Chương : Tình Yêu Nữ Thứ
( Càng viết càng thấy giống trinh thám ha… Mấy chương này chắc viết về tình yêu nam nữ thứ đi nhỉ?? )
Biết đã mắc bẫy bọn họ nhưng ông cũng đâu thể làm gì, ông chỉ là một người bình thường làm sao đắc tội với nhân vật quyền cao thế trọng như hắn được.
Còn về chuyện gia đình ông biết chắc hẳn bọn họ đã điều tra về gia đình của ông nên mới hiểu rõ đến mức đấy.
Ông hỏi bọn họ muốn ông làm gì thì bọn họ chỉ đưa ông một tờ giấy rồi bảo ông đi về.
Trên đường về ông có mở ra xem thì trong giấy có một đoạn viết ngắn như sau : Tôi biết ông làm lái xe, và tôi muốn ông ngày mai phải đâm bằng được chiếc xe dưới đây! Bằng không con trai và vợ ông sẽ được hỏa tang chung với ông!, ở sau còn có hình một chiếc xe, đó là chiếc xe được họ nhắc đến và cũng là chiếc xe mà Tư An đã đi trong ngày hôm đấy.
Nói xong ông ấy quỳ xuống xin lỗi cô, Nhược Thần biết ông ấy là bị ép buộc nên cũng rất đồng cảm với ông.
Sau đó ông và gia đình được bảo vệ đưa về trong sự an toàn tuyệt đối.
Nhưng điều mà bọn họ không ngờ tới là Tư An vẫn chưa chết, thi thể cô ấy trước lúc Nhược Thần mang đi đã bị hắn đổi sang thi thể của một cô gái khác.
Bây giờ cô ấy được hắn đem đến phòng phẫu thuật trị liệu để hồi sức nhanh nhất, từ đầu hắn cũng đã dặn ông ấy chỉ đâm nhẹ thôi ai ngờ đằng sau lại có chiếc xe khác chèn vào khiến cho xe của Tư An bỗng chốc trở nên tan nát không còn mảnh nguyên khiến cô cũng rơi vào tình trạng nguy hiểm nhưng may được đưa kịp thời và được bác sĩ giỏi nhất thế giới đến chữa.
Trong lúc được hồi phục cô ấy mặc dù rất nhớ Nhược Thần nhưng cũng không thể thoát khỏi đây, nhưng lúc ở đây cô lại được chăm sóc cực kỳ tốt, chỉ có nằm và dưỡng bệnh… và tình yêu nên duyên từ đây.
Nằm trên giường bệnh lâu ngày, Tư An có chút khó chịu nên cô định ra ngoài đi dạo thì bị một tên đàn ông ngăn lại, anh ta là bạn của hắn – Tuấn Dương – nhị thiếu gia của gia tộc đứng thứ tư chỉ sau Tư An một cách.
- Cậu ấy đã dặn tôi trông chừng cô rồi! Đừng hòng bỏ trốn…
Bốp… là bạn từ nhỏ nên Tư An và Nhược Thần đều có điểm giống nhau là rất hay đánh người, chỉ cần nói sai hay kể cả đúng nhưng không vừa ý cô ấy cũng đánh..
- TÔI ĐI DẠO!!! ĐỒ THẦN KINH
- Ê ê..
cô bảo ai đồ thần kinh? Này..này nói rõ mới được đi chứ!! – Tuấn Dương chạy theo cô, cứ cầm chặt lấy tay
Nói xong cô ấy hất tay anh ra, định chạy ra ngoài nhưng không ngờ chân cô lại chưa khỏi hẳn nên chỉ vừa mới động đã bị ngã…Ấy thế mà Tuấn Dương lại kịp thời đỡ lấy Tư An, kiểu đỡ công chúa thế này khiến cả hai cùng đỏ mặt,
Thình thịch thình thịch…
Tim cả hai đều đập rất nhanh, Tư An bỗng thấy có chút ngại nên tự đứng dậy, Tuấn Dương cũng quay mặt đi nhanh… Sau đó Tư An chạy vội vào phòng đóng chặt cửa lại, Tuấn Dương bên ngoài tưởng đã làm gì khiến cô giận nên hơi sợ..Lâm Phong trước khi đi đã dặn anh nhất định không được làm gì khiến cô ấy tức giận và không vui, chỉ cần một trong hai đã khiến Tuấn Dương đối mặt với con đường tử thần thêm một lần nữa rồi, đúng thật làm ơn mắc oán mà…
Quen biết Lâm Phong cũng được khoảng thời gian khá lâu nên Tuấn Dương biết chỉ cần một hành động nhỏ thôi cũng sẽ khiến hắn nổi giận mà nhẫn tâm ra tay, kể cả huynh đệ hay anh em kết nghĩa thì chì cần vì một người phụ nữ cũng khiến hắn từ một con người vui vẻ mà trở thành một con quái vật hung tàn và cuồng giết người.
Biết trước sự tình thế này anh đã không chấp nhận trông chừng Tư An, tưởng rằng cô gái xinh đẹp dịu dàng ai ngờ bà cô già xấu tính..
đã vậy lại còn hay dỗi nữa mới khiến anh tức điên người lên.
Nhưng vì sự sống của bản thân đành phải cố gắng hầu hạ một bà cô như này thôi chứ sao nữa?? Đằng nào gia tộc cô cũng hơn anh nên có thể Tuấn Dương sẽ được hưởng một phần nhỏ vì đã chăm sóc tiểu thư mà họ yêu quý nhất.
HẾT CHƯƠNG ..
CÀNG NGÀY TRUYỆN CÀNG BỊ TỤT XUỐNG>> BUỒN QUÁ HHUUHU
QUYẾT ĐỊNH TỐI NAY SẼ RA LUÔN CHƯƠNG NHA CÁC BẠN!! MONG ĐƯỢC ỦNG HỘ…ĐỢI KHI NÀO ĐỦ k lượt thích thì bão nha!!.