Có Gan Em Đừng Chạy

chương 17: phiên bản mới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tiếu Khắc nhìn thấy mọi người đều đã đến đông đủ, hơn nữa còn cách mười hai giờ chưa đến nửa tiếng nữa liền bảo Công Tử Tiêu đưa đội trưởng cho mình, bỏ thêm cả ba người vào. Vài người cũng không rời chủ thành. Bởi vì bình thường, nhiệm vụ lúc đầu của phiên bản mới đều là nhận ở chủ thành, cho nên hiện tại ở chủ thành hầu như tấp nập người qua người lại. Tất cả mọi người sợ thời khắc mấu chốt bị kẹt lại ở dã ngoại nên lúc này hầu hết đầu tụ tập ở chủ thành.

Nhóm người trong tiểu đội của Công Tử Tiêu chọn một nơi hẻo lánh vắng người nói chuyện phiếm.

【 thế giới 】Trăng Rớt Quạ Kêu: Các bạn thân mến, tôi lại tới rồi đây. Giống như mọi lần, tôi sẽ ở cửa nơi bán đấu giá trong chủ thành chờ các bạn. Roll xúc xắc điểm dã ngoại coi như bạn thắng, tôi cho bạn vàng, dưới điểm thì tôi thắng, bạn cho tôi vàng. Nhanh tay tới thử vận may của bạn nào.

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Tên lừa đảo này lại bắt đầu.

【 tiểu đội 】Dữ Thú Đồng Hành: Lần trước tớ bị lừa một vạn.

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Nhiều thế… Tớ mới bị lừa năm nghìn.

【 tiểu đội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Thú Thú, đây không phải là phong cách của anh mà, sao lại có thể bị lừa một vạn vàng?

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Tám phần là chat webcam thấy con gái nhà người ta xinh tươi Nhưng mà em yêu, em nhất định phải tin tưởng anh, sở dĩ lúc ấy anh bị lừa nhiều như vậy là vì anh muốn nghiên cứu thủ pháp lừa gạt của cô ta thôi.

【 tiểu đội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Hóa ra là vậy. Hôm nay chúng ta lấy đại cục làm trọng nhưng Thú Thú à, hôm nay anh đừng có nghĩ tôi sẽ thêm cho anh một giọt máu nào!

【 tiểu đội 】Dữ Thú Đồng Hành:!!!!! Không phải như vậy đâu, anh không xem webcam mà.

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Đừng có giải thích nữa Những người có múi giờ quốc tế, roll với cô nàng này, còn không phải vì chat webcam với cô nàng sao? Ngoại hình được như thế, đàn ông thôi mà, bị sắc đẹp mê hoặc cũng là bình thường.

【 tiểu đội 】Hạt Dưa: Lão đại, anh rất ác độc…

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Cám ơn, cám ơn khích lệ ╮(╯╰)╭ Cám ơn mọi người đã cho tôi loại quang vinh đặc biệt này.

【 tiểu đội 】Hạt Dưa: Dạo này ngày nào lên game lúc nào cũng có thể nhìn thấy lão đại ở trong này giả đáng yêu, em rất áp lực.

Tin tức tiểu đội: Công Tử Tiêu bị cấm nói.

【 đội trưởng tiểu đội 】Toái Tâm: Hiện tại cậu cảm thấy thế nào?

【 tiểu đội 】Hạt Dưa: Cảm giác tốt hơn nhiều.

【 thế giới 】Bảy Bước Thành Xác:

【 thế giới 】Cagalli :

【 thế giới 】Viên Thịt Trân Châu:

Bắt đầu đếm ngược, kênh thế giới như bánh xe lăn nhanh như gió. Đến tận khi con số ở trên đỉnh giao diện game từ : biến thành :, trên màn hình cúa tất những ai đang online đều nhảy ra một cái nhiệm vụ — Lệnh tập hợp ở chủ thành.

Sau khi nhận được nhiệm vụ, mọi người đều bắt đầu tập trung ở chủ thành. Chủ thành thường ngày yên yên tĩnh tĩnh, giờ đây người tới người lui ồn ào như cái chợ. Còn chưa bắt đầu thăng cấp mọi người cũng đã cãi nhau túi bụi.

【 phụ cận 】ENTER: Nhận nhiệm vụ cũng nhường nhịn nhau một chút chứ, đừng cản đường đến chủ thành.

【 phụ cận 】Viên Thịt Trân Châu: Nhường một chút, nhường một chút, tôi không nhấn vào NPC được.

【 phụ cận 】Kéo Tiên Sinh: WTF, đừng đứng nhà vệ sinh không sót phân! Có nhận nhiệm vụ không, nhận nhiệm vụ xong xuôi thì cút!

Tiếu Khắc đứng đó điều chỉnh góc độ rất nhiều lần mới nhấn vào được NPC giao nhiệm vụ, sau đó nhận được nhiệm vụ kế tiếp. Nhiệm vụ tiếp theo là bắt mọi người thông qua cửa truyền tống tiến vào khe hở thời không, xuyên về đại lục năm mươi năm trước.

【 đội trưởng tiểu đội 】Toái Tâm: Các cậu giao nhiệm vụ hết chưa?

【 tiểu đội 】Hạt Dưa: Giao rồi, thật là quá vất vả.

【 tiểu đội 】Dữ Thú Đồng Hành: Nếu tất cả mọi người đã nhận nhiệm vụ liền lập tức đến cửa truyền tống. Đến Bắc Hải giao nhiệm vụ trước, sau đó dùng bùa hồi thành trở về rồi truyền tống vào khe hở thời không.

【 đội trưởng tiểu đội 】Toái Tâm: Tốc độ lên.

Mấy người bay đến điểm truyền tống, đến Bắc Hải giao nhiệm vụ, rồi trở lại điểm truyền tống tập hợp. Tiếu Khắc theo thói quen kiểm tra số người, phát hiện thiếu một người — Công Tử Tiêu. Tiếu Khắc mở bản đồ ra, nhìn điểm đỏ biểu thị vị trí Công Tử Tiêu còn đang ở chủ thành…

【 công hội 】Công Tử Tiêu: T^T Em yêu, anh còn chưa giao nhiệm vụ mà.

【 tiểu đội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Em chỉ biết cùng lão đại thăng cấp là một sai lầm.

Tin tức tiểu đội: Công Tử Tiêu được giải trừ cấm nói.

【 đội trưởng tiểu đội 】Toái Tâm: Nếu anh không đuổi kịp bọn tôi thì nói sớm một chút chứ, chúng tôi chờ anh.

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, anh biết là em đối với anh tốt nhất.

Không bao lâu sau Công Tử Tiêu cũng đến. Hiện tại mọi người đều đã qua khe hở thời không. Một vài người vì bắt kịp tiến độ của bọn họ, một khắc cũng không chậm trễ lập tức qua khe. Sau khi xuyên qua khe đó, đi vào quả nhiên là bản đồ mới, có hơi khác so với trước kia, có lẽ là cùng hình mẫu.

Mấy người lập tức giao nhiệm vụ, làm vài nhiệm vụ giết quái đơn giản, tiếp còn một cái nhiệm vụ hộ tống đơn giản, lúc sau lại bị NPC sai khiến truyền về chủ thành, sau đó ở chỗ chủ thành nhận được nhiệm vụ mới. Hiện tại đi bản đồ mới, bẫy chính là, lần này không có cửa truyền tống!

May mà vài người bọn họ vì tốc độ chạy trốn khi đi dã ngoại đều đã tìm Đại Giới Tiễn học tốc độ bay nhanh nhất. Toái Tâm tuy rằng chưa học qua, nhưng cậu có thể cưỡi Công Tử Tiêu…

Từ bản đồ mới đến chủ thành vẫn hơi xa, dù vài người nhóm cậu dùng tốc độ bay nhanh nhất cũng bay mất khoảng bảy phút mới đến nơi. Vậy mà khi năm người bay đến, vẫn nhanh hơn hầu hết các người chơi khác. Lúc đầu năm người bọn họ cũng không định làm nhiệm vụ ngay lúc nhiều người như thế, sau khi giao nhiệm vụ trước, liền triệu hoán tọa kỵ mặt đất, trực tiếp chạy vọt tới hướng phó bản.

Loại phó bản nhỏ năm người này không giống với phó bản đội trước kia, dù là đội ngũ sát thủ Nam Đường cũng có thể khống chế. Hơn nữa gần đây bọn họ đánh phó bản đội coi như là tích lũy được không ít kinh nghiệm, rất nhanh đã đánh xong giai đoạn đầu tiên. Trang bị của phó bản cùng với trang bị trước kia cũng không khác nhau lắm, chỉ là thuộc tính có chút chênh lệch. Đánh toàn bộ phó bản ước chừng năm lần, bọn họ mới thăng được một cấp, sau đó liền chạy không ngừng đến phó bản thứ hai.

“Cái cửa phó bản kia ở nơi nào vậy, bọn tớ đã tìm nửa ngày rồi mà chưa thấy.” Lý Hạo quay đầu nhìn thấy bọn Tiếu Khắc đã lên tới cấp , mà đội thăng cấp của công hội mình hiện tại vừa mới được % cấp .

Tiếu Khắc bảo Lý Hạo điều khiển acc của mình đi theo Công Tử Tiêu đến phó bản kế tiếp trước, còn cậu điều khiển Hạo Kiếp, mang theo người của Ngoài Hành Tinh đi phó bản thứ nhất. Thiết kế phó bản lần này đúng là có chút trình độ, nhất là cửa phó bản, có rất nhiều người chơi đến bây giờ vẫn không tìm được cửa phó bản. Nếu không phải bọn cậu đã điều tra trước, chỉ dựa vào tấm bản đồ chết tiệt trên mạng kia, muốn tìm được cũng không thể dễ dàng như vậy.

Phó bản thứ hai rõ ràng không dễ như phó bản thứ nhất. Nửa đầu đoạn đường, diệt đội hai ba lần, cuối cùng cũng thăm dò được cách đánh của Boss, sau đánh thêm vài lần, thuận lợi hơn nhiều. Kinh nghiệm cấp so với trước kia còn nhiều hơn gấp đôi, hơn nữa lúc trước cũng không tích kinh nghiệm hằng ngày, còn bị bạo bản hai tiếng đồng hồ. (Bạo bản là trong khoảng thời gian ngắn đánh phó bản quá nhiều lần, hệ thống cấm người chơi vào lại phó bản.)

【 tiểu đội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Không được rồi, nếu còn đánh nữa em sẽ ói ra mất.

【 tiểu đội 】Dữ Thú Đồng Hành: Có khi nơi làm nhiệm vụ đã ít người hơn, chúng ta qua đó đi.

【 tiểu đội 】Hạt Dưa: Em còn có hai mươi phần trăm là thăng cấp rồi.

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em có mệt không, nếu mệt thì nghỉ trước đi.

【 đội trưởng tiểu đội 】Toái Tâm: Không cần, tranh thủ thời gian thăng cấp đi.

Lý Hạo ở sau lưng không biết đã gục xuống bàn ngủ từ bao giờ, kênh bên cạnh đã bị đồng đội spam, cuối cùng một thông báo hiện ra: Bạn đã bị đá ra khỏi đội. Tiếu Khắc thừa dịp nghỉ ngơi giữa chừng, mang Lý Hạo đã ngủ đến bất tỉnh nhân sự ném lên giường. Dù sao cũng đã gần tháng mười, đêm đã có chút lạnh. Tiếu Khắc lấy chăn mỏng đắp lên trên người Lý Hạo rồi mới ngồi trở lại máy tính.

Nam Đường bên này muốn tranh đội ngũ đứng đầu server, thật sự là một chút thời gian cũng không lãng phí. Sau khi hoàn thành toàn bản đồ thứ nhất vội chạy không ngừng tới bản đồ thứ hai. Lúc này mọi người đều đã cấp , ở bàn đồ mới học cưỡi ngựa. Sau khi học bay xong, tốc độ làm nhiệm vụ của mọi người lập tức tăng lên không ít.

Mệt mỏi làm xong nhiệm vụ, bắt đầu đánh phó bản thứ ba. Sau khi bạo bản kết thúc lập tức bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ. Tiếu Khắc cảm thấy ngón tay ấn bàn phím của mình như nhũn ra. Mắt nhìn mấy con quái cũng hoa lên, lúc mới bắt đầu năm người còn có thể thỉnh thoảng nói chuyện tán gẫu, vậy mà bây giờ, năm người không nói một lời mà làm nhiệm vụ.

Đến lúc mười giờ sáng Tiếu Khắc cảm thấy bản thân đã có chút không chống đỡ được nữa, chạy vào phòng tắm rửa mặt một chút cho tỉnh táo rồi lại ngồi trở lại máy tính ngay lập tức. Lúc này kinh nghiệm của cậu đã là % cấp , còn có % nữa là mãn cấp.

Tiếu Khắc nhớ rõ ràng Boss trước mắt này cậu đã đánh đến lần thứ mười một. Lúc này lượng máu của Công Tử Tiêu đã sắp thấy đáy, còn lại Gió Thổi Đũng Quần Lạnh đang không nhúc nhích hay có phản ứng gì. Hiện tại trong đầu Tiếu Khắc trống rỗng, chỉ máy móc gõ bàn phím với chuột. Vào nháy mắt lúc Công Tử Tiêu sắp chết, Đũng Quần giống như xác chết vùng dậy, cho Công Tử Tiêu một cái lá chắn, rồi khôi phục, bắt đầu cho tăng máu cho anh.

【 tiểu đội 】Toái Tâm: Còn làm tiếp chắc bị bạo bản mất, còn lại đi làm nhiệm vụ đi.

【 tiểu đội 】Hạt Dưa: Vâng…

【 tiểu đội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, anh rất đau lòng em đó. Nhưng không sao, thắng lợi đã ở trước mắt rồi (^ω^).

Mặc dù là tổ năm người làm nhiệm vụ, nhưng kinh nghiệm vẫn hơn ít không bằng nhau. Giống như chức nghiệp tiên phong đánh quái của Công Tử Tiêu khẳng định sẽ nhiều kinh nghiệm hơn so với chức nghiệp chỉ thêm máu của Đũng Quần một chút. Công Tử Tiêu là người đầu tiên mãn cấp, trên người Công Tử Tiêu chợt lóe lên ánh vàng, anh rốt cuộc cũng mãn cấp rồi.

Cấp đầu tiên của Server: Công Tử Tiêu.

Kiếm khách cấp Đệ nhất Server: Công Tử Tiêu.

Công Tử Tiêu vừa mãn cấp liền lui đội, như vậy sẽ không lấy mất kinh nghiệm của những người khác trong đội. Người thứ hai mãn cấp là Dữ Thú Đồng Hành, lấy được Thợ săn cấp Đệ nhất Server. Toái Tâm là người thứ ba, nhưng cực kỳ đáng tiếc là cậu không thể lấy được Đạo tặc cấp Đệ nhất Server. Bảy Bước Thành Xác nhanh hơn cậu một chút.

Hạt Dưa chậm hơn mười phút so với Toái Tâm. Gió Thổi Đũng Quần Lạnh là người cuối cùng mãn cấp, nhưng lại bất ngờ lấy được danh hiệu Đệ nhất Server. Giây phút đó, Tiếu Khắc cảm thấy bản thân tê liệt ngã xuống trên bàn máy tính. Giây phút đó, bọn họ căn bản không có hưng phấn vì lấy được danh hiệu Đệ nhất Server gì đó mà là rốt cuộc có thể nhẹ nhõm ngủ một giấc. Hạt Dưa, Đũng Quần với Dữ Thú thấy Đũng Quần mãn cấp một phát liền lập tức logout.

【 mật 】Công Tử Tiêu: Em yêu, thật là vất vả cho em quá. Nghỉ ngơi tốt nhé, hôn chúc ngủ ngon nào ╭(╯╰)╮

【 mật 】Toái Tâm: Ngủ ngon, không đúng, buổi trưa tốt lành.

Tin tức hệ thống: Toái Tâm đăng xuất.

Sau khi tắt máy tính, Tiếu Khắc nhìn đến Lý Hạo còn đang ngủ, lôi hắn ra khỏi giường, tự mình chiếm lấy cái giường ngủ đến không biết trời đất gì. Cuối cùng là bị tỉnh vì đói. Khi tỉnh lại đã là gần tối. Lý Hạo ngồi xổm bên giường vẻ mặt u oán nhìn Tiếu Khắc, nói: “Tớ sắp chết đói rồi.”

Tiếu Khắc xoa xoa cái đầu còn có chút choáng váng, đứng dậy, bật đèn lên đi nấu cơm. Lý Hạo tốt xấu còn có chút đồ ăn vặt để lót bụng, cậu từ đêm qua đến giờ còn chưa ăn gì. Buồn bực mở nồi cơm, lấy thịt ba chỉ hôm trước đi siêu thị mua ra, thái thành miếng nhỏ, làm một bát tô cơm thịt sốt. Sau đó cậu và Lý Hạo ăn hết sạch sẽ.

Lý Hạo nằm dài ra trên ghế, một tay đỡ thắt lưng, một tay thì vuốt bụng ợ ra một hơi: “Tớ cuối cùng cũng sống lại, tớ còn tưởng hôm nay sẽ chết đói ở chỗ này chứ.”

“A đúng rồi, các cậu cuối cùng lấy được Đệ nhất Server chưa?”

“Công Tử Tiêu, Đệ nhất Server.”

“Được đấy, các cậu rất lợi hại đó. Cuối cùng đúng là lấy được Đệ nhất Server. Tớ nghe nói Cấm Vệ Quân cũng tranh Đệ nhất, xem ra vẫn là các cậu giành trước. Nhưng dù sao tớ biết cuối cùng Cấm Vệ Quân chỉ có Nắm Gạo Nếp lấy được Triệu Hoán Sư cấp Đệ nhất.

Đầu Tiếu Khắc bây giờ đau vô cùng, cũng lười tán gẫu mấy thứ này với Lý Hạo. Giờ cậu không muốn nghe một câu nào có liên quan đến game nữa, vật cực tất phản (sự vật phát triển đến cực điểm thì sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại), cũng là có đạo lý.

Lý Hạo lần này tự giác đi rửa bát. Tiếu Khắc trở về phòng ngủ, theo thói quen mở máy tính bắt đầu vào trò chơi. Bởi vì bây giờ không phải giờ cao điểm nên không phải xếp hàng đã đăng nhập được. Vốn lúc này Nam Đường phải là có rất nhiều người đang trực tuyến nhưng bởi vì đêm qua thăng cấp suốt đêm, lúc này mọi người đều offline đi ngủ hết.

【 công hội 】Thật Sự: Chị dâu thật là lợi hại nha Nhanh như vậy đã mãn cấp.

【 công hội 】Toái Tâm: Người trong bang còn chưa lên? Hay vừa mới off sao?

【 công hội 】Thật Sự: Không biết, em vừa mới lên, lúc ấy công hội cũng không có người.

Mở lại danh sách bạ bè online gần đây nhất, phát hiện hầu hết đều là vừa mới off không bao lâu, nhìn cấp bậc thì trên cơ bản cũng đều mãn cấp hết rồi. Mỗi một lần thăng cấp đều khiến những người này như bị vắt khô sức lực.

Lúc Tiếu Khắc đang do dự xem có off hay không thì, Công Tử Tiêu đăng nhập.

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

【 công hội 】Hoa Băng: Điểm trị liệu của em vì sao lại thấp như vậy?

【 công hội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Em mở sách kỹ năng ra, bây giờ đọc chậm, đọc to toàn bộ kỹ năng một lần, em sẽ biết vì sao điểm trị liệu của mình lại thấp như vậy.

Truyện Chữ Hay