- Vậy em nói đi, anh hứa là không buồn.
Thảo kiểm tra tư tưởng của Hiếu qua cách nhìn về mặt của anh. Cô bé gật đầu :
- Ổn, can đảm.
- Nói đi, còn nhiều chuyện nữạ
- Chị Thủy Ngân không hề yêu anh đâụ
Hiếu giật mình :
- Em nói điên cái gì vậy ?
Thảo nhấn mạnh từng tiếng :
- Chị Ngân không yêu anh.
Hiếu gõ vào đầu cô :
- Anh bị nhỏ này dụ khị rồị Ăn no rồi nói chuyện tầm phào, anh không thèm nghe đâụ
Thảo níu tay anh lại :- Anh Hai, em nói thật, người mà chị Ngân thích là anh Huỵ Anh Huy và chị ấy thân nhau lắm.
- Sao em biết ?
- Hôm sinh nhật, ãnh ngỡ em là chị Ngân, anh Huy đã có những lời nói và cữ chĩ như của hai người yêu nhaụ
- Thật không ?
- Thật, anh ấy còn đòi hôn chị ấy nữạ
Thấy anh Hai im lặng, Thảo nhìn vào mặt anh :
- Anh Hai, anh không sao chứ ?
- Ồ, không saọ
- Anh không buồn à ?
- Tại sao anh phải buồn chứ ?
- Vì người chị Ngân thích là anh Huy chứ không phải là anh.
- Em khờ quá, anh đã biêt chuyện ấy từ lâu rồị
Thảo hóc mồm la lên :
- Sao anh còn hy vọng ?
- Ngân là bạn của anh và Huy, anh chơi thân với Ngân là chuyện thường thôi mà.
- Còn tình cảm ?
- Con ngốc, em tưởng ăn chung nhau cái bánh hôm đó là phát sinh tình cảm sao ?
- Vậy anh có đơn phương không ?
- Không hề.
- Sao anh lại vắng nhà thường xuyên ?
- Cơ quan anh mơi nhận phụng dưỡng một bà mẹ Việt Nam anh hùng, nên anh phải tới thăm.
- Vậy mà em hiểu lầm anh.
- Không sao, bây giờ hết hiểu lầm, còn trách anh không ?
Thảo phì cười :
- Không !
Hiếu chuyển đề tài :
- Anh chàng nào trong nhà mình vậy Thảo ?
- Anh Hậu, trợ lý của ba, anh ấy không có chỗ ỡ nên ỡ tạm nhà mình.
- Em nên ý tứ một chút.
- Anh Hai, người ta có bồ rồị
Hiếu trợn mắt :
- Trời đất, mới tới nhà mà em đã biết chuyện đời tư người ta rồi sao ?
Thảo cười bẽn lẽn :
- Em cẩn thận mà.
- Bây giờ mình v^` kẻo ba mẹ mong.
- Anh thực sự không buồn chứ ?
- Con ngốc, ai lại buồn chuyện vớ vẩn ấỵ
Hai anh em vui vẽ bên nhaụ Thảo cảm thấy thương anh Hai mình ghệ Cô nghĩ tới cạnh Huy với Ngân hóa thân, cô mĩm cười.......