Bản dịch thuộc về Akarui Team!
Trans: Yukina Minato
Edit: Bluepumpkin
----------------------
Chương 3:
"Hừm. Akito và Kuonji thực sự không hợp nhau lắm có phải không?"
"Đúng đó, mị nghĩ rằng bọn họ đã ở trong mối quan hệ tồi tệ này thậm chí rằng trước khi chúng ta nói chuyện với bọn họ nữa cơ."
Hai người họ đang đi ngay đằng sau bắt đầu nói về mối quan hệ kì lạ giữa tôi và Kuonji.
Mà họ nói cũng có lý.
Ở năm đầu tiên học sơ trung, ban đầu Kuonji và tôi chả hợp nhau tí nào.
Và khi đến năm hai cao trung thì tôi mới bắt đầu thân với Ryuya và Neika.
Lý do bọn tôi không hợp nhau thì... Tôi chả biết tại sao lại vậy nữa.
Lần đầu tiên tôi gặp Kuonnji, xảy ra vào tầm khoảng sau hai tuần khi kì thi giữa học kì của sơ trung kết thúc. Tôi vẫn nhớ rất rõ về vụ đó.
Khi ấy là giữa tháng 7, khi mà đến kì nghỉ hè đầu tiên của thời sơ trung sắp đến.
Kuonji, một người ở lớp khác, bỗng dưng lại xông vào lớp học của tôi.
Và khi mà cô ấy nhìn thấy tôi, câu đầu tiên mà cô ấy thốt lên trước mặt tôi đó là “ Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận được cái tính tệ bạc và vô trách nhiệm của cậu”.
Bạn không hiểu chuyện gì đang xảy ra đúng không? Vâng, tôi cũng chẳng hiểu chuyện quái gì đang diễn ra nữa.
Khoảnh khắc ấy, tôi và mấy đứa bạn ở quanh tôi đều ngồi đơ hết ra.
Thực sự thì lúc đó tôi học không được đỉnh cho lắm, ít nhất là như vậy.
Nhưng kể cả như vậy thì tôi vẫn học hành chăm chỉ hết mức có thể. Thậm chí giờ đây điểm của tôi cũng cao lên đáng kể đấy.
Vì thế nên không có chuyện tôi bị một cô nàng lạ mặt nào đó chửi mình là tệ bạc và vô trách nhiệm cả. Nhỏ này bị cái quái gì vậy trời?
Kể cả bây giờ, tôi vẫn thấy tức ói máu khi nhớ lại mấy chuyện đã xảy ra khi ấy.
...Ok, Ok. . . tôi ổn, và lý trí của tôi đã nhận thức được rằng cô nàng này chính là thiên địch của đời tôi.
◆
Và khi tôi đến lớp 1-5, tôi gặp một số bạn cùng lớp ở trong đó.
Đó là một nhóm gyaru nổi bật trong lớp. Tuy chỉ có được nửa tháng kể từ khi nhập học. nhưng bọn họ đã đứng ngay top về cái sự sang chảnh rồi. [note61631]
"A, chào buổi sáng Sana-tan"
Một trong những cô gái ở trong nhóm đó đã thấy tôi và đến bắt chuyện.
Mái tóc cô ấy nhuộm màu hồng nhạt cùng với chiếc áo sơ mi đã cởi đến cái cúc thứ ba kèm với một chiếc váy cực ngắn. Một cô nàng gyaru điển hình.
Tuy nhiên, cái cách mà cô ấy trang điểm nó mang đến cái vẻ rất tự nhiên và nó lại không làm phai đi cái vẻ đẹp của cô ấy.
Khuôn mặt mang khuynh hưởng trẻ con và kèm thêm một giọng nói rất chi dễ thương đã tạo cho cô ấy có một vẻ đẹp trước tuổi của mình vậy.
Hiyori Tsuchimikado
Vì vài chuyện mà tôi và cô ấy coi như có quen biết.
"Chào buổi sáng Tsuchimikado"
"Mồ, cứ gọi tui là Hiyori đi, cách gọi bằng họ của ông nghe trang trọng lắm, Hiyori cực ghét cách gọi kiểu đó đó." [note61635]
"Tại sao lại thế? Tên đó nghe cool ngầu thế còn gì, Tsuchimikado ấy"
“Là Hi-yo-ri!”
Cô nhóc này là kiểu người như nào đây trời?
Ở bên cạnh là một gyaru với làn ra rám nắng, người mà đang theo dõi cuộc nói chuyện của tôi với Tsuchimikado trước đó rồi tò mò hỏi.
“Ể~ gì đây, Hiyorin và Sanada, hai người có quen nhau à?"
"Ừm, ông ấy chính là [người trong mộng] của Hiyori đó.” [note61632]Hở?
Cô ấy vừa nói cái gì thế?
"Thật vậy hả Akki?"
"Thằng này khá!"
"Dừng lại ngay Neika, Ryoya, không phải thế, cả Tsuchimikado nữa, đừng có nói mấy điều dễ gây hiểu lầm vậy chứ."
Tôi liền búng trán Tsuchimikado.
Dù nhỏ đã la lên Ui da khi bị búng rồi nhưng Tsuchimikado trong khi vẫn ngồi xoa trán và cười thích thú cho được.
Ôi cái con nhỏ này….
Tiếng thở dài thoát ra bờ môi của cô nàng gyaru rám nắng và cô ấy lại lên tiếng hỏi.
‘Này, này! Tại sao Hiyori lại gọi Sanada là người định mệnh của cậu thế?”
“Hmmm, cậu biết đấy, lúc mà Hiyori đang dự thi đầu vào ở trường á. Thì Hiyori đã bị quấy rối một cách nghiêm trọng luôn. Lúc ấy, Hiyori đã sợ hãi đến mức mà không thể kêu cứu được. Và sau đó, người đã đến cứu Hiyori chính là Sana-tan đó.”
Cô nàng vừa nói và nhìn tôi với một ánh mắt tha thiết.
Vì một số lý do nào đó, tôi có một cảm giác khá khó chịu, và khi tôi chuyển hướng ánh mắt đến chỗ hành lang thì. . . Éc
Kuonji như thể là hiện thân của quỷ dữ, đang đứng nhìn chằm chằm vào tôi.
“Riran nè, nhìn cậu bây giờ trông đáng sợ hơn mấy ngày bình thường rồi đấy.”
“Tớ không có đáng sợ.” [note61633]
Không, thực sự nhìn trông vô cùng đáng sợ là đăng khác ấy chứ.
Tuy nhiên, trớ trêu thay Tsuchimikado lại không biết gì về mối quan hệ giữa tôi và Kuonji và vẫn tiếp tục luyên thuyên.
“Vào thời điểm đó, Hiyori đã rất lo sợ về kì thi đầu vào ấy, thậm chí lúc đó Hiyori đã khóc như một đứa trẻ luôn cơ. Khuôn mặt được trang điểm của Hiyori đã lấm lem hết cả lên. Cả tâm trí, trái tim của Hiyori cũng bị xáo trộn hết trơn. Lúc đó, Hiyori đã thậm chí cảm thấy gần như đã bỏ cuộc luôn rồi.”
Những điều đó đều là sự thât, Tsuchimikado vào lúc đó đã cố gắng hết sức, nhưng mà nó đã thành quá sức đối với nhỏ ấy.
Thực sự đó là một cảnh khá khó coi.
“Nhưng, Sana-tan đã cứu Hiyori, cậu ấy đã kéo tớ ra khỏi bờ vực ấy. Cậu ấy đã chạy ra ngoài cửa hàng tiện lợi để mua 1 lon ca cao nóng và cả chocolate cho Hiyori. Sana-tan còn cố gắng hết sức để động viên Hiyori trong 5 phút còn lại trước khi hết hạn tiếp nhận nữa cơ. Để có được Hiyori như ngày hôm nay đều là nhờ công của Sana-tan hết đó.” – Hiyori nở một nụ cười.
Tất cả mọi người xung quanh đều thốt lên ngạc nhiên.
“Ồ, Akito, cậu làm được rồi kìa.”
“Akki ngầu thật đó, đúng như mị dự đoán.”
“Dừng ngay lại đi, nó thật là xấu hổ.”
Tôi không muốn giúp người bởi cái lòng trắc ẩn.
Lý do tại sao mà tôi giúp Tsuchimikado chỉ vì tôi biết cô ấy thi cùng trường với tôi nên tôi mới giúp thôi, đại loại vậy.
Và nếu đó thử là một con nhỏ ở trường khác xem, tôi sẽ giao nhỏ đó cho nhân viên nhà ga và chạy một mạch đến địa điểm thi.
Nhưng khi mà tôi nghĩ đến sự cố gắng của Tsuchimikado đã bỏ ra để vào trường giống tôi thì tôi không nỡ mà không bỏ qua cho nhỏ được, và đó là tất cả.
“Tuy hơi đáng tiếc một xíu nhưng Hiyori luôn nghĩ Sana-tan luôn là [người trong mộng].”
"Hừm. Cuối cùng nó cũng chả có cái phép màu gì cả."
"Booo”
Sau đó Tsuchimikado liền uống ngụm nước trái cây trong khi các bạn xung đang thay nhau an ủi nhỏ.
Nếu mà Tsuchimikado mà là người định mệnh của tôi thì chắc tôi sẽ dần dần có lối sống ăn hại và thành một kẻ vô dụng luôn cho xem.
“À, thế thì [người trong mộng] của Tsuchimikado là người như thế nào vậy?” [note61634]
“Hừm, Hiyori đoán là nó cũng khá là bình thường. Khi mà khoảnh khắc hình ảnh của người đó hiện lên trong trâm trí, Hiyori nghĩ rằng “À ra là vậy.”. (Edit: tôi cảm thấy tội cho thanh niên nào kết nối với Hiyori rồi đấy
Hừm, khi Tsuchimikado thấy người định mệnh nhìn có vẻ bình thường và không có cảm xúc mấy nhỉ?
“Đã nói đến [người trong mộng] của Hiyori rồi thì người định mệnh của Sana-tan là người như thế nào ấy nhỉ?”
"Haizz. Cứ bình tĩnh lại và ngồi xuống đi."
Bặc, bặc, bặc, bặc
Cả hai vai tôi đều bị Ryuya giữ lấy. Trong khi Neika và Tsuchimikado lần lượt nắm lấy tay phải và tay trái của tôi.
“Nè bro, đừng có bỏ trốn như vậy chứ.”
“Nó sẽ đơn giản hơn nhiều khi mà Akkito khai hết sự thật ở đây đấy.”
“Sana-tan, Hiyori muốn cậu kể ra ~~~”
Éc
Tôi liếc nhìn Kuonji.
Kuonji vẫn đang nói chuyện với Ryuguin, nhưng tôi thề cô ấy vẫn đang lắng nghe về vụ việc của chúng tôi.
Tôi cũng chả biết phải nói gì với nhỏ nữa.
Thực sự, tôi rất ghét nhỏ.
Tôi muốn thét lên rằng nhỏ chính là thiên địch của tôi. Và chúng tôi luôn luôn đấu đá lẫn nhau.
Nhưng sâu thẳm trong tim, tôi không muốn nói những lời làm tổn thường cô ấy….
". . . Nó cũng bình thường. . . Tớ nghĩ vậy."
“Hừm. . . Nếu thế thì, giữa Hiyori và cô ấy, ai dễ thương hơn.”
“Để xem nào, nó là một câu hỏi khó đấy, vì ai đều cũng dễ thương như nhau cả. Nhưng mà theo cá nhân tớ thì [người trong mộng] là người dễ thương nhất và cũng là người mà tớ yêu - éc.” [note61759]
Tôi được hỏi rằng ai trong số họ dễ thương hơn và tôi đã vô thức nghĩ rằng Kuonji có dễ thương ư?
Tôi giật mình và quay ra phía kuonji. Hên quá, cô ấy mải mê nói chuyện với Ryuguin nên không nghe được những lời mà tôi vừa thốt ra.
"Cái~! Cô ấy dễ thương hơn cả Hiyori của chúng ta luôn á?"
"Không đúng, Hiyorin chắc chắn xinh hơn cô ấy nhiều."
"Hiyorin dễ thương hơn cô ấy nhiều Ehehe~~~"
Tsuchimikado nhìn có vẻ vui khi mà nhỏ bị kẹp như bánh sandwich giữa các cô gái.
Tôi cảm thấy rằng là tôi không nên đào sâu vào cái vụ việc này nữa.
“Vậy thì, giờ tớ có việc cần làm trong hôm nay nên tớ được xin phép đi trước đây”
“ Ồ, thế thì tớ sẽ tra khảo cậu sau.”
“Đừng bao giờ nghĩ cậu có thể chạy trốn khỏi chúng tớ nha. Akki”
“Yên lặng đê”
Trong khi đó…..
“Ủa, Riran, sao cậu lại lấy tay che mặt vậy?
“Không có gì đâu”
◆
Edit: Tính giữ đến hôm sinh nhật mà chợt nhận ra tuần đó mình có bài thi. Thôi đăng trước vậy, lúc tới sinh nhật anh em khỏi đòi quà.