Lúc này đây, chàng trai Komori Shouta của chúng ta đang vướng phải một tình huống vô cùng khó xử. Vậy nhưng trước tình cảnh nguy nan đó, không ngờ Takamine Mayuka lại là người đầu tiên hành động. Có lẽ vì cô nàng vừa nhận ra mình đang ăn mặc có chút thiếu vải trước mặt mọi người. Sau khi hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề, cô nàng không chút do dự lao như tên bắn vào phòng thử đồ.
(Trời ơi!! Sao mà xui dữ! C-chuyện gì đang xảy ra thế này!? Tại sao Natsukawa lại ở đây!? Lại còn đi cùng Sunagawa Kengo nữa chứ!? Chờ đã, có phải mình đang bị hoa mắt không? Trên tay cậu ta là một chiếc quần lọt khe hả? Cậu ta tính làm gì với nó thế, lẽ nào nó dành cho Natsukawa!? Mình cần phải bình tĩnh lại đã, giờ cứ chạy vào phòng thử đồ để câu thêm thời gian rồi làm gì tính sau!)
Trong lúc cậu vừa đưa ra quyết định, Komori đã thấy Takamine chạy như bay vào phòng thử đồ.
(Ơ-ơ kìa!? Chờ chút đã nào, Mayu-nee!? Chẳng phải chúng ta mới từ phòng thử đồ ra sao? Với cả, hai đứa còn đang giả làm một đôi đó!?
Mọi người sẽ nghĩ thế nào nếu trông thấy một cặp học sinh cấp ba từ trong phòng thử đồ của một tiệm đồ lót cùng nhau bước ra ngoài, chẳng phải họ sẽ nghĩ chúng ta đang làm gì đó sai trái trong đó sao. Vậy nên, tôi muốn hai đứa cùng nhau ở lại rồi giải thích cho rõ ràng tránh bị người chung quanh hiểu nhầm… Nhưng sao cậu lại chạy nhanh thế!? Đồng ý là lúc này cậu đang rất xấu hổ nhưng thằng này khác gì, cậu cũng nên nghĩ cho tôi một chút đi chứ! Hơn nữa, tôi biết phải ứng phó ra sao với cặp đôi đang đứng trước mặt đây!? Theo tôi thấy, anh chàng Sunagawa Kengo-san này có vẻ đang muốn đưa chiếc quần lót gợi cảm cho Natsukawa-san mặc… Thôi xong, tôi đã bắt gặp cảnh tượng mà tuyệt đối không được thấy rồi! Chưa kể đến Izumi-san có thể đang ở đâu đó trong mấy phòng thử đồ quanh đây nữa. Sao mà xui xẻo thế không biết. )
*Góc nhìn của Natsukawa*
(Không thể như vậy được!!! Shouta… Shouta của mình cùng với ả Takamine đó vừa lao ra từ phòng thử đồ, trời ơi nỗi lòng này ai thấu!… Mà sao nhỏ lại chỉ mặc mỗi bộ đồ lót thế kia!? Chuyện này là sao, rốt cuộc bọn họ đã làm gì với nhau rồi!?)
Khi trông thấy bộ dạng chết lặng của Natsukawa, Shouta vội vàng mở lời.
“À ừm… Chào buổi chiều. Tại sao Natsukawa lại ở đây thế?”
(Câu này tôi phải hỏi cậu mới đúng, aaaaaa!? Hay là cậu ấy đang thắc mắc tại sao tôi lại dắt bạn trai vào cửa hàng nội y, nên cậu ấy mới hỏi vậy phải không? Nhắc mới nhớ, bữa trước tôi với Kengo mới khiến cậu ấy ghen một pha đây mà. Giờ cậu ấy hỏi như vậy, chắc là lại nổi máu ghen lên rồi đây, cần một lời giải thích cho chuyện này, nhưng thật sự tôi mới phải là người hỏi cậu câu đó mới đúng... À phải, mình nhớ rồi, đây là thỉnh cầu của ‘cậu em’ Shouta-san không phải sao!? Nhưng cũng đâu thể nói huỵch toẹt ra “là vì mình muốn hai đứa có thể trải qua một đêm nồng cháy bên nhau, nên tôi mới tới đây để mua món vũ khí này đấy”, trời ơi, nói thế có phải hơi xấu hổ rồi không? Không được, không thể để cho cậu ấy đánh giá mình là một cô gái có suy nghĩ dâm đãng như thế được. A, mình biết phải làm sao rồi…)
“------Do Kengo đấy, do anh ta nói là có một bộ đồ muốn thử cho tớ mặc, nên tớ chỉ đành miễn cưỡng đi theo thôi.”
“Gì thế? Em đang đùa anh đấy ư!? ”[note61376]
(Này này này, chị của em, chị có biết mình đang nói gì không vậy!?)
Natsukawa lúc đó chỉ nghĩ làm sao để có thể giữ được hình tượng trong mắt của Komori Shouta mà thôi. Nhưng cô không hề biết rằng chính những lời biện hộ đó của mình đã khiến cho cậu em trai cảm thấy ấm ức.
Izumi và Shouta chết lặng khi trông thấy dáng vẻ bối rối của Kengo. Điều đó càng chứng minh rằng những lời biện hộ của Natsukawa nói là sự thật ——
((Waaaaaa!! Cậu đang đùa tôi đấy à?/ Anh đang đùa em đấy à? aaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!))
Lời Natsukawa vừa dứt, thì từ trong khe rèm của phòng thử đồ gần đó xuất hiện ánh mắt của Izumi lén lút nhìn qua. Komori rùng mình, ngay lúc đó cậu cũng đã hiểu ra, nhờ câu nói của Natsukawa-san thì lần này Sunagawa Kengo khó mà có thể trở về nhà an toàn rồi.
Còn về phía bên Izumi, từng câu từng chữ mà Natsukawa-san nói ra giống như một cú đả kích lớn đối với cô.
Lúc này cả Izumi lẫn Komori đều rơi vào tuyệt vọng.
Sunagawa Kengo thấy chị mình nói nhăng nói cuội như vậy thì rất bực bội, tất nhiên là cậu không thể giữ nổi yên lặng rồi, vậy nhưng khi bản thân đang muốn thanh minh cho sự trong sạch của mình thì—
“Đúng thật là… ai đời lại muốn bạn gái mình mặc cái loại đồ lót như thế này kia chứ, cậu xem đi, anh ta cũng đang ngượng ngùng rồi kia kìa!”
Vừa nói Natsukawa vừa gửi ám hiệu cho cậu em. Ánh mắt cô nàng như muốn chặn đứng cậu em trai lại vậy. Miệng cô thì thầm. “Mau ・phối ・hợp・ với・ chị”.
Phải chăng vì là một cậu em trai, nên Sunagawa hiểu rất rõ lúc này chị mình đang muốn gì
(Em xin chị đấy, tha cho em đi mà! Không phải chị nói với em rằng: “Chị muốn có một đêm hạnh phúc bên cậu ta nên mới đến đây mua đồ lót hay sao!?” Chẳng lẽ chỉ vì muốn bảo vệ cái danh dự đó, không muốn cho cậu ta biết chị là một con người tệ đến mức nào nên mới sẵn sàng đổ hết mọi trách nhiệm lên người em này ư? Em thật sự đã bị chị chơi một vố đau rồi đấy! Trời ạ, mà thôi đành vậy chứ biết sao giờ. Trông xung quanh cũng chẳng kiếm được thứ gì có thể giúp được chị… Thôi được rồi, em đã có cách, em sẽ giúp chị nốt lần này mà thôi, đổi lại chị nhất định phải lấy được điểm trong mắt của Komori đấy, bằng không chị sẽ biết tay em.)
“... Shouta-san à! Cậu thấy đấy, suy cho cùng tôi cũng chỉ là một thằng đàn ông mà thôi. Đương nhiên là muốn bạn gái của mình mặc chiếc quần lót mà mình yêu thích rồi. Mà này Shouta-san, cậu không phải cũng giống tôi đó sao?
“Ể ể, tôi ư?”
“Trông kìa trông kìa, cậu làm gì mà phải tỏ ra bất ngờ thế?
Cậu cũng mang bạn gái của mình vào cửa hàng đồ lót đấy thôi, chẳng lẽ không phải giống nhau sao. Hơn nữa, cậu bây giờ nhìn có hơi—”
Đúng vậy, kể từ lúc hai chị em đụng mặt Shouta thì đều có chung một thắc mắc—
((Cái tên này rốt cuộc là ai mà lạ hoắc thế !?))
Trong mắt của bọn họ, Shouta là người có vẻ ngoài trông rất bình thường. Không nổi bật nhưng cũng không quá xấu. Nên cho dù cậu ta có ăn mặc gọn gàng đi chăng nữa, thì cũng chẳng khá hơn là bao.
Thế nhưng đây đâu phải là Komori của ngày trước, đây là một Komori hoàn toàn mới sau khi đã được Izumi chăm chút ngoại hình, ngoại hình của cậu lúc này có thể nói không kém gì một hot boy cả.
Nhưng với một kẻ cả ngày luôn mang theo bộ mặt u ám như vậy thì sẽ không đời nào tự chăm chút bản thân tới mức này được. Thay đổi đâu thể nói ngày một ngày hai là có thể làm được ngay, huống chi Shouta Komori lại thay đổi lớn đến như vậy chỉ sau một ngày, thế chuyện họ sốc cũng là điều hiển nhiên mà thôi.
Có lẽ cũng vì sự tò mò nên đã thôi thúc Sunagawa liên tục gặng hỏi Shouta cho ra nhẽ.
Nhưng có vẻ như câu hỏi này lại khiến cho Komori cảm thấy khó xử rồi.
(Đúng vậy nhỉ. Một nhân vật nền vốn kín đáo trong lớp lại bỗng nhiên trở nên ưa nhìn, thì chắc chắn sẽ bị chú ý đến mà thôi. Bọn họ thắc mắc cũng là điều dễ hiểu. Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy nó phiền phức…)
Komori giả vờ lơ đi câu hỏi đó rồi nhìn về phía phòng thử đồ, nơi mà Izumi Tenshi vẫn đang nhìn trộm.
(Trả lời ra sao bây giờ, tôi đâu thể nói huỵch toẹt ra “À cái này ấy hả? Thật ra là do Izumi-san chọn cho tôi đó—” đâu thể được!! Sunagawa Kengo là bạn trai của Izumi-san mà. Tôi nói kiểu này, lỡ mà bị hiểu nhầm thành ngoại tình với Izumi-san thì sao đây!? Tôi đã có bạn gái rồi, đó chính là Mayu-nee ( mặc dù chỉ trên danh nghĩa mà thôi)— Điều tôi muốn khẳng định cho anh ta và mọi người thấy, cũng chính là điều này— rõ rành rành là như vậy. Nhưng mà hôm nay, tôi đã đi chơi với cô ấy, thậm chí còn để cô ấy giúp tôi cải thiện ngoại hình. Mà cô nữ sinh đó không ai khác chính là bạn gái của Sunagawa Kengo-san… này này này!!! Cái này không phải là cắm sừng thì là cái gì, tuyệt đối không thể để cậu ta biết. Còn về phần tôi—)
Lần này Shouta chuyển sự chú ý qua Natsukawa Shizuku và Takamine Mayuka (đang giấu mình trong phòng thử đồ).
(—— “À thì, bởi tới tối tôi mới cùng Natsukawa đi ra ngoài chơi cơ, kể cậu nghe, tôi cực kỳ mong đợi buổi hẹn đó luôn á” nói kiểu này….. làm sao mà được cơ chứ. Tính sao đây. Tôi dám cá rằng, có nằm mơ Sunagawa-kun cũng không ngờ được bạn gái của mình sẽ đi chọn quà cho anh ấy. Nếu bây giờ mà mình nói cho anh ta, chắc chắn sẽ bị Sunagawa chất vấn “Hả? sao mày lại cùng với bạn gái của tao ra ngoài chơi hả cái thằng kia?” rồi kiểu gì cũng sẽ trở thành một cuộc ẩu đả cho mà xem. Nghĩ tới nghĩ lui kiểu gì cũng ra một tương lai bị ăn đòn. Nói là đi chơi cùng với Izumi-san thì đã không ổn rồi, mà Natsukawa thì lại càng không. Này Kengo-san… cậu hơi bị quá đáng rồi đấy nhé. Chính vì như vậy, nên điều mà tôi nói vào lúc này chỉ có thể là…)
“Tại vì tôi nghĩ tới buổi hẹn hò đầu tiên với Mayu-nee nên mừng quá ấy mà… nên là… à thì… tôi đã đã nghĩ làm thế nào để có
thể phù hợp hơn với chị ấy nên cũng đã nỗ lực một chút… trông cứ như một vai phụ đang cố quá đấy ha, xin lỗi vì đã gây ra đống phiền phức này..”
Theo thói quen, Shouta tự hạ thấp bản thân của mình. Nhưng trớ trêu thay, câu nói tự nhục ấy của cậu lại như một mũi tên đâm thẳng vào tim của cả ba cô gái.
(Không muốn, mình không muốn như vậy đâu, aaa!!! Giờ tôi đã hiểu rõ rồi, tôi hiểu rõ vị trí của mình nằm ở đâu rồi, aaaaaa! Lúc còn giả làm một đôi với tớ thì cậu luôn ăn mặc bình thường! Chẳng lẽ người yêu giả (Natsukawa Shizuku) và tình yêu thật sự của cậu (Takamine Mayuka) lại phân biệt đối xử lớn đến thế sao!? Chí ít khi ở bên tớ cậu cũng nên ăn mặc bảnh bao lên tí đi chứ! Vì sao thế, vì sao!?? Vì sao khi ở bên tớ cậu lại không chịu nhiệt tình như thế!?)
Giờ đây Natsukawa trông giống hệt như một cái xác không hồn.
Trong khi đó, bên phía Takamine lại đang có suy nghĩ trái ngược hoàn toàn với Natsukawa…
(Chờ, chờ đã nào! Mặc dù mình biết cậu ấy có chăm chút cho bản thân. N-Nhưng mà…, cậu ấy thật sự làm điều đó chỉ để gây ấn tượng với mình thôi á!? Cái này đúng là đáng khen à nha. Chết tiệt, chuyện gì vậy trời? Tại sao cơ thể tự nhiên lại nóng bừng lên như thế này, trái tim thiếu nữ của mình cũng chưa từng đập nhanh đến như vậy… Không được, không được, không được! Không thể nào! Làm sao có thể, làm sao mình có thể để tâm đến một người như Komori được chứ! Mình có còn tỉnh táo không vậy!?)
Trong khi Natsukawa và Takamine đang đấu đá nội tâm vì tình yêu dành cho Shouta thì Izumi lại coi Shouta như một đứa trẻ ngốc nghếch. Cô nàng chỉ nghĩ rằng cái tên Shouta có vụ mới như thế mà không chịu kể cho mình nghe…
(Sao? Cậu ấy nói gì cơ!? Chẳng lẽ cái gọi là kế hoạch buổi chiều mà cậu ấy nhắc tới trước đó chính là buổi hẹn hò này ư!? Mama chưa nghe con nhắc gì về vụ này đâu đấy!? Rốt cuộc mọi chuyện là sao hả, Shouta!?)
Cứ như vậy Izumi ở trong phòng thử đồ nghe lén mọi chuyện.