Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Màn Thầu
Mùa hạ ở thành phố Ngân đến rất sớm.
Khắp mọi nơi nhuộm một màu xanh lục.
Con đường nhựa dọc theo bờ biển kéo dài đến rừng cây thông, gió biển thổi làm mặt biển gợn sóng, cũng thổi tin tức tốt đến Nam Uyển.
Cách đây không lâu, Thiên Chi đã tự mình nghĩ ra tên văn phòng nước kế thiết hoa là Paper Crane, nó còn được ra mắt trực tuyến và ngoại tuyến ở thị trường trung quốc.
(Tuyến thượng tuyến hạ: trực tuyến và ngoại tuyến, ý chỉ vừa mở bán online và bán lẻ tại cửa hàng bên ngoài.)
Giai đoạn đầu không tiến hành buôn bán, chỉ trưng bày nước hoa tự điều chế.
Cửa hàng đầu tiên được đặt ở đại lộ lớn của thành phố Ngân, tiến hành hoạt động cho mọi người ngửi thử nước hoa.
Nhân dịp cử hành lễ khai trương, địa điểm cố định đặt tại đại lộ lớn cũng được đề xuất trên bản đồ định vị.
Paper Crane dùng bốn mùa để làm chủ đề, lúc ban đầu chỉ có bốn loại nước hoa kinh điển được tung ra.
Xuân trong lành, hạ thanh mát, thu ngọt ngào, đông lạnh lẽo.
Gardenia là một nhà điều chế nước hoa được đánh giá rất cao, còn là sinh viên của đại học Kinh Đại, lại được bồi dưỡng tại trường học ISIPA chuyên về điều nước hoa ở Pháp. Ngoài ra, theo như lời giới thiệu từ văn phòng thiết kế nước hoa, cuối năm nay cô sẽ tham gia cuộc thi sáng tạo nước hoa với những nhà điều chế hương khác.
Mặc dù Paper Crane là thương hiệu mới thành lập, nhưng về thiết kế và mùi hương, mọi thứ hoàn toàn không tầm thường.
Kiểm tra chất lượng các mẫu thử, kết hợp tinh dầu, cùng việc điều chế hương nước hoa.
Thêm vào đó còn có dây chuyền sản xuất, kiểm soát chất lượng, cùng với việc sắp xếp thiết kế mẫu mã bên ngoài.
Mỗi công đoạn đều được giám sát một cách tỉ mỉ.
Với mỗi mẫu nước hoa đều được chính tay nhà điều chế hương điều chỉnh lại, để chúng có thể đạt được sự hoàn hảo nhất.
Dưới tiền đề mở rộng thương hiệu nước hoa độc quyền của riêng mình ở trong nước, Paper Crane đã dẫn đầu trong việc vén mở bức màn cho sự phát triển của ngành công nghiệp này.
Trong điều kiện nhu cầu cấp thiết của bản đồ thị trường, bốn loại nước hoa sáng tạo độc đáo ra mắt đầu tiên dần trở thành thương hiệu phổ biến.
Dưới tình huống những người nổi tiếng ùn ùn kéo đến đề cử cho loại nước hoa này, Paper Crane đã thành công kích nổ một vòng tròn nhỏ trong mạng lưới Internet, sau đó càng có nhiều khách hàng biết đến cửa hàng ở bên ngoài.
Bởi vì chúng chưa được bày bán ra thị trường, chỉ tiến hành một số hoạt động tặng mẫu thử nho nhỏ, để cho mọi người biết đến sản phẩm chủ đạo, cho nên mọi người rất kỳ vọng với sản phẩm sắp được ra mắt trong tương lai.
Sau khi tài khoản chính thức được công bố trên mạng xã hội, nó giống như một con ngựa đen đang chạy về phía trước, lập tức tiến thẳng lên bảng xếp hạng thương hiệu.
Trên Weibo của nhà điều chế nước hoa Gardenia, chỉ đăng một thông báo liên quan đến cửa hàng thành lập đầu tiên, điều này cũng đã thu hút không ít sự chú ý của Fans hâm mộ.
Dựa theo các nền tảng mạng lớn, nếu ước lượng số nước hoa được đặt trước tại cửa hàng bán ngoại tuyến.
(Nền tảng mạng ví dụ như Youku, Weibo…..)
Thì có lẽ Paper Crane đã thành công trong bước đầu tiên.
Thiên Chi ngồi xếp bằng ở trong phòng khách gần cầu thang xoắn ốc, trong khi cô đang đếm số lượng đơn đặt hàng, Tống Kỳ Thâm mặc quần áo ở nhà, cứ yên lặng ngồi bên cạnh cô như vậy.
Gần đây hiếm khi thấy anh được rảnh vào ngày cuối tuần.
Nếu như rảnh rỗi, anh nhất định sẽ dành toàn bộ thời gian ở lại Nam Uyển.
Bởi vì Thiên Chi không có lớp, cho nên cô không cần quay về trường giống như trước đây. Chờ đến kỳ nghỉ hè, khi mọi người phải bôn ba cho tương lai của mình, thì cô cũng không nhàn rỗi, cô phải tận tâm tận lực lo cho văn phòng thiết kế nước hoa của riêng mình.
Sau khi tính toán đâu ra đấy.
Ngày nghỉ cuối tuần sắp kết thúc, buổi trưa dần dần trôi qua, lúc này Thiên Chi mới có thời gian thư giãn.
Nhưng khoảng thời gian còn lại của ngày nghỉ, cũng đã đủ làm cho hai người càng thêm gắn bó.
Đôi vợ chồng trẻ cưới nhau chưa đầy một năm, không đi chơi xa, chỉ quanh quẩn ở trong nhà, đã cảm thấy thoả mãn lắm rồi.
Giống như hiện giờ vậy.
Ánh sáng chiếu qua khung cửa sổ sát đất, nắng vàng rực rỡ, buổi chiều ở Nam Uyển, ngay cả tiếng gió thổi qua cũng dần dần nhỏ lại.
Những cây sa mộc ở bên ngoài biệt thự Nam Uyển xếp thành từng hàng chắn đi một vài tia nắng nhỏ, thỉnh thoảng có vài tia nắng không bị che chắn, chiếu thẳng lên phần ót của cô gái nhỏ, càng làm nổi bật lên những sợi lông tơ.
(Cây sa mộc.)
Hai người nhất thời không ai lên tiếng, cứ tận hưởng khoảng thời gian tuyệt đẹp này.
Bởi vì sự phát triển ban đầu dường như tạo ra một cảm giác khoan khoái dễ chịu, dù cho đường đi có quanh co đến đâu, vẫn có thể tìm ra được hướng đi chính xác.
Sự vui sướng của cô gái nhỏ cũng lộ rõ ở đuôi chân mày, tuy không nói lời nào, nhưng thỉnh thoảng cô lại ngân nga vài câu hát, âm cuối còn nâng lên, giống như đang ngâm mình trong mứt hoa quả.
Tống Kỳ Thâm nghiêng người qua, tiến đến bên gáy cô, hôn một cái, “Vui vẻ như thế sao?”
Thiên Chi quay đầu, cười đến đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết.
“Vâng, vui lắm ạ.”
Cô lại đưa mắt nhìn về phía màn hình, số lượng đơn đặt hàng bên trong vẫn không ngừng tăng lên.
Làm mới sau một giây, lập tức tăng lên đến tận mấy đơn.
Đối với một trò chơi nhỏ đơn giản như vậy, Thiên Chi chơi đến nghiện, còn nhấp chuột liên tục.
“Cho nên đây chính là, vui vẻ đến mức không thèm để ý đến người ta à?” Tống Kỳ Thâm nói xong lại ngồi sang một bên, hai tay chống ở phía sau.
Giọng điệu nhàn nhạt, nghe không ra cảm xúc gì.
Nhưng đợi đến lúc Thiên Chi khẽ ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy ánh mắt của anh đang khoá chặt trên người mình, cô nhịn không được bật cười thành tiếng.
Nếu như có thể cô rất muốn cho toàn thể nhân viên trong tập đoàn Tống thị, xem phát sóng trực tiếp vẻ mặt hiện giờ của ông chủ nhà bọn họ thì hay biết mấy.
Chính là một vị “Oán phu” chuyển kiếp
“Em không để ý đến anh hồi nào, chẳng phải anh đang ngồi bên cạnh em sao?” Thiên Chi tựa như đang lấy lòng, nâng cổ tay mảnh khảnh của mình lên, khoát vào cánh tay Tống Kỳ Thâm, nhẹ nhàng vuốt ve.
Đương nhiên việc lấy lòng này vẫn không đủ, đuôi chân mày của Tống Kỳ Thâm hơi nhướng lên, “Chỉ vậy thôi hả?”
Nếu không thì sao?
Thiên Chi giả vờ như nghe không hiểu anh đang nói cái gì, chẳng qua là cô lại tiến đến gần, chớp chớp đôi mắt, chậm rãi nói, “……Nhưng mà anh ơi.”
“Hử.” Tống Kỳ Thâm thấp giọng trả lời.
“Niềm vui sướng lần này, một nửa là vì em, nửa còn lại có liên quan đến anh đó.” Thiên Chi nói xong, dừng một chút, lại bổ sung thêm một câu, “Các địa điểm được đề xuất trên đại lộ lớn……Có lẽ không dễ để cho các cửa hàng mới mở thuê đúng không?”
Tống Kỳ Thâm nâng nửa mí mắt lên, “Em cảm thấy thế nào?”
Còn……
Hỏi em cảm thấy thế nào hả?
Thiên Chi một mực không trả lời, chỉ xoay người về hướng khác, “Được rồi, có lẽ rất dễ dàng.”
Tống Kỳ Thâm chặn ngang bế bổng cô lên, cố gắng ngăn cản tầm mắt đang nhìn chăm chú vào màn hình máy tính của cô.
Thực ra anh không muốn ở nơi này đề cập đến vấn đề ấy, nhưng anh nhất định phải tìm hiểu rõ mọi chuyện.
Tống Kỳ Thâm vuốt ve bàn tay cô, bỗng nhiên lên tiếng, “Kỳ thực có một chuyện, anh đã hiếu kỳ lâu lắm rồi.”
“Chuyện gì ạ? Anh nói đi.” Thiên Chi dựa vào trong lòng anh, tuỳ ý tựa cái đầu nhỏ lên cằm của anh.
Sau đó ánh mắt cô gái nhỏ nhìn nghiêng qua một bên, lướt qua bờ vai rộng của anh, len lén nhìn vào màn hình máy tính.
Tống Kỳ Thâm nhớ đến mỗi lần Thiên Chi xưng hô với anh, chỉ có ở trong Wechat, hoặc thỉnh thoảng bị anh dụ dỗ, cô mới gọi anh như vậy.
“Chẳng lẽ còn muốn anh nhắc nhở em sao?” Tống Kỳ Thâm nói xong, hơi cúi đầu xuống, tiến gần đến bên ót của cô gái nhỏ, thì thầm vài câu.
Sau khi Thiên Chi nghe xong, sửng sốt một lúc.
Theo sau hai má trắng như sứ hơi ửng đỏ.
“…….Em có gọi mà.” Cô gái nhỏ bắt đầu thấp giọng đấu tranh.
Người đàn ông khẽ cười, “Tại thời điểm đó, có giống như bây giờ không?”
Tại thời điểm đó!
Còn có thể là thời điểm nào……
Thiên Chi bỗng nhiên nhớ đến hai câu nói vừa rồi anh thì thầm bên tai mình.
Thôi quên đi.
Khổng tước vẫn chính là khổng tước thôi.
Khổng tước ở đâu mà không xoè đuôi!
Thiên Chi chậm rãi ngước mắt lên, vừa định muốn nói điều gì đó, cô chợt giật mình.
Tống Kỳ Thâm cứ như vậy mà rũ mặt xuống, ngồi ngược sáng, mặc dù khuôn mặt ẩn hiện trong bóng tối, lại rất câu hồn đoạt phách.
Thiên Chi như bị mê hoặc, nhưng hơn thế nữa, chính là cam tâm tình nguyện.
Cô vòng hai tay qua cổ anh, sau đó hơi siết lại, nghiêng thân thể về phía trước.
Hai người cứ ôm nhau như vậy, trong buổi chiều mùa hạ.
So với bầu không khí yên tĩnh trước đó, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng ve kêu không ngừng nghỉ.
Thiên Chi nhìn Tống Kỳ Thâm một lúc lâu, sau nửa ngày anh vẫn không có động tĩnh gì.
Nhưng Tống Kỳ Thâm rất kiên quyết, đứng trước bất cứ tình huống nào anh vẫn luôn có thể che giấu nội tâm của mình rất tốt, đương nhiên là không thể thiếu được, lần kiên nhẫn chờ đợi này.
Không biết trải qua bao lâu, Thiên Chi đột nhiên tiến đến, nâng mặt anh lên, mạnh mẽ hôn “Chụt” một cái.
Rồi sau đó chỉ nghe thấy được một âm thanh rất lớn vang lên, không biết là ai đang kêu rên.
Hiếm khi thấy được cảnh Thiên Chi nhe răng trợn mắt, cô chợt nghĩ, có lẽ hiện giờ cô trông rất xấu xí, nhưng cô không hề quan tâm.
Âm cuối của cô gái nhỏ hơi nâng lên, nhẹ nhàng gọi anh một tiếng, “Ông xã ơi.”
Một tiếng gọi kia bao hàm rất nhiều ý nghĩa.
Tống Kỳ Thâm đối với cái dư vị này, từ nay trở về sau, nó sẽ kéo dài rất nhiều rất nhiều năm nữa.
Vào buổi tối hôm nay.
Nhà điều chế hương Gardenia của thương hiệu Paper Crane online.
Đây là lần thứ hai cô đăng tin lên Weibo.
Là video giới thiệu về bốn loại nước hoa liên quan đến bốn mùa, bao gồm cả việc lấy nguồn cảm hứng từ đâu.
Ở cuối đoạn video, còn giới thiệu một cuốn sách nhỏ phiên bản giới hạn giải thích về tên gọi của từng loại nước hoa.
Những ai tham gia chia sẽ bài đăng, đều có cơ hội nhận quà.
Bìa của cuốn sách là bản thiết kế chai nước hoa hình viên kim cương đen mà lúc trước Thiên Chi từng sử dụng nó tham gia cuộc thi, phía bên trên là hình con khổng tước trước sau như một, uốn lượn rất kiêu ngạo, đầy duyên dáng.
Không ai có thể biết được câu chuyện bên trong ấy, đó chính là một bí mật nhỏ mà Thiên Chi đã cất giấu ở trong lòng từ rất lâu.
Về phần chất liệu, cô chọn dùng loại giấy nhám, có màu sắc sáng như màu gỗ cây.
(Màu giống như hình.)
Còn phần Bookmark trong cuốn sách, chính là những nhánh cây sơn chi khô nhưng được bảo quản rất tốt.
Dưới khung cảnh ngập tràn hoa lá, khi nhẹ nhàng mở cuốn sách ra, bắt đầu từ trang tiêu đề, hay in ấn, chính là một loạt các hình ảnh sản phẩm, cùng những dòng ghi chú ghi lại toàn bộ quá trình chế tạo ra chúng.
Trang cuối cùng chầm chậm được lật ra, từ từ hiện lên, phần ghi chú do chính tay Thiên Chi viết.
[Dear GG:
Khi đến mùa xuân, em muốn cùng anh ngồi ngắm cảnh xuân sắc bốn mùa, thư thái nhàn tản. Chúng ta sẽ đi đến ngôi chùa trong núi, thành kính ghé đầu vào chiếc quạt Bồ, chắp tay và dõi theo con đường quy y.
Vào mùa hạ, em cũng muốn cùng anh đi đến bãi biển, ngắm nhìn ánh mặt trời và biển cả, chiếu sáng mọi cảnh đẹp xung quanh. Bãi cát trải dài nối liền với đường bờ biển hợp thành hình chữ phiến, còn có những vỏ sò trắng tinh trên cát, hoà cùng nước biển mặn, chúng ta cùng nhau xoắn ống quần lên để cảm nhận được sự mát lạnh và trong veo của nước biển, chắc chắn anh sẽ mỉm cười với em.
Em muốn cùng anh đi trên con đường nhựa nhỏ uốn lượn vào mùa thu, khi ấy hai bên đường nhất định sẽ trồng cây ngô đồng cùng cây phong đỏ, những chiếc lá rơi rụng dưới chân. Chúng ta cùng nhau đạp xe dạo chơi khắp nơi, hy vọng khi ấy anh có thể nắm lấy tay em, giống như trước kia vậy, một lần rồi lại một lần, không bao giờ được phép quên việc đó.
Em muốn ở bên anh nhiều hơn nữa, là vào lúc mùa đông, đi đến chân núi tuyết phủ có lãnh nguyên, để ngắm nhìn khu rừng lá kim, ngắm nhìn hồ nước xanh biếc, còn ngắm nhìn cả cực quang dưới bầu trời đêm. Lúc ấy em đã có anh ở bên cạnh, cho dù bông tuyết rơi vào áo khoác của em, anh nhất định sẽ giúp em phủi những bông tuyết lạnh lẽo kia đi.
(Dưới chân núi tuyết có lãnh nguyên.)
(Cực quang dưới bầu trời đêm.)
Xuân trong lành, hạ thanh mát, thu ngọt ngào, đông lạnh lẽo.
Tuy bốn mùa khác nhau, nhưng đều có anh bên cạnh.
Bởi vì có anh, em có rất nhiều điều muốn làm.
—— Your DD.]
- •- HOÀN CHÍNH VĂN -•-
—————//—//————
Tác giả có lời muốn nói: Bảo Bối ngốc trở nên thâm tình, doạ anh sợ chết khiếp QwQ
Ngày mai đăng phiên ngoại, ngày mai đổi mới ha ha!
Paper Crane: Ngàn con hạc giấy.
Cá nhân tôi cảm thấy tên này rất hợp với Thiên Chi, tuần trước tôi có đi ra ngoài dùng bữa, nhìn thấy trong đại sảnh của khách sạn treo đầy hạc giấy!! Nội tâm thiếu nữ mơ mộng của tôi lại trổi dậy.