Khi tan ca, vừa đi ra cửa cao ốc, Kha Trúc An nhìn thấy chồng trước đứng ở bên cạnh xe, thực hiển nhiên là đang đợi người, mặc kệ trên lối đi bộ có bao nhiêu người, anh không hề nhìn ai, một đôi mắt lo lắng thẳng nhìn chằm chằm cô, như là sợ cô tùy thời sẽ chuồn đi.
Vẻ mặt của anh khiến cô nghĩ đến một vài thiếu niên bất lương, khi tan học sẽ chờ ở cửa trường học chặn người, sau đó bắt đến địa phương ẩn mật giải quyết ân oán. Nhân vật nguyên bản giống hoàng tử, lại bị cô tưởng thành tiểu lưu manh, chỉ có thể nói tình yêu thật thú vị.
Cô đi lên trước lễ phép hỏi. “Chu tổng giám đốc, sao anh lại tới đây? Anh muốn tìm ai?”
“Em so với ai khác rất rõ ràng, lên xe!” Anh mở cửa xe cho cô, thái độ gấp gáp lại bá đạo, quả nhiên là một nhân vật dữ tợn, nhưng cô cũng không sợ, bình tĩnh khéo léo từ chối. “Thật ngại, tôi có hẹn khác rồi.”
“Em hẹn ai? Nam hay nữ?” Là ai có can đảm lớn như vậy dám cướp người với anh?
Anh dùng lực cầm hai vai của cô, cô lập tức nhăn mày lại. “Anh làm đau tôi.”
“Thực xin lỗi, anh quá kích động...” Anh buông tay ra, thật không biết mình đang làm cái gì, dục tốc tắc bất đạt (nóng vội thì không thành công), anh làm sao có thể quên đạo lý kia? Nhưng vừa thấy cô, kế hoạch gì đều bị ném ra sau đầu.
Cô hừ một tiếng, chu miệng lên nói: “Hôm nay bên quỹ hỗ trợ có một cuộc bán hàng từ thiện, tôi đã hẹn bọn họ sẽ đi qua cổ động.”
“Anh đưa em đi.” Hoạt động có ý nghĩa như vậy, sao không thông báo cho anh? Còn có, cô chu miệng làm cái gì, muốn anh hôn cô ngay sao? Anh không phải không muốn làm, mà là sợ cô ngượng ngùng.
Cô không khẳng định nhìn anh một cái. “Anh sẽ mua gì sao? Bằng không tôi không cho anh theo.”
“Anh cam đoan, em kêu giá mỗi vật phẩm bán hàng từ thiện, toàn bộ anh đều mua hết.” Có thể tiêu tiền giải quyết đều là việc nhỏ, trọng điểm là lòng của cô, ngàn vàng khó mua.
Cô lắc đầu, dùng giọng điệu động tình nói: “Chu đại thiếu gia, tôi lại không coi anh là cái máy rút tiền, anh trăm ngàn không cần tự coi nhẹ mình, nghĩ rằng mình chỉ có công năng này.”
“Kha đại tiểu thư, anh đã không còn có biện pháp gì để có em, em muốn anh làm như thế nào anh đều làm.”
Hai tay của anh bỏ xuống, vì vận mệnh của mình mà thở dài, làm một người phụ nữ nhìn thấu tâm một người đàn ông, cô ta chính là có thể đem anh đùa bỡn trong lòng bàn tay nhỏ.
“Làm người tại sao phải buồn tình như vậy? Liền phiền anh theo tôi đến buổi từ thiện.” Cô cố nín cười, đấu võ mồm như thế lại nhớ tới lúc trước, làm cho người ta làm không biết mệt.
“Cám ơn, đây là vinh hạnh của anh.”
Đêm đó ở hội bán hàng từ thiện, khiến mọi người chú ý nhất vẫn là đôi vợ chồng ly hôn này, chuyện xấu bọn họ đã sớm truyền khắp nơi đều biết, hôm nay tính công khai tin tức gì sao? Phóng viên tới chơi không dự đoán được bọn họ sẽ xuất hiện, đối với phần thu hoạch ngoài dự đoán này, đều chụp ảnh tồn chứng.
Kha Trúc An kéo tay chồng trước, mỉm cười thăm hỏi với nhóm truyền thông, không trả lời vấn đề gì, Chu Thế Hiên cũng biểu hiện giống vậy, thời cơ còn chưa tới, nếu có tin tức tốt, anh hận không thể tự mình mời phóng viên dự họp nói rõ.
Hội bán hàng từ thiện triển khai, mỗi khi Kha Trúc An gật đầu, Chu Thế Hiên liền giơ lên hai bảng số của hai người, cô chăm chú nhìn vật phẩm bán hàng từ thiện, ánh mắt cũng không chớp một cái.
“Em muốn thứ đó?” Anh ở bên tai cô hỏi, thanh âm hơi khàn khàn.
Cô cũng không cam lòng yếu thế, kề tai nói nhỏ với anh: “Uh, bức họa này rất có chiều sâu, có thể đặt ở nhà anh, tôi tặng anh.”
“Anh tặng em, đặt ở nhà chúng ta.” Cưng ơi, mua cái gì đều được, vấn đề là còn tiếp tục châu đầu ghé tai như vậy, anh có thể sẽ làm ra động tác bất nhã với cô ngay ở đây, mà ngày mai trên báo sẽ xuất hiện ảnh chụp hạn chế trẻ em xem.
“Chúc mừng Kha tiểu thư số , và Chu tiên sinh số , ở bán hàng từ thiện đêm nay làm chúng tôi thu hoạch rất nhiều, lúc này cũng chúc bọn họ hạnh phúc mỹ mãn, cả đời cả thế!” Đảm nhiệm người chủ trì luôn có tài ăn nói tốt, nói làm cho lòng người nở rộ.
Tiếng vỗ tay ở hiện trường không ngừng, không khí nhiệt liệt, Chu Thế Hiên lại trào dâng cảm xúc, bởi vì vợ trước bỗng nhiên hôn lên gương mặt anh, việc này đại biểu cái gì? Không có khả năng là kỹ xảo biểu diễn chứ? Khi cô nhẹ nhàng cười với anh, anh rất khó bảo trì đầu óc thanh tỉnh, tối nay anh tuyệt đối không buông tha cô, yêu phải nói ra, không thương cũng phải nói rõ.
Đương nhiên, anh chỉ cho phép cô nói yêu.
Hoạt động kết thúc mỹ mãn, hai người ra khỏi hội trường, bãi đỗ xe ngay cách đó không xa, Kha Trúc An đi đến một nửa lại dừng lại cước bộ. “Hôm nay thật sự rất cám ơn anh, tôi đón taxi về nhà thì được rồi, ngủ ngon.”
“Đừng đi!” Chu Thế Hiên giữ chặt tay cô, rốt cuộc nhịn không được tình cảm mênh mông, đêm nay anh không muốn nói lời tạm biệt với cô.
“Còn có chuyện gì sao?” Lạc thú yêu đương chạy khắp trong người, biết rõ kết quả sẽ bị ôm chặt lấy, đoạn quá trình này cũng không thể thiếu, năm đó bọn họ quen nhau hơn ba tháng liền kết hôn, căn bản còn chưa có nếm đủ tư vị yêu đương, hiện tại cô muốn đòi lại toàn bộ.
“Đến nhà em hay nhà của anh? Anh không muốn ngủ một mình.”
Cô trợn to mắt trừng anh. “Anh nói chuyện vô cùng trực tiếp nha!” Cũng không có một chút lãng mạn, thật sự làm mất vui.
“Trúc An, em biết rõ, anh đã không có biện pháp đợi nữa, anh muốn cùng một chỗ với em.”
Khát vọng và thâm tình trong mắt của anh, cô nhìn thấy rõ ràng, nhưng cô vẫn cố ý lo lắng vài giây. “Tôi có thể đến thăm nhà anh, nhưng anh phải đáp ứng tôi không cho phép xằng bậy.”
“Anh đáp ứng em, không có cho phép của em, cái gì anh cũng sẽ không làm.” Giống như lại nhớ tới đoạn ngày anh theo đuổi cô, anh nguyện ý chờ đến khi cô nguyện ý, nhưng làm ơn không cần lâu lắm!
Hai người ngồi trên xe, về chỗ ở của anh ở Đài Bắc, phong cách trong phòng đơn giản hào phóng giống anh, làm cho người ta có cảm giác rất thoải mái, khiến cô kinh ngạc nhất cũng là địa điểm chỗ ở. “Nhà anh thật gần nhà tôi!”
Trách không được anh chụp ảnh cô nhiều như vậy, thì ra là địa thế thuận tiện, bọn họ căn bản ở cùng khu, chỉ là cách vách mà thôi!
“Vậy sao? Đi bộ mất phút, lái xe mất phút, mỗi lần anh muốn thấy em, đi bộ thì quá chậm, lái xe lại gần quá, đều cảm thấy rất khó xử.” Anh nói thật, khoảng cách muốn xa không xa, muốn gần không gần, thật sự là một loại tra tấn.
Tốt nha, người này được tiện nghi còn khoe mã! “Vậy sao anh không mua chiếc xe đạp? Hiện tại rất phổ biến nha.”
“Có lý, ngày mai chúng ta phải đi mua hai chiếc xe đạp về chạy.”
“Anh còn dám nói? Ngươi này rình coi cuồng, theo dõi cuồng! Anh kêu Diêu thư ký giúp tôi tìm phòng ở, chính mình lại ở gần nhà của tôi, anh rốt cuộc sắp đặt kế hoạch này đã bao lâu rồi? Tâm cơ cũng quá nặng đi!”
“Đúng vậy, anh vì em điên cuồng, đây là tội danh của anh.” Anh thẳng thắn bộc trực, dù sao cũng không phải chuyện một ngày, hai ngày, cô tốt nhất phán anh ở tù chung thân. “Anh có thể hôn em không?”
Vốn cô đang mắng thao thao bất tuyệt, lúc này bỗng nhiên lắp bắp lên. “Không... Không biết…” Đáng ghét, hỏi nhiều như vậy làm cái gì? Muốn hôn còn không mau hôn?
“Nếu em không thích, có thể đẩy anh ra.” Anh từng bước một tiếp cận, thấy cô không thối lui, mới đem cô ôm vào trong lòng hôn sâu.
Ai, anh nói là nói như vậy, vấn đề là khi anh hôn cô như thế, giống như rượu ngon khiến cô quá chén, cô nào có khí lực đẩy anh ra đây?
Nhớ mong tích lũy hơn ba năm không thể khinh thường, trong nháy mắt lý trí vỡ đê, nhiệt tình bùng nổ, bọn họ dường như ngay tại phòng khách muốn làm đến bước cuối cùng, là anh dừng cương trước bờ vực đúng lúc, ở bên tai cô nói nhỏ. “Chúng ta vào trong phòng được không?”
“Nhưng em vô lực...” Cô bị hôn chân đều mềm nhũn, đứng cũng không vững, đi cũng không nổi.
Anh cười khẽ một tiếng, ôm cô vào phòng ngủ chính, rút đi món y phục cuối cùng trên người cô, nín thở thưởng thức phong tình tuyệt mỹ của cô.
“Em phải biết rằng, sau khi trải qua đêm nay, anh không có khả năng lại buông em ra.” Anh muốn xác định ý nguyện của cô, không cần cô lại trốn tránh.
Cô vươn tay mơn trớn thái dương anh, ánh mắt dịu dàng mà mờ mịt. “Anh có tóc bạc nha, đợi em cũng có, chúng ta là có thể bạch đầu giai lão (tóc bạc đến già).”
“Tốt, liền định như vậy, ai cũng không phép rời đi trước.”
Vì cô mà bạc tóc, vì yêu mà mất ngủ trong đêm, đều ở lúc này chiếm được an ủi, hứa hẹn muốn dùng thời gian để chứng minh, mà bọn họ có thời gian cả đời để yêu nhau.
Sáng sớm, khi Kha Trúc An tỉnh lại, rõ ràng cảm giác được sau lưng có một người đàn ông, bởi vì hai tay hai chân anh đều quấn quít lấy cô, dường như sợ cô tùy thời sẽ trốn. Đêm qua bọn họ không chỉ ôn chuyện cũ, còn phát huy rất nhiều sáng kiến, thì ra người yêu cũ cũng có thể học trò mới, đời người thật nhiều tốt đẹp nha.
“Chào buổi sáng.” Chu Thế Hiên nói ở bên tai cô, cố ý chọn nhược điểm của cô xuống tay, hại cô tê dại một trận.
“Uh, chào buổi sáng.” Cô lười biếng xoay người, đối mặt chồng trước thân yêu của cô.
Anh vén sợi tóc trên trán của cô lên, chăm chú nhìn hai tròng mắt của cô hỏi: “Quan hệ hiện tại của chúng ta, trừ bỏ chồng trước và vợ trước, nên coi như người yêu rồi nhỉ?”
Anh vội vã muốn định vị quan hệ của hai người, biểu tình khẩn trương kia khiến cô không khỏi muốn trêu cợt anh. “Chỉ là tình một đêm mà thôi, anh nghiêm túc như vậy?”
“Kha, Trúc, An! Em muốn đùa bỡn anh?” Anh khiếp sợ không thôi, nữ nhân này sao có thể nói không giữ lời? Bạch đầu giai lão là hứa hẹn nghiêm trọng cỡ nào, há có thể chỉ nói mà thôi?
“Không được sao?” Cô chớp mắt to ngây thơ, làm bộ kinh ngạc.
“Được, em có thể tận lực đùa bỡn anh, nhưng không thể chỉ có một đêm, muốn một vạn đêm.” Anh so với ai khác đều hiểu biết cô hơn, cô không có khả năng chơi trò tình một đêm, khẳng định là hạ quyết tâm mới có thể cùng đêm xuân với anh.
“Rồi nói sau, xem tâm tình.” Cô ở trong lòng anh duỗi người, giống con mèo lười thỏa mãn, ngực anh sờ rất tốt, về sau cô không cần khách khí.
“Em không phải muốn thừa cơ trả thù anh chứ?” Anh bị cô biến thành tâm ngứa, lại không thể không hoài nghi, cô quả thực lấy khi dễ anh làm vui.
“Anh làm sao có thể nghĩ như vậy chứ?” Cô lại trợn to mắt, rất vô tội hỏi.
“Bởi vì... Bởi vì lúc trước anh không có bảo hộ em tốt, quý trọng em, nói muốn cho em hạnh phúc, lại làm cho em không vui vẻ, tự mình cũng không thể tha thứ mình, vừa nghĩ tới em ôm tâm tình như thế nào rời đi, anh liền cảm thấy không thể hô hấp...”
Ngày đó hai người quyết định ly hôn, ở trong lòng anh lưu lại dấu vết khó có thể diệt, hai người yêu nhau vì sao không thể gần nhau? Truyển cổ tích trưởng thành, không thể chỉ có nhất kiến chung tình, còn cần trí tuệ để nắm tay lâu dài.
“Đứa ngốc, anh đừng nói như vậy.” Cô vươn tay ôm lấy anh, chậm rãi mơn trớn tóc của anh. “Em vẫn đều hiểu được, anh là người yêu em nhất trên thế giới này, nhưng em không muốn anh có tiếc nuối, em tình nguyện mình biến mất.”
“Anh biết, em ở nhà của anh không vui vẻ, lại không muốn để cho anh cùng em rời nhà, em là bởi vì yêu anh mới rời đi anh, anh cũng bởi vì yêu em mới thả em đi.” Bọn họ thủy chung suy nghĩ vì đối phương, lại bởi vì vậy trả giá nhớ mong rất lớn, có đôi khi yêu chính là trêu cợt người như vậy.
“Anh rất lợi hại nha! Em chưa nói, anh đã biết.” Cô hôn lên má anh, tỏ vẻ chứng thưởng.
“Chúng ta rốt cục đợi được hôm nay, mấy vấn đề này không còn là vấn đề, hiện tại em nguyện ý qua lại với anh không?” Có thể ở thời gian đúng gặp được người thích hợp, đã là một loại kỳ tích, bọn họ thật may mắn.
Anh hỏi nghiêm túc, cô lại đáp thật sự hàm hồ. “Ách... Cuộc sống độc thân rất tự do nha, trở lại quá khứ giống như có chút tính không ra.”
“Em cố ý tra tấn anh phải không.” Không khí thâm tình chân thành đều bị quấy rầy, anh thở dài làm ra kết luận.
“Ai kêu anh ngay từ đầu gạt em nói muốn diễn trò, em cũng không biết anh có lòng khác.” Diễn trong diễn, kế trúng kế, thực sự một bộ.
“Đây chỉ là một loại sách lược mà thôi, không làm như vậy, em căn bản sẽ không để cho anh tiếp cận.” Anh còn vì thế mà viết bản kế hoạch, ghi lại ở trong máy tính anh, tối nay phải nhớ xoá hồ sơ, miễn cho cô sinh hờn dỗi.
“Mặc kệ, mặc kệ, em muốn tra tấn anh, hừ!” Cô nói xong còn làm cái mặt quỷ, một chút cũng không giống Kha giám đốc chuyên nghiệp tao nhã.
Xem cô giống một tiểu cô nương đùa giỡn tùy hứng, kỳ thật anh vừa cao hứng vừa dễ chịu, ở trong công việc cô đã là một nữ cường nhân, nhưng hai người cùng một chỗ thì anh chỉ hy vọng cô thoải mái, cả hai dùng diện mạo tự nhiên nhất đối với nhau, đơn thuần tựa như tiểu hài tử thật tốt.
“Em muốn thế nào đều được, chỉ không cần rời anh nữa.”
“Yên tâm, anh đuổi cũng đuổi không em được,” Nếu không ở bên cạnh anh, cô làm sao khi dễ anh đây?
“Thật sự? Chúng ta đây khi nào thì kết hôn?” Nhanh đưa hôn sự làm xong, bằng không anh không có cảm giác an toàn.
“Lại tới nữa, yêu đương không phải rất vui vẻ sao? Vì sao nhất định phải kết hôn?” Lần trước bọn họ yêu đương, anh cũng vội vã muốn kết hôn, lần này cô mới không thuận theo!
“Yêu nhau đương nhiên muốn kết hôn, nếu không chỉ là chơi đùa.” Lúc này anh liền trở nên thực truyền thống, không thương lượng.
“Ai nói? Giống ngôi sao ngoại quốc, cũng có người yêu nhau cả đời cũng không kết hôn, còn không phải qua rất khá?”
“Chúng ta cũng không phải là người ngoại quốc, vì sao lấy bọn họ làm chuẩn?”
Hai người yêu vừa mới xác nhận tâm tình lẫn nhau, chỉ chớp mắt mà bắt đầu biện luận vô tận, dù sao đấu võ mồm đến cuối cùng, người thua sẽ hôn người thắng, lấy hôn nồng nhiệt để ngừng lại, không hề có thành tích hay kết luận, lần sau cũng lặp lại như vậy.
Đúng vậy, người yêu nhau chính là lấy ngu xuẩn phát điện, không cần thông minh, không cần tính kế, ngây ngốc đi yêu là được rồi.
Một tháng sau, trong tổng bộ ‘Tập đoàn Điện tử Kình Vũ’ ở Đài Nam, một hội nghị ban giám đốc đang dự họp, hơn ba mươi đổng sự (thành viên hội động quản trị) vào hôm nay cử hành bỏ phiếu, thuận lợi đề cử ra chủ tịch mới.
“Cám ơn các vị tín nhiệm và trợ giúp, tôi nhất định không phụ nhờ vả, tận hết khả năng của tôi dẫn dắt ‘Tập đoàn Điện tử Kình Vũ’ bước lên một ngọn gió cao khác.”
Chu Thế Hiên khom người chào với tất cả đổng sự, tiếng vỗ tay lập tức vang lên, tất cả mọi người xem trọng vị thanh niên tài tuấn này, mấy năm qua biểu hiện của anh lấy được chấp thuận thật sâu, hơn nữa TV LCD gần đây bán thật doạ người, không thể bỏ qua công lao ‘Nói chuyện xấu’ của Chu chủ tịch
“Chu đổng, trúc mộng kiên định, an tâm ra đi, chúng tôi đều dựa vào anh!” Một đổng sự lâu năm dùng ‘hài âm’ chúc mừng, làm cho tất cả mọi người nở nụ cười.
Sau khi hội nghị kết thúc, chủ tịch tiền nhiệm giữ lại chủ tịch đương nhiệm, hai cha con khó khi đối thoại một mình, đã thật lâu không có như vậy.
“Tôi rốt cục có thể về hưu, con đã đủ vững vàng, có thể một mình đảm đương tất cả.” Chu Tín Vũ có loại cảm giác như trút được gánh nặng, đồng thời cũng nhìn thấy một mảnh trời cao biển rộng, ngày sau ông muốn cùng vợ du sơn ngoạn thủy, không hề hỏi đến gió mây thương giới.
“Ba, con sẽ không khiến người thất vọng.” Chu Thế Hiên ưỡn ngực, đối với mình và đoàn đội kinh doanh đều có tin tưởng.
“Cuối tuần này con có thể về nhà ăn cơm hay không? Chúng ta muốn thay con chúc mừng. Ông nội và bà nội còn ở Achentina, trong nhà chỉ có ba với mẹ con, khi ăn cơm rất im lặng.”
“Uh, con sẽ về nhà, có thể mang bạn gái sao?” Chu Thế Hiên hơi chần chờ hỏi.
“Đương nhiên có thể mang bạn gái, mang vợ về càng tốt.” Vợ chồng Chu gia chờ đợi ngày này đã lâu rồi.
“Rất nhanh sẽ như vậy.” Nghiệp lớn khuyên hôn đang tiến hành, mỗi ngày đều có tiến độ mới, đương nhiên ngẫu nhiên cũng có phát triển khác.
“Kỳ thật ba rất bội phục con, có thể kiên trì lâu như vậy, có thể thấy được con thực một lòng cũng thực chấp nhất.” Chu Tín Vũ không nghĩ tới mình sẽ có đứa con si tình, so với những công tử ăn chơi đàng điếm, không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
Chu Thế Hiên chỉ có thể cười ngây ngô đáp lại, hình dung không ra cảm tình mình đối Trúc An, ở trước mặt phụ thân dù sao có chút ngượng ngùng, bất quá phụ thân nói như vậy cũng làm cho anh hoảng sợ, khó được khen ngoài sự nghiệp, cảm giác thực kỳ diệu.
“Cố lên!” Chu Tín Vũ vỗ vỗ bả vai con, đạp bước chân vui vẻ rời đi.
Nhìn bóng lưng phụ thân, Chu Thế Hiên nói cho chính mình, sau này hẳn nên về nhà nhiều hơn mới đúng, nếu không phải người nhà tiếp nhận và thông cảm, Trúc An làm sao có thể an tâm trở lại lòng của anh.
Mang tâm tình cảm tạ, anh lấy điện thoại di động ra gọi điện nói. “Hi, cuối tuần có rảnh không? Anh muốn mang em đi một chỗ.”
“Chỗ nào?”
“Nhà anh, cùng ăn cơm với ba mẹ anh.”
“Oh...” Bên kia điện thoại lặng yên một lát, anh còn tưởng rằng cô sẽ cự tuyệt, không nghĩ tới cô cũng là đang phiền não.
“Em phải mặc quần áo gì? Mang lễ vật gì?”
Ý cười lại hiện lên khóe miệng của anh, anh săn sóc trả lời: “Lễ vật chúng ta cùng đi chọn, quần áo chỉ cần cởi dễ là được, bộ lần trước rất phiền toái, ngay cả xé cũng không rách.”
“Chu Thế Hiên!”
Tiếng cười bể ra, quanh quẩn ở trong phòng hội nghị, thành tựu lớn nhất của đàn ông, là ở tình thân và tình yêu đều toàn vẹn.
Ba tháng sau, chủ tịch ‘Tập đoàn Điện tử Kình Vũ’ mai nở lần hai (kết hôn lần hai), cô dâu lại là cùng một người như lần trước, tin tức có tính nổ mạnh như thế đương nhiên hấp dẫn rất nhiều truyền thông, quá trình từ khi hai người kết hôn, ly hôn đến tái hôn đều viết ở rất nhiều báo, bao gồm bạn bè người thân của nam nữ nhân vật chính đều thành người được phỏng vấn.
Ngải Địch cá tính sáng sủa, có thể nói lời tốt nghiễm nhiên thành người phát ngôn. “Theo tôi được biết, Chu đổng cực kì si tình, Kha giám đốc căn bản chạy không khỏi thiên la địa võng của anh ta, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn bị bắt ăn xong. Giống như tôi và vợ trước của tôi, cho tôi nhiều tự do nữa, vẫn so ra kém một cái nhà.”
Hiện tại Ngải Địch bị xếp vào thời kì quan sát ‘Lưu giáo xem xét’, vợ trước Lưu Tố Nguyệt nguyện ý cho anh một cơ hội, con gái cũng không cần đi ký túc xá ở trường học, buổi tối mỗi ngày cả nhà sẽ cùng nhau xem tivi, tuy rằng chín giờ sẽ bị bắt đỉ ngủ, kỳ thật ngủ sớm dậy sớm cũng rất thoải mái.
Hôn lễ cử hành ở một khách sạn năm sao, đương sự bảo trì khiêm tốn, không xa hoa, không phô trương, không ra phỏng vấn, ngoài khách sạn có màn hình tinh thể lỏng lớn của ‘Tập đoàn Điện tử Kình Vũ’ sản xuất, toàn bộ hành trình đều được tiếp sóng lại, làm cho mọi người quan tâm và tò mò xem cũng đã nghiền.
Quách Chí Long quản lí bộ phận bán hàng lại lên làm người dẫn hôn lễ, anh đã có kinh nghiệm rất thuận tiện, Diêu thư ký đảm nhiệm rể phụ, tươi cười có chút ngại ngùng, Đế Na đảm nhiệm dâu phụ, tươi cười so với cô dâu còn sáng lạn hơn, hai người này nói không chừng có thể thành một đôi.
Ngoài ra, thiên kim Chu gia Chu Tương Kì cũng về tham dự, đi theo còn có vị hôn phu nước Nga của cô. Cùng với một đôi song bào thai tỷ muội mắt xanh tóc xù, gương mặt thiên sứ và tươi cười hồn nhiên, lập tức cướp lấy tâm mọi người, tất cả mọi người muốn đoạt lấy để ôm để sờ, làm sao có thể có đứa nhỏ đáng yêu như vậy ah!
“Mọi người khoẻ!” Em gái nhỏ cực kì có chính sách và năng lực đối ngoại, trừ bỏ tiếng Nga, tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha, còn có thể nói tiếng Trung Quốc.
“Ông nội, bà nội, ba ba, mẹ, anh, chị dâu, các người khoẻ, tôi là Ivan Petro.” Người đàn ông nước Nga cũng dùng tiếng Trung chào hỏi, tuy rằng anh nói những lời này mất tới phút.
Chu ông nội và Chu bà nội đến Achentina thăm người thân, hóa giải khúc mắc nhiều năm qua, Chu Tương Kì liền quyết định phải về tham gia hôn lễ anh hai, lần trước không thể tham dự, nên lần này không thể bỏ qua. Năm đó Chu Tương Kì ở khi đi học thêm nhất kiến chung tình với Ivan, bỏ xuống đại tiểu thư rụt rè chủ động theo đuổi, mặc kệ anh muốn đi đâu chính là theo tới cùng, vốn nghĩ cô đã đủ điên cuồng, không nghĩ tới anh hai và chị dâu cũng rất mạnh, ly hôn lại tái hôn, dũng khí gấp bội.
“Thực xin lỗi, chúng con lâu như vậy mới trở về...” Chu Tương Kì hơi e sợ, vừa thấy ba mẹ, nước mắt nhịn không được doanh tròng.
“Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.” Bạch Bội Lăng ôm con gái, đã sớm khóc sướt mướt, cho dù khóc hỏng trang điểm tinh xảo cũng không trông nom. Chu Tín Vũ tuy rằng không rơi lệ, ánh mắt lại không rời khỏi con gái, dù sao cũng là tâm can bảo bối của mình.
Lão nhân gia đều cười hớ hớ, có thể nhìn đến màn đoàn viên này, kiếp này chết cũng không tiếc.
Khách đêm nay đều có vẻ bình dân hóa, đọc diễn văn ngắn gọn có lực, buổi tối mười giờ có thể tiễn khách, chú rể và cô dâu đi vào cửa đại sảnh, bên cạnh còn có rể phụ và dâu phụ hỗ trợ, cùng nhau phân phát bánh kẹo cưới, thẻ kỷ niệm và quà nhỏ, đáp tạ mỗi vị khách quý tham dự.
Cho dù có người nhà bạn bè tương trợ, tất cả quá trình đều rất thuận lợi, cả một ngày như vậy vẫn khiến cho người ta cực kỳ mệt mỏi, Kha Trúc An nói khẽ với chồng bên cạnh: “Kết hôn rất mệt.”
Chu Thế Hiên tràn đầy đồng cảm. “Đúng vậy, tốt nhất không cần có lần thứ ba.”
“Chúng ta đây sẽ không ly hôn nữa chứ?” Cô chu miệng lên, có điểm không cam lòng, nếu không phải anh cầu hôn lần nữa, cô còn muốn yêu đương thêm vài năm.
“Em nghĩ cũng đừng nghĩ!” Anh nghiêm khắc cảnh cáo, ngày mừng rỡ cô tốt nhất ngoan một chút, còn có không cần mê người như vậy cũng không được sao?
Ông xã thật bá đạo, hung dữ, xem cô làm sao hồi báo anh? Vì thế cô kiễng mũi chân, ghé vào lỗ tai anh thấp giọng nhanh chóng nói một câu: “Chu Thế Hiên em yêu anh.”
“Ah?” Anh sững sờ, cô thật sự nói câu nói kia sao? Quen biết cho tới nay cô chưa bao giờ thổ lộ trực tiếp như thế, nhưng cố tình chọn vào lúc này, nơi này, bảo anh sao có thể nghe được rõ ràng? Hơi quá đáng, cô cố ý tra tấn anh.
“Không có việc gì.” Cô chuyển hướng khách gật đầu thăm hỏi, giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra.
“Em vừa nói cái gì? Em nói lại lần nữa xem!” Anh cầm bả vai của cô, cao giọng chất vấn.
Vợ chồng mới này là như thế nào? Không phải mới kết hôn liền ầm ỹ lên chứ? Khách đều dùng ánh mắt quan tâm, chú rể chỉ có thể lắc đầu mỉm cười.
“Không có việc gì, không có việc gì.”
Cô dâu tiếp tục vẻ mặt hồn nhiên vô tội, chú rể chỉ có thể âm thầm đau đớn hạ quyết tâm, đêm nay anh nhất định phải bức cung cô, thẳng đến hai người ý hợp tâm đầu, cùng nhau viết xuống kết cục truyện cổ tích.