Cô gái kết nối với [Sợi tơ hồng], thực chất là thiên địch của đời tôi

chương 15

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

~~Happy reading

Tsundere is the best!

===========================

Sau hôm đó, tôi và Kuonji gần như nói chuyện với nhau mỗi tối, mặt khác khi ở trường chúng tôi vẫn cãi nhau như thường lệ.

Hôm nay là thứ 7.

Sau khi hoàn thành buổi tập luyện hàng ngày tại phòng tập thể dục, tôi về nhà ngay trước 10 giờ.

Tôi hẹn gặp Kuonji lúc 12 giờ trước nhà ga, vì vậy tôi vẫn còn thời gian.

Tôi tắm rửa sạch sẽ và chỉnh kiểu tóc bằng sáp, thứ mà tôi thường không bao giờ dùng.

Tôi cũng xịt một chút nước hoa sau tai và cổ tay.

"... Không có ghèn mắt. Không có râu ria. Tóc tai gọn gàng. Quần áo không nhăn nhúm. Okay, ổn rồi. Không vấn đề gì..."

... Tại sao mình lại nghiêm túc thế này?

Nghĩ lại thì, đây đâu phải hẹn hò. Không phải hẹn hò, chúng tôi chỉ ra ngoài cùng nhau để hiểu nhau hơn thôi mà.

... Hay là mình đang mong chờ...?

Không không, bình thường thôi mà. Là mình đây. Phải rồi, chẳng có gì sai cả. ... Chắc vậy!

Tôi kiểm tra đồng hồ.

Bây giờ là 11:10. Từ nhà đến ga mất 20 phút đi bộ, nhưng giờ ra ngoài và chờ đợi một chút cũng được.

"Được rồi, đi thôi."

Tự nhủ bản thân, tôi xỏ chân vào đôi giày thể thao da yêu thích của mình.

Dù có đi bộ bao nhiêu thì chân cũng không bị đau hay mỏi.

Ngon ... hoàn hảo... thật hoàn hảo...!

Khi tôi chuẩn bị rời khỏi nhà với tâm trạng phấn chấn, Kotono ngáp dài bước xuống cầu thang, như vừa mới thức giấc.

"Ahh. Này, anh hai, anh đi đâu đấy? Em đi cùng được không?"

"Này, em buồn ngủ đến mức ngớ ngẩn như trẻ con rồi đấy. Và mặc quần áo tử tế vào."

Phần vai phải của chiếc áo hai dây bị tụt xuống, chỉ còn dính hờ hững trên ngực, khiến bộ ngực của em ấy suýt chút nữa thì lộ ra ngoài.

Em cũng lớn rồi, kín đáo chút đi chứ... Anh hai lo cho tương lai em lắm đấy.

"Thôi, anh đi đây. Em đi rửa mặt đi, Kotono."

"Vâng. Tạm biệt anh."

Tôi rời khỏi nhà và thong thả dạo bước qua khu dân cư.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, rất thích hợp để ra ngoài. Cơn gió dễ chịu lướt nhẹ trên da, tạo cảm giác thích thú khó tả.

Tuy nhiên, trời không phải là quang mây tạnh ráo. Những đám mây trắng nổi bật trên nền trời xanh ngắt.

Khi tôi đang thong thả tản bộ, tôi nhìn thấy một cậu bé và một cô bé đang chơi đùa trong công viên.

Họ là anh em ruột, tôi tự hỏi. Hay có thể là con của hai bà mẹ thân thiết nào đó ở gần đây.

Dù là gì đi nữa thì họ cũng là những người bạn tốt. Khác xa tôi và Kuonji.

Rồi hai bà mẹ gọi con của họ. Quả nhiên, đó là con của họ.

Con trai và con gái. Hãy trân trọng người bên cạnh bạn lúc này. Biết đâu trong tương lai, người bên cạnh bạn sẽ là bạn đời của bạn.

Nếu biết Kuonji là bạn đời của mình, tôi sẽ càng trân trọng cô ấy hơn.

"Áááááááááááááááááááááá!!!!"

Trân trọng cái gì chứ!!!!

"Mẹ ơi, người kia đang đập đầu vào tường kìa."

"Trông anh ta thật kỳ lạ."

"Đừng nhìn!"

Ugh...! Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ bị coi là kẻ khả nghi mất. Đi thôi.

Như thể chạy trốn khỏi công viên, tôi nhanh chóng đi đến nhà ga.

Có lẽ vì vậy mà đã 11:20 rồi. Chúng tôi đã đến sớm hơn dự kiến rất nhiều.

Nhưng dù sao thì cũng đã đến rồi...

"... Tại sao cô ấy lại đến sớm như vậy?"

Tháp đồng hồ nơi chúng tôi hẹn gặp nhau.

Dưới đó, Kuonji đang bồn chồn và loay hoay nghịch tóc mái.

Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy đuôi cá màu be và một chiếc áo sơ mi tay chuông màu trắng.

Một chiếc vòng cổ lấp lánh quanh cổ cô ấy, tỏa sáng màu cầu vồng theo ánh sáng.

Cô ấy đang lo lắng, nhưng vẫn thật thanh lịch, và trong mắt mọi người, cô ấy đúng là một cô gái ngoài tầm với.

Một không gian hình tròn được tạo ra xung quanh Kuonji, người tỏa ra khí chất nổi bật nhất ở đây.

Đó thực sự là một nơi linh thiêng mà không ai có thể đến gần.

... Khó tiếp cận...

K-không, không. Mình sẽ không bị dọa đâu. Kuonji đang đợi mình. Phải rồi, vậy nên việc lại gần cô ấy cũng không sao cả.

Âm thầm tự động viên bản thân, tôi cố gắng tiếp cận Kuonji.

"Uầy, em gái xinh thế! Này, em gái rảnh không?"

... Hả? Thằng chó nào đây?

Rõ ràng là một thằng dân chơi. Đang tiếp cận Kuonji.

"... Anh là ai?"

Kuonji dường như cũng đang nghĩ điều tương tự, khi cô ấy lườm tên đó với khóe mắt giật giật.

Nhưng tên đó dường như không hề bị khuất phục bởi ánh mắt của cô ấy.

"Lúc tức giận bé dễ thương thật đấy! Anh biết một quán cà phê ngon ở gần đây, bé đi uống trà nhé?"

"Không, cảm ơn."

"Thôi nào, đừng nói thế chứ."

Và rồi hắn cố vòng tay qua vai Kuonji--!

"Anh..."

"Này, tên khốn kia."

Chưa kịp nhận ra thì tôi đã túm lấy cổ tay tên đó và vặn ngược lại.

"Á... S-Sanada..."

"Xin lỗi, Kuonji. Tớ làm cậu sợ rồi."

"H... Hừm, không sao."

Kuonji nấp sau lưng tôi và nắm lấy áo tôi.

Em ấy đang run rẩy... Dù là gì đi chăng nữa thì chắc em ấy đã sợ hãi lắm.

... Mình sẽ cho tên này một trận ra trò.

Tôi siết chặt tay hơn một chút.

"Thằng này là sao?"

"Sao là sao? Anh nghĩ mình đang làm gì khi sàm sỡ phụ nữ chứ?"

"Hả? Ai mà chẳng làm thế! Việc yêu Người định mệnh và lên giường với ai đó là hai chuyện khác nhau mà!"

(Đoạn này khó hiểu quá nên tôi xin bên pj cũ nhé)

"Thế thì cút về nhà ngủ một mình đi."

Tôi đẩy mạnh cánh tay bị vặn ngược của hắn ta về phía trước, và tên đó loạng choạng ngã dúi dụi.

Hắn ta trừng mắt nhìn tôi. Nhưng khi nhìn thấy tôi, hắn ta lại chột dạ và bỏ chạy.

"... Kuonji, cậu ổn chứ?... Kuonji?"

Hả? Không có phản ứng gì cả.

Tôi quay lại nhìn Kuonji, người vẫn đang nắm lấy áo tôi.

Kuonji ngước nhìn tôi với đôi mắt sốt sắng."Kuonji?"

"... Này..."

"Hả?"

"...! K-không có gì!"

"T-thật chứ?"

Cái gì vậy, sao cậu ấy lại nổi giận với mình chứ?

Nhưng Kuonji dường như vẫn còn sợ hãi tên lúc nãy, nên cô ấy không chịu buông áo tôi ra.

"... Cảm ơn cậu. Cảm ơn cậu rất nhiều."

"Không có gì đâu. Mà này, tớ có để cậu đợi lâu không?"

"Không, tớ cũng vừa mới đến thôi.... Là cậu đến sớm đấy chứ bộ?"

"À... Tại vì tớ đang có hứng. Chính cậu mới là người đến sớm đấy."

"Tớ cũng có hứng."

"......Haiz"

Rốt cuộc là sao vậy?

"Vì chúng ta đã đến sớm như vậy rồi, hay là đi ăn gì đó luôn đi."

"Ừ.... Ừm, cũng được. Mà nè Kuonji."

"Gì vậy?"

"Hôm nay trông cậu rất đẹp."

"Meowwwwwwwwwwwwwwww!?" (Hóa mèo lần 2)

Truyện Chữ Hay