- Cô: Nè, em làm gì vậy??? Mau tránh ra
Dù cô làm mọi cách nó không những không tránh ra mà còn ôm xiếc cô chặt hơn làm cho cô không biết phải làm như thế nào cả.
- Nó: Ai biểu cô ỷ lớn ăn hiếp em làm chi.
- Cô: Em buông ra mau. Em có tin là tôi la lên không hả???
- Nó: Cô cứ la đi. Bác trai bác gái đã mặc định cô là của em rồi, dù em có làm gì cô thì họ cũng không ý kiến đâu. nụ cười đê tiện
- Cô: Em thật là trẻ con. Gia An lạnh lùng, chững chạc kia đâu rồi hả??? Mau mau thả cô ra để cô đi tắm nào, người đầy mồ hôi đây nè
- Nó: nhìn cô bằng ánh mắt gian xảo
- Cô: Nè. Em nhìn gì vậy hả???- cô vô thức muốn lùi lại đằng sau nhưng khổ nỗi là nó ôm cô quá chặt làm cho cô không thể chạy cũng không thể lui được.
- Cô: Nè. Em định làm gì?? Mau buông cô ra
- Nó: Cô muốn tắm không???
- Cô: gật gật đầu
- Nó: Vậy để em tắm cho cô.
Nói rồi nó bế sốc cô lên đi vào phòng tắm mặc cho cô la hét, quẩy đạp.
- Cô: Đồ biếи ŧɦái. Mau buông ra.
- Cô: Sao em lại cởi đồ của cô chứ??? Nè…dừng lại đi…đừng cởi nữa
- Nó: Muốn tắm thì phải cởi đồ chứ. Cô ngoan nào, đừng có quẩy thì em mới cởi nhanh được chứ
- Cô: A…aaaa…sao lại cởi đồ lót của cô chứ. Em mau mau bỏ cái móng heo của em ra khỏi nơi đó đi
Dù nó biết tường nhà cô cách âm rất tốt nhưng nó cũng không muốn gây hại cho cái màng nhĩ của mình nên đã dùng một cách truyền thống và hiệu quả nhất từ trước đến giờ đó là dùng miệng để ngăn tiếng hét thất thanh của cô lại. Sau khi tấn công vòng ngoài chán chê thì nó bắt đầu luồn vào khám phá khoang miệng của cô. Cơ thể hai người bắt đầu nóng lên trông thấy.
Sau một hồi khám phá khuôn miệng chán chê thì nó bế thốc cô trở lại với chiếc giường êm ái. Nó nhìn từng đường cong thần thánh của cô một cách chăm chú như đang nhìn một báu vật của tạo hoá vậy. Làm cô xấu hổ mà phải lấy tay che lại.
- Cô: Nhìn gì mà nhìn chứ >.