Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn

chương 189: vũ hội mơ mộng ( thượng )

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hôm sau trời vừa sáng, Ngô Hiểu Dao cảm giác đêm hôm qua là một giấc mộng đẹp, đó chính là Dạ Thiên Ưng đến chỗ mình.

Cô biết đó chỉ là một giấc mộng mà thôi, bởi vì cô có thể cảm thấy rất rõ, giờ phút này bên cạnh mình không có ai.

Không sao, dù là mộng cũng được, tối thiểu ở trong mộng cô cũng được nhìn thấy Dạ Thiên Ưng rồi.

Mở mắt ra, Ngô Hiểu Dao thoáng chốc bị cảnh tượng trước mắt sợ ngây người. . . . . .

Trong phòng ngủ không lớn, một phòng kẹo nhỏ xuất hiện ở trước mặt cô. Chạy xuống giường, sờ sờ tay nắm cửa của căn phòng nhỏ, là được làm từ chocolate! Đi vào bên trong căn phòng nhỏ, nhìn toàn bộ căn phòng nhỏ, cô kinh ngạc dùng đôi tay bụm miệng.

Ngày hôm qua cô không phải nằm mơ, Dạ Thiên Ưng thật sự đã tới. Hơn nữa là cả đêm qua thế nhưng một lần nữa cho cô một giấc mộng hão huyền y hệt như kỳ tích.

Anh thật sự rất lãng mạn, mặc dù không cách nào thường xuyên gặp mặt, nhưng là mỗi ngày đều sẽ cho cô nhiều vui mừng khác nhau, cô hiện tại cảm giác mình thật hạnh phúc, thật sự rất hạnh phúc. . . . . . Một ngày một lần như thế là đủ.

Năm ngày sau. . . . . .

Hôm nay là trong trường học tổ chức ngày vũ hội, Ngô Hiểu Dao đã sớm quên chuyện kia không còn một chút từ một tháng trước.

Cô bị phỏng cũng đã khá hơn nhiều, gương mặt của ngày xưa cũng đã khôi phục, chỉ là gáy còn có một chút dấu vết phỏng.

Kể từ ngày Dạ Thiên Ưng ghé qua, cô mỗi ngày đều rất vui vẻ, đắm chìm trong căn phòng nhỏ ngọt ngào của mình.

La Bích Nghi nhìn sơ qua liền biết là chuyện gì xảy ra, nếu là cô có người đàn ông giống Dạ Thiên Ưng như vậy, coi như bị phỏng chết cũng cam tâm tình nguyện a! !

"Đến đây, Dao Dao, mặc cái này vào." Ở trong phòng của Ngô Hiểu Dao, La Bích Nghi đem một bộ dạ phục xinh đẹp đưa cho cô.

Dạ phục? Có cái gì chuyện quan trọng sao?"Tại sao mặc cái này?"

Cái này Ngô Hiểu Dao, cả ngày hồ đồ không có đầu óc, chuyện vũ hội đều không nhớ rồi, chỉ là thôi, cô không nhớ vẫn tốt hơn, nghĩ xong, La Bích Nghi không chờ đợi liền nằm trên bộ dạ phục của Ngô Hiểu Dao: "Mau mặc vào đi! !"

Một bộ dạ phục màu hồng lộ lưng mặc vào trên người Ngô Hiểu Dao. La Bích Nghi hai mắt chợt lóe sáng, quá gợi cảm! ! Quả thật không cách nào hình dung rồi.

Bộ dạ phục màu hồng dài đến chân, có vẻ tôn lên đường cong hấp dẫn của cô. Sống lưng trắng sáng làm nổi bật bộ dạ phục càng thêm mê người. Nhìn qua cổ thắt lưng càng thêm tôn lên cánh tay mảnh khảnh mà thon dài.

"Mẹ kiếp, quá đẹp." La Bích Nghi không khỏi phát ra một tiếng thán phục.

Ngô Hiểu Dao gò má ửng hồng ngượng ngùng: "Bích Nghi, cái quá lộ liễu, hơn nữa còn không thể mặc áo lót, thật kỳ quái a."

"Đương nhiên rồi, bộ y phục này là bao thân nha, nếu như cậu mặc nội y nó sẽ hiện ra đường cong sao, hơn nữa còn là lộ lưng nha, ngươi cũng không thể mặc áo lót! Đúng rồi, tớ đi lấy cậu mấy bộ xuyên thấu nha." Nói xong, La Bích Nghi nhanh chóng chạy trở về phòng ngủ.

Hiện tại cô coi như là không hiểu ra sao rồi. . . . . . Đang yên đang lành La Bích Nghi làm sao bảo mình mặc cái này? ?

Không hiểu nổi!

Không bao lâu La Bích Nghi đem bộ quần áo xuyên thấu cho Ngô Hiểu Dao.

Má ơi! Hai tròng mắt của cô trừng thật to nhìn bộ quần áo xuyên thấu kia, gương mặt cũng lộ ra đỏ ửng: "Cái này là nội y, quá. . . . . ." nlk.

"Cậu chọn đi, hoặc là không mặc gì cả, hoặc là mặc cái này."

"Bích Nghi, cậu tại sao bắt tớ mặc cái này nha? ?"

"Đừng hỏi, mau mặc đi, không mặc tớ với cậu tuyệt giao!" La Bích Nghi hiện tại coi như là ép buộc cùng uy hiếp rồi, nếu như hôm nay Ngô Hiểu Dao không đi, như vậy cô cùng Ngô Hiểu Dao đều muốn làm cho người ta quỳ xuống. . . . . .

Không bao lâu Ngô Hiểu Dao ngoan ngoãn mặc quần áo xong, La Bích Nghi búi mái tóc như tơ của cô, cùng với trang điểm nhàn nhạt, cô bây giờ quả thật nghiêng nước nghiêng thành, quá hoàn mỹ rồi !

Nhìn Ngô Hiểu Dao đang ở trước mắt, La Bích Nghi quan sát trên dưới, nhưng là đột nhiên cô phát hiện bả vai Ngô Hiểu Dao có một chút thiếu sót, đó chính là nơi không hoàn mỹ: "Dao Dao, thương thế của cậu để lại sẹo là thế nào đây?"

Nghe được câu hỏi của La Bích Nghi, cô hơi lắc đầu: "Ha ha, khi còn bé không cẩn thận làm bị thương . . . . . ."

"A."La Bích Nghi liếc nhìn bề ngoài, lập tức tới vũ hội lúc giờ, vũ hội sắp bắt đầu. Cô gọi Ngô Hiểu Dao mang vào một đôi giày cao gót thủy tinh xinh đẹp, cứng rắn cô rời khỏi phòng ngủ.

Đây là lần đầu tiên Ngô Hiểu Dao mang giày cao gót, cô làm sao mang à? Hơn nữa này đôi giày cao gót khoảng chừng centi mét, bước đi nghiêng một cái: "Bích Nghi, muốn đi đâu à?"

"Chúng ta là không phải chị em tốt? ?" La Bích Nghi chất vấn Ngô Hiểu Dao, cô liền kiên định gật đầu."Tớ cho cậu biết, tớ theo ĐH năm mấy nữ sinh đánh cuộc rồi, nếu như câuh thắng danh hiệu công chúa sẽ trao cho cậu, họ quỳ xuống trước mặt cậu, nếu như cậu không có thắng được, tớ và cậu sẽ quỳ xuống trước mặt bọn họ!"

"À? ? ?"

Đúng rồi! Một tháng trước đã đánh cuộc! ! Nhưng là, cô căn bản không nghĩ tới sẽ đi tham gia a! Còn quỳ xuống? ? Thôi! Nếu La Bích Nghi đánh cuộc như vậy! Không tham gia cũng không được rồi ! Cô nhất định sẽ cố gắng thắng! !

"Đi thôi." Ngô Hiểu Dao bất đắc dĩ nói liền cùng La Bích Nghi nhanh chóng chạy tới hội trường dạ hội. . . . . .

Trong bộ trang phục màu hồng Ngô Hiểu Dao nhận lấy nhiều ánh mắt nóng hừng hực trong sân trường.

Gương mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ, đi trong ban đêm, quả thật làm cho người khác thèm thuồng. Này nếu không phải là ở trường học, cô khẳng định gặp được thấy sắc lang vây quanh!

Rốt cuộc đi tới hội trường dạ hội rồi. Đẩy ra cánh cửa thật to. Ngô Hiểu Dao tiến vào bên trong hội trường tất cả mọi người ghé mắt.

Các nữ sinh quăng tới vô số ánh mắt ghen tỵ, các nam nhân quăng tới vô số ánh mắt thèm thuồng. . . . . .

Nơi xa Bắc Thiên Thần khinh thường khẽ hừ một tiếng: "Không trách được Dạ Thiên Ưng lại cưng chiều cô nhiều ngày như vậy !" Hắn tự nhiên biết Bắc Thiên Thần thuộc tuýp đàn ông như thế nào. Trừ phi người phụ nữ đó đối với Dạ Thiên Ưng có lợi, nếu không Dạ Thiên Ưng tuyệt đối sẽ không cưng chiều quá một lần!

Bởi vì, ban gái trước của Bắc Thiên Thần bị Dạ Thiên Ưng cưng chiều qua một lần, rồi sau đó lại bị anh vô tình vứt bỏ. . . . . .

"Thiên Thần, ngươi sẽ thích cô ta sao?" Tiết Hân Nhiên bên cạnh Bắc Thiên Thần kích động hỏi, nhiều ngày như vậy, cô xem ra Bắc Thiên Thần không thích Ngô Hiểu Dao rồi, nhưng mà bây giờ Ngô Hiểu Dao có dáng vẻ xinh đẹp chỉ sợ hoa khôi của trường như cô khó giữ được vị trí, ngay cả Bắc Thiên Thần cũng sẽ không động lòng.

Bắc Thiên Thần hơi lắc đầu một cái trong con ngươi tràn đầy căm hận: "Bị anh trai của mình sử dụng qua bạn gái ngay cả đụng cũng sẽ không dừng!"

Truyện Chữ Hay