Chương : Truyền Máu
( Đang gần đến tuần thi nên mình ra chương mới hơi muộn, xin lỗi các bạn nhiều ạ! )
Lúc đó vì cái chết của Nhược Thần cũng khiến hắn đau đớn, tức điên lên giết ả, mà khuôn mặt của Nhược Vân lại giống y đúc cô, chỉ cần xóa bỏ nốt ruồi trên mặt chị ta là coi như vị trí của Nhược Thần sẽ bị thay thế, và khi đó người được thừa hưởng số tài khoản không lồ đó đương nhiên là chị ta.
Sở dĩ lúc đầu chị ta không chịu lấy hắn không phải vì sợ hắn giết mà lúc đó chị ta đã có người đàn ông khác bên ngoài, bây giờ chị ta có bầu nhưng người đàn ông đó không chịu trách nhiệm nên chỉ còn cách cuối cùng này mới khiến cả hai mẹ con chị an toàn ra đời.
Nhưng kế hoạch lại không như bọn họ tưởng tượng, bỗng đâu xuất hiện thêm con nhỏ Tư An và Tuấn Dương nên kế hoạch mới bị đảo lộn như vậy.
………….
Lúc này ở bệnh viện, chiếc đèn đã không còn nhấp nháy, tên bác sĩ ngày trước từ trong đi ra với vẻ mặt hốt hoảng hỏi :
- bệnh nhân bây giờ bị mất máu nghiêm trọng, nếu không truyền máu kịp thời thì có khả năng kì tích thật sự sẽ không còn đâu.
Lần này Nhược Thần vẫn đắn đo, vẫn còn khả năng hắn định trêu đùa cô nhưng vẻ mặt của tên bác sĩ khiến cô tin tưởng hắn, chỉ có lần này mà thôi.
- chị à! Em biết lúc trước không nên đùa như vậy nhưng lần này nếu không kịp thời cứu chữa thì thật sự chị phải làm góa phụ đó
- được! tôi tin cậu lần này.
Nhóm máu của anh ấy là gì?
- Là nhóm máu O, trong bệnh viện giờ không còn một giọt máu nào thuộc nhóm đấy nữa.
Nhược Thần suy nghĩ, vết thương của cô cũng đang rất nặng, nhưng hắn cũng vì cứu cô mới như vậy…không thể nhẫn tâm như vậy Nhược Thần đưa tay trước mặt tên bác sĩ nghiêm túc nói
-Vậy lấy của tôi đi! Tôi cùng nhóm máu với anh ấy.
Tên bác sĩ nhìn cô một lúc lâu, rồi lắc đầu
-Không được, cơ thể gầy gò cùng với những vết thương trên cơ thể của chị không cho phép em làm như vậy.
Nếu em đồng ý với chị thì đến lúc anh ấy tỉnh lại sẽ giết chết em..
-Tôi nói LẤY đi.
Ánh mắt lúc này của Nhược Thần khiến tên bác sĩ cùng những người xung quanh khiếp sợ, bắt buộc phải đồng ý với điều kiện của cô.
Sau đó Nhược Thần được y tá đưa đi lấy máu, Tư An đứng bên cạnh lo lắng không ngừng.
Khi đã được truyền máu, quả thực bệnh tình của hắn có chút tiến triển những vết thương mới cộng thêm vết thương cũ thì khó có thể chữa trị mà không để lại di chứng.
Nằm trên giường bệnh, vẻ mặt của Nhược Thần tái mét, đôi mắt thâm lại làm Tư An càng lo lắng hơn.
Nhưng lo lắng nhất vẫn là tên bác sĩ kia, nếu Nhược Thần có sảy ra nguy hiểm gì thì người chịu tội không ai khác ngoài tên đó…
-------------------
Nhận được tin Tư An vẫn còn sống, Nhược Thần bị bắt cóc nhưng đã được cứu thoát là tin vui nhất đối với Tư Gia.
Tư phu nhân liền sai người đi điều tra ngay về nơi mà họ đang dừng chân, bà còn chuẩn bị đủ cả từ đồ ăn đến quần áo cho họ, mặt cười tươi hớn hở chứ không còn một chút đau lòng nào nữa, cái này thì ai làm lâu năm trong Tư Gia sẽ quen hết với mấy cái nhỏ nhặt như này… nhất là chiêu vừa nãy : Lật Mặt Còn Nhanh Hơn Lật Bánh … Chuẩn bị xong xuôi, đúng thời gian dự tính bà lên xe, người cũng đã đưa địa chỉ tới nên lập tức xe được phóng nhanh đến nơi đã ghi .
HẾT CHƯƠNG RỒI NHA CÁC BẠN!
CHƯƠNG SẼ ĐƯỢC CẬP NHẬT NHANH NHẤT CÓ THỂ Ạ
( không có lịch cụ thể với mấy tuần gần đây )