Trận thi đấu thứ kết thúc, nhân viên công tác trong sân thi đấu bắt đầu mời khán giả ra ngoài, tiến hành nghỉ giữa trưa. Ngải Tiếu và Nhạn Đường không tính sẽ xem trận đấu buổi chiều, trực tiếp lái xe đi ăn cơm, trên đường gặp được người quen, là đội bóng rổ nữ của đại học S. Lưu Nhung thân là đội trưởng đang nói chuyện với huấn luyện viên, Dịch Nhàn thì đang đùa giỡn với mọi người, một đám con gái cao cao gầy gầy cười đùa trên đường, muốn không gây chú ý cũng khó.
Trên đường đi không tiện ngừng xe lại, Nhạn Đường không có ngừng lại chào hỏi với bọn họ, Ngải Tiếu ở bên cửa sổ vội vã chụp tấm hình rồi gửi cho Dịch Nhàn, nói là trên đường đi có gặp bọn họ.
Dịch Nhàn nhìn thấy tin nhắn, lập tức trả lời: Tiểu học tỷ, chị có chụp hình em chơi bóng không? Cú ném điểm tuyệt đẹp đó của em có chụp lại không?
-Trú Trú:......
Ngải Tiếu ngơ ngác—— cô xem thi đấu kích động quá nên quên mất tiêu rồi.
Dịch Nhàn biết được chuyện này "lòng đau như cắt", không ngờ tới là bé moe còn không đáng tin cậy hơn Nhạn Đường nữa.
Cô thở dài đi tìm Lưu Nhung nói chuyện này, đối phương xoa đầu cô, cô lập tức muốn vẫy "đuôi" lên, chuyện chụp hình thế là đi vào dĩ vãng.
Nhạn Đường và con sóc nhỏ ăn xong cơm về nhà, thu dọn đồ đạc rồi đưa em ấy về trường, trên đường đi lại mua không ít bánh kem và trái cây, nói là mang về cho bạn cùng phòng ăn. Hoàng Tiểu Duyệt ăn bánh kem Nhạn Đường đích thân mua cho, nuốt xuống bụng lời chỉ trích Ngải Tiếu "sống chung phi pháp" với người khác, ăn xong một miếng lại lăm le qua miếng khác.
Ngải Tiếu bĩu môi, đưa bánh kem qua đó, "hiếu kính" cho đồng chí Tiểu Duyệt đã giúp mình giải thích lý do không ở trong phòng hai hôm nay. Đơn giản trò chuyện với cô ấy vài câu, Ngải Tiếu lấy laptop ra tiếp tục viết truyện, dự định sẽ viết chương cuối cho xong trong hôm nay.
Hôm qua viết được không ít, nên áp lực hôm nay cũng không nhiều. Sau khi sửa xong chi tiết, cô hít thở sâu vài cái, bắt đầu viết kết cục.
Mỗi lần kết thúc tiểu thuyết là cô đều cảm thấy cực kỳ không nỡ, giống như là một người bạn thân đột nhiên nói tạm biệt, cũng giống như đứa con mình dày công nuôi dưỡng sau khi trưởng thành lại rời khỏi. Sau khi viết xong, cô thở dài, nằm trên bàn điều chỉnh lại tâm trạng.
Lại viết xong một bộ, không biết cô còn có thể viết tiểu thuyết trong bao lâu nữa. Đứng dậy khỏi bàn, cô gửi tin nhắn hỏi Đoàn Tử thời gian cụ thể phát hành bài hát mới là khi nào.
-Đoàn Tử: Thứ là có thể phát hành rồi, đồng bộ xuất hiện trên kênh nhạc, phải chuẩn bị nhiều thứ lắm. Promotion video qua bữa sau là làm xong, đến lúc đó gửi cho em xem đầu tiên! Tiểu Trú Trú muah~!
-Trú Trú:......
Rõ ràng lúc trước còn là Trú Đại mà, tại sao gặp mặt xong lại biến thành Tiểu Trú Trú rồi?!
Cô buồn cười lắc đầu, đăng nhập nick chính weibo xem tin tức. Chắc là sau khi viết xong truyện tâm trạng hơi buồn cần phải phát tiết tình cảm, cô vào trang web của Đoàn Tử share bài tuyên truyền nhạc cốt truyện, sau đó chăm chú viết một bài weibo dài nhất từ trước đến giờ.
-Tấn Giang Khổ Trú: "Chớp mắt cái là một bộ tiểu thuyết nữa lại sắp kết thúc, mỗi lần kết thúc đều thấy xúc động vô cùng, lần này cũng vậy. Trong quá trình viết bộ này được làm quen với rất nhiều bạn mới, tham gia viết lời và ca hát là chuyện trước giờ chưa từng thử qua, làm rất nhiều chuyện mà ngay cả nằm mơ cũng không dám nghĩ đến. Thứ tuần sau sẽ đăng hết các chương còn lại, cảm ơn sự đồng hành của các bạn, mọi người xem truyện nhưng cũng đừng quên ủng hộ nhạc cốt truyện "Tướng Sơn" nha~"
Đây là lần đầu tiên cô nói nhiều như thế với độc giả, gửi xong thì mới phát hiện hình tượng của mình trên mạng hoàn toàn khác với trước. Không lâu sau, cô nhận được bình luận, nhấn mở ra xem, nội dung bình luận gì cũng có hết.
"Chúc mừng Trú Đại lại hoàn thành thêm một bộ, con đường tiếp theo sau bọn tôi cũng sẽ đi cùng cô [tim]",
"Trú Đại xảy ra chuyện gì vậy, không ngờ tôi lại được nhìn thấy cô ấy đăng weibo nhiều chữ như thế".
"Tôi cảm thấy từ sau vụ việc nhạc cốt truyện "Tướng Sơn", Trú Đại chưa từng bình thường qua:)".
"Không phải nói Trú Đại là fan của Nhạn Đường hả, bây giờ hai người đều đi ca hát lại là chuyện gì?"
"Ông người mới này coi lại mấy weibo trước đê! Trú Đại với Nhạn Đường gặp mặt nhau rồi đó!"
"Chỉ có mình tôi là cảm thấy bọn họ hình như có tư tình thôi sao?"
"Không chỉ có mình ông thôi đâu!"....
Ngải Tiếu xem bình luận, phát hiện sự chú ý của mọi người đều từ kết cục của bộ truyện chuyển qua hóng chuyện, mau mau tắt trang web cho bớt sợ.
Cảm giác bị người ta lột trần chân tướng ra không hay chút nào, cô vỗ vỗ ngực, nhớ đến lúc trước có gửi qua hai tin tư vấn tình cảm, quyết định gửi thêm một tin cuối cùng.
"Phần sau: Tôi với nữ thần đến với nhau rồi, cám ơn mọi người đã giúp đỡ."
Trang web tư vấn thông báo nhận được và đăng tin này vào hôm sau, cư dân mạng đã theo dõi hai tin trước đều "quang quác" lên, không ngờ đến người này ngay từ đầu miêu tả nữ thần rất cẩn thận vậy mà giờ đã đến với nữ thần thật rồi!
Ngải Tiếu tan học lướt weibo thì thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy đã giải quyết xong được một chuyện lớn.
Hôm nay là thứ hai, vốn có lớp tiếng Nhật, nhưng nữ thần bận quá nên hủy rồi. Dù sao bọn họ cũng ở chung với nhau rồi, thời gian lên lớp không cần thiết phải cố định như trước nữa, chừng nào rảnh thì giờ đó học. Buổi chiều không có tiết, Ngải Tiếu nhận được điện thoại của Tô học tỷ, nói là viện trưởng muốn gặp mặt cô ấy, nhận được tin thì mau đến đây.
Trên đường đi cô đoán chắc là chuyện giao lưu với đại học M, đến văn phòng của viện trưởng, đối phương quả nhiên nói đến chuyện này.
Đại học M đưa ra thời gian là cuối tháng , thời gian giao lưu là ngày, số người quy định tính luôn giảng viên tối đa người. Cô với viện trưởng thảo luận việc lựa chọn số người, sau khi chọn xong, chuyện còn lại đều phải do cô đi liên hệ.