Vâng vâng. Nếu đã vậy thì Tachibana-san cũng vào chụp ảnh cùng luôn nhé」

「Tôi mà còn vào nữa thì xấu hổ lắm」

「Dù gì thì đây cũng là dịp quan trọng của tiêu thư mà, nào nào」

「Đúng đó! Tachibana cũng vào cùng đi mà ! !」

「Đúng là hết cách rồi nhỉ」

「Cơ mà, Kako-san, chị có phải là phù thủy thời gian không đó? Dù em nhớ kiểu gì thì Kako-san trong ký ức của em chẳng phải vẫn chưa từng già đi tí nào sao?」

「Trùng hợp quá đó tiểu thư. Chị cũng nghĩ vậy nữa à」

「Đúng thật, mãi rồi mà cô ấy vẫn cứ trẻ đẹp như vậy」

「Cả Tachibana-san nữa, sao ông lại nói vậy. Mồ~......」

「Mình cũng muốn có thể trở thành kiểu phụ nữ có thể tự tin, thoải mái ăn vận đồ hiệu nữa à」

「A~! Chào buổi sáng Yuna-chanーーーー ! !」

「Chào buổi sáng Asuka-chanー! Vâng. Mọi người nè! Đây là bạn mẫu giáo của em Kasugano Asuka-chan đó!」

「Ế? Hả? TV? À, vâng. Em tên là Kasugano Asuka. Xin được mọi người chiếu cố ạ」

「Hotaru-chan không đi cùng cậu sao?」

「Đúng là có đi cùng cơ mà……」

(Bất thình lình!)

「「「! ?」」」

「T, tiểu thư ! ? Cô bé này vừa mới xuất hiện từ đâu vậy」

「À chị đừng lo. Cậu ấy là Kaihoin Hotaru-chan, bạn của em với Asuka-chan đó」

(Gật gật)

「......Cô bé ít nói quá nhỉ?」

「Em phải cần tới cả một chiếc camera mới phát hiện được cậu ấy đó」

「Ra là vì chuyện đó sao……」

「Này mấy người? Đang ở đó làm cái gì vậy?」

「Eiichi-kun. Chúc buổi sáng tốt lành! Như cậu thấy, chúng mình đang quay video đó! Hay là cậu vào đây cùng luôn đi!

「Mắc gì mà tôi phải quay video chung với cậu cơ chứ!」

「Runa-chan, đây là ai vậy?」

(Vừa cười vừa nói vừa nhìn thẳng vào máy quay)

「E~to, gửi tới tôi khi đã lớn lúc đang xem lại cái này ha. Liệu cậu đã bị hủy diệt chưa? Liệu cậu có đang tự hại mình khi vào công ty nào đó ép cậu làm những việc không mong muốn? Liệu rằng tương lai của mình có toàn là màu xám không?

「Tiểu thư. Đừng nên nói ra những điều bi quan với vẻ nghiêm túc như vậy chứ」

「Chỉ là em đang tự nhắc nhở bản thân rằng đừng để những điều đó xảy ra trong tương lai thôi mà. Còn hiện giờ thì em thấy hạnh phúc lắm. Chỉ là em không biết rằng liệu tương lai có còn hạnh phúc hay không? Dù cho có là không, hãy cứ nhớ rằng em đã từng có một quá khứ hạnh phúc như vậy đó. Hãy nhớ rằng bản thân đã từng cười ra sao. Điều này là để gửi đến tương lai, gửi đến bản thân em nụ cười đó, người mà đã chẳng còn có thể được cười như vậy nữa」[note47950]

「......Quái lạ thật đấy. Cậu đó……」

「Hả~! Hết pin rồi ! ? Cục sạc đâu……」

(Màn hình tắt phụt và chuyển về màu đen)

====================

end note: tiếp tục dịch đến khi nào dịch không nổi nữa thì drop hẳn sau

Truyện Chữ Hay