Dạ Thiên Ưng bước lên hai bước, đưa tay ở túi tay ra, nhân tiện lấy ra một cái hộp nhỏ, mở hộp ra là một cái nhẫn sáng lấp lánh: "Dao Dao,lấy anh nhé. . . . . ."
Ở thời điểm này lại cầu hôn? ? ?
Nhưng anh càng như vậy, sẽ càng làm cô cảm thấy khổ sở.
Thật là khổ sở, trái tim thật khó chịu,cô cũng rất yêu anh.
Nếu như lúc này anh có thể nói lời chia tay với cô, cô nhất định sẽ dứt khoát gật đầu.
Nhưng tại sao lại là cầu hôn? Tại sao?
Cô làm sao có thể đồng ý?
"Thiên Ưng, em muốn về nhà. . . . . ." Cô không nhận chiếc nhẫn, mà đi về phía nơi dừng xe.
Hai tay anh ôm chặt lấy cô từ phía sau.
Cảm nhận được vòng tay của anh, cảm nhận sự ấm áp của anh, nước mắt cô tràn mi, xoay người nhào vào lòng anh, nỗi đau cất thành tiếng.
Tại sao ông trời không thể để bọn cô thuận lợi một chút?
Tình yêu của bọn họ có lẽ có được quá dễ dàng, nhưng để duy trì thì thật sự rất khó.
Từng bước gập ghềnh, từng bước chua cay, chỉ có chính bọn họ mới biết.
Rốt cuộc khi nào mới dừng lại đây?
Rốt cuộc lúc nào thì mới có thể kết thúc hết những xung đột này đây.
Mà anh. . . . . .
Thật có thể không ngại, thân thể của cô bị một người đàn ông khác đoạt lấy qua sao? Giống như Thiên Dạ.
Ngồi ở trên xe, bàn tay to của anh nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé đang run rẩy của cô, anh không muốn vứt bỏ cô, sẽ không bao giờ để người khác làm tổn thương cô nữa. . . . . .
"Thiên Ưng, anh nguyện ý đính hôn cùng em sao?" Cô đột nhiên đưa ra câu hỏi, làm anh run lên, vừa rồi cô không nhận chiếc nhẫn, tại sao bây giờ lại hỏi anh có nguyện ý đính hôn với cô hay không?
"Nguyện ý." Anh sẽ không cự tuyệt bất kỳ đề nghị nào của cô, bởi vì anh yêu cô, anh yêu cô một phút cũng không dừng lại, không có một chút giảm bớt.
"Trong vòng ba ngày, em hi vọng trong vòng ba ngày có thể chuẩn bị tốt lễ đính hôn, hơn nữa phải cử hành trên thuyền."
Cô ấy có mưu tính gì đây?
"Dao Dao, nói cho anh biết, em đang có kế hoạch gì vậy?"
"Em muốn giết chết anh của anh. . . . . ." Lời nói của cô lúc này không có một chút nhu nhược, lại mang theo vài phần máu lạnh và vô tình. Câu nói này của cô âm trầm kinh khủng nghe thấy như vậy làm anh rất lo lắng.
"Hãy nghe anh nói, Dao Dao, những chuyện này không cần em phải bận tâm, tự anh sẽ giải quyết." Anh không muốn đôi tay sạch sẽ của cô dính bất kỳ vết máu nào. Giết Tiếu Thiên Dạ là bắt buộc phải làm, nhưng tuyệt đối không cần cô nhúng tay vào.
"Không, Thiên Ưng, vào năm trước, Tiếu Thiên Dạ là hạng người gì em đã biết rõ rồi, anh giết hắn có lẽ rất dễ dàng, nhưng tuyệt đối không thể thoát khỏi chế tài của luật pháp, mà em. . . . . . Lại có thể không chịu bất kỳ chế tài luật pháp nào, giết chết hắn!"
Cô đã thay đổi, thù hận đã làm tấm lòng thánh khiết khoang dung của cô ấy thay đổi.
Đôi mắt thuần khiết của cô ấy đã bị thù hận xâm chiếm .
Anh không muốn nhìn thấy Ngô Hiểu Dao như vậy, anh không muốn. . . . . .
Rốt cuộc như thế nào mới có thể làm cô trở lại đây?
Giết Tiếu Thiên Dạ sao?
Hắn đã bị sa ngã rồi, chẳng lẽ cô cũng sắp bị sa ngã nữa sao?
☆★☆★☆★☆★ ngài ☆★ ☆★ chi ☆★ cầm ☆★ là ☆ lang ★ nhất ☆ đại ★ ☆★ viết ☆★ làm ☆★ động ☆★ lực ☆★☆★☆★
☆★☆★☆★☆★ ngài ☆★ ☆★ chi ☆★ cầm ☆★ là ☆ lang ★ nhất ☆ đại ★ ☆★ viết ☆★ làm ☆★ động ☆★ lực ☆★☆★☆★
Ba ngày sau trên thuyền. . . . . .
Tin tức Dạ Thiên Ưng cùng Ngô Hiểu Dao đính hôn đã trải rộng cả Nhật Bản, những người cùng ngành với anh, bạn học và đồng nghiệp của cô toàn bộ đều tới.
Trong khoang thuyền đám người La Bích Nghi đang giúp cô mặc lễ phục lộng lẫy.
Mà gương mặt của cô lại không có một chút hạnh phúc, mặt buồn rười rượi lại thêm vài phần âm trầm.
"Dao Dao, thì ra là bạn trai của cô là Đổng Sự Trưởng, cô thật đúng là có tài giữ bí mật đấy." Các đồng nghiệp lên tiếng oán trách nhưng cô không nghe thấy, mắt cô không ngừng nhìn chăm chú ra bên ngoài.
Cô tin tưởng, với tính khí của Tiếu Thiên Dạ nhất định hôm nay hắn sẽ xuất hiện tại lễ đính hôn của bọn họ, hơn nữa còn sẽ đưa ra tất cả hình ảnh kinh khủng của cô với Hàn Tuấn Hi.
Cô còn hiểu TiếuThiên Dạ hơn Dạ Thiên Ưng.
Ngày ấy. . . . . .
Mười hai năm trước. . . . . .
Dạ Thiên Ưng đi, còn lại cô và TiếuThiên Dạ, rốt cuộc giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì?
Rốt cuộc sau đó còn có bí mật gì, mới khiến cho cô hiểu rõ Tiếu Thiên Dạ như thế?
"Chuẩn bị xong." Lăng Thánh Long đi vào phòng trang điểm.
"Anh Thánh Long,chị Uyển Uyển và Thánh Quân bị thương như thế nào?" Hai người bị Tiếu Thiên Dạ đánh lén, nhưng một người bị hôn mê, còn một người nữa thì một bên chân đã không thể sử dụng rồi. . . . . .
Bọn họ vốn không nên đính hôn lúc này, nhưng bữa tiệc đính hôn này cô là vì Tiếu Thiên Dạ mà cử hành tang lễ hoa lệ.
"Còn như vậy. . . . . ."
"Bích Nghi, mấy người các ngươi đi ra ngoài trước được không? Tôi có lời muốn nói với anh Thánh Long." Chờ sau khi la bích nghi và mọi người đi ra, cô đóng cửa phòng lại, nhìn về phía Lăng Thánh Long: "Anh Thánh Long, Tiếu Thiên Dạ sao rồi?"
"Đã thông báo với hắn rồi, hắn sẽ đi cùng với cục trưởng Tiếu."
"Bây giờ hãy bắt đầu chuẩn bị đi. . . . . ." tang lễ hoa lệ long trọng kia sắp bắt đầu rồi. . . . . .
Thuyền chậm rãi khởi hành. . . . . .
Tất cả đều tiến hành như bình thường, nhưng trên gương mặt của Dạ Thiên Ưng và cô không chứa một chút hạnh phúc.
Sau lưng hôn lễ hoa lệ lại cất dấu âm mưu của cô.
Hôm nay cô dâu xinh đẹp nhất, lại là người sắp đặt âm mưu này!
Bọn họ chậm rãi đi cùng nhau, người điều khiển chương trình nói cái gì bọn họ cũng không nghe được.
Đôi mắt vẫn nhìn thẳng TiếuThiên Dạ dưới khán đài.
Hắn đã tới, cô biết nhất định hắn sẽ tới.
Bởi vì kế hoạch của hắn không được như ý, hắn sẽ phải tiến hành kế hoạch thứ hai.
Thuyền nhanh chóng chạy, Dạ Thiên Ưng lấy ra chiếc nhẫn mà cô không có tiếp nhận kia: "Bảo bối, anh muốn em thật lòng thật dạ tiếp nhận chiếc nhẫn này, một khi nhận nó em tuyệt đối không thể trả lại cho anh."
Chiếc nhẫn này, cô dám nhận lấy, chỉ là anh thật lòng muốn cùng cô ký kết khế ước cả đời sao?
"Thiên Ưng, anh suy nghĩ kỹ chưa? Giữa chúng ta có thể tiếp tục ở bên nhau thật sao?"
Trong lòng có khúc mắc liệu có thể ở bên nhau được không?Là chôn dấu sâu trong trái tim, hay là xóa bỏ hoàn toàn? Nếu như chỉ là chôn sâu vào đáy lòng, như vậy một ngày nào đó lại bộc phát nhất định sẽ không thể cứu vãn.
"Bảo bối, em lại đây." Mấy ngày nay tinh thần của cô thật không tốt, có thể nói kể từ khi xảy ra chuyện của cô cùng Hàn Tuấn Hi cô bắt đầu uất ức, tìm bác sĩ tâm lý cho cô, cô cũng không nhìn tới rồi nói mình không có việc gì, không có việc gì.
Bên kia Hàn Tuấn Hi cũng như thế, hôn lễ hôm nay anh ta ngay cả xuất hiện cũng không có.
Quả nhiên sau khi xảy ra chuyện này, về sau ba người không có cách nào trở lại như trước kia.
"Anh cho em biết, anh yêu em, anh vĩnh viễn yêu em." Lần thứ ba anh nói lời yêu, có thể đếm được trên đầu ngón tay lần thứ ba, thời điểm khi anh đeo nhẫn vào ngón tay của cô.
Cả khoang thuyền ánh đèn tối lại, màn ảnh lớn xuất hiện những hình ảnh khinh khủng của Hàn Tuấn Hi và cô. . . . . .