Chu Lịch Sâm thấy cô đứng trước cửa thang máy không động đậy, dùng ánh mắt ám chỉ kêu cô đi vào.
Hạ Ảnh bình tĩnh lại, lỗ tai nóng lên, rất muốn đào một cái hang mà chui vào. Cô lại một lần nữa trở nên ngốc nghếch trước mặt anh, đây là sợ người ta không biết chút tâm tư bé nhỏ này của cô hay sao?
Cô nhanh chóng đi vào trong thang máy, cuối đầu không dám nhìn đối phương, dây thần kinh căng đến mức cực hạn. Cửa thang máy nhẹ nhàng khép lại. Ở trong không gian nhỏ bé này chỉ có hai người. Lần đầu tiên tiếp xúc riêng với nam thần, Hạ Ảnh có một sự căng thẳng trước giờ chưa từng có, tim đập mãi không ngừng.
Anh rất cao, đứng bên cạnh anh, Hạ Ảnh đột nhiên cảm thấy mình giống một người tí hon, chỉ thấy vai của anh. Anh lớn hơn cô vài tuổi, chưa đến ba mươi tuổi đã lấy vô số giải thưởng điện ảnh lớn nhỏ khác nhau, thời gian trước lấy được được giải Phi Thiên, trở thành ảnh đế mới trong giới.
Nhìn lại bản thân, lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy, cứ mãi không nổi, đến cả một giải thưởng ra hồn cũng không có, cũng không biết cô làm sao lăn lộn nhiều năm như vậy được!
Hạ Ảnh càng nghỉ càng bực bội, cô phải cố gắng bao lâu nữa mới có hội và tư cách hợp tác một lần với anh.
“Đang nghĩ gì vậy?”
Ngay lúc Hạ Ảnh đang bực bội, âm thanh trầm ấp giàu cảm xúc truyền đến tai cô, Hạ Ảnh bất giác ngẩng đầu, nhìn thấy bờ môi của đối phương, cười cười mà nhìn mình, cô nhìn qua chỗ khác, ngay lập tức ngại ngùng mà mím chặt môi, nói:“ Tôi đang nghĩ, khi nào mới có cơ hội hợp tác với Chu lão sư”
Chu Lịch Sâm nhướng mày, tiếp tục cười, dùng âm thanh cuốn hút của anh mà nói:“Tôi rất mong chờ”
Cái gì?Cô không nghe lầm chứ?Anh nói rất trông chờ?Hạ Ảnh như bị sét đánh, nhưng không lâu sau đã trở về bình thường, nhìn đối phương với anh mắt có chút thụ sủng nhược kinh, sự hưng phấn trong lòng đạt đến cực hạn. Cô cũng mặc kệ có phải đối phương đang phũ phàng với cô hay không, chí ít thì anh không trực tiếp từ chối, nếu không thì trái tim thủy tinh của cô sẽ vỡ vụn.
“Ban nãy ngài nói…là thật sao?” Cô ngốc nghếch hỏi.
Đối phương cười cười gật đầu “tự nhiên”.
Hạ Ảnh kích động đến mức không biết phải làm sao, cô cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, nở nụ cười nói với đối phương:“Nếu có cơ hội, vẫn nhờ Chu lão sư chỉ giáo nhiều hơn”
Trong lúc nói chuyện, thang máy dừng ở tầng một, Chu Lịch Sâm giúp cô đem hành lý ra khỏi thang máy, Hạ Ảnh nói cảm ơn với anh, gấp gáp kéo theo hành lý đi ra khỏi khách sạn, cô sợ bản thân sẽ kích động đến nỗi thất thần trước mặt anh thêm một lần nữa.
Về đến thành phố A, Hạ Ảnh vừa đến công ty, người quản lý Đổng Tinh đã đến tìm cô, đưa cho cô một phần văn kiện “ Thời Phong dạo gần đây đang chuẩn bị quay bộ phim cổ trang ” Cung Khuynh Thiên Hạ “, là đề tài cung đấu rất thịnh hành trong mấy năm nay, những tài liệu liên quan đều ở đây, em xem thử đi, mùng năm tháng sau đi thử vai ở tầng hai của Thời Phong ”
Hạ Ảnh nhìn vào tài liệu vài cái, hỏi:“ Em đi thử vai thì thử vai nào?”
“ Đến lúc đó rồi nói ” Đổng Tinh nói, “ Vai diễn vẫn chưa cô định, những tài liệu về vai chính đều có trong đó, em xem thử đi, chị kiến nghị em diễn Mai phi, tuy chỉ là một vai diễn phối hợp, nhưng so với những vai diễn khác, thì đất diễn của Mai phi cũng không tồi, yêu cầu của vai này đối với diễn viễn cũng tương đối cao, có thể lấy được hay không thì phải xem thực lực của em rồi. Đương nhiên, nếu em nhìn trúng vai diễn khác, cũng có thể thử xem ”
“ Được, em sẽ xem qua tài liệu truớc ” Hạ Ảnh một bên lật tài liệu một bên trả lời.
Đổng Tinh chính là người quản lý vàng trong giới giải trí, những nghệ sĩ dưới tay của cô ấy rất ít người không nổi, nhưng Hạ Ảnh lại là một ngoại lệ. Từ lúc cô xuất đạo đến nay, luôn là Đổng Tinh dẫn dắt cô, nhận vô số bộ phim, vai nào cũng từng diễn qua, những không hiểu tại sao là không nổi được.
Danh tiếng không cao, cho nên kịch bản nhận được cũng có hạn, cộng thêm bản thân cô rất bài xích chuyện quy tắc ngầm, cho nên dù có thấy được vai diễn tốt, cũng rất dễ bị đổi người.
Bộ phim cổ trang mà lần trước cô tiếp xúc là một ví dụ rất tốt, vốn dĩ cô diễn nữ chính trong bộ phim đó, nhưng mấy ngày trước khi khai máy đã bị đổi vai cho một tiếu hoa đán, người ta đầu tư vào phim, có chỗ dựa!
“ Sau này những vai nhỏ thì đừng nhận nữa” Đổng Tinh dựa vào tủ, nói rất nghiêm túc “Quay về nghiên cứu cho tốt mấy nhân vậy này, giành vai Mai phi thử xem”
“Em… sẽ cố gắng”
“Cái gì mà gọi là cố gắng?” Đổng Tinh cau mày, “ Vai Mai phi này tuy diễn có độ khó nhất định, nhưng đối với em thì không là gì cả, sao em không tự tin chút nào hết vậy?”
Hạ Ảnh mím môi, không phải cô không có lòng tin với bản thân, mà là dù có thành công lấy được vai Mai phi này, đến lúc đó cũng rất có thể bị thay mất, ở cái giới này sau lưng không có bối cảnh thì sẽ không được đâu, mà cô lại là người rất ghét những loại quy tắc ngầm, cho nên nói theo một phương diện khác, cô không nổi tiếng cũng là có lý do.
Đổng Tinh nhìn cô, nhịn không được mà nói “Em nói em làm sao vậy hả?Trông cũng không tồi kỹ năng diễn xuất cũng không tồi, những bình hoa không có khả năng diễn xuất gì cũng nổi tiếng đến hồ đồ, em diễn nhiều bộ phim như vậy, sao lại cứ mãi không nổi không chìm vậy”
“Có thể do vận may của em không tốt, không hợp với nghành này” Hạ Ảnh tự ti nói.
Đổng Tinh nghe xong liền lắc đầu “Thay vì nói em không may mắn, chi bằng thay đổi cái tính cách cứng rắn của em!Em xem xem trong giới giải trí có bao nhiêu người giống như em?Bình thường đến cả Weibo cũng lười đăng, fan thì cần được bảo vệ đó, em thì sao?”
Được thôi!So với những người đó, cô có hơi lạnh nhạt, bình thường căn bản là không hay nói chuyện với fan
“Người ta vào giới giải trí vì tiền vì danh tiếng, em thì sao? Em vào ngành này rốt cuộc là vì cái gì?” Đổng Tinh tức giận mà nói với cô.
Hạ Ảnh im lặng, cô vào giới giải trí không phải vì danh tiếng cũng không phải vì tiền, chỉ là vì hoàn thành khát vọng trong tim……
Buổi tối về đến nhà, Hạ Ảnh lấy ra tài liệu mà Đổng Tinh đưa cho cô, ở bên trong phần giới thiệu những vai diễn quan trọng, cô đọc sơ qua một lần, đại khái có hai mươi mấy người, đa số đều là nhân vật nữ, bởi vì đề tài cung đấu, nhân vật nam tính ra cũng khá là ít, hoàng đế, thái giám, thị vệ, thái y cũng chỉ có mấy người.
Hạ Ảnh chọn ra nhân vật Mai phi tỉ mỉ mà xem qua một lần, Mai phi xuất thân từ gia đình bình dân, cha là một cửu phẩm chi ma quan, so với những cao cung chi nữ đó, bối cảnh của cô ấy trong cung vừa nhìn đã biết
Cô ấy cẩn thận từng chút một mà đấu tránh trong cung, bản thân mình che dấu vô cùng tốt, bề ngoài trông như yếu ớt vô hại, nhưng thật ra tâm kế đa đoan, từ một người không ai để tâm từ từ leo lên được chức phi, cuối cùng tự ăn quả độc mà chết trong lãnh cung, kết cục thật sự vô cùng thảm.
Yêu cầu của của vai này đối với diễn viên cực kì cao, phải thể hiện ra được sự ác độc được dấu trong vỏ bọc hiền lành của Mai phi, mỗi bước mà cô ấy đi giống như là đang bảo vệ mình, thật ra đều là cạm bẫy mà cô ta tạo ra.
Nhân vật như vậy trông có vẻ rất khó, có đầy tính thách đấu đối với diễn viên, nếu như diễn thành công vai này, nói không chừng lại là một vai diễn kinh điển, độ khó khi cạnh tranh không cần nghĩ cũng biết, có thể lấy được vai này hay không, cô cũng không chắc
Bỏ qua vai Mai phi, Hạ Ảnh lại đem tài liệu về nhân vật nữ chính ra xem, nữ chính xuất thân không cao không thấp, phụ thân dù là một vị quan, nhưng so với những quan lớn kia thì không là gì cả.
Nữ chính khi vừa vào cung cũng rất khó khăn, thường bị người khác ức hiếp, từ một người lương thiện tốt bụng ngày càng trở nên ác độc, vai diễn này cũng có yêu cầu cực cao đối với biểu hiện của diễn viên, tính cách của nữ chính ban đầu và lúc sau hoàn toàn khác nhau.
Không giống như vai Mai phi, Mai phi từ khi vào cùng đã muốn trèo cao, mỗi bước mà cô ấy đi đều có mục đích của bản thân, cho nên vai này trước sau cũng không khác biệt lắm, chỉ là lúc cô ấy thất bại khiến cho người xem có chút trở tay không kịp, hoá ra cô ấy mới là người che dấu giỏi nhất trong bộ phim này.
Mà ban đầu nữ chính không hề muốn tranh sủng, chỉ muốn trải qua cuộc sống bình dị, dù là hoàng đế mãi mãi cũng không chú ý đến cô ấy, cô ấy cũng thấy không thành vấn đề, nhưng không ngờ từ khi cô ấy bước vào cung, cuộc sống của cô ấy đã không thể bình lặng nữa, không có được sự ân sủng của hoàng thượng, kể cả thái giám cung nữ cũng dám ăn hiếp cô ấy.
Sau khi trải qua lần hãm hại này đến lần hãm hại khác, cô ấy đã từ từ trưởng thành, thực sự khiến cô ấy thay đổi chính là biến cố của gia đình, phụ thân bị đổ oan tống vào nhà giam, do là chức quan nhỏ nên tư cách trả lại trong sạch cho bản thân cũng không có, may thay vụ án này được điều tra rõ ràng trả lại sự trong sạch cho ông ta.
Sau khi trải qua biến cố này, nữ chính ý thức được chỉ có khi bản thân trở nên lớn mạnh, mới có thể bảo vệ gia đình, và sau khi trải qua đau khổ, nữ chính bị ép hắc hoá, từng bước từng bước tham dự vào những đấu đá trong cung, sau đó để cho con trai mình ngồi vào ngai vàng.
Nhân vật này sự khác biệt trước sau rất lớn, diễn viên nhất định phải diễn đạt ra được mặt bị hắc hoá của nhân vật, vừa phải thể hiện ra được mặt lương thiện của nữ chính, lại phải biểu hiện ra được mặt ác độc của cô ta.
Hạ Ảnh cảm thấy, nữ chính trông có vẻ sẽ khó hơn Mai phi, Mai phi từ đầu đến cuối đều là dạng mềm yếu vô hại, mà nữ chính thì sự khác biệt trước sau quá lớn, giống như là một người diễn hai vai, so với vai Mai phi, Hạ Ảnh vẫn thích vai nữ chính hơn.
Sự cạnh tranh trong vai diễn này không cần nghĩ cũng biết, ở trong giới này, người có danh tiếng hơn cô, thực lực mạnh hơn cô có rất nhiều, một diễn viên tuyến ba không có danh tiếng lại không có bối cảnh như cô, muốn lấy được vai nữ chính chẳng khác gì đang nằm mơ giữa ban ngày.
Hạ Ảnh nhìn tài liệu trên tay mình, hít một hơi thật sâu, đừng nói đến nữ chính, kể cả vai Mai phi này, cô cũng không chắc có thể lấy được, dù sao thực lực của bản thân cũng chỉ có nhiêu đó, lại không có bối cảnh, nếu không thì cũng không phát sinh việc trước khi khai máy vài ngày lai bị đổi người.
Bức bội xong, Hạ Ảnh lại có đầy ý chí phấn đấu, mặc kệ như thế nào, cô cũng phải chuẩn bị cho tốt, dù không lấy được vai Mai phi, những vai khác cũng được.
Hôm thử vai, Hạ Ảnh đã đến Thời Phong từ sớm, đến cùng với cô còn còn quản lý Đổng Tinh của cô, cô vừa xuống xe, đã nhìn thấy một bóng lưng thân thuộc bước vào Thời Phong trong tiếng gào thét của một đám người.
Hạ Ảnh có chút hoang mang, ngây ngốc đứng đó nhìn bóng lưng của người nọ, sao anh ấy lại đến Thời Phong?Chẳng lẽ anh ấy đến thử vai?Nhưng không phải trước giờ anh ấy không nhận phim có nữ chính sao?
“Nhìn gì vậy?” Đổng Thanh thấy cô ngây ngốc nhìn cửa vào của Thời Phong, nhịn không được nhìn cô một cái.
“Sao anh ấy cũng đến Thời Phong?” Hạ Ảnh nói nhỏ trong miệng.
Đổng Thanh nhìn theo hướng mà cô nhìn, chỉ thấy bóng lưng của mấy nhân viên công tác, “Ai?”
“Ảnh đế Chu Lịch Sâm”
“Chắc là cũng đến thử vai đó” Đổng Tinh trả lời.
Hạ Ảnh vừa nghe thấy đã trở nên kích động, nhưng nghĩ kỹ lại thì cảm thấy không thể nào, dù sao thì trước giờ người ta cũng không nhận phim có nữ chính, ngoài giới còn đồn đại mà, cũng không biết là thật hay giả, nghe nói Chu Lịch Sâm có chứng ghét phụ nữ, quay cảnh tình cảm cùng nữ diễn viên đều là mượn góc hoặc dùng thế thân.
“Cung Khuynh Thiên Hạ là là bộ phim cung đấu, một đám nữ nhân chạy theo một tên đàn ông, anh ấy sẽ nhận loại phim này? Nghĩ kỹ lại thì thật sự không thể nào!