Trong các mối liên kết xã hội, mỗi buổi tiệc là một chiến trường.
Nói là vậy nhưng chẳng ai lại đi lôi kéo một bé gái như tôi cả.
Một nơi mà về cơ bản thì sẽ phải có ngoại lệ cho những chuyện vốn tôi thường chẳng bao giờ làm, việc đó cho thấy rằng vị trí hiện tại của tôi trong gia tộc Keikain bấp bênh ra sao.
“Dù chỉ là mấy lời chào xã giao ban đầu thôi nhưng nếu tiểu thư chịu tham gia thì sẽ rất có ích đấy”
Tôi đang ở căn biệt thự của mình nhìn vào tấm thiệp mời bữa tiệc được gia tộc Keikain tổ chức, Tachibana đang trịnh trọng giải thích cho tôi về những quy tắc khi tham dự.
Theo như Tachibana nói thì tôi chỉ cần đứng ở đó thôi cũng được, nhưng tóm gọn lại là bên phía trưởng gia tộc Keikain dường như đã không thể ngó lơ tôi được nữa.
Nhờ có nỗ lực của Tachibana mà sau cùng khối tài sản của tôi đã tăng lên tới không tưởng.
Và chỉ với một chút thăm dò thôi thì ai cũng sẽ biết được rằng chủ nhân của khối tài sản đó chính là tôi.
Bằng việc đẩy tôi vào hệ thống liên kết xã hội, không rõ là phía trưởng gia tộc có đang tận dụng cơ hội để can thiệp vào chuyện này hay không.
“Cũng ổn thôi mà, nhưng họ sẽ không bắt cháu phải ở đó từ đầu tới cuối phải không?”
“Vâng. Phía gia trưởng có nhắn lại rằng chỉ cần tiểu thư chào xã giao mở đầu rồi ngồi vào bàn ăn và sau đó nếu muốn quay về cũng được”
Túm cái váy lại là, đây chính là lễ ra mắt của tôi, một buổi lễ chứng tỏ rằng phía gia trưởng đã tha thứ cho những sai phạm do cha tôi gây ra.
Sự tha thứ này vốn càng được diễn ra sớm càng tốt.
“Xin làm phiền chút, Tachibana-san. Có khoảng 2 người đang muốn tìm gặp Tachibana-san đấy?”
“Ra vậy sao? Những vị khách đó tên là gì vậy?”
Tachibana đáp lại lời Keiko-san không biết vì sao đã phải tới tận đây để báo cáo, sau đó Keiko-san đọc danh tính của từng người”
“Thư ký của Bộ trưởng Bộ tài chính Izumikawa Tatsunosuke thuộc Đảng cầm quyền Chính Hữu [note41932], cùng với đó là thư ký của Tổng thư ký Đảng cầm quyền Chính Hữu Katou Kazuhiro”
Lý do để cho tổng thư ký phải đích thân tới gặp Tachibana hẳn là do muốn xây dựng mối quan hệ vì ở ngoài kia người ta tin rằng Tachibana mới thực sự là người nắm quyền chỉ đạo.
Tổng thư ký tới đây không chỉ đơn giản là muốn hẹn gặp mà còn là cái cớ để cho nghị sĩ quốc hội cùng ra mặt nữa.
Bộ trưởng bộ tài chính trước đó cũng đã tham gia không ít vào vấn đề xử lý nợ xấu xoay quanh ngân hàng Keikain, vậy nên hẳn cũng là điều bình thường khi tổng thư ký Katou-san tới ngỏ lời mời với chúng tôi tại thành phố Sakata nơi họ đặt làm trụ sở bầu cử và cũng là nơi cha tôi đã cố gắng đặt nền móng này.
“Chẳng biết cháu nên gọi họ là những người sắc sảo hay vô liêm sỉ nữa……”
“Tiền bạc dành cho vấn đề bầu cử là vô cùng tốn kém. Việc đảng cầm quyền có thể khôi phục được quyền lực hay không, cuộc bầu cử Hạ viện vào năm tới sẽ mang tính quyết định. Để đảm bảo mọi thứ diễn ra an toàn thì họ cần phải lôi kéo cả chúng ta”
Cả bộ trưởng Izumikawa lẫn Tổng thư ký Katou đều được lựa chọn để trở thành ứng cử viên tiếp theo cho chiếc ghế Thủ tướng, câu chuyện hiện giờ chuyển thành chúng ta phải ngả theo bên nào.
“Chúng ta là người có tiền kia mà, vậy nếu đặt cược vào cả hai thì sao?”
“Vậy cũng không tệ, nhưng họ có thể nghĩ rằng chúng ta không hoàn toàn đứng về phía họ”
Nhìn từ góc độ chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa tự do vào cái tư duy chính trị của các đảng phái ở Nhật Bản hiện nay mới thấy đau xót cỡ nào.
Để nói dễ hiểu thì các phần lục địa và hải đảo đều mang những sắc thái địa chính trị khác nhau, mà trên hết ở đó chính là chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tự do.
Nằm ở phía biển Nhật Bản là rất nhiều người theo chủ nghĩa đại lục đã có mối liên kết tới hàng ngàn năm đối với nơi này.
Mặt khác thì với tư cách là đồng minh của Hoa Kỳ hậu chiến, đại dương mới là phe thống trị, nói chung là tất cả những đảng phái chính trị ở Nhật Bản đều được chia ra làm 2 phe đại lục và đại dương. [note41933]
“Mà, tới khi cháu ra mắt xong thì sẽ được họ để ý tới ngay thôi. Hãy cố giữ cho nước trà đục [note41934] và đừng để họ ghét chúng ta là được”
“Tôi đã hiểu”
____________________
Vào ngày diễn ra buổi tiệc, ngay trước lúc khai mạc.
Có ai đó đang gõ cửa căn phòng chờ được chỉ định cho tôi.
“Là ai đang gọi vậy ạ?”
Khi người theo cùng tôi là Aki-san đang cố kiểm tra phía bên kia cánh cửa, đằng đó cất giọng trả lời.
“Xin làm phiền ạ. Tôi là thư ký của Tổng thư ký Katou thuộc đảm cầm quyền Chính Hữu người mà mới gửi lời chào hôm trước đây ạ. Đích thân ngài Katou muốn gửi lời chào tới tiểu thư đây ạ”
Người bước vào chính là Tổng thư ký Katou, người đang đứng trên đỉnh cao quyền lực, hiện trông đang tràn đầy sức sống.
Ông ấy nhìn tôi trong khi mang theo thứ cảm xúc mãnh liệt rồi cất tiếng chào. [note41935]
“Rất vui khi được gặp tiểu thư. Năm xưa cha của tiểu thư đã từng giúp đỡ ta rất nhiều. Ta rất xin lỗi vì khi đó đã không thể giúp được cha tiểu thư”
Ông ấy nói như vậy và cúi đầu trước một đứa trẻ mới chỉ học tới mẫu giáo như tôi.
Có lẽ đây là cách để ông ấy chuộc lỗi.
Rằng vì ông đã không thể giúp được cha tôi.
“Dạ không. Xin hãy ngẩng đầu lên đi ạ. Người cúi đầu ở đây phải là cháu mới đúng”
Cả tỉnh và thành phố đã có hỗ trợ đối với dự án xây dựng nhà máy hóa chất, thứ mà về sau trở thành nguồn cơn bê bối, ông ấy hẳn cũng đã phải can thiệp ngầm với tư cách là thành viên quốc hội.
Từ những việc mà cha tôi đã làm, đó chẳng khác gì là bôi tro trát trấu lên mặt họ cả.
“Trẻ con vốn không thể chọn cha mẹ mình được. Nhưng xin ngài hãy yên tâm, cháu hứa sẽ sửa sai đầy đủ”
Cái sửa sai được nhắc tới ở đây không phải thứ gì khác mà chính là tiền ủng hộ.
Nghe tới vậy, Tổng thư ký Katou trưng ra khuôn mặt nhẹ nhõm rồi rời đi.
Dường như ông ấy đã định xuất hiện nhiều nhất có thể tại bữa tiệc.
“Ở tỉnh Yamagata hiện đang có dự án công trình công cộng hoành tráng nào không nhỉ?”
Theo như Tachibana nói, việc mở rộng Shinjo để chuẩn bị cho tàu tốc hành Yamagata đã được bắt đầu triển khai, họ nói rằng nhóm ngân hàng tài trợ cho dự án xây dựng có sự tham gia của cả Ngân hàng Keikain.
Khoản đầu tư này dường như là từ một dự án từ hồi còn Ngân hàng Viễn Đông.
Sau một lần hợp nhất lớn với đủ thứ loằng ngoằng trước đó, Ngân hàng Viễn Đông giờ đây đã đổi thành Ngân hàng Keikain và thúc tiến nhanh việc xử lý nợ xấu, việc đó làm dấy lên nhiều mối lo ngại rằng dự án xây dựng tàu tốc hành Yamagata có thể sẽ bị hủy.
Do vậy nên người đang đứng ở trên đỉnh cao như ngài tổng thư ký lại phải tới tận đây cúi đầu trước tôi để xác nhận tình hình như vậy.
“Nhờ ông gọi cho Ichijou. Nhờ anh ta báo lại cho ngân hàng tỉnh rằng chúng ta sẽ tiếp tục cấp vốn cho dự án xây dựng tàu tốc hành Yamagata. Nếu không thể lấy từ ngân hàng được thì chúng ta sẽ trích trực tiếp từ Quỹ Moonlight ra”
Nguồn tiền thu về cũng mang theo dòng người kéo đến.
Buổi tiệc thậm chí vẫn còn chưa bắt đầu.