Cố Nhậm lái xe với tốc độ nhanh nhất để về nhà Nhược Giang.
Sức chiếm hữu của anh sắp không khống chế được rồi, anh không muốn cô thân thiết với bất kì người khác giới ngoài anh ra, nói anh ích kỷ cũng được, chỉ cần cô ở bên cạnh là được.
Nhược Giang đang nằm ngủ trong phòng cảm giác cơ thể có chút nặng nề, đôi mắt lim dim cố mở mắt ra để nhìn vật thể đang đè trên người, ngửi được mùi hương trên người Cố Nhậm, cô nằm im bất động mặc kệ anh muốn làm gì thì làm còn cô chuẩn bị chìm vào giấc mộng đẹp đây.
Chưa đầy một giây trên môi cô cảm giác ướt át sau đó cô chẳng thở nổi vì nụ hôn sâu của Cố Nhậm.
" Ưm"
Tay trái giữ ót của cô tay phải thì luồn vào trong áo nắn b óp đôi gò b ồng mềm mại.
Cô ngửi được mùi nguy hiểm liền vùng vẫy muốn thoát khỏi anh nhưng anh nào cho cô toại nguyện được, anh càng hôn mạnh bạo hơn như muốn lấy đi tất cả hơi thở của cô.
Vài phút trôi qua Cố Nhậm mới nhả môi ra mà trượt xuống hôn lên cổ trắng của cô để vài dấu hôn mới luyến tiếc dời sang chỗ khác, bàn tay x0a nắn mạnh hơn khiến cô phải bật tiếng rên nhỏ, cô muốn ngăn bàn tay đang làm loạn kia nhưng đã bị anh cầm tay khoá chặt lên trên.
Thấy tình hình chẳng ổn chút nào cô mới tìm một chuyện để nói
" Cố Nhậm anh có chuyện gì muốn nói sao?"
" Em là của tôi"
" Phải em là của anh! Chúng ta nói chuyện đi, hôm nay xảy ra chuyện gì với anh sao? Hay công ty gặp vấn đề gì?"
" Không có"
" Vậy anh đã ăn tối chưa, em đi nấu cho anh được không?"
" Không cần phiền phức, hiện tại đã có sẵn đồ ăn rồi sao?"
" Ở đâu chứ, anh mua về sao? Vậy anh đi ăn đi còn ngủ nữa"
" Một mình ăn thì chẳng còn thú vị nữa chúng ta thức cùng ăn đi"
" Vậy thì đi ăn thôi nếu không đồ ăn nguội mất"
" Phải ăn ngay lập tức mới được "
" Vậy đi..ưm"
Cố Nhậm một lần nữa cúi xuống hôn lên đôi môi ngọt ấy, áo sơ mi trên người anh cũng bị anh cởi ra từ bao giờ.
Bây giờ cô mới biết món ăn anh nói là cái gì rồi, tay được anh thả ra cô liền chống lên ngực đẩy đẩy anh ra nhưng lại mân mê cơ ngực của anh, cô muốn chửi bản thân giờ phút nào rồi còn như vậy.
Bây giờ phải thoát thân trước không nên vì sắc đẹp mà đánh mất lý trí.
" Thích sờ lắm sao?"
" Ha không có, chuyện này chúng ta để sau được không?"
" Không phải lần trước còn muốn chủ động?"
" Em hiện giờ chưa chuẩn bị tâm lý"
" Loại chuyện này không cần phải chuẩn bị gì hết "
" Không được..à đúng rồi hôm nay em bà dì em đến"
" Bà dì"
" Là chu kì kinh nguyệt của con gái"
" Hừ"
Sắc mặt Cố Nhậm tối sầm lại, anh rời khỏi người cô bước vào trong phòng tắm tự giải quyết.
Nhược Giang ở trên giường mới thở phào nhẹ nhõm, xém một chút cô đã bị thịt rồi.
Cô biết chuyện này sớm muộn sẽ xảy ra nhưng hiện tại cô chưa chuẩn bị để đón nhận, hôm trước là cô thấy tội cho anh nên mới chủ động đối với chuyện này cô cũng rất sợ a.
Thấy anh bước ra gương mặt không được vui kia cô có chút áy náy, vì không muốn làm nên cô mới lấy cớ đến ngày chu kỳ, thấy anh không lên giường nằm mà bước ra khỏi phòng cô cắn chặt môi thầm nghĩ có phải bản thân đã chọc giận anh rồi sao?
Nhược Giang ngồi dậy và theo anh đi ra ngoài phòng, thấy anh đứng ở ban công đang nói chuyện với ai đó cô nhẹ nhàng không tạo tiếng động đi lại và ôm từ phía sau anh.
Không phải anh không biết cô đi theo mình nên khi cô ôm từ phía sau anh cũng chằng bất ngờ mấy, nói chuyện một chút cũng tắt di động đi.
" Sao không ngủ?"
" Anh giận em sao?"
" Không có"
" Nói dối! Gương mặt anh hiện ra rõ luôn đấy! Em xin lỗi lần sau em sẽ không trốn tránh nữa"
" Không phải chuyện này"
" Vậy anh giận em chuyện gì chứ? Em đâu có làm chuyện có lỗi với anh đâu?"
" Em còn nói không có sao? Vậy lúc nãy còn ngồi trên xe đàn ông, còn cầm đồ anh ta tặng nữa"
" Chuyện này...anh hiểu lầm rồi"
Cố Nhậm quay người lại nhìn cô với gương mặt khó hiểu, cô vòng tay ôm thắt lưng anh rồi kể từ đầu đến cuối cho anh nghe, cô không dám bỏ qua một chi tiết nào cả, cô kể đến lần đầu gặp Tần Phi, vừa kể vừa quan sát sắc mặt của anh.
Thấy tâm trạng của anh đã không còn giống lúc nãy mới thở phào.
" Lần sau tránh xa anh ta ra"
" Đảm bảo không có lần sau"
" Ngoan lắm! Chúng ta đi ngủ thôi"
" Nhưng mà anh ghen nhìn rất đáng sợ a, khi nãy em rất sợ"
" Xin lỗi đã làm em sợ rồi"
" Không sao, chúng ta đi ngủ thôi"
" Ừm"
Cố Nhậm nghĩ lần sau sẽ trực tiếp đến gặp mặt để nói chuyện, anh biết Tần Phi đã có ý với Nhược Giang nếu không cũng không cần kêu người đều tra về cô.
Nhìn người trong lòng chắc có lẽ anh phải nghe theo lời mẹ rồi, đánh nhanh thắng nhanh mau chóng rước cô về làm Cố Phu Nhân..