[note34320]
====================
Tại văn phòng giám đốc chi nhánh Toukyou Ngân hàng Viễn Đông.
Hiển nhiên là việc lướt theo làn sóng IT đem về lợi nhuận rõ ràng, tôi rời mắt khỏi đống báo cáo được bày ra.
Mặc dù tôi cũng đã mường tượng ra đôi phần rồi nhưng chỉ khi mắt thấy tai nghe tôi mới biết được con số đó nó lớn cỡ nào.
“Việc một công ty trình duyệt ở Mỹ niêm yết lên sàn đã tạo ra khoản lợi nhuận tiềm năng lên tới 100 triệu đô cho Quỹ Moonlight. Ngoài ra, bằng việc đầu tư vào công ty cũng như là mua cổ phần của họ cùng lúc mà chúng tôi đã đảm bảo chắc chắn được khoản lợi nhuận 100 triệu đô. Còn đây là thống kê lợi nhuận từ thị trường ngoại hối” [note34321]
Tôi đang cảm thấy run bần bật lên sau khi đọc xong báo cáo từ Ichijou, chỉ là bề ngoài giả vờ bình tĩnh thôi.
Dự trữ ngoại hối của chúng tôi đã cán mốc 200 triệu đô.
Nguồn lợi nhuận đã tăng vùn vụt nhờ vào tri thức mà tôi sở hữu cũng như làn sóng dịch chuyển của thời đại.
Khi mà tỉ giá đồng dolla giảm mạnh xuống còn 80 yên mỗi đồng, tôi đổi toàn bộ số tiền sang đồng dolla để đầu tư vào các công ty hoạt động trong lĩnh vực IT và thu về lợi nhuận gấp cả trăm lần. Dự trữ ngoại hối của tôi giờ đã cán mốc 50 tỷ yên xét theo tỉ giá đồng dolla đã tăng mạnh lên ngưỡng 100 yên mỗi đồng. [note34322]
“Vậy, tôi đã hết lòng hợp tác với tiểu thư dưới tư cách là giám đốc chi nhánh Toukyou của Ngân hàng Viễn Đông, và giờ lợi nhuận đã lên tới 50 tỷ yên”
Từ khối tài sản thế chấp dựa trên cổ phiếu của các công ty IT, đến ngay cả Japan Premium cũng tham gia cùng và cho Bảo hiểm nhân thọ Viễn Đông vay tiền để bước vào cuộc chạy đua ngoại hối này.
Thành công tới ở mức không tưởng, những người có liên quan đã nói về Ichijou như là “Người quản lý quỹ phòng hộ của Ngân hàng Viễn Đông” hay “Người đàn ông đã cứu lấy toàn bộ ngành Ngân hàng Trung Ương Nhật Bản”, anh cũng đã bắt đầu gây được ấn tượng tới những tai to mặt lớn.
Nguồn lợi nhuận khổng lồ đối với ngành ngân hàng đang trong trạng thái ngắc ngoải vì bong bóng kinh tế sụp đổ như vậy là vô tiền khoáng hậu.
Và nguồn tiền vẫn còn đang tiếp tục gia tăng theo thời gian.
Tôi đã biết trước cả rồi.
“Ichijou sẽ còn tiến xa hơn nữa kể từ bây giờ đấy nhỉ. Tôi vẫn sẽ tiếp tục giúp anh giải quyết các vấn đề trong tương lai”
“Chẳng biết là tôi nên vui hay buồn nữa”
Đôi mắt Ichijou chợt trở nên sắc lẹm lên sau khi nói.
Tôi bất chợt nhận ra rằng anh ta không hề phải là một doanh nhân, mà là một giám đốc ngân hàng.
“Chúng ta có thể xử lý nợ xấu được rồi nhỉ?”
“Tất nhiên rồi. Với nguồn tiền chảy vào như nước thế này thì cứ việc coi nó như một quả bong bóng thôi~♪”
Những công ty của tập đoàn Viễn Đông hiện nằm dưới sự quản lý của tập đoàn Keikain hiện nay bao gồm Ngân hàng Viễn Đông, Phát triển nhà đất Viễn Đông, Khách sạn Viễn Đông và Bảo hiểm nhân thọ Viễn Đông.
Khi trước, Phát triển nhà đất Viễn Đông chịu trách nhiệm mảng đầu tư xây dựn Khách sạn Viễn Đông, còn nguồn kinh phí giải phóng mặt bằng là do Ngân hàng Viễn Đông hỗ trợ, vậy nên khi bong bóng kinh tế sụp đổ đã kéo cả chuỗi nợ xấu giữa ba công ty với nhau.
Thêm vào đó, Bảo hiểm nhân thọ Viễn Đông là công ty con của Ngân hàng Viễn Đông, Ngân hàng Viễn Đông chịu trách nhiệm quản lý tài chính và cả nắm giữ cổ phiếu của họ. Bong bóng kinh tế sụp đổ khiến vấn đề quản lý ngày càng trở nên tệ hơn do nợ xấu phát sinh từ các khoản vay kém hiệu quả.
Cùng với việc tập đoàn Viễn Đông bị sát nhập vào tập đoàn Keikain, các giao dịch của họ luôn gắn liền với các khoản bảo lãnh nợ xấu từ tập đoàn Keikain.
Hay nói cách khác là gần như mọi khoản nợ xấu của tập đoàn Viễn Đông đều phát sinh từ Phát triển nhà đất Viễn Đông mà ra.
“Chúng ta cần phải nộp đơn xin phục hồi lại Phát triển nhà đất Viễn Đông theo luật phục hồi doanh nghiệp đúng không?”
“Để bù đắp lại thì chúng ta sẽ mua toàn Khách sạn Viễn Đông cùng mức giá cao”
Dưới đây chính là cách mà nợ xấu được xử lý.
Trước hết, Quỹ Moonlight sẽ bỏ ra 30 tỷ yên mua lại Khách sạn Viễn Đông từ Phát triển nhà đất Viễn Đông.
Phát triển nhà đất Viễn Đông vốn ban đầu cũng nằm dưới sự quản lý của Ngân hàng Viễn Đông, nhưng họ đang nộp đơn lên xin giải quyết theo luật phục hồi doanh nghiệp sau khi đã hoàn tất thanh toán các khoản nợ xấu.
Kết quả là họ bây giờ chỉ còn mang khoản nợ 15 tỷ yên, Ngân hàng Viễn Đông sẽ là bên chịu trách nhiệm thanh toán nốt phần còn lại từ việc sử dụng toàn bộ lợi nhuận thu được từ chi nhánh Toukyou.
Tiếp theo, Quỹ Moonlight sẽ đầu tư nốt 20 tỷ yên còn lại vào Ngân hàng Viễn Đông, đồng thời mua lại phần cổ phần của Ngân hàng Viễn Đông đang do Bảo hiểm nhân thọ Viễn Đông nắm giữ và tham gia vào đội ngũ điều hành cổ đông.
“Tachibana”
Tachibana khẽ cúi đầu xuống khi nghe tôi gọi tên ông.
Tôi không đủ khả năng để hoạt động năng nổ được, vậy nên các vấn đề sẽ được giao lại cho Tachibana và Ichijou giải quyết.
“Vâng. Các nơi có liên quan đều đã được hoàn tất công tác triển khai. Bởi vì nó là nợ xấu nên không hề có ai dám đội rác lên đầu cả, duy chỉ có tiểu thư mới dám làm vậy”
Sẽ không có ai can thiệp vào câu chuyện mà vốn là việc đứa con và quản gia đang đi dọn dẹp hậu quả do cha mẹ nó để lại cả.
Tôi vẫn có thể hoạt động ngầm đằng sau Tachibana và Ichijou.
~“Phát triển nhà đất Viễn Đông, một công ty có trụ sở chính tại Sakata tỉnh Yamagata, đã phá sản và sau đó đệ đơn lên Tòa án tỉnh Yamagata theo luật phục hồi doanh nghiệp. Tổng số nợ hiện tại của họ là 15 tỷ yên. Phát triển nhà đất Viễn Đông với tư cách là công ty mẹ của Khách sạn Viễn Đông đã mở rộng đầu tư kinh doanh trong thời kỳ bong bóng kinh tế, kết quả là bong bóng kinh tế sụp đổ khiến họ phải gánh chịu nhiều khoản nợ xấu do thị trường nhà đất mất giá. Trước khi nộp đơn, Khách sạn Viễn Đông đã được Quỹ Moonlight được thành lập tại Mỹ mua lại với giá 30 tỷ yên, trong khi Ngân hàng Viễn Đông sẽ chịu trách nhiệm thanh toán các khoản nợ còn lại của họ. Ngân hàng Viễn Đông vừa ghi nhận khoản lỗ đột biến lên tới 15 tỷ yên, tuy nhiên dự báo thu nhập của họ lại không hề có bất kỳ điều chỉnh nào……”~
~“Ngân hàng Viễn Đông, một công ty có trụ sở chính tại Sakata tỉnh Yamagata, đã thông qua khoản đầu tư của gia tộc Keikain. Ngoài việc mua lại một phần cổ phần đang do Bảo hiểm nhân thọ Viễn Đông nắm giữ ra, họ còn thông qua Ngân hàng Viễn Đông chuyển nhượng cổ phần từ bên thứ ba, nâng mức sở hữu cổ phần của họ lên tới 33%. Ngân hàng Viễn Đông là một ngân hàng thuộc vùng 2 đang vừa phải vật lộn xử lý với nợ xấu vừa phải giải quyết vấn đề lớn nhất khi xử lý các vấn đề có liên quan khi Phát triển nhà đất Viễn Đông áp dụng luật phục hồi doanh nghiệp”~
Phụt~!
Tôi chăm chú nhìn vào đống đang đặt trên bàn của phòng khách biệt thự.
Tôi đang ngôi xem những thứ mà tôi yêu cầu Ichijou đã được vệ sĩ đem đến trước đó, hầu gái Keiko-san mang tới cho tôi bánh ngọt và nước nho kèm khuôn giọng khó chịu.
“Em vẫn cứ ngồi ngắm nó sao hả tiểu thư?”
“Em chỉ đang ngồi tận hưởng sự ma mị của đồng tiền thôi. Chị có muốn tận hưởng cùng em không?”
“Thôi khỏi nhé”
đặt trước mặt tôi hiện giờ là 100 triệu yên tiền mặt đã được bọc cẩn trong túi zip.
Ngân hàng Viễn Đông chi nhánh Toukyou đã nhận được số tiền đó từ phía Ngân hàng Trung Ương Nhật Bản rồi gửi về biệt thự của tôi dưới dạng rút tiền từ tài khoản.
Vì vậy nên mới phải cần có vệ sĩ luôn đứng túc trực trong căn phòng với một bé gái kèm cục tiền lên tới 100 triệu yên phòng trường hợp khẩn cấp.
Cô bé này trước đó đã tháo bỏ lớp mặt nạ ra.
“Nếu chị mà cầm chỗ tiền này là có thể tiêu cả đời luôn đấy. Khéo khi là vậy đó”
“Số tiền mà hiện chị đang nhận được đã là quá xa xỉ rồi. Đối với chị hiện giờ cứ lặng lẽ chăm sóc tiểu thư như vậy là đã đủ với chị rồi”
Cái sự xa xỉ mà chị ấy đang nói đến có lẽ là việc Keiko-san thường được ông nội ưu ái khi trước.
Vào cái thời mà Keiko-san còn đang nổi tiếng ở Ginza, nhờ ông nội giúp đỡ mà chị ấy thậm chí còn tự mở được cửa hàng riêng, chị ấy chắc hẳn đã từng sống trong những ngày tháng xa hoa tới cực độ.
À mà về số tiền đó, khoản tiêu phí đầu tiên là dành cho học phí đại học của Tokio Aki-san, chị ấy trông cứ như thể là con gái của Keiko-san vậy.
Tôi không thể bỏ qua được cái khoảnh khắc mà Keiko-san rơi lệ nhìn Aki-san đang sung sướng khôn tả.
Vấn đề tiềm lực tài chính đã được giải quyết.
Khu biệt thự nơi từng là dinh thự cụ này vẫn sẽ tiếp tục đồng hành cùng sự phát triển của tôi.
“Em không cần phải cố phải tỏ ra trưởng thành đâu tiểu thư à”
Keiko-san khuyên nhủ tôi trong lúc đặt nước nho với bánh xuống.
Đứng trước việc tôi đột nhiên trở nên thay đổi hoàn toàn, cô hầu gái này vẫn tỏ ra cứng rắn kinh khủng.
“Cả chị lẫn Tachibana đều vẫn sẽ chăm sóc tiểu thư tới khi em lớn mà, vậy nên tiểu thư cứ việc từ tốn mà trở thành một quý cô xinh đẹp là được rồi”
“......Vâng”
Tôi gật đầu trong vô thức.
Keiko-san mỉm cười hạnh phúc khi nhìn thấy tôi làm vậy.
Chỉ là, nếu mà mọi thứ đều kết thúc tại đây thì tốt biết mấy.
Thế nhưng dòng chảy lịch sử vẫn diễn ra, buộc kẻ thắng phải tiếp bước.
Chỉ cho đến khi kẻ thắng đó đã thực sự bị tận diệt.
“Tiểu thư, giám đốc Ichijou thuộc chi nhánh Ngân hàng Viễn Đông đang muốn gặp em”
Tôi nghiêng cổ sau khi nghe Naomi-san nói.
Hử?
Chẳng lẽ anh ta tới đây để lấy lại 100 triệu yên hay sao?
Tôi nhìn sang những người vệ sĩ, họ cũng lắc đầu tỏ vẻ không hay biết.
“Mà được thôi. Hãy cho anh ta vào đi. Naomi-san chuẩn bị giúp em chút trà và bánh với nhé”
Tôi yêu cầu Keiko-san để cho Ichijou vào
Ichijou thậm chí còn chắc liếc sang đống 100 triệu yên kia, anh ta nhìn thẳng vào tôi và nói.
“Đây là thông báo khẩn vừa mới được nhân viên bên bộ tài chính gửi tới. Rằng “Họ đang chú ý đến vấn đề xử lý nợ xấu của chúng tôi”. Thậm chí họ có thể sẽ tiến hành can thiệp trong một số trường hợp nhất định”
Hể?
Tại sao chúng tôi lại bị dính dáng tới bộ tài chính vậy?