Thể loại : Ngôn tình , ngọt , ngược , sủng , hiên đại , HE
Chương : Phản đòn
( Hôm qua mình không ra chương được nên hôm nay sẽ bù cho hôm qua thêm một chương nữa nhé!!! )
Đi theo cô ta vừa mới được nửa bước đã thấy hành động càng ngày càng kỳ lạ, đến lúc Nhược Thần thấy cô ta cùng tên bác sĩ mà hôm hắn giả chết mới thực sự biết đó không còn là trùng hợp nữa rồi.
Đó là kế hoạch mà bọn họ đã dày công chuẩn bị chỉ để cô không thể sống hạnh phúc, cũng thật tốn công quá nhỉ?
Sau khi nghe hết cuộc trò chuyện của bọn họ, cô liền biết rằng mục tiêu tiếp theo của họ không ai khác ngoài ba mẹ nuôi của cô Tư Phu Nhân Và Tư Lão Gia.
Nhược Thần chạy nhanh về phía Triết Thành, vội vàng thu gọn đồ đạc rồi dẫn họ đi.
Nhưng vì thi thể Tư An còn ở đây, cô không biết là hắn còn muốn giết chết cả gia đình của cô….một chút nhân nhượng hắn cũng không còn.
Do ai, đều do cô mà thôi
Lần này, Nhược Thần hối hận lắm…cô không hiểu vì sao lúc gả đến gia đình nhà hắn cô lại đồng ý.
Lẽ nào do lúc trước cô quá dễ dãi hay sao??
Nhược Thần chạy đến chỗ Tư phu nhân, bà ấy đưa cho cô một vật rồi nói :
Thần Thần, đây là đồ vật cuối cùng cái An nó giữ chặt trong tay, là quà sinh nhật năm nay con tròn tuổi mà con bé đã muốn tặng cho con.
Cô nhìn món đồ trên tay mà nước mắt không kìm được mà tuôn xuống… cô ấy vì cô mà làm nhiều điều như vậy, tất nhiên cô sẽ trả thù cho cô ấy.
Nhược Thần nắm chặt món quà trong tay, tay kia dụi nước mắt, bằng giọng nói nhẹ nhàng, cô nói :
Mẹ yên tâm! Con sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận, và chắc chắn con sẽ trả thù lại cho An An.
Tư phu nhân nghe đến chữ trả thù thì câm lặng, bà ấy tưởng rằng cái chết của con gái chỉ là một sự vô tình nhưng nghe đến câu này của Nhược Thần bà mới suy nghĩ lại.
Nếu Tư An chết do bất cẩn của bản thân thì đấy sẽ là một cái chết hoàn toàn bình thường, còn nếu đúng như lời Nhược Thần nói thì dù có phải đối đầu với ai đi chăng nữa bà cũng phải đòi lại mạng sống cho con gái nhỏ của bà.
---------------
Ngày hôm sau, nhạc đám tang lại vang lên, những tiếng khóc của mọi người cũng dần dần trở nên to hơn.
Và cũng như hôm trước, hắn lại đến, nhưng lần này, hắn không mang mấy tên công tử tiểu thư nhà giàu như hôm trước nữa, mà hắn đem gần như toàn nhưng người dơ bẩn đến, kiểu như kĩ nữ, trai bao,… giống như hắn muốn xúc phạm cô ấy vậy.
Mọi người… phá tan chỗ này nhanh!! – hắn nói bằng chất giọng như muốn khiêu khích từng người ngồi ở đó
Không những thế bọn họ còn ra tay tàn ác hơn, nào là dùng những thứ nước bẩn dội lên quan tài, hay bật những bài hát để quẩy…..
Tất cả đều chịu đựng đủ rồi, bọn họ bây giờ không phải con quan mặt lớn gì nữa mà chỉ là những tên tiểu nhân, Tư Lão gia cùng Triết gia cử rất nhiều người đến.
Bọn họ mỗi người mặc một bồ đồ giản dị nhưng hai tay hai vũ khí, người cầm dao, người cầm gậy, người cầm cuốc,….họ không muốn dùng súng vì nếu dùng thì nó sẽ gây ôn ào trong đám tang của cô ấy.
Những người đó nhanh chân chạy đến chỗ hắn, dùng nhwuxng vũ khí trên tay đánh, đập bọn họ chứ không hề giết… những người cầm vật sắc nhọn chỉ đến và ù dọa cho bọn họ chạy đi.
HẾT CHƯƠNG RỒI NHA CÁC BẠN!!! TỐI NAY SẼ BÙ CHƯƠNG NÊN MONG CÁC BẠN ĐỪNG GIẬN MÌNH NỮA NHOA!!.