Cô bạn gái cũ không quan tâm đến tôi và nhỏ người yêu hiện tại, kiêm luôn bạn thuở nhỏ vì lí do nào đó lại đang tranh đấu với nhau!

chương 3 *phần 1: những mối quan hệ phức tạp.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phức tạp chồng lên phức tạp, rắc rối dường như không thấy hồi kết.

Có vẻ Komori của chúng ta sắp vướng vào một rắc rối vô cùng phiền phức.

“Kyaaaaaaaaaaaa~” …Những tiếng reo hò đầy náo nhiệt vang khắp sân trường, bởi sự xuất hiện của một nam học sinh trường khác mang tên Sunagawa Kengo. Tuy rằng cậu ta chỉ dừng chân đứng đợi ai đó, nhưng thế là quá đủ để bao cô nàng nơi đây phải phấn khích thét lên rồi.

Trở lại với Shouta, người vừa mới nhận ra sự hiện diện của anh chàng đằng kia—

(K-kia có phải Sunagawa Kengo-san không!? Cậu ta làm gì ở đây vậy!?)

"Có chuyện gì sao Komori? Đằng kia là người quen của cậu hả?"

"N-người đó... chẳng phải là bạn trai của Natsukawa hay sao!?"

“Gì chứ!?”

Nghe xong câu trả lời của Komori, Takamine chẳng thể giấu nổi sự ngạc nhiên.

“B-bạn trai của Natsukawa… không phải mới mấy hôm trước cậu bảo là cô ta bị đá rồi sao?”

"Không phải là ‘bị đá’, mà chỉ suýt thôi...”

“Sao cơ? Cậu nói rõ ra xem nào!”

Lúc này Takamine đã không thể theo kịp diễn biến câu chuyện nữa rồi, cô lắc vai Komori để kiếm tìm một lời giải thích. Cùng lúc đó——

Mọi chuyện ngày càng vượt khỏi tầm kiểm soát.

Natsukawa xuất hiện, lướt qua Komori và Takamine.

Cô xõa bung mái tóc dài đen dài óng mượt toát lên vẻ nữ tính hoàn hảo, rồi nói—

"Kengo, đã để cậu phải đợi lâu rồi! Hai ta về cùng nhau nhé!"

(((Ối giời ơi Waaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa————!!)))

Lời Natsukawa vừa dứt tất cả học sinh đang tính về nhà được phen giật mình.

Dẫu không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng họ vẫn linh cảm được rằng dường như sắp có chuyện gì đó diễn ra tại đây.

Ngay sau đó, Natsukawa khoác lấy cánh tay của cậu em, nói tiếp——

"Nói mới nhớ, hình như tôi chưa nói cho Komori và Takamine biết nhỉ? Thực ra, tôi đang hẹn hò với anh ấy đó!”

(((Hảaaaaaaaaa————————————!!)))

Tất cả học sinh, bao gồm cả Komori và Takamine đều chẳng thể giấu nổi vẻ kinh ngạc.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến cho xung quanh rơi vào tình cảnh hỗn loạn.

Và kẻ dính đòn choáng mạnh nhất có lẽ chính là Takamine - người chưa hề chứng kiến cảnh tượng trước đó, dẫn đến việc cô ấy không biết được lúc này đang diễn ra chuyện gì.

(Nghiêm túc đấy à!? Chuyện gì đang diễn ra trước mắt mình vậy trời!? Aaa, đủ rồi nha! Nếu sớm biết mọi chuyện thành ra như này thì mình đã xin nghỉ ở câu lạc bộ và cùng Komori đến thăm cô ta rồi!)

(T-Thế này tức là... họ đã làm lành lại với nhau rồi nhỉ!? Cái cậu Sunagawa kia đã chịu suy nghĩ lại rồi ha? Nhưng... kể từ giờ mọi chuyện bắt đầu trở nên phức tạp rồi. Nếu cứ thế này, chẳng phải càng chứng tỏ điều Izumi-san nói lúc trước là đúng sao? Tôi chỉ là bình phong cho mối quan hệ mập mờ của Natsukawa. Điều này càng chứng minh rằng tôi chỉ là người hầu của cô ấy. Mà quan trọng nhất, Natsukawa và Sunagawa đã quay lại với nhau rồi— điều này cũng có nghĩa là Izumi-san đã bị… ủa!?)

Komori đưa tay lên dụi con mắt để xác nhận rằng bản thân mình không có nhìn nhầm. Izumi Tenshi lúc này đang nằm cuối tầm mắt của cậu. Cô nàng giấu mình phía sau một cây đại thụ trong sân trường, lén quan sát tình hình bên này.

(Này này!? Đợi một chút!? Chuyện gì thế này!? Tại sao Tenshi-san lại có mặt ở đây!? Đây không phải là thời điểm tệ nhất hay sao!?)

Nét mặt của Komori tái nhợt, những giọt mồ hôi từ từ lăn xuống.

Sau khi Kengo trông thấy dáng vẻ của Komori——

(Nhìn vào tôi đây này, cái gã Komori kia! Đừng có bảo là trông thấy tôi mà can đảm chạy đâu mất hết đấy nhá! Mà cũng phải thôi! Trên thế giới này kiếm đâu ra một đóa hoa cao quý đang cố gắng đem thằng em trai hoàn hảo của mình ra khoe nhằm khiến cho ngọn lửa trong tim người mình yêu bùng cháy lên cơ chứ!? Nhưng mà có cháy được đâu, thay vì bùng lên mãnh liệt thì chưa tới một khắc ngọn lửa ấy đã tắt mất rồi... Mà quả nhiên không ổn chút nào, tôi hoàn toàn không thể tập trung vào vai này được. Gã đàn ông ở cùng với Tenshi lúc ấy lại đang đứng trước mặt tôi đây này, giờ đâu phải là lúc để chơi trò tình cảm với bà chị cơ chứ!)

(T-trời ơi! Tại sao gã Sunagawa kia cứ chăm chăm nhìn mình vậy!? Ánh mắt ấy cứ như thể nhìn một con bọ đang cố bám lấy bạn gái của hắn ấy! Là bạn trai thật của cô ấy, quả nhiên cậu ta biết chuyện tôi và Natsukawa giả làm người yêu với nhau nhỉ!? Cũng chính là nói, ánh mắt này của cậu ta, chính là muốn cảnh cáo tôi rằng— ‘Tránh xa Natsukawa của tao ra!’ nhỉ!?)

Còn bên phía nữ… Trước tiên là Natsukawa Shizuku—

(Giờ đây Komori sẽ có thể nhận ra sức hấp dẫn của tôi một lần nữa. Từ giờ trở đi, tôi sẽ từ từ khiến cậu phải lòng tôi. Thành thật mà nói, tôi muốn chiếm được trái tim cậu ngay và luôn ấy… Thôi được rồi, Takamine-san, tôi thừa nhận mình là kẻ đến sau. Nhưng cuộc chiến này vẫn chưa kết thúc đâu. Nói đúng hơn thì đây chính là một cuộc chiến hoán cờ. Vào thời khắc quyết định, mọi ưu thế sẽ nghiêng về phía tôi mà thôi!)

Tinh thần chiến đấu mãnh liệt đã nhen nhóm trong mắt của cô nàng.

(Này này! Cái ánh mắt thù địch đó là sao!? Natsukawa, rốt cuộc cô muốn làm cái quái gì vậy!? Chẳng lẽ cô đang muốn nói rằng bản thân dư sức kiếm được người đàn ông hấp dẫn hơn cả Komori? Không đúng, xem chừng không phải như vậy… Má nó, tôi hoàn toàn không thể đọc được ý đồ của cô ta!)

Takamine bối rối vì không thể đọc được ý định của Natsukawa.

Để khiến cho Komori nhận ra sự quyến rũ của mình, Natsukawa đã yêu cầu Kengo giả làm người yêu nhằm kích động lòng ghen tuông của Komori— Không đời nào Takamine có thể đoán ra được suy nghĩ này.

Mức độ bạo phát của Natsukawa lúc này điên rồ chẳng khác nào việc đưa Dummy Plug vào bên trong E◯A vậy. [note53382]

Cô nàng dùng khuỷu tay huých nhẹ vào hông cậu em như thể muốn ra dấu hiệu.

Đây cũng chính là kịch bản mà cô nàng đã soạn sẵn để chuẩn bị cho ngày hôm nay.

Trước đó, Natsukawa bắt Kengo học thuộc những lời thoại mà cô vạch ra, đồng thời cô cũng ấn định thời gian để nói những lời đó.

(Này này, chị thật sự muốn em nói những lời đó sao!?)

Sunagawa Kengo do dự vô cùng, bởi chỉ cần cậu nói ra những lời trong kịch bản ấy… không cần phải nói, thảm họa chắc chắn sẽ diễn ra. [note53383]

Nhưng Natsukawa đã không thể kiên nhẫn nữa rồi. Cô nàng muốn đánh phủ đầu ngay lúc này, thế rồi một cú đáp mạnh mẽ chà xéo vào chân của Kengo.

(Đau quá! Để đạt được mục đích mà chị không từ thủ đoạn hay sao…? Rồi, em biết rồi mà! Vậy em sẽ làm hết khả năng của của mình. Tuy nhiên, sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì đừng có chạy qua ôm em mà khóc nữa nhé!)

“Mọi người không cảm thấy rằng tôi và Natsukawa rất đẹp đôi sao?”

((Waaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa——!!))

Trong vô số học sinh có mặt tại đây, Komori và Izumi là hai người chịu sát thương lớn nhất từ câu nói ấy.

(Aaaaaaaaaaaa! Đi chết đây, muốn chết quáaaaaaaaaaa!)

Izumi tiếp tục chứng kiến một lời nói tổn thương từ Kengo, thật sự lòng cô không thể giấu nổi nỗi tuyệt vọng.

『Giống như thiên sứ tàn ác thiếu đi lòng nhân ái♪ 』hệt như lúc này vậy.

[note53384]

Komori lúc này vô cùng hoang mang, ánh mắt của cậu lúc này chẳng thể nào rời khỏi Izumi.

(Waaaaaaaaa! Izumi-san, cô ấy… Izumi-san, cô ấy đã không thể đứng vững nữa rồi! Aaaaaa, cô ấy sốc quá rồi! Bác sĩ, có bác sĩ nào ở đây không? Có ai đó không!? Mau đến giúp cô ấy đi!)

Komori lúc này chỉ muốn ngay lập tức chạy tới chỗ Izumi Tenshi.

Nhưng cậu ấy biết rằng, nếu bây giờ mà làm vậy, Sunagawa và Izumi chắc chắn sẽ nổ ra một cuộc chiến đẫm máu khác. Do đó, cậu ấy đã dừng ý định này.

Nhưng chính quyết định này đã làm cho tình trạng trở nên phức tạp hơn.

“Chuyện đó… cậu nói với tôi là có mục đích gì?”

Không chỉ đơn thuần là không vui, mà hành động và lời nói của Komori còn cho thấy dường như cậu đang cực kỳ khó chịu.

Nghe được câu nói này của Komori, suy nghĩ của cặp chị em này là—

(Gì…! Komori thực sự bị tôi chọc giận rồi sao!? Nhìn thế nào thì cậu ta cũng không phải loại người như vậy! Chẳng lẽ đúng theo kế hoạch, bà chị làm dấy lên được lòng ghen tuông của tên này rồi sao!? Đừng có đùa chứ!?)

(Komori thật sự ghen tị rồi waaaaaaaaaaaa!! Nè, thật sao!? Tuy tin chắc chiến lược này sẽ thành công, nhưng không ngờ hiệu quả lại lớn đến vậy! Vui quá đi, khó có thể giữ được biểu cảm tự nhiên. Không được Shizuku, mày không được chủ quan, cần phải khiến cho ngọn lửa tình yêu của cậu ấy bùng cháy mạnh mẽ hơn nữa!)

Vào lúc này, Takamine - người điềm tĩnh nhất trong số bốn người hiện tại đang dần đi đến gần hơn với sự thật.

(Đương nhiên Komori sẽ phải tức giận rồi. Mặc dù Komori đã cố gắng hết sức để giả làm người yêu cho cô ta, vậy mà bị đáp trả lại như thế này. Dù nghĩ như thế nào thì điều này giống như đang nói với cậu ấy rằng "Cậu chỉ là một người hầu của tôi mà thôi", chả khác nào lấy oán báo ơn cả. Thú thực, tôi không biết cô ta đang làm gì nữa! Và dường như Komori lúc này đang nhìn về một hướng khác…. uh, cái gì thế kia!?)

Sau khi nhận ra được sự bất thường của Komori, Takamine dõi theo ánh mắt của cậu.

Ở phía bên đó có một cô nàng xinh xắn đang tựa vào gốc cây.

(Ể? Nó không phải đồng phục của trường mình… bộ đồng phục mà cô gái đó đang mặc giống với người yêu của Natsukawa… Hmm!!)

Takamine cảm giác như có một dòng điện chạy khắp cơ thể của mình vậy.

(Ch-chờ, chờ một chút đã!! Tuy chỉ là một phỏng đoán vô căn cứ … Nếu đúng như vậy, thì đây chẳng phải một mớ hỗn loạn sao!? Toàn cảnh bức tranh trước mắt tôi vẫn chưa được hé mở. Cũng phải thôi, cũng bởi số thông tin mà tôi có được quá ít ỏi.)

Cô nàng Natsukawa lúc này đã chẳng còn bận tâm đến tình địch của mình đang suy nghĩ gì——

(Kh-không được… không thể cười. Mình phải kiềm chế… mình phải trở thành nữ thần trong tim Shouta-kun.)

Dường như cô nàng đang cảm thấy vô cùng phấn khích, khi thấy được phản ứng của Komori đúng như mong đợi.

Một cú huých lần nữa vào hông cậu em trai, Natsukawa ám chỉ rằng tiếp tục đi nào.

(Này, như thế là đủ rồi đấy, bà chị ngốc! Lẽ nào chị vẫn còn muốn em diễn tiếp sao!? ...Thôi vậy, may mà kế hoạch diễn ra suôn sẻ, mặc dù chuyện kích động lòng ghen tuông của tên Komori cũng không có gì là xấu… Mặc dù tất cả chỉ là diễn, vậy nhưng nói những lời đó ra thì——)

Khi mà anh chàng Sunagawa Kengo đang xung đột nội tâm với một cách mãnh liệt.

Thì lúc này đây, Natsukawa đã không còn nhịn nổi nữa, cô đặt tay lên vai và khẽ thì thầm vào tai cậu em.

Với trường hợp này, bất kỳ ai cũng đều nghĩ họ là một đôi.

“Nếu như mày không mau nói, chị đây sẽ đổi hình nền điện thoại của mày thành bức hình bán khỏa thân của chị đó!” [note53385]

“Hở!?

(Đậu má, người đàn bà này đang cố lấy bạn gái của tôi ra để uy hiếp! Nếu như bức hình đó mà đến tay Tenshi thì chắc tôi tự sát mất!)

Xem ra sức ép mà Natsukawa tạo ra đã thực sự thúc ép cậu em tiếp tục——

“Komori, cậu đừng có hiểu nhầm.”

“Hiểu nhầm?”

"Không phải tôi đến đây là để khoe rằng mình là một chàng trai hoàn hảo thôi đâu nhé! Nhưng cũng đâu thể phủ nhận rằng ngoại hình của tôi đủ để ăn đứt bao nhiêu người ha!"

(Đừng, cậu mau phủ nhận đi!)

Thâm tâm Takamine lúc này như muốn thét lên rằng ‘cứ mơ đi’.

Lúc này cô nàng đứng ở vị trí ngoài cuộc và quan sát Sunagawa Kengo.

“Với tài năng học tập và thể thao đều đạt chuẩn cấp quốc gia, có thể nói tôi là một con người xuất sắc hàng đầu.”

(Thằng cha này đang nói cái gì vậy!? Rõ ràng là một nam sinh xuất sắc nhưng cách ăn nói thì thật đáng thất vọng! Nếu đây thực sự là dáng vẻ thường ngày của cậu ta thì tôi không bao giờ muốn cậu ta làm bạn trai mình.)

Nếu như Takamine biết rõ tình hình trước đó thì mọi chuyện đang diễn ra chẳng khác nào một trò hề.

Nhưng cũng bởi vì Takamine chưa nắm rõ được sự tình, nên cô đã bắt đầu cho rằng Sunagawa là một chàng trai đáng thất vọng.

‘Ừm à…!”

(A… Sunagawa-san gọi tên tôi trôi chảy một cách đáng kinh ngạc! Rõ ràng là lần đầu gặp mặt, vậy mà cậu ta gọi tên tôi một cách dễ dàng như thể đã biết tôi từ trước vậy. Cậu ta đang coi thường tôi ư!?)

“Tôi chỉ muốn nói một điều thôi! Người có thể xứng làm bạn gái với một chàng trai tài năng như tôi đây chỉ có thể là Natsukawa Shizuku - một cô nàng vô cùng hoàn hảo.”

((Đừng có nói nữa waaaaaaaaaaaaaaaaa!!))Thâm tâm Komori và Izumi không ngừng thét lên.

Còn phía Takamine thì——

(Thằng cha này từ nãy đến giờ đang nói cái gì vậy!? Hắn ta bị ngốc à!?)

Đối diện với sự thật hỗn loạn ấy, Izumi lặng lẽ rời đi.

Khi mà những lời nói “Cậu không cảm thấy tôi và Natsukawa rất hợp nhau sao?” “Natsukawa Shizuku - người mà có thể cùng hẹn hò với một chàng trai tài năng như tôi chính là một cô nàng vô cùng hoàn hảo.” ấy lại xuất phát từ chính người mà mình yêu… Cô ấy mất bình tĩnh cũng là lẽ đương nhiên mà thôi.

Cô nàng chạy khỏi ngôi trường Sakuranomiya.

Sau khi Komori chứng kiến cảnh tượng đó, cậu chàng không thể giữ nổi bình tĩnh.

(Aaaa, làm sao bây giờ! Izumi-san bật khóc chạy đi rồi! Từ hôm qua đến hôm nay cô ấy đã luôn suy sụp rồi, liệu cô ấy sẽ… Không thể để cô ấy như vậy được! Tôi phải mau chóng đuổi theo!)

“Tôi biết Natsukawa là một người con gái vô cùng tài giỏi rồi (và tất nhiên cô ấy rất phù hợp với một người tài năng như Sunagawa đây), nói chung là tôi có chút chuyện cần phải đi trước!”

“Shouta-chan!?” “Komori!?”

Trông thấy sự thay đổi đột ngột của Komori, Takamine và Sunagawa cùng lúc lên tiếng.

(...Lẽ nào Shouta-chan muốn đuổi theo cô gái trường khác ban nãy!?)

(Đợi đã! Tôi không đến trường Sakuranomiya này chỉ để diễn vở kịch này thôi đâu! Tôi còn muốn hỏi cậu một số chuyện về Tenshi nữa! ——Làm cái quái gì mà chạy nhanh thế, cái gã này! Có vẻ như rất vội, lẽ nào cậu ta không muốn ở đây nữa? Gã Komori đó? Liệu hắn ta có thực sự bản lĩnh như tôi đã nghĩ không?)

Trong khi đó, chỉ duy nhất một cô gái đang đắm chìm trong hạnh phúc, không cần phải nói chắc mọi người đều đoán được đó là ai— Natsukawa Shizuku.

(N-nữ sinh tài năng… Komori-kun, cậu ấy cảm thấy mình là một cô gái tài năng… thời, thời tới rồi, chiến dịch đại thành công của Shizuku! Mặc dù chỉ định khoe mối quan hệ giả này thôi—— Nhưng nếu đã đến nước này rồi, chỉ còn cách đi tiếp thôi!) [note53386]

Natsukawa Shizuku lúc này đã thực sự hiểu sai hành động của Shouta Komori rằng cậu nổi lên cơn ghen với Sunagawa Kengo. Cô nàng hí hửng chuẩn bị chiến lược cho giai đoạn tiếp theo.

“Mặc dù anh đã cất công đến đây đón em, nhưng hôm nay là như vậy là đủ rồi, Kengo-san. So với việc này thì, Takamine-san, vậy cô rảnh chứ?

““!?””

(Gọi bạn trai từ trường khác đến rồi bảo ‘như vậy là đủ rồi’ sao!? Tự cao thì cũng phải có giới hạn thôi chứ? Chẳng lẽ, mục đích thực sự của cô ta chỉ là muốn khoe bạn trai với tôi sao…? Chết tiệt, tôi không thể nào hiểu được ý định của cô ta!)

(Tha cho em đi, Nee-chan! Komori vừa mới rời đi đó!? Được nước làm tới thì cũng phải có giới hạn thôi chứ! Tôi có thể khẳng định rằng bà chị của tôi một khi yêu vào chắc chắn sẽ trở thành một con ngốc! Điều này không thể nhầm được!)

“Chuyện đó… không thành vấn đề, vậy còn bạn trai của cô thì sao?”

“Không có vấn đề gì, phải không Kengo?”

“Ư-ừ, đương nhiên…”

“Vậy chúng ta hãy lên sân thượng giải quyết đi, Takamine-san!”

““Sân thượng””

(Chết dở, e là tôi cũng bắt đầu sợ Natsukawa rồi! Sao phải lôi nhau lên tầng thượng làm gì!? Cô ta muốn làm gì tôi!?)

(Này này!? Chị ơi, chị đừng có manh động! Takamine là bạn gái của Komori đấy! Chị và cô ta lên trên sân thượng nói gì vậy!? Em cảm thấy có dự cảm không lành rồi! ...Nhưng đây cũng là một cơ hội tốt thoát khỏi nơi này, tôi còn vài điều muốn nói với Tenshi nữa. Được rồi, tuy cảm thấy vụ này sặc mùi nguy hiểm, nhưng thôi cứ giao hết cho bà chị này đi! Có gì sau này tôi giúp bả sau vậy.)

Truyện Chữ Hay