Bạch Điểm nhìn bức ảnh thuê người chụp lén Nhược Giang mà cười đắc ý, người đàn ông trong ảnh cô ta biết cũng không phải dạng dễ đối phó, nhưng nếu hợp tác thì chắc sẽ thành công.
Nghe tiếng gõ cửa Bạch Điểm vội giấu đi bức ảnh trong ngăn kéo, rồi mới đi mở cửa.
Mấy ngày nay vì muốn ba mẹ yên tâm nên cô ta đã hứa sẽ buông bỏ để họ buông cảnh giác đi.
Nhưng trong tâm thì lại làm ngược lại, những thứ cô ta muốn có thì phải có cho bằng mọi giá.
" Mẹ"
" Xuống dùng bữa thôi"
" Dạ vâng, à ngày mai con sẽ đi làm lại ba đã đồng ý rồi"
" Con nghĩ thông suốt là mẹ yên tâm rồi"
" Dạ"
_________
Nhược Giang vừa quét thẻ vào công ty ở phía sau lại nghe được giọng của Bạch Điểm, cô cũng chẳng còn sợ như lúc mới vào nữa, hai người nhìn nhau rồi gật đầu chào.
Cô không thể ngờ Bạch Điểm lại yên tĩnh như thế này làm cô có chút không quen, nhưng thế này cũng tốt! Nước sông không phạm nước giếng, nhưng cô ta vẫn nợ cô một câu xin lỗi.
Có mấy lần gặp nhau trong lúc cô đi in tài liệu, Bạch Điểm còn cười với cô nữa, lại gặp ở phòng khác nụ cười ấy không hề có chút giả nào.
Mỗi cô ta cười với cô làm cô không ngừng nghỉ chắc cô ta có vấn đề rồi.
Tiếng chuông tin nhắn rung lên cô nhìn thấy số lạ còn muốn chặn đi nhưng đối phương lại nhắn thêm một tin cô mới trả lời lại, Tần Phi nhìn màn hình sáng kích động với tay lấy di động lên nhìn, thấy tin nhắn được cô trả lời một câu ngắn gọn tâm trạng vừa vui vừa thất vọng một chút.
Vì Bạch Điểm đã cho người theo dõi nên biết Tần Phi đang ở bệnh viện, cô ta muốn cùng anh hợp tác nên đã đến đây, cố gắng lắm mới lấy được thông tin của Tần Phi đang ở phòng Vip của bệnh viện.
Bạch Điểm nhân lúc trợ lý của Tần Phi đi ra ngoài mua đồ đã đi vào phòng của Tần Phi, anh ta đang nằm nghe tiếng bước chân còn tưởng là trợ lý quay lại quên đồ.
Khi nhìn vào gương mặt xa lạ kia anh ta liền nhíu mày khó chịu.
"Chào Tần Tổng"
" Cô là ai?"
" Tôi tên Bạch Điểm là giám đốc của tập đoàn Cố Thị, tôi có một chuyện muốn hợp tác với anh! Anh yên tâm đôi bên cùng có lợi, anh sẽ không bị thiệt"
" Cô đừng lại gần tôi, đứng cách xa một chút"
" Sao cơ?"
" Mùi nước hoa của cô khiến tôi khó chịu"
Bạch Điểm cố gắng áp chế cục tức của mình, nếu không phải muốn tách hai người kia cô ta cũng chẳng có hứng để đứng ở đây cho Tần Phi chê bai mình thế này đâu? Cô ta đành lùi lại mấy bước.
" Như vậy đã làm hết sự khó chịu của Tần Tổng chưa?"
" Ừm"
" Vậy ý kiến của anh thế nào?"
" Ý kiến gì?"
" Anh...Tôi nói thẳng tôi biết anh đang muốn theo đuổi Tô Nhược Giang, chắc có lẽ anh đã biết cô ấy đã là người của Cố Nhậm nhỉ? Nên tôi muốn hợp tác với anh, tôi sẽ giúp anh có được Nhược Giang"
" Cô yêu Cố Nhậm sao?"
" Đúng"
" Rất thẳng thắn! Nhưng tôi không hứng thú với chuyện này cho nên cô đi về được rồi"
" Anh không phải muốn có được Nhược Giang lắm sao? Sao lại từ chối đề nghị của tôi chứ?"
" Chuyện của tôi tôi tự giải quyết! Nghe giọng điệu của cô tôi đoán chắc cô rất ghét Nhược Giang lắm nhỉ? Còn nữa tôi không muốn có được cô ấy bằng cách dơ bẩn của cô, nếu cô cho rằng tách được hai người họ thì Cố Nhậm sẽ quay lại yêu cô sao?"
" Tần tổng, khi nãy tôi..."
" Tiễn khách đi dùm tôi"
" Vâng! vị tiểu thư xin mời Cố Tổng cần được nghỉ ngơi"
Bạch Điểm biết rằng nếu mặt dày ở lại cũng chẳng có tác dụng gì nên dậm chân một cái tức giận bỏ đi, trợ lý nhìn cô ta mà bĩu môi một cái.
Sau khi đóng cửa phòng lại, cậu ta vừa bày thức ăn vừa nói chuyện.
" Khi nãy tôi mua đồ ăn đã gặp được cô Nhược Giang và bạn cô ấy"
" Ừm"
" Cô ấy còn mua món này cho anh nữa, cô ấy nói món này rất tốt cho bệnh dạ dày"
Trợ lý không nghe được câu trả lời tiếp theo nhưng lại nhìn thấy Tần Phi cười nhẹ khi nhắc đến Nhược Giang, cậu ta thở dài! Thật đáng tiếc...
Bạch Điểm quay trở lại xe của mình, tay nắm chặt vô lăng không ngừng oán trách Nhược Giang và Tần Phi, rõ ràng đã có cơ hội tách hai người nhưng lại bị thất bại như vậy, cô ta la hét một hồi rồi lái xe về nhà.
Nhược Giang cùng Nguyệt Đồng và Linh San ra ngoài ăn tối không ngờ lại gặp được trợ lý của Tần Phi nên cô đã hỏi thăm sức khoẻ, nhìn thấy hai gương mặt tò mò kia cô biết mình sẽ không dễ dàng thoát được nên vừa ăn vừa kể lại chi tiết cho hai người kia từ đầu đến cuối.
Được Nguyệt Đồng đưa về nhà cô lại tiết kiệm được chút ít, cô nhìn thời gian thấy cũng còn sớm nên đã chủ động gọi điện cho Cố Nhậm để hâm nóng tình cảm, hai người nói chuyện yêu đương quên cả thời gian đến khi A Thành vào phòng nhắc nhở Cố Nhậm mới luyến tiếc cúp máy, A Thành nhìn một màn này lại liên tưởng đến cậu ta là người mẹ kế đang bắt lọ lem chia xa hoàng tử.