Solo: Loli666
================================
Kỳ lạ.
Quá kỳ lạ.
Chính giữa cặp đùi mềm mại của Shizuku là quần lót màu hồng nhạt đang lộ ra.
Em gái tôi, người rủa tôi “chết đi chết đi” mỗi ngày, đang đọc cuốn tạp chí với khuôn mặt vô cảm mặc cho chiếc quần lót đang tự tin khoe cá tính.
Và giờ là cái sự im lặng này.
Sự kiện buổi ký tặng cùng hẹn hò qua chưa được bao lâu, giờ lại đến sự kiện bí ẩn mang tên ‘Khoe quần lót vô tự lự’, tôi thực sự không biết phải làm gì nữa.
Khi ngồi đây, não tôi ngừng hoạt động và tê liệt. Shizku mở miệng.
“Này, tôi khát nước.”
“Eh….?”
“Tôi nói là, khát nước.”
“Uh..ah..ừm.”
Có vẻ em ấy đang sai tôi lấy nước theo một cách lòng vòng.
Khi lần nữa liếc nhìn đùi Shizuku, tôi thấy em ấy đã đổi tư thế và hơi khép chúng lại.
Chắc con bé chỉ bất cẩn trong phút chốc thôi…
Còn tôi thì vô tình nhìn thấy…
Tôi không thể nghĩ ra câu trả lời thỏa đáng nào khác ngoài điều đó.
“Nước cam được chứ?”
“….tôi muốn sữa ấm, pha hơi ngọt với đường.”
“Đã hiểu.”
Tôi bước trên mặt sàn thoáng lạnh và đi vào bếp.
Một em gái cọc cằn coi thằng anh như người hầu.
…..phải, mọi thứ vẫn như trước giờ.
Tôi biết chuyện quần lót là một sai lầm.
Nhưng đó hẳn chỉ là một sơ suất trong đời thôi…
Thật nhẹ nhõm…!
Đúng vậy, tôi dám chắc Shizuku không dâm đãng đến nỗi khoe quần lót khi vẫn chưa thôi miên đâu.
“Của em đây, bắt em phải đợi rồi.”
Tôi đưa cho em ấy ly sữa đã pha thêm đường sau khi hâm nóng bằng lò vi sóng.
Shizuku đón lấy bằng đôi tay nhỏ nhắn và đưa lên miệng.
Yare yare, con bé trông thật xinh đẹp dù đang uống sữa.
Khi tôi đang thích thú ngắm em ấy uống sữa một cách đáng yêu, Shizuku bơ đẹp và có hành động hết sức bất ngờ.
“Eh! K-khoan! Em đang làm gì vậy!?!?”
Em ấy không cho sữa vào miệng mà cố tình đổ chúng lên ngực.
“Úi, đổ mất rồi.”
“Không, rõ ràng là cố tình còn gì!”
Dù nằm ở nhiệt độ có thể uống nhưng vẫn còn nóng.
Tôi vội chạy đi lấy khăn bởi người bố quá cố trên thiên đàng sẽ rủa chết tôi nếu để sẹo trên làn da mềm của Shizuku mất.
Quá nguy hiểm, dù cho có là trò chọc phá đi chăng nữa.
Em định thế nào nếu để bị bỏng đây!?
Tôi nhất định phải mắng Shizuku thẳng tay mới được…!
Quyết tâm chặt nịch trong lòng, tôi quay về phía con bé.
“…….!”
Mắng em ấy.
Tôi tưởng bản thân đã sẵn sàng làm vậy, nhưng giờ tâm trí lại bị bao phủ trong màu hồng nhạt.
Nó dần làm mai một quyết tâm trong tôi, tất cả đều tại thứ ngay trước mắt.
“…..nhớp nháp…và có mùi nữa.”
Shizuku nói đầy khiêu gợi trong khi cơ thể bị phủ trong dung dịch trắng sữa.
Lớp váy vì lý do nào đấy bị tốc lên.
Làn da trắng mịn màng.
Chiếc cổ thanh mảnh.
Thậm chí tôi còn thấp thoáng thấy áo lót.
Dung dịch trắng nhĩu xuống từ cổ áo Shizuku, chảy xuống giữa hai bầu ngực rồi dính lên cặp đùi mềm mại.Không, tôi hiểu đó chỉ là sữa.
Biết là thế nhưng vẫn không khác đi được.
Bản năng phái mạnh cùng bộ não của một nhà văn lãng mạn non nớt. Nó đang liên tưởng chỗ sữa trắng đang vươn khắp người Shizuku thành một thứ khác.
Ít nhất có thể gọi đây là một cảnh gợi tình.
Quá sức gợi tình.
Đến mức tôi thực sự nghĩ mình sắp nổ tung.
Nếu chụp lại cảnh Shizuku hiện giờ, số lượng fan hâm mộ nhất định sẽ tăng như tên bắn bởi sự khiêu gợi, và thậm chí còn vượt xa dân số Nhật Bản. Em ấy có khi còn thắng áp đảo trong cuộc bầu cử của Nhật—một quốc gia tôn trọng dân chủ—rồi cuối cùng lên làm Thủ tướng luôn.
Tôi nghĩ hoàn toàn khả thi với một Thủ tướng quyến rũ như vậy.
“…….”
Tôi bị ngớ người trước Shizuku theo đúng nghĩa đen—cảnh tượng này là bất hợp pháp cho bất kỳ ai dưới 18 và không thể bỏ phiếu.
“Sao thế….? Nhanh lên…lau nó đi.”
“Ah…xin lỗi.”
Shizuku thúc giục với hai má hơi ửng đỏ dù khuôn mặt lạnh tanh. Như con ong bay tới một bông hoa đẹp, tôi chậm rãi tiến lại gần cùng chiếc khăn trên tay.
Và rồi, tôi ấn khăn tới thật nhẹ nhàng.
“Hiyahnnn!!!!!”
“……!”
Nếu Shizuku bị bỏng thì sẽ cần được làm mát.
Vì vậy, tôi đã nhúng khăn vào nước lạnh.
Nhưng ngay khi tôi chạm vào vùng ngực, Shizuku rên lên đầy dễ thương và gợi tình.
“Đừng có phát ra mấy âm thanh kỳ lạ….!”
“B-biết sao được! Anh đang chạm vào tôi rất kỳ quặc đấy…!”
“Anh đã chạm cái gì đâu…! Chỉ là lau thôi…!!”
“Cứ làm nhanh đi..!!! Đồ ngốc!!!”
Nếu da em nhạy cảm đến mức không thể giữ im lặng, sao không tự mình lau đi…!?
Ý tôi là, Shizuku bình thường còn chẳng sai tôi đi lấy nước, chứ đừng nói đến chuyện lau người hộ.
Tôi bối rối nhìn chằm chằm vào Shizuku, có phần gì đó khiến tôi khó chịu khi em ấy cứ sừng sững đứng đó
“……..”
Như táo fuji tới mùa, hai tai em ấy đang đỏ lên với 100% công lực.
…Đừng bảo là em thấy xấu hổ nhé?
Chẳng phải em cố tình phô quần lót, đổ sữa lên người rồi bắt thằng anh này lau còn gì…?
Buổi ký tặng lúc trước đã ném tôi vào một tình cảnh khốn khổ khi phải chấp nhận xu hướng tình dục của nhân vật chính.
Shizuku sau đó đã hiểu lầm rằng tôi có cảm xúc yêu đương với em ấy từ lâu trước lúc thôi miên.
Cứ thế, sau buổi ký tặng, con bé bắt đầu táo bạo để lộ quần lót trước mặt tôi.
Thậm chí là phủ bản thân trong dung dịch trắng.
Khoảnh khắc tất cả mảnh ghép vào đúng vị trí, một dòng điện lóe lên trong đầu.
Shizuku hẳn…đang cố cưa đổ tôi trong tình trạng không bị thôi miên…!
Lộ quần lót và dính đầy dunh dịch trắng trên người, em ấy thấy xấu hổ với hai tai đỏ lựng…
“……..!”
Cô em gái đáng yêu gì thế này.
Nếu không có vụ quần lót rồi đổ sữa thì tôi đã bật khóc vì xúc động khi được em gái yêu quý.
Dù tôi vui trước tình cảm của Shizuku nhưng cả hai vẫn là anh trai và em gái, kể cả không cùng huyết thống đi chăng nữa.
Đó là lằn ranh không nên vượt qua…! Tôi không nghĩ cần lên tới mức tình yêu nam nữ như thế…!!!
“……”
Tôi thở dài và lau lên làn da mềm của cô em gái mặt lạnh tanh kia.
Tuy mấy âm thanh ngọt ngào vẫn vang lên nhưng bị tôi bơ đẹp.
Xin lỗi em, Shizuku…!
Anh không biến thái đến độ hứng lên vì cảnh lộ quần lót hay dính đầy dung dịch trắng đâu….!!
“…..mm”
Trước phản ứng mờ nhạt của tôi, con bé hướng mắt nhìn thất vọng.
Bất khả kháng thôi em!
Chúng ta là anh em đấy!
Cuối cùng, tôi cũng lau xong trong lúc gào hét trong đầu.
“Đấy...xong rồi.”
Vừa nói, tôi vừa cắn chặt răng đến nỗi sắp vỡ hàm vì để vượt qua sự yếu đuối của bản thân.
Tôi đã lau qua ngực, bụng cùng nhiều vùng bị ướt khác bằng khăn.
Thắng rồi! Màn quyến rũ của em ấ-…!
“Chưa….anh vẫn chưa xong!”
“……hả?”
Tôi đã làm hết rồi còn gì….
Shizuku liền giải đáp thắc mắc trong hành động tiếp theo.
“Nhìn…đây xem…. Chỗ này còn ướt lắm….”
Shizuku mở rộng hai chân.
Người trở nên nóng rực khiến tôi thấy khó thở.
Cặp đùi dính dung dịch trắng và sức nóng của căn phòng do sự căng thẳng từ Shizuku. Sự oi bức không khác gì đang ở trong rừng rậm Đông Nam Á.
Tôi có thể khẳng định, độ ẩm ướt trong ‘vùng đất thánh’ kia là tới hơn 90%.
Quần lót của em ấy cũng tương tự… dính đầy dung dịch trắng do tôi tạo ra.
“…….E-em muốn anh làm gì chứ?”
Giọng của tôi run lên.
Đáp lại, Biểu cảm lãnh đạm của Shizuku có đôi chút méo đi.
“L-lau nó đi.” Em ấy nói.
“Tự lau đi chứ…!”
“…..Tôi không muốn…chạm vào cái anh khăn anh vừa dùng…!”
Không, lý do đó ảo ma canada quá rồi em ơi!
Tôi muốn vặn lại lắm nhưng kịp kìm lại.
Hiện giờ, tôi phải diễn tốt vai người anh trai bình thường bị Shizuku ghét cay ghét đắng.
Nếu tôi để lộ chút nào về phiên bản bị thôi miên của mình, em ấy sẽ nhận ra!
Em gái thì muốn quyến rũ tôi khi không bị thôi miên, còn tôi thì muốn giữ mối quan hệ anh em của cả hai.
Đó là cách chúng tôi bắt đầu trận chiến-không thôi miên-dâm dục này.