Hạ Ảnh mặc kệ cô, đối phương dạo gần đây không biết tại sao mà ngày càng nhiều chuyện, canh đúng thời điểm mà dùng ánh mắt hóng chuyện đó để nhìn cô, làm cho cô chột dạ không thôi, hình như thật sự bị Tiểu Lâm moi được gì đó vậy.
Ngày thứ hai, Tô Mạn Giai đến phim trường, mắt có chút sưng đỏ, sắc mặt rất không tốt, vừa đến phim trường đã cọc cằn đi đến chỗ Hạ Ảnh, Lỗ mảng mà nhìn cô “Những tin đồn trên mạng là cô truyền ra sao?”
“Tin đồn gì?” Hạ Ảnh khó hiểu mà nhìn cô ta, ngữ khí rất lãnh đạm.
“Cô làm gì thì trong lòng cô tự biết rõ, còn cần tôi nói rõ ràng sao?” Tô Mạn Giai bị sự vô tội trên gương mặt của cô làm cho tức giận, nếu không phải ở kế bên có nhiều người, thật muốn bước đến đánh cô một cái.
“Tôi không biết cô đang nói gì cả” Hạ Ảnh điềm đạm nhìn cô ta, giọng điệu cũng mang theo một chút không nhẫn nại “Hôm qua bắt đầu từ lúc vào đoàn phim, cô đã đến làm phiền tôi bao nhiêu lần rồi?Hình như tôi cũng chả đắc tội gì với cô”
Tô Mạn Giai cười lạnh “Cô đúng là không cần mặt mũi!” Nhướng mày lên rồi dùng anh mắt khinh thường đánh giá Hạ Ảnh một lượt, cười lạnh nói:“Tô rất tò mò, rốt cuộc cô đã dùng thủ đoạn gì mới lấy được vai nữ chính này?”
“Dựa vào thực lực thôi” Tiểu Lâm chen lời vào, gương mặt nở nụ cười mà nhìn Tô Mạn Giai “Hạ Ảnh nhà chúng tôi không may mắn như Tô tiểu thư vừa xuất đạo đã thuận buồm xuôi gió, có thể lấy được vai diễn này đều là dựa vào thực lực của bản thân, không thì cô nghĩ tại sao bên Thời Phong lại đồng ý đắc tội với phía nhà đầu tư, cũng phải để Hạ Ảnh nhà tôi đóng nữ chính?”
“Cô!” Tô Mạn Giai tức giận mà cắn răng, câu nói này của đối phương rõ ràng là đang chê bai thực lực của cô!Nhưng nếu Hạ Ảnh thật sự có thực lực, thì sao lăn lộn trong giới lâu như vậy vẫn không nổi?
“Này, Tô Mạn Giai lại đến kiếm chuyện với cô ấy ” Từ Triệt nheo mắt nhìn Chu Lịch Sâm nói.
Chu Lịch Sâm nhìn anh một cái, cau mày, “Không có chuyện gì thì đừng canh me người ta mãi”
Từ Triệt vô tội nhún vai “Cái này còn cần canh sao?Biết bao nhiêu con mắt đều đang nhìn” Từ Triệt khoanh hai tay trước ngực bực bội nói:“Cậu nói xem Tô Mạn Giai này có chuyện gì vậy?Vào đoàn phim ngày thứ hai đã đắc tội với đạo diễn, bây giờ có nhiều con mắt nhìn cô ta như vậy, sao cô ta không tém tém lại chút nào vậy?”
“Cậu đi mà hỏi cô ta” Chu Lịch Sâm không hề có biểu cảm gì.
“Cậu đi đi!” Từ Triệt không vui mà dùng vai đụng anh một cái, “Sao cậu cứ nói chuyện là chọc tức người khác như vậy?Sao cậu lại không tự đi hỏi?”
“Tôi cũng đâu có tò mò”
Từ Triệt:“……” Anh muốn mắng người!
“Tô tiểu thư, nếu cô không muốn bị đưa lên hotsearch một lần nữa, thì khuyên cô chú ý hình tượng một tí” Tiểu Lâm khoanh hai tay trước ngực, nở nụ cười nhìn cô ta, ngữ khí rõ ràng nghe như rất khách sáo, nhưng lại có thể làm người khác tức đến ói máu.
“Cô!” Tô Mạn Giai lại một lần nữa tức đến cắn chặt răng, nhưng thấy nhiều người đang nhìn về phía này, cô cũng chỉ có thể nuốt cục tức vào trong bụng, thay đổi bộ dạng khác mà cười, nén cơn giận dữ mà nói với Hạ Ảnh:“Cô đợi đó!” Nói xong, xoay người ngạo mạn đi về phía phòng hoá trang.
Tiểu Lâm nhìn bóng lưng của cô ta mắng một câu, “Cô ta cũng chỉ có thế, thật sự xem bản thân mình là sao hạng A chắc.”
“Người ta vốn dĩ là sao hạng A” Hạ Ảnh cười nói.
“Hạng A cái đách!”Tiểu Lâm chửi mắng nói “Cũng chỉ có cô ta tự xem mình là sao hạng A!Kỷ năng diễn xuất dở tệ như vậy, còn không cho người ta nói!”
“Cậu nói xem bài viết của người qua đường đó sao lại đăng lên kịp thời như vậy?Đối phương chắc không phải là fan cậu đó chứ?” Tiểu Lâm tự mình nói “Nghe nói nhóm fan của Tô Mạn Giai, rất nhiều người đã thoát fan”
……
“Không phải cậu làm sao?” Hạ Ảnh có chút bất ngờ mà nhìn Tiểu Lâm, cô còn tưởng là Tiểu Lâm làm.
“Sao lại là mình làm chứ?” Tiểu Lâm trợn mắt nhìn cô, tiếp tục vô tội mà nhún vai “Lúc đầu mình cũng muốn làm vậy, chỉ tiếc trên tay có không có hình ảnh”
Không phải Tiểu Lâm……Vậy thì là ai?Hạ Ảnh nghi hoặc mà nhăn mày, trên mạng nói là người qua đường, cô mới không tin là người qua đường, hình ảnh sắc nét như vậy, không thể nào là do người qua đường chụp được.
Là ai vậy chứ?Hạ Ảnh nghĩ nửa ngày cũng không không nghĩ ra ai là người khả nghi, cũng có thể là bình thường Tô Mạn Giai quá ngạo mạn, đắc tội người nào đó.
Bởi vì phải quay hết cảnh của Thẩm Quỳnh lão sư trước, cho nên buổi trưa Hạ Ảnh cũng chẳng có việc gì, thời gian cả buổi trưa, cô đều ngồi ở phòng nghỉ.
“Lại đang xem kịch bản?” Một giọng nam truyền đến, Hạ Ảnh theo quáng tính ngước lên nhìn, đối phương đặt hai tay trong túi quần, vênh váo đi đến bênh cạnh kéo ghế ngồi xuống, người này cô có quen, Trợ lý kiêm quản lý của Chu Lịch Sâm, Từ Triệt.
Vừa nhìn thấy anh, Hạ Ảnh có chút bất ngờ, Chu Lịch Sâm đang quay phim, là trợ lý của anh sao không ở trường quay, sao lại chạy đến phòng nghỉ rồi.
“Tôi là Từ Triệt, trợ lý kiêm quản lý của Chu Lịch Sâm” Từ Triệt theo thói quen duỗi hai chân ra, cười mà giới thiệu bản thân.
“Chào anh, tôi là Hạ Ảnh” Vì phép lịch sự, Hạ Ảnh nhìn đối phương cười rồi giới thiệu.
Từ Triệt nhìn vào kịch bản trên tay cô, bắt đầu tìm chủ đề nói chuyện “Tôi thấy Hạ lão sư cứ có thời gian thì sẽ đọc kịch bản, nếu như người nào đó cũng có sự tôn kính với nghề nghiệp như Hạ lão sư, đạo diễn Lưu bây đã không tức điên ở trường quay.”
Chữ “Người nào đó” này ám chỉ ai Hạ Ảnh không cần đoán cũng biết, cũng không biết đối phương lại làm gì khiến cho đạo diễn Lưu tức giận, Hạ Ảnh cười nói:“Học lời thoại mà thôi, cũng không xem là tôn kính.”
“Hạ lão sư khiêm tốn rồi.”
Từ Triệt vui vẻ mà nhìn cô, Hạ Ảnh bị anh mắt vui vẻ đó của anh nhìn mà cảm thấy cả người khó chịu, ngại ngùng mím môi nói:“Từ tiên sinh nhìn tôi làm gì vậy?”
“Hạ lão sư cũng tốt nghiệp học viện nghệ thuật của đại học A sao?” Từ Triệt đột nhiên hỏi câu hỏi này.
“Đúng rồi, làm sao vậy?” Hạ Ảnh cảm thấy khó hiểu, không biết tại sao đối phương lại hỏi như vậy, vả lại sao anh ta lại biết cô tốt nghiệp trường đại học A?
“Trùng hợp quá, tôi cũng tốt nghiệp trường đại học A, Hạ lão sư học vào niên khoá nào?” Từ Triệt lại hỏi, nhếch mép cười mà nhìn cô, cho người ta cảm giác như đang điều tra hộ khẩu vậy.
Hạ Ảnh ghét cảm giác này, nhưng vì lễ phép nên đã thành thật trả lời:“Tôi là niên khoá ……”
“Tô học niên khoá , nói như vậy xem ra Hạ lão sư là học muội của tôi. ” Hạ Ảnh còn chưa nói xong, Từ Triệt đã mở miệng cười, chỉ thấy anh ta đột nhiên nhướng mày, như đã nhớ ra gì đó, nói:“Ồ đúng rồi, Lịch Sâm cũng là ở đại học A, tôi và cậu ta là bạn cùng lớp, không ngờ Hạ lão sư lại là học muội của cậu ta.”
Câu nói cuối cùng này, Từ Triệt nói trông rất vi diệu, cảm giác có chút kì lạ, cái gì mà “Lại là học muội của cậu ta?” Hai người không phải đều tốt nghiệp trường đại học A sao?
“Trùng hợp thật……” Hạ Ảnh giật giật khoé miệng, lễ phép nhưng không khỏi ngượng ngùng.
“Đúng thật là trùng hợp” Đối phương điềm đạm mà nở nụ cười, mang theo sự vui vẻ “Hạ lão sư chắc hẳn là lần đầu tiên hợp tác với Lịch Sâm nhỉ?Hạ lão sư cảm thấy Lịch Sâm như thế nào?”
“Hửm?” Hạ Ảnh bị câu hỏi của anh ta làm cho ngây ngốc, câu nói từ miệng anh ta nói ra sao cứ kì lạ như vậy?Anh ta cảm thấy việc Chu Lịch Sâm là ngươi thế nào liên quan gì đến cô sao?
“Hửm?” Từ Triệt cười mà nhìn cô, như đang truy hỏi.
Hạ Ảnh ngượng ngùng giật khoé môi, nói:“Chu lão sư là một người rất kính trọng nghề nghiệp”
“Kính trọng nghệ nghiệp?” Từ Triệt nhướng mày, tỏ vẻ không tán thánh với đánh giá này “Sao tôi lại không phải hiện nhỉ.”
Hạ Ảnh:“……” Chu Lịch Sâm kính trọng nghề nghiệp được người trong giới công nhận đó có được không?Anh không phát hiện chỉ có thể là do anh mù!
Thấy đối phương dùng gương mặt chất vấn nhìn mình, Từ Triệt cười mà giải thích:“Sợ rằng Hạ lão sư không biết, con người của Lịch Sâm có một căn bệnh kì lạ, diễn cảnh tiếp xúc với diễn viên khác giới đều sẽ mượn góc hoặc dùng thế thân.” Đối phương nói xong, vui vẻ mà nhìn cô.
Hạ Ảnh cạn lời, rất hoài nghi tên này có phải là người nằm vùng do phóng viên phái tới, Chu Lịch Sâm có bệnh sạch sẽ, thân là trợ lý kiêm quản lý, không phải nên giấu nó vào trong bóng tối sao, đâu ra mà lại truyền ra ngoài thế?
Cũng không biết có phải là cảm nhận sai lệch của cô hay không, Hạ Ảnh luôn cảm thấy ánh mắt của đối phương khi nhìn mình đem theo vài phần thăm dò và hứng thú, như thể trong người cô che đậy một bí mật gì đó vậy, Hạ Ảnh bị ánh mắt đó của anh ta nhìn chằm chằm mà cảm thấy khó chịu, ngượng ngùng giật giật khoé môi, nói:“Vậy sao?Cái này tôi quả thật là không biết đó”
“Này!” Từ triệt duỗi hai chân ra kêu một tiếng “Loại phim nữ chủ này, Lịch sâm rất ít khi nhận, lâu lâu nhận một bộ cũng chỉ đến làm Cameo. lần này không biết cậu ta bị cái gì, lại chọn đóng vai nam chính của bộ phim này, tôi có xem qua kịch bản, trong đó bảy mươi phần trăm cảnh quay là do thế thân diễn, Hạ lão sư còn cảm thấy kính trọng nghề nghiệp không?”
Hạ Ảnh lại bị anh hỏi đến ngây ngốc, nhất thời không hiểu rõ ý đồ của đối phương, sao cô cảm thấy đối phương như đang cô ý bôi nhọ Chu Lịch Sâm vậy?Lại dường như đang cố ý thăm dò cô cái gì đó?Cô không hiểu nổi mình có cái gì để đối phương thăm dò chứ.
“Đúng rồi!” Ngay khi Hạ Ảnh đang cảm thấy nghi hoặc, đối phương lại nheo mắt từ từ nói:“Nghe nói giai đoạn trước Lịch Sâm tham gia bộ phim “Bí Mật” thì Hạ lão sư cũng có tham gia?”
“Tôi ở trong đó diễn vai người qua đường” Hạ Ảnh cười mà trả lời, trong lòng rất nghi ngờ, đối phương cứ hỏi như vậy có chút không đúng lắm đó?Sao càng nhìn càng giống tra hộ khẩu?Kể cả diễn một người qua đường cũng muốn hỏi, đây rõ ràng là đang tìm chuyện để nói!
“Nghe nói lúc quay cảnh Hạ lão sư bị côn đồ ngược đãi, Lịch Sâm lại không dùng thế thân cũng không mượn góc quay?” Đối phương tươi cười hỏi cô.
“Ờ……” Hạ Ảnh không biết tại sao mình lại đột nhiên cảm thấy chột dạ, biểu cảm lại ngơ ngác, biểu cảm đó chính là đang hỏi:Có gì không đúng sao?
Thấy đối phương ngơ ngác nhìn mình, Từ triệt có lòng tốt mà giải thích:“Trước đây nếu gặp phải cảnh diễn này, một là thế thân lên diễn, hai là đổi người qua đường thành con trai, mà lúc đó Lịch Sâm lại không yêu cầu đổi diễn viên, vả lại….”
Từ Triệt cố tình kéo dài giọng nói “Tôi nghe trợ lý nói, lúc đó cậu ấy đề xuất với đạo diễn việc thay người, đạo diễn cũng đồng ý rồi, nhưng lại bị Chu Lịch Sâm từ chối rồi, không biết Hạ lão sư có biết chuyện này không?”
Hạ Ảnh lại bị anh hỏi đến ngây ngốc, hôm đó ở phim trường quả thật thấy trợ lý của Chu Lịch Sâm đi tìm đạo diễn, lúc đó đạo diễn nhìn về phía cô một cái, cô cũng không để tâm, hoá ra là thương lượng chuyện đổi vai của cô……Dựa theo quy tắc quay phim của anh, cảnh quay đó đúng thật là nếu không thì để thế thân diễn, còn không thì đổi người qua đường, nhưng mà tại sao đến cuối cùng lại không thay đổi?
Lời của người dịch:
Từ Triệt:” Người anh em, cậu hãy mau cảm ơn tôi đi nào “
Chu Lịch Sâm:” Cút đi “